Niềm Hạnh Phúc Của Tổng Giám Đốc Hắc Ám
-
Chương 7
Sau khi
khách khứa đến đầy đủ, Vũ cha lên tuyên bố lí do mời mọi người, rồi Vũ
Huy lên cắt bánh, thổi nên, khui sâm panh….với đủ loại thủ tục khai màn. Sau khi nhập tiệc, chủ tiệc đã mở nhạc lên cho mọi người khiêu vũ.
Đàn ông quen biết thì nói chuyện trao đổi làm ăn, phụ nữ thì tụm lại bàn chuyện mua sắm, spa này nọ. Chỉ có chiếc bàn lớn còn vài người ngồi im lặng.
Vũ Huy sau khi cắt bánh định mời Thanh Ngọc khiêu vũ nhưng bị cô từ chối nên hắn cũng ngồi lại đó, gắp ít thức ăn cho cô. Thanh Ngân thì hiếu động đã đi tìm hiểu mọi thứ xung quanh, Thanh Ngọc vẫn ngồi đó im lặng, thỉnh thoảng mở miệng từ chối Vũ Huy rồi lại thôi.
Đâu ai biết rằng cô đang mong ngóng xem có phải người đối diện muốn đến đây tham gia bữa tiệc để tìm đối tượng kết hôn hay không? Triệu Hướng Thiên thấy mục tiêu đi khỏi tầm mắt cũng đứng dậy bám theo, quyết không để con sói đói nào nhắm vào mục tiêu của anh.
Chỉ còn Trần Minh Diệp cũng im lặng ngồi đó, lơ đãng nhìn cô, cùng cô hít thở chung 1 không khí cũng khiến anh hạnh phúc. Chỉ là Vũ cha bên cạnh thao thao bất tuyệt nào là về chuyện làm ăn, nào là hợp tác…làm anh khó chịu, hai chân mày nhíu lại thành 1 đường.
Bỗng nhiên có 1 cô gái mặc chiếc đầm dài màu đen đầy quyến rũ, bước lại gần Vũ cha cất tiếng nói:
- A chú họ! Xin chào!
Vũ cha ngẩng lên nhìn thấy Vũ Anh Thư liền cười tươi, trong mắt tóe lên tia giảo hoạt. “ Anh Thư là cháu trong họ, cũng liên quan trực tiếp tới công ty. Nấu hợp tác làm mai cho Trần tổng này, không phải thành công thì công ty họ sẽ có chỗ dựa sao?”
Chính vì suy nghĩ đó hắn cười rồi vui vẻ nói:
- Anh Thư hả cháu! Lại đây chú giới thiệu cho cháu 1 người- rồi ông đưa tay về phía cô gái tên Anh Thư nói chuyện với Trần Minh Diệp – Đây là cháu gái tôi, Vũ Anh Thư! Còn đây là Trần tổng, cháu mau chào hỏi đi.
- Xin chào Trần tổng! Tôi là Anh Thư! Rất hân hạnh được làm quen
- Xin chào! – Anh cũng gật đầu đáp lễ, phun ra 2 chữ không nhanh không chậm.
Vũ Anh Thư thấy chú nháy mắt liền hiểu ý ông. Từ lúc anh bước vào, cô nhận ra trong ánh mắt cô chỉ có anh, anh là người cô chọn làm chồng! Chính vì thế, khi thấy anh vẫn còn ngồi nói chuyện với chú mình, cô cả gan lại làm quen, mong tạo ấn tượng tốt trong mắt anh. Thấy chú mình đưa đẩy, cô càng mỉm cười quyến rũ nói với anh:
- Không biết tôi có hân hạnh được nhảy cùng Trần tổng 1 bài hay không?
- ….- Anh im lặng suy nghĩ, liếc sang cô gái trước mặt đang lơ đãng nhìn ra bên ngoài. Vì chính mình quyết định đến buổi tiệc, nếu cứ ngồi như vậy cũng không được nên anh đành gật đầu đồng ý để giữ phép lịch sự.
Thấy anh đứng lên, nắm tay vị tiểu thư kia làm Thanh Ngọc không thể hít thở nổi. Từ lúc cô ấy bước tới gần anh, cô giả vờ nhìn ra ngoài, tai nghe ngóng cuộc nói chuyện của họ. Nghe cô gái mời anh khiêu vũ, tim cô như đứng lại, chỉ mong anh lắc đầu.
Nhưng tiếc rằng cô đã lầm! “Anh đến đây vì muốn kết giao không phải sao? Vị tiểu thư kia thật đẹp và quyến rũ, làm sao anh có thể từ chối!” Chỉ nghĩ đến đó thôi cô đã thấy tim như bị 1 đao hung hăng chém rồi, lại nhìn thấy anh nắm tay cô gái kia. Nhìn họ đẹp đôi như thế, mắt cô bỗng nhiên cay cay. Sợ nhìn thấy cảnh đó cô sẽ không nhịn được nên đành đứng dậy bước nhanh ra ngoài.
Vũ Huy cũng đứng lên định đuổi theo nhưng nghe Vũ cha gọi lại giới thiệu khách, anh cũng đành để cô đi ra ngoài.
Vì mọi suy nghĩ của bản thân luôn dành cho cô gái ấy, thấy cô ra ngoài, sợ cô gặp phải gã đàn ông xấu nên Trần Minh Khiêm khéo léo đưa đẩy Vũ Tiểu thư kia rồi cũng bước ra ngoài.
Đàn ông quen biết thì nói chuyện trao đổi làm ăn, phụ nữ thì tụm lại bàn chuyện mua sắm, spa này nọ. Chỉ có chiếc bàn lớn còn vài người ngồi im lặng.
Vũ Huy sau khi cắt bánh định mời Thanh Ngọc khiêu vũ nhưng bị cô từ chối nên hắn cũng ngồi lại đó, gắp ít thức ăn cho cô. Thanh Ngân thì hiếu động đã đi tìm hiểu mọi thứ xung quanh, Thanh Ngọc vẫn ngồi đó im lặng, thỉnh thoảng mở miệng từ chối Vũ Huy rồi lại thôi.
Đâu ai biết rằng cô đang mong ngóng xem có phải người đối diện muốn đến đây tham gia bữa tiệc để tìm đối tượng kết hôn hay không? Triệu Hướng Thiên thấy mục tiêu đi khỏi tầm mắt cũng đứng dậy bám theo, quyết không để con sói đói nào nhắm vào mục tiêu của anh.
Chỉ còn Trần Minh Diệp cũng im lặng ngồi đó, lơ đãng nhìn cô, cùng cô hít thở chung 1 không khí cũng khiến anh hạnh phúc. Chỉ là Vũ cha bên cạnh thao thao bất tuyệt nào là về chuyện làm ăn, nào là hợp tác…làm anh khó chịu, hai chân mày nhíu lại thành 1 đường.
Bỗng nhiên có 1 cô gái mặc chiếc đầm dài màu đen đầy quyến rũ, bước lại gần Vũ cha cất tiếng nói:
- A chú họ! Xin chào!
Vũ cha ngẩng lên nhìn thấy Vũ Anh Thư liền cười tươi, trong mắt tóe lên tia giảo hoạt. “ Anh Thư là cháu trong họ, cũng liên quan trực tiếp tới công ty. Nấu hợp tác làm mai cho Trần tổng này, không phải thành công thì công ty họ sẽ có chỗ dựa sao?”
Chính vì suy nghĩ đó hắn cười rồi vui vẻ nói:
- Anh Thư hả cháu! Lại đây chú giới thiệu cho cháu 1 người- rồi ông đưa tay về phía cô gái tên Anh Thư nói chuyện với Trần Minh Diệp – Đây là cháu gái tôi, Vũ Anh Thư! Còn đây là Trần tổng, cháu mau chào hỏi đi.
- Xin chào Trần tổng! Tôi là Anh Thư! Rất hân hạnh được làm quen
- Xin chào! – Anh cũng gật đầu đáp lễ, phun ra 2 chữ không nhanh không chậm.
Vũ Anh Thư thấy chú nháy mắt liền hiểu ý ông. Từ lúc anh bước vào, cô nhận ra trong ánh mắt cô chỉ có anh, anh là người cô chọn làm chồng! Chính vì thế, khi thấy anh vẫn còn ngồi nói chuyện với chú mình, cô cả gan lại làm quen, mong tạo ấn tượng tốt trong mắt anh. Thấy chú mình đưa đẩy, cô càng mỉm cười quyến rũ nói với anh:
- Không biết tôi có hân hạnh được nhảy cùng Trần tổng 1 bài hay không?
- ….- Anh im lặng suy nghĩ, liếc sang cô gái trước mặt đang lơ đãng nhìn ra bên ngoài. Vì chính mình quyết định đến buổi tiệc, nếu cứ ngồi như vậy cũng không được nên anh đành gật đầu đồng ý để giữ phép lịch sự.
Thấy anh đứng lên, nắm tay vị tiểu thư kia làm Thanh Ngọc không thể hít thở nổi. Từ lúc cô ấy bước tới gần anh, cô giả vờ nhìn ra ngoài, tai nghe ngóng cuộc nói chuyện của họ. Nghe cô gái mời anh khiêu vũ, tim cô như đứng lại, chỉ mong anh lắc đầu.
Nhưng tiếc rằng cô đã lầm! “Anh đến đây vì muốn kết giao không phải sao? Vị tiểu thư kia thật đẹp và quyến rũ, làm sao anh có thể từ chối!” Chỉ nghĩ đến đó thôi cô đã thấy tim như bị 1 đao hung hăng chém rồi, lại nhìn thấy anh nắm tay cô gái kia. Nhìn họ đẹp đôi như thế, mắt cô bỗng nhiên cay cay. Sợ nhìn thấy cảnh đó cô sẽ không nhịn được nên đành đứng dậy bước nhanh ra ngoài.
Vũ Huy cũng đứng lên định đuổi theo nhưng nghe Vũ cha gọi lại giới thiệu khách, anh cũng đành để cô đi ra ngoài.
Vì mọi suy nghĩ của bản thân luôn dành cho cô gái ấy, thấy cô ra ngoài, sợ cô gặp phải gã đàn ông xấu nên Trần Minh Khiêm khéo léo đưa đẩy Vũ Tiểu thư kia rồi cũng bước ra ngoài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook