Nhục Thân Thành Thánh
-
Chương 28
Chương 28: Dê béo!
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Nhìn xem trên ngọc giản các loại tỉ lệ đặt cược, Nhất Minh liền hiểu được đại khái, tu vi của hắn bây giờ được xem như là Tôi Thể thất trọng, có thể khiêu chiến tầng bảy vẫn là không thành vấn đề.
Tiền đặt cược tại tầng 7-2 (lần khiêu chiến thứ hai) được xem như thấp nhất tỉ lệ cược là 1:1, nếu Nhất Minh đặt cược mười khối linh thạch, một khi vượt qua tầng 7-2 thì sẽ nhận được mười khối linh thạch mang về.
Tiền đặt cược tại tầng 7-3 (lần khiêu chiến thứ ba) có tỉ lệ cược là 1:2, tương đương với gấp đôi số tiền đặt cược.
Hiểu hết những này, Nhất Minh nhìn xem nữ tử ngồi đối diện hỏi: “Nếu như ta đặt cược có thể vượt cấp khiêu chiến tầng thứ tám thì sẽ được tính như thế nào?”.
Nữ tử nghe xong liền lộ ra một vệt mỉm cười, đây không phải là lần đầu tiên nàng nghe được câu hỏi như thế này, từ trước tới giờ, những võ giả được cho là thiên kiêu đều sẽ hỏi vấn đề này, nhưng rất tiếc là, muốn cược thì dễ, muốn thắng thì không có dễ như vậy.
Vì thế, khi nghe điều này nàng liền biết đây chính là một con dê béo a!
“Nếu như công tử muốn đặt cược khiêu chiến vượt cấp tự nhiên là có thể, tỉ lệ sẽ gấp mười lần số tiền đặt cược."
Nghe xong, Nhất Minh bắt đầu cuồng hỉ!
Không ngờ vượt cấp lại cho đến tỉ lệ cược lớn như vậy a, đa phần các võ giả được coi là thiên kiêu đều có sự kiêu ngạo của chính mình, vì thế, không ít võ giả nghe được tỉ lệ cược lại cao như thế đều lộ ra nét mặt vui mừng, không vì cái gì khác, nếu như thành công mà nói, số tiền thu lại gấp mười lần bỏ ra, đây chính là màn cược nắm trong lòng bàn tay chính mình a!
Chỉ cần nghĩ thôi đã khiến người ta thèm chảy nước miếng, nói chi là một người nghèo nàn như Nhất Minh.
Quyết định xong, vốn dĩ hắn còn có chín khối linh thạch dự định mang đi tu luyện, nhưng hiện giờ Nhất Minh hắn không quản được nhiều như vậy, lập tức mang toàn bộ linh thạch tiến hành đặt cược.
Nghe vậy nữ tử không khỏi lộ ra nụ cười vui vẻ: ”Được, dựa theo tu vi của công tử, nếu có thể chiến thắng tầng 8-1 sẽ có gấp 10 lần lợi ích, vượt qua tầng 8-2 sẽ là 20 lần, vượt qua tầng 8-3 sẽ là 30 lần lợi ích. Nếu công tử cảm thấy không có vấn đề gì có thể ký kết vào đây.”
Nói xong, nữ tử liền đưa tới cho Nhất Minh một khối ngọc giản, bên trong có các điều khoản đặt cược được liệt kê rõ ràng, Nhất Minh cảm thấy không có vấn đề gì, liền nhỏ một giọt máu trên ngọc giản xem như ước định được ký kết thành công.
Thấy nữ tử định đứng lên rời đi, linh thạch cũng không cần phải giao nộp, Nhất Minh không khỏi nghi hoặc hỏi :"Không cần phải giao nộp linh thạch trước sao?".
"Không cần, nếu công tử thua có thể đến tiên vũ lâu giao nộp là được." nữ tử mỉm cười trả lời, "À đúng rồi, nếu như công tử có ý định đặt cược thêm thì có thể tiến về đây để khai báo, tiểu nữ có thể thay công tử xác nhận lại khế ước."
Nhất Minh nghe vậy liền minh bạch điểm này, có thể một số võ giả có chút do dự nên ban đầu không có đặt cược toàn bộ, cho nên mới có việc thay đổi số tiền đặt cược này đây, đôi khi cho người khác một chút thời gian suy nghĩ vẫn là điều nên làm.
Còn về vấn đề quỵt nợ, xin lỗi, Tiên Vũ Lâu đã có thể cho võ giả không trả tiền trước liền đã có chuẩn bị sẵn sàng, một thế lực mở các loại tửu quán, buôn bán tin tức làm sao có thể để người khác chạy mất như vậy được.
Rời khỏi Tiên Vũ Lâu, Nhất Minh hướng về phía lôi đài đi đến, hắn nhìn thấy có không ít võ giả xếp hàng đang chờ lấy cái gì, hỏi xong mới biết, những người này chính là tham gia khiêu chiến Tử Đấu Đài, tất cả đều đang chờ đợi tới lượt của mình.
Tử Đấu Đài chỉ có thể dung nạp một người tiến hành khiêu chiến, Nhất Minh hiện tại cũng không gấp cái gì, hắn liền nhìn về phía bảng bên trên Tử Đấu Đài, có không ít tên võ giả được ghi tên trên đó.
Một ô đề danh tự, kế bên là tu vi, tiếp đến là số tầng đã vượt qua và cuối cùng là thời gian trụ lại, mà bảng này chỉ đề những danh từ lần đầu khiêu chiến tử đấu đài mà thôi, lần đầu tiên khiêu chiến có thể vượt qua lần khiêu chiến bao nhiêu đều có ghi lên đây.
Sau một khắc, liền có người đi tới, mang đến một tờ thông cáo đặt cược thu hút không ít ánh mắt của võ giả nơi này.
“Màu Hồng thông cáo? Lại có người không biết trời cao đất rộng đặt cược khiêu chiến vượt cấp?”
“Hắc hắc, cơ hội đến rồi, quả này ta phải làm một vố kiếm lời to mới được!”
“Nhất Minh? Cái tên này sao ta cảm thấy quen quen ấy nhỉ?”
“Ta cũng từng nghe qua cái tên này! Không lẽ là tên nhóc đăng lâm Tiềm Long bảng đệ nhất!”
“Haha tên nhóc này ỷ rằng bản thân được đăng lâm tiềm long bảng lại nghĩ rằng Tử Đấu Đài là nơi nào? Lại muốn khiêu chiến vượt cấp, thật đúng là không biết tự lượng sức mình”
“Cho ta đặt cược tên Nhất Minh sẽ thất bại: 50 khối linh thạch”
“Ta nữa, ta cược hắn thất bại 100 khối linh thạch”
“Ta cược hắn thất bại…”
Sau một khắc, có vô số võ giả tiến đến đặt cược Nhất Minh khiêu chiến thất bại, cũng có người suy nghĩ khác biệt, tiến hành đặt cược hắn thành công vượt qua, nhưng số lượng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhất thời xung quanh phạm vi lôi đài đều sôi trào cả lên!
Nhìn một màn này, Nhất Minh cũng không có để ý đến, việc hắn cần làm bây giờ chính là tận dụng thời gian rảnh rỗi để kiếm thêm một bút linh thạch, để khi đặt cược sẽ thu lãi được nhiều thêm một chút.
"Không biết phải chờ đến bao lâu đây, theo thứ tự thì còn hơn ba mươi tên võ giả phía trước mình, nếu không, cạo một chút lông dê bọn này trước nhỉ?" Nhất Minh lấy tay sờ sờ cằm trong lòng suy tư.
Hắn nhìn thấy võ giả xung quanh không có 1000 cũng có 800, đương nhiên đây chỉ là nhất thời, hắn tin tưởng, một khi tin tức hắn khiêu chiến vượt cấp truyền ra, sẽ hấp thu không ít võ giả tiến về nơi này.
Quyết định xong liền làm!
Nhất Minh lấy một tấm bảng đi tới phía trước lôi đài dựng bảng ở đó.
Bên trên viết:
"Khiêu chiến toàn bộ tôi thể cảnh võ giả, thắng lấy toàn bộ, thua chỉ cần bỏ ra hai khối linh thạch, mại dô mại dô a!"
Dựng bảng xong, Nhất Minh liền lấy ra toàn bộ binh khí, đan dược đã từng "nhặt" được bày ở phía trước.
Binh khí phẩm chất không cao, nhưng mang đi đổi cũng ít nhất được vài khối linh thạch, dù sao đây cũng chỉ là Hoàng cấp binh khí mà thôi, phẩm chất cũng không coi vào đâu được.
Còn đan dược, đa phần đều là hàng phổ thông, nhưng Tôi Thể cảnh dùng để tu luyện vẫn không vấn đề gì.
Uẩn linh đan, hồi linh đan, chữa thương đan,... mỗi loại đều có một đến hai viên, mặc dù không nhiều, nhưng tổng hợp lại đống này cũng trên dưới năm khối linh thạch.
Nhìn thấy bảng này cùng một đám tiền cược khiến không ít võ giả bị thu hút lại đây.
"Tiểu tử ngươi thật khiêu chiến toàn bộ tôi thể cảnh?" Có võ giả bước lên thân mang trường kiếm một thân khí thế không chút nào che giấu lớn tiếng hỏi.
Thanh âm lớn tiếng vang lên thu hút không ít ánh mắt nhìn về phía này, thần sắc tựa như cười mà không phải cười nhìn lấy thiếu niên trước mắt.
"Đương nhiên! Thắng, các vị có thể mang toàn bộ rời đi. Thua, ta chỉ cần hai khối linh thạch." nói Nhất Minh giơ hai ngón tay về phía trước, thanh âm thản nhiên đối với võ giả trước mắt trả lời.
Nghe được như vậy, liền có võ giả tiến lên khiêu chiến, dù sao, cẩn thận quan sát tiểu tử này một chút, trên người hắn không có bất kỳ cảm giác áp bách nào, một là tu vi của hắn thua mình, hai là ngang bằng với chính mình.
Với lại, dù cho thua cũng chỉ mất hai khối linh thạch mà thôi, nhưng nếu mình thắng, tính kiểu gì đi nữa thì cuộc mua bán này đều có lời!
Nghĩ như vậy, thanh niên liền tiến lên một bước, chắp tay đối với Nhất Minh khiêu chiến một phen, ngay khi Nhất Minh đồng ý khiêu chiến lúc, liền có một lực lượng thần bí mang hai người biến mất tại chỗ.
Hình ảnh trước mắt lập tức phóng đại, sau đó tầm mắt liền tối sầm lại, mở mắt ra, Nhất Minh liền thấy bản thân ở trong một không gian đặc biệt, xung quanh được bao vây bởi một mảnh sương mù dày đặc, không nhìn thấy sương mù phía sau chính là cái gì.
Bản thân đứng trên một mặt phẳng rộng chừng trăm trượng, các loại lấy sương mù làm khu vực giới hạn, bước ra bên ngoài chính là tự động nhận thua.
Trước mặt Nhất Minh chính là thanh niên vừa nảy khiêu chiến hắn, một tay nắm lấy trường kiếm, ánh mắt bễ nghễ nhìn về phía Nhất Minh lộ ra một vệt mỉm cười.
“Chiến đấu sẽ bắt đầu sau 5 hơi thở…”
Dứt tiếng, Nhất Minh liền thấy trường kiếm mạnh mẽ đâm tới, xung quanh mang theo ba đạo tàn ảnh hướng về phía mình chém tới.
Bạt Kiếm Thuật!
Nhất Minh ngay lập tức vận chuyển linh lực toàn thân, thông qua cửu mạch, cả người tựa như nóng lên một dạng, nhưng hắn kiểm soát tốc độ lưu chuyển chỉ dùng sáu thành lực lượng mà thôi.
Nếu như hắn sử dụng lực lượng từ bảy thành trở lên, cơ thể sẽ bắt đầu có dị tượng xung quanh, vì thế, để tránh tiết lộ sức mạnh thật sự bị mọi người bên ngoài nhìn thấy, hắn liền không sử dụng toàn lực để làm cái gì.
Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh đao, đây là thanh đao mà Nhất Minh “nhặt” được lần trước, phẩm chất không gọi là cao, nhưng miễn cưỡng có thể sử dụng được.
Trường đao trong tay ngạnh kháng một kiếm chém tới, thanh âm leng keng của binh khí va chạm lẫn nhau không dứt, thân hình của cả hai bắt đầu di chuyển giữa lôi đài, vốn cho là tên tiểu tử này chỉ là mạnh hơn Tôi thể thất trọng một chút mà thôi, không ngờ đến khi giao chiến thời điểm, thanh niên mới phát hiện chính mình e rằng đã đoán sai rồi!
Lực lượng của tên thiếu niên này vượt qua khỏi dự đoán của mình, một đao một kiếm không ngừng tung ra, Nhất Minh cường thế mang thanh niên đè lên đánh, khiến hắn liên tiếp lui về phía sau, trường kiếm trong tay cũng cảm giác tê rần cả lên.
Phải biết, ở loại cảnh giới này cùng là tu vi giống nhau, nhưng có thể phát huy ra lực lượng là hoàn toàn khác nhau, võ giả vừa mới bước vào tôi thể thất trọng đối đầu với võ giả tôi thể thất trọng đỉnh phong là không thể nào chiến thắng cho được.
Dựa trên khí tức hiện ra, tên thiếu niên này chỉ là tôi thể thất trọng mà thôi, nhưng lực lượng phát ra lại hoàn toàn vượt xa tôi thể thất trọng có thể phát huy ra được, đây là đạo lý gì a!
Điều này khiến tên thanh niên hoài nghi nhân sinh.
Cũng không trách hắn được, võ giả vận dụng một vòng chu thiên bát mạch để phát huy ra sức mạnh, nhưng Nhất Minh lại vận dụng một vòng chu thiên cửu mạch, sức mạnh phát huy ra đã không phải bình thường võ giả có thể so sánh.
Việc vận dụng cửu mạch sẽ làm giảm tốc độ vận chuyển linh lực, tựa như đi quãng đường xa hơn thì cần nhiều thời gian hơn một dạng, nhưng lực lượng ẩn chứa bên trong có thể nói là mạnh hơn rất nhiều.
Đối mặt với vấn đề này, "giọt tí tách" bên trong cơ thể của Nhất Minh đã giúp linh lực bên trong cơ thể của hắn chảy nhanh hơn không ít, hắn không biết cái giọt tí tách này là cái gì, nhưng chỉ cần không gây bất lợi cho chính mình là được rồi.
Kiếm trong tay không ngừng ngăn chặn từng đao chém xuống, tên thanh niên không có bất kỳ khoảng trống nào thi triển kiếm kỹ, toàn bộ thao tác đều đang gắng gượng chống đỡ đao thế, đây quả thật là bị đè lên đánh a.
Dậm chân một cái, thân hình của Nhất Minh bay ngược lên không, hai tay nắm chặt trường đao, lực lượng bên trong cơ thể bộc phát mà ra, một luồng nhiệt khí theo trường đao hung hăng trảm xuống, thanh thế phải nói kinh khủng vô cùng.
Huyết Chiến Bát Phương!
Nhìn thấy một màn này, tên thanh niên không một chút do dự, trong miệng lập tức phun ra hai chữ: ”Nhận thua”.
Ngay lập tức, thân hình của hắn được một đoàn ánh sáng bao khỏa toàn thân, tiếp theo đó là biến mất tại chỗ, Nhất Minh nhìn thấy một màn này cũng không thể thu đao về, mạnh mẽ chém xuống!
Oanh!
Phương viên gần năm trượng xung quanh toàn bộ nứt ra, tiếp theo đó là một thanh âm bắt đầu vang lên!
“Khiêu chiến kết thúc! Các hạ sẽ rời khỏi đây sau năm hơi thở…!”
Mở mắt ra, bản thân Nhất Minh liền đã xuất hiện bên ngoài lôi đài, nhìn thanh niên trước mắt còn mang theo tầng tầng mồ hôi lạnh trên trán vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh trở lại, quá kinh khủng!
“Đã nhường.” Nhất Minh chắp tay một cái nói ra.
“Nhất Minh huynh quá lời, đây là 2 khối linh thạch theo như ước định” nói, tên thanh niên liền mang ra 2 khối linh thạch đưa cho Nhất Minh, liền lui về phía sau.
Có không ít võ giả đứng ở bên ngoài quan sát một màn kia đều không hiểu ra sao, bọn họ chỉ thấy tên thiếu niên bay thẳng lên cao thì tên thanh niên này liền nhận thua, đây không phải là chủ động từ bỏ a?
Cũng không trách bọn hắn cho được, ở bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy thân ảnh hai người mà thôi, hoàn toàn không cảm nhận được hai người là cảnh giới nào, tất cả đều hoàn toàn mù mịt!
Hai khối linh thạch tới tay, Nhất Minh trong lòng nở hoa!
“Hắc hắc, có lẽ ta nên tăng lên một chút, mỗi lần 2 khối linh thạch liền đánh tới ngày mai cũng không xong.” nghĩ như vậy, Nhất Minh liền thay đổi điều kiện, hắn mang hai khối linh thạch vừa thu thập được mang vào điều kiện bên trong, đổi lại là người khiêu chiến phải bỏ ra bốn khối linh thạch làm đại giá.
“Một khắc sau ta sẽ chấp nhận khiêu chiến, các vị ai muốn khiêu chiến ta, cứ việc tiến tới!” Nhất Minh nhìn về phía một đám võ giả trước mắt lên tiếng nói.
Theo trận đấu vừa rồi diễn ra, có không ít võ giả nhìn thấy tên thanh niên kia bị đè lên đánh, cũng có không ít võ giả muốn tìm hiểu tin tức nên tìm đến thanh niên hỏi tin tức, nhưng tất cả đều không thu hoạch được bất kỳ điều gì.
Nói đùa cái gì, chính ta đã bỏ ra đại giới, các ngươi cũng phải bỏ ra a, nào có chuyện tốt như thế!
Một khắc sau, liền có võ giả tiến lên phía trước chắp tay nói: Tại hạ Kê Anh thuộc Đông Vực Tôn Hành Tông khiêu chiến Nhất Minh huynh đệ!”
Tiếng nói vừa dứt, hi đoàn ánh sáng phủ xuống hai người lập tức biến mất tại nguyên địa.
Một lát sau, tên thanh niên gọi là Kê Anh mang theo tầng tầng mồ hôi lạnh xuất hiện trước mặt đám người, điều này khiến cả đám võ giả rung động không thôi!
Bọn họ không nghĩ tới, cùng là tôi thể cảnh thất trọng võ giả, tên Nhất Minh này lại có thể dễ dàng mang Kê Anh đè lên đánh như thế, chẳng trách tên thiếu niên vừa rồi sắc mặt lại khó coi như vậy.
“E rằng võ giả thất trọng không phải đối thủ của Nhất Minh huynh, tại hạ bái phục!” Kê Anh chắp tay một cái, đưa ra bốn khối linh thạch lập tức xoay người liền đi, hắn minh bạch rồi, tiềm long bảng đệ nhất quả nhiên danh bất hư truyền!
Vốn dĩ hắn còn tưởng tên Chúc Nguyên kia là năng lực không đủ, cho nên mới tiến hành khiêu chiến Nhất Minh một phen, ai ngờ đâu vừa vào liền rơi vào hạ phong, đây quả thật là đả kích người khác a!
Thu hồi bốn khối linh thạch trong tay, Nhất Minh liền tiếp tục tăng thêm tiền đặt cược, tổng cộng là 6 khối linh thạch, tiền đặt cược lần nữa được nâng cao, khiến các võ giả ở đây trông mà thèm.
Đặc biệt là võ giả bát trọng và cửu trọng!
Bọn hắn cũng có niềm kiêu hãnh của bản thân, không lẽ lại ra tay đối với một tên võ giả có tu vi thấp hơn mình sao?
Cho nên, nhất thời liền không có ai đứng ra khiêu chiến, điều này khiến Nhất Minh không khỏi đau đầu.
“Không lẽ mình thể hiện quá đáng rồi sao?”
“Bọn này không lẽ nhát gan như vậy?”
Đang trong lòng không biết làm sao để khiến cho bọn “dê béo” này tự chui vào, không ngờ liền có thanh âm vang lên!
“Tại hạ tán tu Vu Ngưu Tôi thể bát trọng khiêu chiến Nhất Minh huynh đệ!”
Cảm tạ các vị huynh đệ rất nhiều a!
Các vị sư huynh có thể mời tiểu đệ ly cafe sáng cảm tạ rất nhiều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook