Nhật Ký Của Luna Wong
-
36: Rẻ - Đắt
RẺ – ĐẮT
– – 0 – –
Kinh doanh một cái shop, gặp nhiều khách hàng là chuyện bình thường chẳng qua là khách hàng toàn có quan niệm rẻ – đắt không giống ta nên ta có chút bị nghẹn. Vì thế mới có chương hôm nay.
Trong quan niệm rẻ – đắt, ta phân ra làm hai loại:
1/ Rẻ – đắt dựa vào giá tiền.
2/ Rẻ – đắt dựa trên cơ sở so sánh giữa chất liệu, thương hiệu, mặt bằng, xuất xứ, dịch vụ (ưu đãi, hậu mãi, chăm sóc khách hàng, tư vấn) với giá cả.
Đa phần mọi người đều bị cái thứ nhất ăn sâu vào máu, mà ta lại là cái thứ hai, vì thế lúc nói chuyện ta rất ức chế, lại rất nghẹn. Mà cũng chính là vì bị cái thứ nhất chi phối, nên không ít khách hàng bị đánh lừa bởi giá cả.
Trên đời này không có thứ gì ngon bổ rẻ cả. Chính vì do cái tính toán đó của con người nên con người mới tự hại mình, mà con người ở đây mình nói, chính là chỉ khách hàng.
Tại sao ta lại nói thế trong khi người bán họ chọn đồ không tốt mà? Sai, người bán họ chi đi theo tâm lý của khách hàng mà thôi, nên khách hàng mới chính là người hại mình.
Này nhé, ví dụ để bán được 20 tô bún rêu với giá 15k/tô thì phải mua nguyên liệu làm sao cho cả nồi tính lại thành 300k. Mà khách hàng họ ăn không chỉ cần rẻ, mà cần ngon, lại đòi bổ. Vậy nếu theo cách này thì tô bún chỉ rẻ thôi, ngon hay không tùy khẩu vị, nhưng chắc chắn là không có bổ.
Như mấy đồng nghiệp ở mấy công ty cũ trước, mỗi lần xong giờ cơm là bắt đầu trà sữa ngon bổ rẻ. Ta thấy họ mua về, cầm cái ly chà bá với nhiều topping nhưng giá 12k(mấy năm về trước rồi) thì hết hồn ngay. Cho dù nguyên liệu mua sỉ rẻ đến cỡ nào đi nữa thì cũng không thể nào cho ra một ly trà với topping nhiều tràn ly như thế được.
Nhất là mỹ phẩm, đến koibito nhà ta cũng biết mấy thứ này không thể nào dùng hàng kém chất lượng được. Thế mà tung ra bảng son của một hãng nổi tiếng bán với giá 99k cho giới hạn 100 khách đầu tiên, đương nhiên có điều kiện đính kèm.
Còn nhớ năm đó khi ta vừa bắt đầu muốn mở shop, ta vẫn còn gà mờ lắm nên đi đâu thấy gì cũng cmt hỏi những thứ mình thắc mắc. Thấy nơi bán son kia, ta hỏi có bạn còn mắng lại bảo, lấy sỉ bán nhiều thì bù lại vốn thôi, lời ít một chút tìm khách, quan trọng là đồ chính hãng giá rẻ ai mà không ham. Xin lỗi các bạn xem rõ trang cá nhân của bạn bán hàng chưa, toàn bán đồ nhập của TQ trên taobao thôi đó.
Ta order hán phục nên lấy hán phục làm ví dụ nhé. Cái này dễ nhìn ra nhất nè.
Một cái váy ở hiện đại trong mấy shop hotgirl ở VN thôi một cái váy đã gần 400, mà chất liệu rẻ tiền, chỉ có một màu hoặc hoa văn in, đường may lại có lỗi, vậy một bộ hán phục vưa thêu vừa nhiều vải lại có giá dưới 700?
Chỉ cần đặt ra được câu hỏi này thì các bạn sẽ biết được vấn đề nằm ở đâu.
Các bạn thường xem trên tiktok thấy các bạn Trung mặc hán phục cực đẹp, đó là đồ chính hãng, thế nhưng bản thân các bạn lại mua một bộ fake với mong muốn được mặc đẹp như họ, đó là không thể nào.
Sau khi đồ mua về các bạn thấy vải cùng màu sắc hoa văn đã không ưa rồi, mặc lên người thấy gúm, sao đó thanh lý lại. Có thanh lý được không còn là một vấn đề nữa.
Vậy có phải có bạn lãng phí vài trăm nghìn rồi không? Như thế vài trăm cho một bộ hán phục kia có phải là rẻ nữa hay không???
Đồ ta mua về đều phải chất lượng, so sánh lung tung hết rồi tung ra một khoản để mua, khi cầm trên tay thì cảm giác đau khổ lúc trả tiền biến mất hoàn toàn luôn. Đến bây giờ thái hậu cũng bị ta lây nhiễm cái tư tưởng này, mua đồ nhất quyết phải có nhãn mác, có thể không mua nhiều, nhưng mua phải chất, phải dùng được lâu dài, dễ phối, thích hợp cho mọi sự kiện.
Hy vọng sau khi các bạn đọc xong bài này, ta không dám hy vọng có thể thay đổi quan niệm của các bạn, nhưng ít nhất có thể suy nghĩ lại, nếu cảm thấy đúng thì nên bỏ dần loại thứ nhát là vừa.
PS: một chuyện cực ngoại lệ và không liên quan đến bài nhưng ta vẫn muốn nói. Ta là nhà nhận order, cho nên các bạn cần gấp nên tránh xa nha, ta rất dị ứng với các bạn đòi gấp, tuy khách hàng là thượng đế nhưng cũng phải biết dịch vụ của người ta là cái gì mới được chứ. Không phải hễ các bạn cần là người bán có thể thỏa mãn ngay đâu, nhất là hán phục, Việt phục, lolita.
Vậy nhé, cám ơn mọi người đã nghe ta cằn nhằn và thông cảm cho một đứa khó ăn khó ở khó tính như ta.
Yêu mọi người nhiều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook