Nhớ
-
Chương 17
-Bánh Bao, ngủ sớm đi nhóc, ngày mai con phải vào bệnh viện lại rồi đấy!
- Vâng, con biết rồi ba nhỏ.
Nhóc con nghe đến bệnh viện liền cụp hai mắt không vui, nhóc con từ sau khi phát bệnh liền không đến trường nữa, nhóc con phần lớn thời gian hơn cả năm nay gắn liền với hai từ bệnh viện, gắn liền với môi trường im lặng đến đáng sợ, chưa kể không trong không khí lúc nào cũng nồng mùi thuốc sát trùng khó chịu.
- À, ba quên mất, bảo bối, sau này con chỉ được nói tiếng Trung Quốc khi chỉ có, Chú Thạc Trấn hay chú Hiệu Tích, chị Tiểu Kỳ và ba với con thôi, con chỉ được nói tiếng Trung Quốc khi nói chuyện với chúng ta thôi, nghe chưa?
- Vâng, mà sao chúng ta phải làm như vậy hả ba, nếu như con nói tiếng Trung Quốc chẳng phải mọi người sẽ dễ hiểu hơn sao?
- Con không cần biết, con chỉ cần biết như vậy là được, và còn nữa cho dù mọi người có nói gì, có gặp ai con cũng giả vờ không hiểu mọi người đang nói gì biết không?
- Vâng, con biết rồi ba!
- Ngủ ngon bảo bối!
- Ba ngủ ngon ạ!
Hôn lên trán nhóc một cái sau đó cậu lặng lẽ ra ngoài, hiện giờ vẫn còn khá sớm nhưng cậu đã ép nhóc đi ngủ.
- Trấn ca, em có việc phải ra ngoài, ngày mai em cũng có việc rất quan trọng, vì vậy anh có thể trông nhóc giúp em đêm nay, sau đó ngày mai anh đưa nhóc vào viện giúp em được không ạ?
- Được rồi, bận gì thì đi đi!
- Vâng, cảm ơn anh, em đi trước nhé!
Cậu nói xong sau đó nhanh chóng chạy đến quán bar, cậu vừa thấy hắn vào đó lúc nãy nên cậu liền nhanh chóng nhờ anh giúp đỡ, sau đó chạy đi kiếm hắn.
Trên đường đi còn cẩn thận ghé cửa hàng mua gel và vài cái bao cao su, bao cao su cậu cẩn thận chọc lỗ lên đó, còn gel cậu mua bởi vì...cậu sợ nếu không chuẩn bị cẩn thân chắc chắn hôm sau cậu sẽ nằm liệt giường.
Lần trước hắn không khuếch trương kĩ cho cậu, sau khi hắn tiến vào rất lâu cậu mới cảm thấy đau đớn giảm đi.
Lần này cậu phải chuẩn bị trước, nếu không người đau đớn cũng chính là cậu chứ không ai.
Sau khi đến quán bar cậu không vội đến chỗ hắn, cậu dùng cái mặt nạ che nửa mặt, cố gắng điều chỉnh tông giọng của mình, sau đó mang theo một ly rượu đến ngồi với hắn.
Hắn vẫn còn khá tỉnh táo nên từ chối uống rượu với cậu, trong lúc cậu nói chuyện mời gọi hắn, canh hắn không để ý liền thả một viên xuân dược vào chai whisky của hắn.
Cậu cũng không ngu đến nỗi tiếp tục ngồi đó, cậu rời đi sau đó ngồi ở một bàn cách đó không xa dễ dàng quan sát hắn, thuốc cậu mua thuộc dạng lâu phát tác dụng, hắn chậm rãi uống hết hơn một chai whisky thuốc cũng chưa chắc phát tán tác dụng.
Rốt cuộc thuốc chưa phát tán nhưng khi hắn ngà ngà say cậu tiếp tục đến chuốc rượu hắn, lần này hắn không còn tỉnh táo mà uống hết chỗ rượu cậu chuốc.
Sau đó cậu cảm giác bản thân sắp thành công liền thanh toán tiền, kéo hắn đi, thuê một phòng ở khách sạn gần đó, sau đó dùng hết sức mình đỡ hắn lên phòng.
Trong tháng máy thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng của nó, hắn bắt đầu ôm lấy cậu mà sờ soạng, hắn đưa tay muốn gỡ mặt nạ trên mặt cậu ra, nhưng cậu đã chặn lại hành động đó của hắn.
Chủ yếu cậu đeo mặt nạ bởi vì sợ camera, quay được khuôn mặt của cậu là coi như tiêu tùng kế hoạch của cậu.
Vì vậy sau khi vào phòng khóa cửa cẩn thận cậu mới mặc kệ hắn, để hắn làm gì thì làm.
Thuốc lúc bấy giờ đã phát huy tác dụng của nó mạnh mẽ, phía dưới cương cứng chướng đau dựng thành một túp lều ở đũng quần của hắn.
Hắn không hôn môi mà trực tiếp gặm nhấm xương quai xanh tinh xảo, vừa cắn vừa để lại dấu hôn, sau đó hắn cách một lớp áo sơ mi mỏng mà bắt đầu sờ soạng, sau cùng lại nhanh chóng xé nát cái áo sơ mi bởi vì hắn đột nhiên thấy nó chướng mắt.
Làn da trắng nõn bắt đầu bị hắn để lại từng dấu hôn xanh tím, hắn bắt đầu đem từng thứ quần áo trên người của bản thân và của cậu lột xuống, quần áo nằm vương vãi khắp nơi trên sàn nhà.
Hắn dùng dây thắt lưng của bản thân đem hai tay cậu trói lại giơ lên cao, sau đó hắn tiếp tục gặm nhấm đầu nhũ hồng hào bị hắn kích thích mà bắt đầu cứng lên.
- Ưm...đừng..ah..mút haa...
Hắn mặc kệ lời nói của cậu mà tiếp tục liếm mút, sau đó bàn tay hư hỏng của hắn bắt đầu di chuyển xuống nơi hậu huyệt nhạy cảm của cậu mà bắt đầu đem ngón tay ấn vào trong.
- Đừng...đau...gel..hức...ở...ở trong túi...
Hắn nghe như vậy liền ngừng hành động của bản thân lại, đem ngón tay vừa ấn vào hậu huyệt rút ra.
Đem lọ gel đổ ra, hắn dường như có chút không kiên nhẫn mà đem hai ngón tay tiếp tục ấn vào.
Cậu hít một ngụm khí lạnh khi hắn đem hai ngón tay kèm theo dòng gel lạnh lẽo tiến vào.
Hắn không hề kiên nhẫn khuếch trương, hắn nhanh chóng đem thêm một ngón tay ấn vào.
Sau khi qua loa khuếch trương hắn rút ba ngón tay ra, dùng răng cắn xé vỏ bao cao su đeo vào, sau đó côn thịt ấm nóng với kích thước không nhỏ của hắn tiến vào.
- Aaa...hức...đừng...
Hắn thúc một cú lút cán sau đó gương mặt hắn tỏa ra thỏa mãn mà thở hắc một hơi.
Một giọt nước mắt chậm rãi lăn xuống, hắn đưa tay lau đi giọt nước mắt đó, hắn hoàn toàn không tỉnh táo để chắc chắn rằng người nằm dưới thân hắn đang là cậu, nhưng hắn nhìn thấy khuôn mặt cậu.
- Bảo bối, đừng khóc.
Hai tay hắn siết chặt hông cậu, hắn bắt đầu chậm rãi động eo, cậu cảm thấy có chút khó chịu, vừa đau vừa tê bên trong lại có cảm giác căng chướng, nhưng khi hắn động đậy lại có cảm giác khác lạ hơn.
Côn thịt ấm nóng ra vào một cách chậm chạp trong hậu huyệt khiến từng cái thúc đẩy của hắn cậu đều cảm nhận được rõ ràng từng chút từng chút.
- Đừng...lạ..ưm...lạ quá...hức...chỗ đó...chỗ đó...đừng...haa..hah..ư...ưm...
Hắn biết bản thân tìm trúng điểm nhạy cảm của cậu mà ra vào nhanh hơn, tìm đến chỗ nhạy cảm kia mà đâm rút, cậu không nhịn được run rẩy bắn ra lần đầu.
Cậu thở dốc mở miệng rên rỉ xin hắn, nhưng ngay từ đầu cậu biết bản thân đi đến con đường này sẽ không dễ dàng mà lui nữa.
- Bảo bối..hah..đừng rời xa tôi nữa..tôi nhớ em, rất nhớ em...hãy trở về với tôi..
Bảo bối, vậy là, vậy là hắn có người trong lòng, vậy việc làm hiện tại của cậu làm đúng hay sai, liệu cậu làm như vậy có chia rẽ tình cảnh của hắn với người kia hay không.
Suy nghĩ đó vừa lướt qua đầu cậu bắt đầu vùng vẫy chống đối hắn, bởi vì đột nhiên cậu nhớ đến trước kia hắn đã nói với cậu những gì, ánh mắt kia có bao nhiêu phần chế giễu.
Hắn không vui bởi vì sự vùng vẫy của cậu, lật người cậu lại, thúc những cú thật nhanh thật mạnh vào sâu bên trong.
- Không được vùng vẫy...cậu lại dụ dỗ tôi, sau đó lại muốn rời bỏ tôi hay sao?
Hắn tức giận liền trút giận lên cặp mông trắng mịn, từng tiếng chát chát vang lên, cậu ôm gối lắc đầu, nước mắt chảy ra giàn giụa.
Cậu khóc, khóc vì tủi thân, khóc vì thương Bánh Bao nhỏ của cậu, nhóc con bởi vì ngày đêm bị bệnh tật hành hạ, những đợt xạ trị cậu từng thấy những đứa bé lớn hơn kêu khóc, nhưng nhóc con không hề khóc lấy một tiếng, Bánh Bao của cậu rất mạnh mẽ, từ ngày phát bệnh đến hiện nay chưa từng kêu đau chưa từng khóc than lấy một tiếng.
- Hức..đừng...chậm..chậm..hức...quá nhanh...quá...ưm..nhanh...hức...
Sau đó hắn nhanh chóng bắn ra bao cao su, bởi vì bao bị chọc một lỗ nên tinh dịch chảy vào trong không ít cũng chẳng nhiều.
Hai chân cậu run run quỳ trên giường, hai tay hắn vừa thả eo cậu ra cậu đã ngay lập tức nằm phịch xuống, cả người run run, hắn nhanh chóng đeo vào một cái bao khác mà tiếp tục.
- Hức...ah...đừng...hư...ức..ưm...lớn ưm...lớn quá..ư...
Hắn vừa say rượu vừa bị chuốc thuốc, đương nhiên sẽ chẳng hề chịu dừng lại, rút ra gần hết sau đó một đường đâm thẳng, liên tục đâm trúng điểm nhạy cảm bên trong.
Cả người cậu giật giật, cự vật run ẩy bắn ra thêm một lần nữa, hắn đưa tay nắm lấy cự vật đang có xu hướng cương lên của cậu, nắm lấy mà chậm rãi lên xuống.
Hắn phát tiết đến tận 5 giờ sáng, mặc dù đã quá mệt và đã ngất đi nhưng lần cuối cùng cậu cố giữ sự tỉnh táo.
Sau khi hắn ngủ say, cậu nằm giữ sức một lúc, sau đó liếc nhìn đồng hồ đã hơn 6 giờ cậu liền chậm rãi ngồi dậy, phía dưới do ma sát quá lâu hiện tại đau nhói và sưng tấy lên.
Cậu khẽ rên đau một tiếng sau đó đỡ eo đứng dậy, áo cậu đã bị hắn xé tan nát nên cậu liền tiện tay lấy áo hắn mặc.
Chậm rãi mặc xong, hắn đắp chăn nằm thở đều đều, quả thật gương mặt khi ngủ của hắn và Bánh Bao vô cùng giống nhau, cậu hôn lên má hắn một cái sau đó lặng lẽ đeo khẩu trang cầm túi đi ra về.
Sau khi bước ra khỏi khách sạn liền bắt một chiếc taxi, sau đó đi đến một con hẻm vắng, mặc vào thêm một chiếc áo khoác, đổi cái khẩu trang khác, dùng bình xịt thay đổi màu tóc, đổi luôn đôi giày trắng thành một converse đen cuối cùng lộn chiếc túi lại thành một màu khác.
(Ảnh áo khoác)
Sau đó đi về phía còn lại của con hẻm, bắt taxi về lại căn hộ.
Sau khi về đến căn hộ đã hơn 7 giờ, bởi vì quá trình đổi trang phục diễn ra trong con hẻm vắng khá lâu, cậu làm vậy chủ yếu sợ hắn điều tra ra cậu nên cật lực thay đổi tất cả.
Sau khi trở về nhà cậu nhanh chóng cởi bỏ quần áo, tắm rửa gội đầu một cách cẩn thận, cả người cậu đầy vết hôn đỏ đỏ tím tím, phía dưới cũng sưng tấy lên, vừa đau vừa xót.
Hắn vô cùng mạnh bạo, cả người cậu đều là vết hôn, chưa kể tay chân và ngay cả hông cậu đều có vết bầm do hắn dùng lực nắm giữ.
Hắn để lại dấu vết trên người cậu rất nhiều, khắp cả người đều có rất nhiều vết hôn, vết cắn, nhưng hắn chưa từng hôn môi cậu lấy một cái.
Bởi vì buổi tối hắn quá hung hăng nên với cậu là quá sức, eo cậu ngay từ lúc bước xuống giường đã bắt đầu mỏi nhừ, hai chân run run bước cố gắng đi từ khách sạn về nhà.
Cậu đã đặt phòng trước với bên phía bệnh viện nên lúc 6 giờ 30 anh đã đưa nhóc đến bệnh viện, sau đó ở lại chăm sóc nhóc.
Sau khi tắm xong cậu liền nằm xuống giường, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook