Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
-
Quyển 1 - Chương 11: Mượn đao hại Nanh Thú
Edit: Tâm Tĩnh
Beta: Tiểu Tuyền
“Chào buổi sáng!” Nàng một đường chạy chậm lên núi Xích Tiêu. Khuôn mặt tinh tế đang đổ mồ hôi, làn da trắng nõn mềm mại dưới ánh mặt trời chiếu sáng, giống như một quả táo mọng nước, cái miệng nho nhỏ hơi thở dốc, hơi thở như lan, làm cho người ta chỉ dám nhìn từ xa, cứ nhìn hai vị đại ca trông sơn môn đang trợn mắt há hốc mồm khi trông thấy nàng kìa.Chẳng biết tại sao hôm nay họ lại cảm thấy so với lúc trước Tiểu Nhàn hoàn toàn khác, đặc biệt là đôimắt đẹp hấp dẫn.
“A. . . Chào buổi sáng.” Một tên trong đó tương đối không chịu thua kém, si ngốc nói.
“Hừ!” Trong lòng nàng âm thầm niệm một tiếng, thấy không? Bà cô ta cũng rất có mị lực. Nhìn vẻ mặt của hai tên giữ cửa, lúc này nàng mới có cảm giác như trút được ngụm ác khí tối hôm qua ra khỏi lòng.
Kế tiếp là lúc bắt đầu điều tra, nàng đi tới phòng bếp của môn phái, bận rộn gần nửa ngày.
Chuyện ngày hôm qua đã lan truyền cả môn phái đều biết, mọi người cũng biết quan hệ của nàng và Đại Hổ rất tốt, vì vậy nàng được rất nhiều người an ủi và thông cảm. Vì để kế hoạch tiếp theo có thể thuận lợi thực hiện, nàng cũng không thể biểu hiện mình cực kỳ giận dữ, lại không thể tỏ vẻ quá mức không sao cả, chỉ có thể bày ra vẻ mặt khổ sở.
“Diễn đi Ninh Tiểu Nhàn, đem kỹ thuật diễn của ngươi mang ra!” May mắn trong nội tâm nàng vốn đang khó chịu, nên không mất bao nhiêu sức khiến mọi người nghĩ nàng thở dài thở ngắn, Thiện trưởng lão yêu thương nàng tạm thời sai bảo mấy người làm thuê tới chia sẻ công việc của nàng. Như vậy, nàng lại có thêm nhiều thời gian và cơ hội tới quan sáthơn.
Tới giờ cơm trưa, quả nhiên thấy Hoắc Chính Hoa dắt Nanh Thú của hắn tới đây dùng cơm, nhìn nàng không có trong sảnh phát cơm, cảm giác giống như hắn thở phào nhẹ nhõm, xem ra hắn sợ nàng trả thù sẽ trộn lẫn dị vật vào trong cơm. Thật quá khinh thường nàng, nàng báo thù, nhất định sẽ không chỉ có gió nhẹ mưa phùn như vậy!
Nàng núp ở trong phòng bếp nhìn lén thật lâu, không quên lấy ma nhãn trước ngực hướng về phía Nanh Thú.
Bởi vì nàng chỉ là nhân vật nhỏ, nếu như trong môn phái tất cả mọi chuyện vẫn vận hành theo ca như trước, nàng sẽ không có chút cơ hội báo thù. May mắn lúc này lão tặc thiên coi như không tuyệt tình lắm.
Ngày mai, người trong Triều Vân tông sẽ tới núi Xích Tiêu.
Trong lúc bận rộn tất nhiên có biến, một tia biến hóa này, có lẽ chính là cơ hội của nàng.
***
Ngoài cửa sổ vang lên tiếng hót của chim sơn ca lập tức khiến Mai Uyển Đình tỉnh lại từ trong mộng đẹp.
Tiểu nha hoàn ở ngoài cửa bưng chậu vàng đã đứng hồi lâu, nghe thấy Mai Uyển Đình gọi mới rón ra rón rén tiến vào, cẩn thận giúp nàng rửa sạch mặt.
Việc trang điểm và trang phục tỉ mỉ lại cần thiếp thân tỳ nữ của Mai Uyển Đình làm. Nàng thử mấy kiểu tóc ngày thường Mai Uyển Đình rất thích, tuy nhiên người kia vẫn không hài lòng, cho đến khi nàng nhẹ nhàng linh hoạt tạo kiểu búi tóc Tiếu kế có tóc rũ xuống, vị ái nữ của Mai chưởng môn phái Xích Tiêu mới lười biếng gật đầu. Kiểu tóc này có vẻ đoan trang hơn nhiều lại không mất đi vẻ thanh lệ hoạt bát, là trang phục thiếu nữ hẹn hò tình lang thích nhất.
Vì vậy nàng biết, tâm tình hôm nay của tiểu thư đặc biệt hơn ngày thường.
Quả thật trong lòng đang Mai Uyển Đình tràn ngập vui mừng, bởi vì hắn sẽ tới. “Hắn”chính là đại đệ tử của thủ tịch của chưởng môn nhân Triều Vân Tông, Quyền Thập Phương năm nay vừa mới 22 tuổi nhưng đã đứng thứ ba hàng tiên hiệp trong Bảng Tuấn Ngạn.
Ba năm trước đây trên hội Phong Vân, lần đầu tiên nàng thấy Quyền Thập Phương. Đôi mắt như sao sáng, thiếu niên nhẹ nhàng dáng người ngọc lập, cứ thế khoanh tay cung kính đứng phía sau chưởng môn Triều Vân Tông, đối với ánh mắt ái mộ của chúng nữ dưới đài quăng tới làm như không thấy, từ trong xương của hắn lộ ra vẻ tao nhã, tuấn dật xuất trần, trực tiếp làm cho nam tử cùng lứa tự ti mặc cảm. Từ một khắc kia, trái tim Mai đại tiểu thư lập tức lặng lẽ gắn trên người Quyền thiếu hiệp rồi.
Sau đó nàng lại nhiều lần hỏi thăm mới biết được Quyền Thập Phương quả nhiên là nam nhân tốt trọng tình trọng nghĩa, thời điểm người của Triều Vân tông bao vây tiêu trừ yêu huyệt Hoàng Phong Lĩnh, bọn họ ít người không đánh lại đông, chính Quyền Thập Phương một mực chiếm đóng cửa ra vào hang động nơi các sư đệ nương náu, tới một người giết một người, tới một đôi giết một đôi, suốt ba ngày ba đêm không để cho một con yêu quái nào xâm nhập vào trong hang động, cho đến khi cứu viện của sư môn tới, có lời đồn rằng nữ ngư dân bị yêu quái bắt đi, hắn không quản khó khăn đi trước cứu viện, kết quả sau khi đưa cô nương kia trở về, ngay cả nước cũng không uống một ngụm đã rời đi. Lại có rất nhiều tin đồn đều khiến cho mỹ danh của Quyền Thập Phương truyền xa.
Năm đó nàng chỉ có thể chen chúc ở dưới đài, chen lẫn bên trongmột đám nữ tử toát ra ánh mắt hoa si, chỉ xa xa nhìn hắn.Hôm nay, nàng đã là đại cô nương mười tám tuổi trưởng thành, dáng người thướt tha, lại được mọi người trong môn phái khen ngợi xinh đẹp. Quyền Thập Phương đại biểu cho sư môn đến, mình với tư cách là nữ nhi duy nhất của Mai chưởng môn, có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với hắn! Sẽ đạt được ước muốn hay tan nát cõi lòng mà chết liền chỉ nhìn hôm nay.
Nàng chờ thiếp thân tỳ nữ Tiểu Tâm cẩn thận cắm lên cho nàng vòng trâm trân châu, phân phó tiểu nha hoàn: “Lấy váy sa mỏng luy châu màu hồng phấn đã đặt tốt ra.” Kiểu dáng váy kia là nàng tự mình chọn lựa, quần lụa mỏng màu hồng phấn có thể tôn lên làn da tuyết trắng của nàng. Hôm qua nha hoàn từ dưới chân núi lấy về, sau đó cẩn thận ủi tốt, đổ hoa lộ Vân hương rồi hong khô ở ngoài.
Nàng bình tâm tĩnh khí chờ, nhiều lần tự nói với mình: “Đừng quá khẩn trương.”
Kết quả đã qua thời gian uống cạn chung trà, tiểu nha hoàn từ ngoại môn lăn một vòng trở lại, mặt không có chút máu.
“Tiểu thư, váy. . . . . . váy không thấy đâu!”
“Cái gì?” Tay Mai Uyển Đình run lên nước trà trong chén đổ đầy ra bàn.
Sáng sớm hôm nay khách quý Triều Vân Tông đã đến, y phục của hòn ngọc quý trên tay Mai chưởng môn lại có thể bị trộm! Điều này bảo nàng chịu được sao?
Mai đại tiểu thư hai hàng nước mắt rưng rưng xông vào chỗ ở của phụ thân, cho nên sau đó Mai chưởng môn ra nghiêm lệnh: tra!
Người có tâm đều đoán được, nếu như Mai Uyển Đình có thể thi triển phương dung, lấy được tim của Quyền Thập Phương, như vậy phái Xích Tiêu lại có thêm đồng minh mạnh, bởi vậy chuyện lúc này của Mai Uyển Đình chính là chuyện của cả phái Xích Tiêu.
Lúc này cách thời gian người Triều Vân Tông tới núi Xích Tiêu còn chưa đầy hai canh giờ, trong phái huyên náo gà bay chó chạy, tất cả Phong đệ tử đều hành động, lật tìm tất cả các nơi trên núi Xích Tiêu. May mắn, cuối cùng họ cũng tìm được.
Chiếc váy đang nằm trong hang linh thú- Nanh Thú của Hoắc Chính Hoa. Lúc mọi người phát hiện ra nó, Nanh Thú đang ôm nó liếm láp lăn lộn, bộ dáng cực kì say mê điên cuồng, giống như người đói suốt mười năm đột nhiên ăn được thịt kho tàu. Có một đệ tử gan lớn đến gần muốn lấy váy từ móng vuốt của nó kéo ra. Kết quả Nanh Thú gầm thét một tiếng, cơ hồ đập nát nửa lồng ngực của hắn.
Mai Uyển Đình tự mình cầm Hoàng Kim Giảo đuổi vào hang thú. Cây roi này là pháp bảo Mai chưởng môn tặng cho ái nữ, dùng nó đánh địch nhân có thể sinh ra lực lượng mạnh mẽ có tác dụng xé nát. Mai Uyển Đình muốn nó buông móng vuốt ra, thuận tiện phát tiết hết tức giận, kết quả mới đánh hai roi xuống, Nanh Thú vốn đang ôm lấy váy không buông bị đau nổi điên, lộ ra móng vuốt sắc nhọn quay thân đánh tới.
Mai đại tiểu thư ở trên núi từ trước đến giờ trải qua cuộc sống sao quanh trăng sáng, lúc nào từng có kinh nghiệm đáng sợ bị cự thú lấn thân nhào tới chứ? Trong lúc nhất thời đầu óc trống rỗng, pháp thuật toàn thân đều không có thi triển.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook