Nhất Kiến Chung Tình - Duy Na Tư
-
Chương 54
Đan Cư dĩ nhiên không biết tâm tư tà ác của người yêu, cảm thấy mình ngủ hình như không đủ giấc cho nên dựa vào ghế mà ngủ gật một tí, đến khách sạn thì leo lên giường ngủ tiếp. Đoàn người rốt cục cũng đã đến nơi, mọi người tiến vào sảnh khách sạn.
「 Hoan nghênh, Đan lão gia, Đan phu nhân, Ân lão gia, Ân phu nhân, còn có hai vị thiếu gia, phòng đã chuẩn bị tốt.」
Bà chủ khách sạn suối nước nóng này mặc một bộ kimono, dẫn theo vài nhân viên cũng mặc kimono mỉm cười nghênh đón bọn họ. Theo lời Đan phu nhân nói, bà chủ này chính là người Nhật Bản đến đây làm kinh doanh, nhưng các nàng cũng biết chút ít ngoại ngữ các nước, có thể cùng khách nói chuyện. Nhân viên cũng không phải là người bản xứ, cơ hồ đều là sinh viên du học đến đây làm công, nhưng đều biết nói tiếng Trung.
「 Cám ơn bà, Kazuko. Lại quấy rầy bà rồi.」 Đan phu nhân mỉm cười chào hỏi với bà chủ, hiển nhiên nàng đã tới đây rất nhiều lần, nhiều đến mức đã thành bạn của bà chủ luôn rồi.
「 Không đâu, Đan phu nhân vào trong trước đi!」 Kazuko dẫn mọi người về phòng của mình.
Căn phòng này gồm ba gian, mỗi người một gian, các trưởng bối không muốn tách hai đứa con ra cũng không muốn làm bóng đèn. Ân Chẩn càng cao hứng hơn, như vậy có thể để cho anh cùng Đan Cư làm xong những chuyện chưa có làm xong a!! Bà Kazuko cũng giới thiệu qua, phòng cách âm phi thường tốt, luôn đặt tiêu chí riêng tư của khách hàng lên hàng đầu, như vậy Cư Nhi hẳn là không có lý do cự tuyệt yêu cầu cảu mình đi!!
Ân Chẩn tiếp tục suy nghĩ đen tối, dĩ nhiên là không thể để lộ biểu tình cho người ta thấy rồi, vì thế Đan Cư hoàn toàn không biết mình sắp bị thịt tới nơi rồi nha! Tuy rằng cậu không phải là không nghĩ tới, chỉ là do cậu vẫn còn thẹn thùng mà thôi!
Hai người vào phòng liền đặt hành lý xuống, cầm di động và ví tiền xuống lầu hội họp với ba mẹ. Hai người được nhân viên dẫn đến một gian phòng.
「 Mời mọi người dùng trà trước! Cơm trưa sẽ đến sau!」Kazuko tự mình pha trà cho mọi người, nếu là để các khách khác nhìn thấy nhất đình sẽ phi thường bất khả tư nghị. Bởi vì bọn họ đều biết bà Kazuko chỉ pha trà cho bằng hữu hoặc các khách hàng phi thường trọng yếu, đủ để thấy bà đã xem Đan phu nhân là bạn tốtl
Mọi người uống trà xong thì thức ăn cũng vừa được mang lên. Mọi người bắt đầu dùng cơm trưa, Kazuko cũng cùng bọn họ ăn chung.
Ăn uống nghỉ ngơi xong, Đan Cư và Ân Chẩn đi dạo vòng quanh khách sạn một chút. Khách sạn này có kiến trúc hoàn toàn của Nhật Bản, phi thường tinh xảo, phi thuòng xinh đẹp, diện tích cũng phi thường lớn. Nếu không phải mỗi nơi đều có điện thoại và bản đồ khách sạn, nhất định sẽ lạc đường! Nhưng nhóm nhân viên đã rất phi thường quen thuộc với nơi này rồi, cho nên dù có lạc đường cũng không sợ, bất quá hai người cũng chỉ đi dạo quanh sân một chốc mà thôi. Bọn họ quang minh chính đại nắm tay nhau mà đi, nơi này không phải Đài Loan, sẽ không có ánh mắt kỳ thị, cho nên Đan Cư mới có thể an tâm để người yêu nắm tay.
「 Cư Nhi chờ mong sao? Ngâm suối nước nóng ấy.」 Ân Chẩn hỏi người yêu,
「 Chờ mong lắm a! Nghe mẹ nói ngâm nước nóng ở đây rất thoải mái!」 Đan Cư rất là chờ mong nói,
「 Vậy Cư Nhi…………」 Ân Chẩn liền cúi đầu lặng lẽ nói ở bên tai Đan Cư.
Đan Cư nghe xong sau khi lập tức mặt đỏ cúi đầu,
「 Cư Nhi ~」 Ân Chẩn thấy người yêu dao động, liền tiếp tục bức bách.
「 Được thôi…… Em đáp ứng anh là được chứ gì……」 Đan Cư một lát sau mới nhỏ giọng trả lời,
「 Yeah! Cư Nhi không thể đổi ý nha!」 Ân Chẩn cao hứng nói,
「 Sẽ không……」 Đan Cư lại nhỏ giọng nói, Ân Chẩn càng đắc ý,
Xem ra Cư Nhi hôm nay…… Hắc hắc hắc…… Hảo chờ mong ác!
「 Hoan nghênh, Đan lão gia, Đan phu nhân, Ân lão gia, Ân phu nhân, còn có hai vị thiếu gia, phòng đã chuẩn bị tốt.」
Bà chủ khách sạn suối nước nóng này mặc một bộ kimono, dẫn theo vài nhân viên cũng mặc kimono mỉm cười nghênh đón bọn họ. Theo lời Đan phu nhân nói, bà chủ này chính là người Nhật Bản đến đây làm kinh doanh, nhưng các nàng cũng biết chút ít ngoại ngữ các nước, có thể cùng khách nói chuyện. Nhân viên cũng không phải là người bản xứ, cơ hồ đều là sinh viên du học đến đây làm công, nhưng đều biết nói tiếng Trung.
「 Cám ơn bà, Kazuko. Lại quấy rầy bà rồi.」 Đan phu nhân mỉm cười chào hỏi với bà chủ, hiển nhiên nàng đã tới đây rất nhiều lần, nhiều đến mức đã thành bạn của bà chủ luôn rồi.
「 Không đâu, Đan phu nhân vào trong trước đi!」 Kazuko dẫn mọi người về phòng của mình.
Căn phòng này gồm ba gian, mỗi người một gian, các trưởng bối không muốn tách hai đứa con ra cũng không muốn làm bóng đèn. Ân Chẩn càng cao hứng hơn, như vậy có thể để cho anh cùng Đan Cư làm xong những chuyện chưa có làm xong a!! Bà Kazuko cũng giới thiệu qua, phòng cách âm phi thường tốt, luôn đặt tiêu chí riêng tư của khách hàng lên hàng đầu, như vậy Cư Nhi hẳn là không có lý do cự tuyệt yêu cầu cảu mình đi!!
Ân Chẩn tiếp tục suy nghĩ đen tối, dĩ nhiên là không thể để lộ biểu tình cho người ta thấy rồi, vì thế Đan Cư hoàn toàn không biết mình sắp bị thịt tới nơi rồi nha! Tuy rằng cậu không phải là không nghĩ tới, chỉ là do cậu vẫn còn thẹn thùng mà thôi!
Hai người vào phòng liền đặt hành lý xuống, cầm di động và ví tiền xuống lầu hội họp với ba mẹ. Hai người được nhân viên dẫn đến một gian phòng.
「 Mời mọi người dùng trà trước! Cơm trưa sẽ đến sau!」Kazuko tự mình pha trà cho mọi người, nếu là để các khách khác nhìn thấy nhất đình sẽ phi thường bất khả tư nghị. Bởi vì bọn họ đều biết bà Kazuko chỉ pha trà cho bằng hữu hoặc các khách hàng phi thường trọng yếu, đủ để thấy bà đã xem Đan phu nhân là bạn tốtl
Mọi người uống trà xong thì thức ăn cũng vừa được mang lên. Mọi người bắt đầu dùng cơm trưa, Kazuko cũng cùng bọn họ ăn chung.
Ăn uống nghỉ ngơi xong, Đan Cư và Ân Chẩn đi dạo vòng quanh khách sạn một chút. Khách sạn này có kiến trúc hoàn toàn của Nhật Bản, phi thường tinh xảo, phi thuòng xinh đẹp, diện tích cũng phi thường lớn. Nếu không phải mỗi nơi đều có điện thoại và bản đồ khách sạn, nhất định sẽ lạc đường! Nhưng nhóm nhân viên đã rất phi thường quen thuộc với nơi này rồi, cho nên dù có lạc đường cũng không sợ, bất quá hai người cũng chỉ đi dạo quanh sân một chốc mà thôi. Bọn họ quang minh chính đại nắm tay nhau mà đi, nơi này không phải Đài Loan, sẽ không có ánh mắt kỳ thị, cho nên Đan Cư mới có thể an tâm để người yêu nắm tay.
「 Cư Nhi chờ mong sao? Ngâm suối nước nóng ấy.」 Ân Chẩn hỏi người yêu,
「 Chờ mong lắm a! Nghe mẹ nói ngâm nước nóng ở đây rất thoải mái!」 Đan Cư rất là chờ mong nói,
「 Vậy Cư Nhi…………」 Ân Chẩn liền cúi đầu lặng lẽ nói ở bên tai Đan Cư.
Đan Cư nghe xong sau khi lập tức mặt đỏ cúi đầu,
「 Cư Nhi ~」 Ân Chẩn thấy người yêu dao động, liền tiếp tục bức bách.
「 Được thôi…… Em đáp ứng anh là được chứ gì……」 Đan Cư một lát sau mới nhỏ giọng trả lời,
「 Yeah! Cư Nhi không thể đổi ý nha!」 Ân Chẩn cao hứng nói,
「 Sẽ không……」 Đan Cư lại nhỏ giọng nói, Ân Chẩn càng đắc ý,
Xem ra Cư Nhi hôm nay…… Hắc hắc hắc…… Hảo chờ mong ác!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook