Nhật Ký Của Luna Wong
-
51: Khai Tâm Quả
KHAI TÂM QUẢ
– – 0 – –
Khai tâm quả là một loại quả làm thành một loại hạt chứa rất nhiều chất dinh dưỡng, ăn rất ngon nhưng cũng rất nóng. Lúc nhỏ ta vô cùng thích ăn khai tâm quả cùng hạnh nhân sau này do vấn đề về tài chính nên đã ăn ít lại rồi
VN hay gọi nó là quả nụ cười đó, mọi người có thể mua ăn thử nhé, bảo đảm nghiện luôn.
Hôm nay sở dĩ ta muốn làm chủ đề về nó là vì thái hậu xưa này đều gọi ta là Khai Tâm Quả, bởi tính cách của ta như tên của nó vậy, luôn vui vẻ. Thái hậu từng nói, tính ta giống bà nội, luôn vô tư, cho dù trời sụp xuống cũng xem như chăn đắp thôi chứ không cho nó là chuyện lớn gì cả.
Mà cũng chính vì thế, ta có cuộc sống được xem như là nhẹ nhàng hơn người khác rất nhiều. Chí ít trong mắt nhiều người thì là như thế, vì ta không thích tọc mạch chuyện riêng của người khác, cho dù biết cũng không nói linh tinh, ai hỏi gì cũng lắc đầu bảo không biết.
Đây cũng do cách nhìn và quan điểm của mỗi người thôi.
Ta có một bà chị họ, sinh cùng năm chơi chung rất thân thiết. Sau đó:
– Ông ngoại xem tướng nói: Sau này ta lớn lên sẽ tốt số hơn bả.
– Người lớn trong nhà đi xem bói nói: Ta gả sớm bả gả muộn.
Kết quả: Bả gả rồi ta gần nửa đời người vẫn bám váy ba má. Bả có một sự nghiệp, một gia đình nhỏ, một cơ ngơi đồ sộ, một tài sản khổng lồ(chí ít so với ta), còn ta không có gì.
Ấy vậy mà mỗi lần ta đều bị má bả moi ra soi. Mà ta cũng kệ xem như không nghe được.
Ta luôn đề cao tinh thần chỉ nghe những thứ mình thích, chỉ nhìn nhũng thứ mình thích, đương nhiên làm được 80% điều đó nhân sinh đã rất đẹp rồi.
Vd như:
Khi làm mất một cây bút
– Mọi người nghĩ: chết mất rồi, phải tìm lại thôi
– Ta nghĩ: Yeah, có bút mới xài
Khi trước mặt chỉ có một gói mỳ và bụng đói meo
– Mọi người sẽ nấu nước sôi cho gói mì vào làm chín và ăn. Hoắc sẽ up lên fb than vãng này nọ.
– Ta sẽ lục tủ lạnh trước, lấy thêm trứng, xúc xích ra để phối với mì, đương nhiên có thêm hành ngò cà chua rau nếu thích. Ngoài ra, trong lúc chờ mỳ sôi, ta dùng lòng trắng trứng còn sót lại một ít trên vỏ ra đắp. Cảm giác mỹ hảo vô cùng, khi mỳ ra lò nhìn thấy nhiều đồ cũng có thể tăng khẩu vị lên mặt dù ta nấu chả ngon lành gì.
(Đương nhiên ta rất hiếm xuống bếp làm món gì đó)
Thằng em hà bá nhà ta vẫn luôn thích uống trà. Mỗi lần nó uống xong sẽ cho ta bã trà, ta dùng bã trà đó tắm 1 or 2 lần xong thì dùng bã đó đổ trong đất trồng cây. Tiết kiệm rất nhiều luôn. Mọi người hỏi sao nấu gì nấu hoài thế, ta bảo nấu trà tắm, họ đều ồ lên bảo ‘con này sài sang’ mà đâu ai biết đó là bã trà bỏ đi đâu.
Mọi người bảo ta mặc đồ quá sang, nhưng sao họ không nhìn lại nhỉ. Một năm ta mua sắm bao nhiêu lần, mỗi lần mua bao nhiều món, và ta mua ở đâu. Sau đó so với bản thân họ xem, ta có thật sự mặc đồ quá sang hay không? No no no, do bọn họ chọn đồ rẻ, mau lỗi mốt mà thôi. Đồ ta đắt nhưng chất liệu tốt, giữ form lâu, lại basic không lỗi thời. Thế làm sao mà trách ta được???
Ta chơi game, họ nhìn vào bảo con nít, phí thời gian nhưng họ nào biết đó là một trong những cách giảm căng thẳng của người ta.
Ta nghe hí họ bảo già quá, sến súa. Thế ta cũng có thể nó nhạc của họ nghe trẻ quá, ồn ào.
Khi một vấn đề được đặt ra, ta có cái nhìn đa chiều về nó, sau đó lựa chọn góc nhìn thoải mái nhất để nói về nó. Như vậy nó khiến cuộc sống của ta nhẹ hơn mọi người rất nhiều.
Quan trọng nhất là ta có được mấy chỗ dựa tinh thần cực kỳ vững chắc:
– Thái hậu với papa cung cấp cho ta từ a-z
– Thằng em hà bá cũng nghe lời vô cùng
– Koibito thương ta vô hạn
Khoe thế thôi nhưng nếu ai cũng có thể để ngoài tai những lời ác ý của người khác thì đều có thể sống nhẹ nhàng, đều có thể trở thành khai tâm quả hết.
Sắp giáng sinh rồi, mọi người đều đang chờ quay gà ăn, còn ta đang chờ vịt quay đây.
Vịt ơi vịt ơi, mau tới đây!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook