Nhặt Tiểu Nha Hoàn Làm Vương Phi FULL
-
8: Tính Kế
Lương Giai Mộc sau khi ra khỏi Trấn An Vương phủ cũng tức tốc quay trở lại quán trọ.
Tâm trạng nàng hiện tại vô cùng buồn bực đạp cửa bước thẳng vào trong phòng.
Bên trong A Nhĩ từ khi nào đã ngồi trên ghế gỗ đợi nàng, vừa thấy nàng trở về với bộ đáng có chút chật vật làm A Nhĩ càng thêm lo lắng.
"Chủ nhân...người như thế lại bị ướt đến như vậy?"
Lương Giai Mộc vừa vào phòng liền gấp rút cởi bỏ y phục ẩm ướt ra bên ngoài, trong lòng một bụng lửa nóng.
"Còn không phải là do tên Nam Cung Dạ kia hại sao"
"Chủ nhân...người...người bị hắn phát hiện rồi sao? Như thế nào có thể chứ..."
"A Nhĩ...ta từ từ kể cho muội nghe sau.
Hiện tại mau giúp ta chuẩn bị nước tắm"
Lương Giai Mộc vừa nghĩ đến việc tắm thì trong đầu lại hiện lên tình cảnh vừa rồi của người nào đó...thân hình vô cùng đẹp mắt.
Haiz...Lương Giai Mộc ơi Lương Giai Mộc mầy đang nghĩ cái gì vậy.
Thường ngày nàng cũng đâu có háo sắc đến vậy a~.
Lương Giai Mộc ngồi trong thùng tắm gỗ, nàng nhớ đến việc gì đó đưa mắt nhìn nhìn xuống phía ngực mình.
Thất bại đúng là thất bại mà, hôm nay là lần đầu tiên nàng thất thủ không thu về được một chút tin tức nào.
Đã vậy còn bị người ta ăn đậu hữu, lần này lỗ vốn quá rồi.
"Nam Cung Dạ lần sau gặp lại ta sẽ tính sổ với ngươi"
A Lan bên cạnh pha thêm một ít nước ấm đổ vào thùng tắm của nàng, thắc mắc hỏi.
"Chủ nhân...người còn có ý định điều tra Trấn An Vương nữa không?"
Lương Giai Mộc đứng dậy rời khỏi thùng tắm, dáng người thon gọn cân xứng cùng với làn da trắng mịn màng.
Dưới ánh nến mờ ảo càng tôn lên dung mạo tuyệt sắc của nàng.
Nàng mặc vào trung y trắng, tay đưa lên miệng ngáp dài một hơi.
Trong đầu suy nghĩ đến chuyện tối hôm nay.
Xem ra nàng tạm thời không nên tiếp tục trà trộm vào Trấn An Vương phủ, lần này thất bại e là càng khiến cho hắn tăng cường phòng bị.
"A Nhĩ...trước mắt không nói đến chuyện này nữa.
Tên đó sao lại khó đối phó đến vậy"
"Được rồi người mau nghỉ ngơi sớm đi"
"Muội cũng đi nghỉ đi"
Lương Giai Mộc nằm xuống giường nệm, hai mắt vừa nhắm lại thì trong đầu lại không tự chủ được hiện lên thân ảnh của Nam Cung Dạ.
Nàng sợ hãi lập tức mở mắt ra, chuyện gì vậy chứ...nàng bị điên rồi.
Lương Giai Mộc trấn tĩnh bản thân nằm lại xuống giường nhưng vừa nhắm mắt lại hình ảnh phụt máu kia lại hiện ra...
"A Nhĩ...làm sao đây ta bị trúng tà rồi"
Vài ngày sau...
Buổi dạ yến hoàng cung cuối cùng cũng đã đến, ngày hôm nay tất cả các nữ tử thuộc gia quyến của các quan viên trong triều đều được tham gia.
Từ khi trời còn chưa sáng thì các vị tiểu thư con nhà quan chức từ chức vị cao đến thấp đều bận rộn trang điểm thật kĩ lưỡng, xiêm y sặc sỡ.
Tất cả các thứ tốt nhất từ trang sức đến y phục đều mang hết lên người, tranh giành nhau làm người nổi bật nhất.
Cũng phải thôi vì đây là một cơ hội tốt nghìn năm có một, người được hoàng đế chọn cho dù có làm phi tử chức vị nhỏ bé nhất cũng đều mang lại vinh hoa phú quý cho gia tộc.
Bọn họ vì chuẩn bị thật tốt cho ngày hôm nay mà cuống cuồng hết cả lên.
Trong đó phải kể đến tam tiểu thư của Lý Phủ Lý Liên Nhiễm.
Từ sáng sớm nàng ta đã không ngừng quát tháo hạ nhân cùng nô tỳ bên cạnh.
Những thứ gì được chuẩn bị không hợp ý ả ta đều bị ả ném đi hết.
Hơn nữa không ngừng ra tay đánh mắng nữ tỳ cận thân của mình làm cho toàn bộ Lý phủ đều nháo nhào hết cả lên.
Lương Giai Mộc trên tay cầm một chậu nước đi ngang qua sương phòng của nàng ta.
Nàng liền nghe tiếng chửi mắng inh ỏi, nghe đến màn nhĩ cũng sắp rách rồi.
"Haiz...đúng là một nữ tử chanh chua"
Lương Giai Mộc suy nghĩ đến việc gì đó liền cười lên một cái quỷ dị, vẻ mặt của nàng hiện tại là muốn tính kế sách trêu đùa người khác.
Nàng hướng đến phòng của Lý Lâm Ngọc bước vào, hiện tại A Lan đang chuẩn bị xiêm y cùng trang điểm cho nàng ấy.
"Tiểu Mộc có lời muốn nói"
"Muội nói đi"
"Tiểu Mộc nhận thấy hôm nay nhất định có rất nhiều vị tiểu thư trang diện sặc sỡ không thua kém gì chúng ta...với diện mạo hiện tại của người sẽ rất dễ bị trùng lặp"
Lý Lâm Ngọc nghĩ ngợi một chút cũng gật đầu tán đồng, hướng đến chỗ của nàng dò hỏi.
"Vậy muội nghĩ nên làm thế nào?"
Lương Giai Mộc nét mặt tươi cười, lấy trong tay áo ra một vài thứ mà nàng đã chuẩn bị từ trước.
"Muội nghĩ hay là để muội giúp tiểu thư trang diện một lần xem sao..."
Hai cổ xe ngựa lớn đã được chuẩn bị từ trước hiện tại đang chờ sẵn trước cửa của Lý Phủ.
Lý lão gia một mình ngồi trên một cổ xe ngựa chờ đợi hai nữ nhi của mình cùng nhau xuất phát.
Ông ta hôm nay đặt toàn bộ niềm tin vào con gái của mình.
Hi vọng hai đứa con gái của ông biểu hiện thật tốt được tân hoàng đế lựa chọn vào cung nhận ân sủng.
Tam Tiểu thư Lý Liên Nhiễm là người bước đến đầu tiên, bên cạnh là một nha hoàn theo sau hầu hạ.
Nàng ta hôm nay xiêm y vô cùng cầu kỳ sặc sỡ, trong thật rối mắt.
Một bên cổ áo cố ý để lộ ra hở đến cả hai vai, trên gương mặt vốn còn nhỏ tuổi xinh xắn nhưng lúc này đã được trang điểm vô cùng dày đậm làm che mất đi nét đẹp vốn có của bản thân.Trâm cài đầu đều là thứ quý giá nhiều đến nỗi không đếm xuể.
Nàng ta tưởng rằng cứ đem mọi thứ tốt nhất, quý giá nhất mang hết vào người thì sẽ trở nên nổi bậc, nhưng thật ra là đang tự hại chính bản thân mình.
Từ xa có một thân ảnh nữ tử gương mặt thanh tú nhẹ nhàng từ từ bước đến, trên gương mặt luôn chứa đựng nét thiện lương cùng thuần khiết.
Nữ tử thân mặc lục y thanh thoát, nhẹ nhàng như nước mùa thu.
Trên tóc được cố định bởi trâm cài ngọc bích nhìn đơn giản đến thoát tục, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng nhìn vào liền bị cuốn hút không thể rời mắt.
Lý Liên Nhiễm nhìn người trước mặt đến cả kinh, người kia là tỷ tỷ của nàng Lý Lâm Ngọc sao? Từ lúc nào lại đẹp đến như vậy.
"Đại tỷ...tỷ bộ dáng này của tỷ..."
"Tam muội...muội bị làm sao vậy? Sắc mặt sao lại kém như thế?"
Lý Liên Nhiễm trong lòng nổi lên ganh tị, nàng không cho phép người trước mặt đẹp hơn mình.
Hai tay ả ta nắm chặt vào nhau, chợt nghĩ đến việc gì đó mà từ từ thả lỏng tay ra.
"Đại tỷ...tỷ hôm nay có dùng phấn hoa muội tặng không?"
Lý Lâm Ngọc vì không muốn cho tam muội biết nàng đã đem nó tặng cho người khác nên buộc lòng phải nói dối.
"Tỷ...!có dùng qua"
Lý Liên Nhiễm vừa nghe xong trong lòng liền vui mừng, được lắm...nàng quyết không để mình thua kém với Lý Lâm Ngọc.
Đại tỷ...tỷ cứ chờ đó...
"Được...chúng ta cùng nhau đi thôi"
Lương Giai Mộc đứng một bên đã nhìn thấu hết tâm tư của ả ta, nàng hôm nay được Lý Lâm Ngọc chọn đi theo vào cung.
Đây cũng là cơ hội cho nàng giúp đỡ đại tiểu thư.
Lý Liên Nhiễm, được lắm xem ra hôm nay nàng lại có trò mới để chơi rồi...
Lương Giai Mộc dìu đại tiểu thư bước lên xe ngựa, sau đó chính mình cũng leo vào theo.
"Này...ả nô tỳ dơ bẩn nhà ngươi muốn chết hay sao mà dám ngồi xe ngựa với chúng ta"
Lý Liên Nhiễm lúc này vẫn chưa bước vào hiện tại đứng ở bên dưới không ngừng chửi mắng nàng.
Lương Giai Mộc giả vờ không để ý vẫn cứ ngồi im không hề lay chuyển.
Lý Liên Nhiễm tức đến đỏ mặt bước lên xe ngựa vén màn vào trong, ả ta đưa tay định tát vào mặt nàng nhưng bị Lý Lâm Ngọc nắm lấy tay ả ta ngăn lại.
"Tam muội...Tiểu Mộc là nha hoàn mới đến không hiểu nhiều phép tắc, muội đừng nóng giận"
"Ả dơ bẩn này ngồi chỗ của muội làm sao muội có thể ngồi được chứ"
"không sao...tỷ qua chỗ đó ngồi là được"
"Hôm nay nể mặt tỷ nên muội tha cho ả"
Lý Lâm Ngọc ra hiệu cho Lương Giai Mộc rời đi, nàng trước khi đi trên tay nhẹ chuyển động một cái, thần không biết quỷ không hay phủ thứ gì đó vào chỗ ngồi phía trước mặt.
Mọi chuyện đều đúng theo nàng sắp xếp, Lý Liên Nhiễm chắc chắn sẽ ngồi cố định ở nơi đó.
Được lắm...sắp có chuyện hay để xem rồi...
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
**Mỗi ngày mình đều sẽ đăng chap mới, mong các bạn bấm vào theo dõi (❤) để nhận thông báo**.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook