Ngày hôm nay trời thật đẹp, ta nheo mắt ngắm nhìn bầu trời, đôi mắt ta nhờ vào sự chữa trị của Mai đã hồi phục gần chín phần, bây giờ chỉ cần duy trì uống thuốc là có thể hồi phục hoàn toàn

Sesshomaru đã đi đâu từ sáng sớm, hắn bỏ ta cùng Jaken lại ở giữa rừng núi hoang vu này, ta buồn chán ngồi trên lưng Ah uh, Jaken vì quá buồn vì Sesshomaru để lão lại nên nãy giờ hết thở dài rồi tới tìm mấy bông hoa dại hành hạ chúng

Ta ngồi một lúc lâu liền nhớ tới việc nên đưa mảnh ngọc tứ hồn cho Kagome, liền nhảy xuống lưng Ah uh

“Jaken, ta đi có việc một chút, sẽ quay lại ngay, ngươi giữ Ah uh nhé”

Không chờ hắn trả lời, ta dùng Hắc Phong bay đi tìm Kagome, gần đến nơi ta cảm nhận được yêu khí yêu quái, nó làm ta nhớ lại cái khoảnh khắc Inuyasha hoàn toàn biến đổi thành yêu quái thuần chủng

Nếu là như thế thì có thể tính mạng hắn đang gặp nguy hiểm rồi… nghĩ đến việc hắn không khống chế được dòng máu yêu quái thuần chủng của mình, đã thế còn làm nguy hiểm cho người bên cạnh mình ta gấp gáp điều khiển Hắc Phong nhanh bay đến

Khi ta đến, đã thấy xung quanh tòa là xác người, máu đã chảy thành sông, nhìn kỹ lại trang phục của những người đã chết ta lại thở phào nhẹ nhõm, toàn là những tên cướp ngoài ra có có cái xác màu xanh da trời, hình như là yêu quái thì phải

Inuyasha nhảy đến trước mặt ba tên cướp cò sống sót, dùng móng vuốt xé xác tất cả, Kagome chạy đến cầm Thiết Toái Nha ngăn cản Inuyasha ngay sau đó, Inuyasha cảm nhận được gì đấy liền bật ra xa

Là Sesshomaru…

Hắn đến đây làm gì…?

Ta nhanh chóng núp sau thân cây gấn đấy, có vẻ Sesshomaru muốn kiểm tra gì đó với Inuyasha

Trận chiến cả hai anh em bắt đầu, Inuyasha giống như kẻ chỉ biết chém giết, đôi mắt đỏ ngầy đầy sát khi hướng về đối phương

Sesshomaru dùng Đấu Quỷ gây sức ép lên Inuyasha, hắn cũng không ngờ Inuyasha có thể đánh bật được sức ép của thanh kiếm, tuy nhiên Inuyasha cũng phải trả giá với các vết thương đầy mình

Inuyasha hắn bây giờ giống như một dã thú chỉ biết chém giết, hắn không hề có cảm giác sợ hãi hay đau đớn, dòng máu yêu quái của cha hắn đã trấn áp linh hồn của hắn khiến ngay cả chính bản thân cũng không nhận ra mình

Sesshomaru một một hồi kiểm tra sự biến đổi của Inuyasha, ta nhìn thấy ánh mắt có hơi thất vọng của hắn, có vẻ thất vọng vì đứa em trai mình không thể khống chế được dòng máu yêu quái cao quý trong người Inuyasha

Inuyasha gào thét lao đến Sesshomaru, hắn lạnh lùng nhìn đứa em trai mình âm trầm nói “Inuyasha, đã là bán yêu thì ngoan ngoan làm bán yêu… chỉ được bò dưới đất mà thôi”

Sesshomaru đánh bay Inuyasha tận một khoảng cách rất xa, Kagome sợ hãi, chạy đến Inuyasha che chở cho hắn, cả Miroku và Sango cũng chắn trước hắn bảo vệ

“nếu muốn hắn trở lại bình thường, dùng Thiết Toái nha để ngăn hắn” Sesshomaru nói xong liền lướt qua mọi người không thèm liếc mắt nhìn lại

“tại sao… với ngươi… ngươi đã có thể một đao giết Inuyasha, sao ngươi lại không làm thế… ngươi khinh thường Inuyasha?”

Miroku hỏi, hắn cũng không tin Sesshomaru sẽ vì tình nghĩa anh em mà tha cho Inuyasha một mạng

“ta sẽ giết hắn vào lúc khác còn bây giờ, ngay cả mình là ai hắn cũng không biết… giết hắn cũng chả ít lợi gì với ta”

Với suy nghĩ của ta, Sesshomaru ngay từ ban đầu cũng đã không có ý định giết Inuyasha, vì sao ư tuy Sesshomaru luôn khinh thường con người và bán yêu nhưng đó là do hắn không tiếp xúc nhiều với họ, và cũng do hắn là thuộc dạng cao quý từ trong trứng mà ra, việc kiêu ngạo khinh thường kẻ thấp hơn mình là việc đương nhiên

Đó là lý do vì sao Inuyasha sống cả trăm năm vẫn bình yên, tuy nhiên bởi vì sự bất mãn Sesshomaru dành cho Inuyasha do cha hắn là không truyền Thiết Toái Nha lại cho hắn lại trao cho Inuyasha bán yêu nên mới tạo ra kịch tình ngày hôm nay

Suy đi nghĩ lại, huyết án cũng vì Thiết Toái nha mà ra nếu cha hắn Inu no Taisho cho Sesshomaru truyền thừa lại Thanh kiếm xem ra Inuyasha bây giờ chắc chắn vẫn sẽ vẫn có cuộc sống bình yên, không hề có sự xuất hiện Sesshomaru bây giờ nhưng đó chỉ là nếu mà thôi

“đi thôi” Sesshomaru đến gần ta từ lúc nào, ta giật mình thoát khỏi suy nghĩ trong đầu, nở nụ cười nhẹ với hắn chủ động nắm tay hắn cùng hắn rời đi

“Sess… ngươi là một người anh trai tốt”

Hắn cau mày khó chịu lẫn khó hiểu mình ta, ta chỉ cười cho qua cùng hắn đi tìm Jaken

Phải… Sesshomaru, ngươi tuy lạnh lùng tàn nhẫn, nhưng với ta ngươi chính là một yêu quái tốt, ngươi tuy giết người tàn nhẫn tùy tính nhưng ngươi không hề tùy tiện giết người, ngươi tuy thờ ơ với mọi chuyện nhưng kỳ lại thay khi ngươi cần thì những thông tin từ những người xung quanh ngươi điều rõ nhất là đứa em trai của ngươi

Có lẽ ngươi không nhận ra sự quan tâm của mình dành cho Inuyasha, không sao vì sau này ngươi cũng sẽ nhận ra tình thân thôi

Chợt nhớ lại hình như gần tháng ta chưa về bên kia thì phải, lẩm nhẩm tính ngày ta chợt nhớ ta gần tới ngày ‘dì cả’ của ta rồi, hình như hành lí của ta đồ cần dùng cũng đã hết, xem nên về rồi

Sesshomaru liếc thấy vẻ mặt đầy nịnh nọt của ta hắn đã hiểu ta có ý định gì, liền cau mày lạnh lùng, ta run rẩy tha thiết cầu xin “3 ngày thôi, ta về liền”

“đi nhanh về nhanh” hắn xoay người bỏ đỉ, ta đứng dáng kiểu quân đội hô to “tuân lệnh”

Thỏ: Chương này hơi ngắn, mọi người thông cảm nhaaaaa!!!!

Tự nhiên Thỏ nổi hứng mún viết truyện đồng nhân Kuroko No Basket, không biết khi làm viết xong Đồng nhân Inuyasha có nên viết truyện đó không nhỉ? *xoa càm cân nhắc*

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương