Nhật Ký Ma Cà Rồng
-
Quyển 6 - Chương 25
“Và giờ em có thể làm được?
“Anh nghĩ thế.” - Damon đặt một ít không chắc chắn vào giọng của mình.
Thật tự nhiên,điều đó khiến Elena càng quyết tâm hơn . “Chỉ em đi!” - cô nói.
“Ý em là ngay bây giờ?”- anh liếc nhìn xung quanh - “Ai đó có thể lái ngang qua và-”
“Chúng ta có ở trên đường đâu.Ôi,làm ơn mà Damon ? Nhé ?” - Elena nhìn Damon với cặp mắt to màu xanh mà quá nhiều nam giới phải thừa nhận rằng không thể cưỡng lại.Cô chạm vào cánh tay anh,thử lại lần nữa để tạo nên một loại kết nối,nhưng khi anh bất giác lùi ra xa,cô tiếp tục - “Em thực sự muốn học.Anh có thể dạy em.Chỉ cần chỉ em một lần,và em sẽ tự tập.”
Damon liếc xuống cánh tay mình,cảm nhận những giác quan nhạy bén và lí trí của mình đang quay cuồng.Làm thế nào cô ấy làm được thế ?
“Thôi được” - anh thở dài.Có ít nhất là 3 hay 4 tỉ người trên cái hành tinh bụi bặm này sẽ đánh đổi bất kỳ thứ gì để được ở với Elena Gilbert ấm áp,khao khát và nũng nịu này.Rắc rối là anh tình cờ là một trong số đó - và rằng rõ ràng cô chẳng muốn điều tương tự về anh.
Đương nhiên rồi.Cô ấy đã có Stefan yêu quý.Ha,anh sẽ được trông thấy công chúa của mình còn như thế này chăng - một khi cô ấy đã giải thoát được Stefan và sống sót thoát khỏi đích đến hiện tại của họ.
Cùng lúc,Damon tập trung khiến giọng nói,khuôn mặt và luồng sáng quanh thân cùng có vẻ lạnh nhạt.Anh đã có vài bài luyện tập cho chuyện này.Chỉ mất có 5 thế kỷ thôi,nhưng cũng đáng giá lắm.
“Trước tiên anh cần tìm một điểm” - anh nói với cô,tự nghe thấy có chút ấm áp len lỏi trong giọng mình , giữa tông giọng không gần như vô cảm mà lạnh lẽo nhiều hơn.
Biểu hiện của Elena chẳng hề dao động.Cô cũng có thể trở nên lạnh nhạt.Ngay cả đôi mắt xanh đậm của cô ấy dường như cũng tỏa ra cái nhìn băng giá - “Được thôi,nó ở đâu?”
“Nằm gần trái tim,nhưng dịch thêm về bên trái.” - anh chạm vào xương ức Elena rồi di chuyển những ngón tay về bên trái.
Elena đấu tranh chống lại cả sự căng thẳng lẫn rùng mình - anh có thể thấy điều đó.Damon đang chạm tới điểm mà phần thịt hiện ra mềm mềm bên trên lớp xương - nơi mà hầu hết con người nhầm tưởng là trái tim của họ bởi đó là nơi họ cảm nhận được nhịp tim đập.Nó nên nằm ngay quanh chỗ này...đây rồi...
“Giờ,anh sẽ chạy năng lượng của em qua 1 hay 2 vòng lưu thông,và khi em có thể tự mình làm được - đó là lúc em sẵn sàng để thực sự che dấu năng lực của mình.”
“Nhưng làm sao em biết được?”
“Em sẽ,tin anh đi.”
“Anh nghĩ thế.” - Damon đặt một ít không chắc chắn vào giọng của mình.
Thật tự nhiên,điều đó khiến Elena càng quyết tâm hơn . “Chỉ em đi!” - cô nói.
“Ý em là ngay bây giờ?”- anh liếc nhìn xung quanh - “Ai đó có thể lái ngang qua và-”
“Chúng ta có ở trên đường đâu.Ôi,làm ơn mà Damon ? Nhé ?” - Elena nhìn Damon với cặp mắt to màu xanh mà quá nhiều nam giới phải thừa nhận rằng không thể cưỡng lại.Cô chạm vào cánh tay anh,thử lại lần nữa để tạo nên một loại kết nối,nhưng khi anh bất giác lùi ra xa,cô tiếp tục - “Em thực sự muốn học.Anh có thể dạy em.Chỉ cần chỉ em một lần,và em sẽ tự tập.”
Damon liếc xuống cánh tay mình,cảm nhận những giác quan nhạy bén và lí trí của mình đang quay cuồng.Làm thế nào cô ấy làm được thế ?
“Thôi được” - anh thở dài.Có ít nhất là 3 hay 4 tỉ người trên cái hành tinh bụi bặm này sẽ đánh đổi bất kỳ thứ gì để được ở với Elena Gilbert ấm áp,khao khát và nũng nịu này.Rắc rối là anh tình cờ là một trong số đó - và rằng rõ ràng cô chẳng muốn điều tương tự về anh.
Đương nhiên rồi.Cô ấy đã có Stefan yêu quý.Ha,anh sẽ được trông thấy công chúa của mình còn như thế này chăng - một khi cô ấy đã giải thoát được Stefan và sống sót thoát khỏi đích đến hiện tại của họ.
Cùng lúc,Damon tập trung khiến giọng nói,khuôn mặt và luồng sáng quanh thân cùng có vẻ lạnh nhạt.Anh đã có vài bài luyện tập cho chuyện này.Chỉ mất có 5 thế kỷ thôi,nhưng cũng đáng giá lắm.
“Trước tiên anh cần tìm một điểm” - anh nói với cô,tự nghe thấy có chút ấm áp len lỏi trong giọng mình , giữa tông giọng không gần như vô cảm mà lạnh lẽo nhiều hơn.
Biểu hiện của Elena chẳng hề dao động.Cô cũng có thể trở nên lạnh nhạt.Ngay cả đôi mắt xanh đậm của cô ấy dường như cũng tỏa ra cái nhìn băng giá - “Được thôi,nó ở đâu?”
“Nằm gần trái tim,nhưng dịch thêm về bên trái.” - anh chạm vào xương ức Elena rồi di chuyển những ngón tay về bên trái.
Elena đấu tranh chống lại cả sự căng thẳng lẫn rùng mình - anh có thể thấy điều đó.Damon đang chạm tới điểm mà phần thịt hiện ra mềm mềm bên trên lớp xương - nơi mà hầu hết con người nhầm tưởng là trái tim của họ bởi đó là nơi họ cảm nhận được nhịp tim đập.Nó nên nằm ngay quanh chỗ này...đây rồi...
“Giờ,anh sẽ chạy năng lượng của em qua 1 hay 2 vòng lưu thông,và khi em có thể tự mình làm được - đó là lúc em sẵn sàng để thực sự che dấu năng lực của mình.”
“Nhưng làm sao em biết được?”
“Em sẽ,tin anh đi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook