Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
-
Chương 73
Trước ngày dự sinh khoảng hơn một tháng thì Bao Tử xin nhập viện sớm.
Thực tế thì Hoắc Sâm không đồng ý để vợ nằm viện sớm như vậy, nhưng lại không thể từ chối lời cầu xin của vợ.
Sở dĩ Bao Tử muốn làm vậy cũng là có đầy đủ lý do, thứ nhất, có sự chuẩn bị tốt nhất thì đến lúc sắp sinh sẽ không bị hoảng sợ luống cuống tay chân; thứ hai, trong nhà chỉ có hai vợ chồng, vốn bố mẹ cô cũng muốn đến chăm cô, nhưng kết quả đều bị Hoắc mỗ khuyên về nhà, nói thật nếu không đến viện trước thì Bao Tử sẽ rất lo rằng đến lúc mình đau bụng sắp sinh, chồng mình sẽ ngơ ngác nhìn mình mà không biết phải làm gì.
[Bánh bao của chúng ta làm việc cũng có lý do cả đấy.]
Quả thật, với hai lý do này, Hoắc Sâm không còn lời nào để phản bác, bởi vì thật sự là có lý đến không thể phản bác được, chỉ có thể tiếp nhận mà thôi.
Khoảng 7h20 tối 17/10, hai vợ chồng đang ở trong phòng bệnh xem TV thì Bao Tử đột nhiên nhăn mày, tay nắm chặt lấy tay Hoắc Sâm.
...
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, Hoắc Sâm ngơ ngác, tay chân luống cuống, trong lúc nhất thời không biết phải làm gì.
Tiểu! Công! Chúa! Nhà! Hắn! Muốn! Ra! Ngoài! Rồi!
Tiểu! Công! Chúa! Đáng! Yêu! Của! Hắn!
Giờ phút này Bao Tử chỉ cảm thấy không thể tín nhiệm được anh chồng nhà mình, bụng cứ co rút đau đớn từng cơn, nhân lúc vẫn còn chưa đến lúc đau nhất, Bao Tử đập một cái vào đầu Hoắc Sâm: "Anh còn nhìn gì nữa? Mau gọi bác sĩ đi A Sâm."
[Trí thông minh của chuẩn baba không có ở đây, xin hãy thông cảm.]
[Chuẩn mama sắp sinh xin hãy rộng lượng.]
...
"Aaaaa ~!!!"
Vừa mới bắt đầu Bao Tử nằm trong phòng sinh đã kêu đau đớn, có thể nói là tê tâm liệt phế, kinh động quỷ thần.
Ngoài phòng sinh Hoắc Sâm chỉ biết úp mặt vào tường, nghe vợ kêu mà đau lòng vô cùng. [Ái phi của trẫm đang ở trong đó chịu khổ, vậy mà trẫm lại không thể giúp được gì.]
Rõ ràng là một người đàn ông cao to đẹp trai, vậy mà bóng lưng kia nhìn giống như một con Husky đang bị thương vậy.
Mặt doge ~
Bố mẹ hai bên vốn cũng đang rất sốt ruột, dù gì thì lúc sinh con cũng giống như bước một chân vào quỷ môn quan vậy, nhưng lúc nhìn thấy dáng vẻ của Hoắc Sâm thì ai cũng buồn cười!!!
[Đừng cười, nghiêm túc chút nào.]
Chuyện sinh con rất hệ trọng giờ đang dần biến thành một vở hài kịch – Diễn viên Bao Tử, Hoắc Sâm; khán giả bố Hoắc, mẹ Hoắc, bố Bao, mẹ Bao.
...
Hoắc mỗ cảm thấy tim mình như đang đặt trên chảo nóng vậy, thế mà bố mẹ hai bên lại chẳng hiểu cho hắn gì cả, thậm chí mẹ hắn rảnh rỗi quá còn chụp lại dáng vẻ chật vật của hắn rồi đăng lên blog nữa chứ.
Đẹp nhất là ánh chiều tà: Haizz, thật không dám thừa nhận đây là con trai mình @Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm.
Cả một đống người vào like, trong đó có anh trai Hoắc Sâm, Cố Tử Diễm, Mạc Á Y, Chu Nhất Phi vân vân.
#Quyển phúc đích ái: 233333333 Hoắc ảnh đế à mất mặt quá đi, bộ dạng của anh thật quá khôi hài đó, ôi chết, hình như em để ý nhầm chỗ rồi, f*ck! Bánh bao nhà em sinh rồi sinh rồi sinh rồi!!
#Mục dương thiếu niên: Em phải ngồi canh tin tức mới được, cá tám bọc bò xé cay luôn là Bao Tử sẽ sinh con trai, đừng hỏi tại sao, tôi chỉ dựa vào trực giác thôi.
#Kết quả là không có: Ôi Hoắc ảnh đế thật tốt, Bao Tử hạnh phúc quá đi huhu.Ngồi chờ tin tức!...
#Oh ⊙0⊙: Wow, Tiểu Bao Tử tới rồi, chúc mừng chúc mừng, hi vọng sinh con xong sẽ được
thấy Bao Tử comeback.Em cực thích phim của chị và Mẫn Mẫn đóng, nhưng phim chị đóng vẫn chưa nhiều lắm, buồn ghê.
#Đừng cúi đầu vương miện sẽ rơi: Huhu ~ Tui không muốn xem lưng của Hoắc Husky đâu, tui chỉ muốn xem Tiểu Bao Tử thôi huhu.
---
Thời gian trôi qua thật lâu, cuối cùng thì cũng đợi được đến lúc y tá đi ra từ phòng sinh rồi.
Ngay lúc mọi người còn chưa phản ứng kịp thì Hoắc Husky đã làm đầu tàu gương mẫu, mắt nhìn chằm chằm vào cô y tá.
Cô y tá trẻ tuổi đỏ bừng cả mặt – Mặc dù thuộc tính là Husky ngốc, nhưng vẫn thật đẹp trai nha. [Đàn ông tốt đều có gia đình hết rồi, không vui chút nào.] "Tình hình thế nào rồi?" Lo lắng ing.
Cô y tá cố gắng đè nén tâm tư thiếu nữ của mình xuống, hắng giọng nói: "Chúc mừng, mẫu tử bình an."
Mẫu tử ~~
Thật ngại quá, Hoắc Husky chỉ nghe thấy mỗi hai chữ bình an thôi.
Trong phòng bệnh, cha mẹ hai bên ngắm nhìn cháu trai mới ra đời, trong lòng vui vẻ vô cùng, nhìn ngang nhìn dọc nhìn trái nhìn phải, cuối cùng thỏa mãn đưa ra kết luận – Hoàn mỹ.
[Nhà họ Hoắc có người nối nghiệp rồi.]
Ba đứa nhỏ thì lúc này chỉ đang ân cần hỏi han mẹ đứa nhỏ thôi, thấy mẹ đứa nhỏ dáng vẻ suy yếu, ba đứa nhỏ tỏ ra cực kỳ đau lòng.
[Đều tại cái đứa nhỏ xui xẻo kia, hành hạ vợ ta thành cái dạng gì rồi.]
[Cho dù có là tiểu công chúa thì cũng không được bắt nạt vợ ba ( ̄^ ̄)ゞ.]
Bao Tử thật sự rất mệt, sinh con đúng là tốn sức lực thật, sau khi trò chuyện đôi ba câu với chồng, cô liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
[Không ai được quấy rầy bổn bánh bao ngủ, không thì gặp thần giết thần gặp quỷ giết quỷ.]
Yêu thương nhìn gương mặt say ngủ của Bao Tử, Hoắc Sâm bỗng giật mình, đúng rồi, con mình đâu?
[Trí thông minh thấp như vậy sẽ bị con ghét bỏ đấy.]
Từ lúc đi vào đây đến giờ hắn dường như đã quên mất con mình rồi, quay đầu nhìn lại, phát hiện bốn bố mẹ đang tụ cùng một chỗ, miệng lẩm bẩm gì đó, hình như là tấm tắc khen ngợi đứa nhỏ đang nằm trên giường.
Để cho tôi ngắm nhìn kết tinh tình yêu của tôi và bánh bao một chút nào.
Kết quả...
Wow, cục cưng đáng yêu quá (≧∇≦).
Thân thể bé xíu xíu, mắt vẫn chưa mở được hết, hai quả đấm nhỏ nắm lại thật chặt, lại còn chẹp miệng nữa.
Lại nhìn xuống dưới...
Σ (゚д゚lll) Trời đất ơi!!!
Tiểu công chúa mà mình mong ngóng đâu rồi? Sao lại thòi ra cái tiểu đinh đinh kia là sao?
Cô con gái nhỏ tâm tâm niệm niệm mười tháng không có rồi, chỉ có một tiểu tử thúi thôi, lại ngước nhìn lên trên, hừ, cảm thấy cũng không đáng yêu như vừa rồi nữa →_→.
"Sao lại là con trai?"
"Không con trai thì sao, vừa nãy y tá cũng nói là mẫu tử bình an mà."
"..."
[Có nói à? Sao trẫm không có ấn tượng gì hết?]
---
Đối với chuyện cục cưng là con trai, Hoắc Sâm hiển nhiên rất oán giận, tuy đều là máu mủ cả, nhưng hắn vẫn thích có con gái đáng yêu xinh xắn hơn.
Thậm chí hắn còn không chỉ một lần nói về vấn đề này với Bao Tử, Bao Tử thì đang bận chăm con, nghe thế thì chỉ hờ hững liếc nhìn ông bố trẻ ngốc nghếch một cái rồi nói: "Nhiễm sắc thể là do anh cấp cho em mà, sao lại trách em?"
Hoắc Husky: "..."
[Đúng là tại trẫm thật.]
Tên chính của cục cưng là Hoắc Dự Khải, tên ở nhà là Hoắc Tiểu Hắc (Hắc trong từ Husky đó), cái tên này không phải do hai vợ chồng đặt, mà là thành quả của các bạn fan sau khi đã tiếp thu ý kiến của quần chúng.
Các fan đều nói là: Con trai của Nhị Hắc đương nhiên phải gọi là Tiểu Hắc rồi.
Đây nào có gọi là tiếp thu ý kiến quần chúng chứ, rõ ràng là đặt tên một cách rất tùy tiện.
Cứ coi như đặt tên xấu cho dễ nuôi đi.
...
Hoắc Tiểu Hắc thật sự rất đáng yêu, lúc còn ở trong bụng mẹ cục cưng đã hấp thụ rất nhiều chất dinh dưỡng, cho nên vừa sinh ra đã rất mập mạp, với lại cả bố cả mẹ đều đẹp nên cục cưng cũng rất xinh, ngày qua ngày khi cục cưng nảy nở rõ nét thì sẽ phát hiện ra là bé rất giống Hoắc Sâm, toàn thân trên dưới chỉ có mỗi đôi mắt to tròn lúng liếng là di truyền từ Bao Tử thôi.
...
Mà bây giờ chuyện tiền mua sữa hình như không phát huy tác dụng cho lắm, vì Bao Tử quá thừa dinh dưỡng nên cô cho rằng tự mình có thể đáp ứng đủ khẩu phần ăn hàng ngày cho Hoắc Tiểu Hắc.
[Đều tại lúc mang thai được nuôi nấng quá tốt.]
Hoắc Sâm: "( ̄^ ̄)ゞ"
[Lãnh thổ của mình bị xâm chiếm rồi.]
[Trẫm thật sự rất không vui.]
Hoắc Tiểu Hắc thật sự không hiểu cha mình đang phát điên cái gì, thậm chí mỗi lần Hoắc Sâm ăn giấm với mình, tiểu Husky còn cho là baba đang đùa với mình nữa chứ.
"Nhà mình cũng không phải không mua được sữa bột nhập khẩu ( ̄^ ̄)ゞ."
"Nhưng mà...ngực trướng lắm."
"Khụ, vậy để anh hút ra cho em, không cần cảm ơn anh đâu = v =."
"→_→"
---
Cuộc sống trôi qua từng ngày từng ngày.
Khung cảnh một nhà ba người có thể dùng từ náo loạn để hình dung, mà người gây họa đương nhiên là tiểu Husky vẫn còn chưa hiểu chuyện rồi.
"Vợ ơi cứu anh với ~~~~"
Bao Tử nghe tiếng chạy ra, tay còn đang cầm dao thái thịt: "Sao thế?"
Chỉ thấy hai bố con cùng đang nhìn mình, Hoắc Sâm thì nét mặt u sầu, thậm chí còn có vẻ nhẫn nhịn, nhìn dáng dấp thì hình như đang rất muốn ném Tiểu Hắc đang bế trên tay xuống rồi.Tiểu Hắc thì mặt mày hớn hở, mắt to chớp chớp, nắm đấm nhỏ còn không ngừng vung lên.
"Vợ ơi, con trai ị nhiều lắm ಥ_ಥ."
Đối với team ưa sạch sẽ thì chuyện này có thể dùng từ "trời sập" để hình dung.
Bao Tử rất hiểu cho tâm trạng của chồng mình lúc này, nhưng bây giờ cô đang bận nấu cơm, không tiện ra tay giúp đỡ: "Anh cởi tã bẩn vứt đi, rồi lau rửa cho Tiểu Hắc."
"Help ~"
"..."
[Giọng điệu này nghe mà muốn phạm tội a ~]
...
Cuối cùng, hai vợ chồng đồng tâm hiệp lực rửa ráy sạch sẽ cho Tiểu Hắc.Dù sao nếu để một mình Hoắc Sâm xử lý thì e là hắn sẽ làm con ngã vào chậu nước mất QAQ.
Trong quá trình tắm rửa, Tiểu Hắc rất vui vẻ, bàn chân nhỏ thỉnh thoảng lại đập xuống nước, thấy ba mẹ luống cuống tay chân nhìn mình thì lại cười toe toét, miệng thì chưa có cái răng nào.
"Cười gì mà cười, ị thúi thúi mà còn vui như vậy."
Hoắc Tiểu Hắc: (≧∇≦)
...
Xử lý xong Hoắc Tiểu Hắc, Bao Tử bằng khứu giác nhạy bén của mình ngửi thấy mùi hơi thôi thối trên người Hoắc Sâm, chắc là vừa rồi ôm con đã bị dính một chút rồi.
Bao Tử bế Hoắc Tiểu Hắc mới tắm xong toàn thân trần truồng, nghiêm túc nói: "Chồng à, anh cũng vào tắm đi."
"..."
Boy ưa sạch sẽ bây giờ mới nhận ra, cả người khó chịu cực kỳ.
"Vợ, em tắm cho anh đi."
"Anh tự tắm đi."
"Em phân biệt đối xử."
"..."
[Chồng à, anh lại biến thành Hoắc ba tuổi rồi à?]
Tiểu Hắc uốn người lại trong lòng mẹ, lắc lắc cái mông nhỏ, miệng kêu a a như con búp bê vậy, có lẽ vì vừa tắm xong nên rất thoải mái.
"Không biết xấu hổ, nhìn xem con biến baba con thành cái dạng gì rồi kìa?" Bao Tử dùng mũi cọ cọ gương mặt mềm mại của con trai, yêu thương nói.
Bạn nhỏ Hoắc Dự Khải nghe không hiểu mẹ mình nói gì, chỉ cười thôi: ◉‿◉
Hoắc Sâm bị vợ lạnh nhạt: ( ̄^ ̄)ゞ
[Không vui!]
[Có con không vui gì hết!]
[Trẫm rất giận, cần được bánh bao an ủi dỗ dành.]
Thực tế thì Hoắc Sâm không đồng ý để vợ nằm viện sớm như vậy, nhưng lại không thể từ chối lời cầu xin của vợ.
Sở dĩ Bao Tử muốn làm vậy cũng là có đầy đủ lý do, thứ nhất, có sự chuẩn bị tốt nhất thì đến lúc sắp sinh sẽ không bị hoảng sợ luống cuống tay chân; thứ hai, trong nhà chỉ có hai vợ chồng, vốn bố mẹ cô cũng muốn đến chăm cô, nhưng kết quả đều bị Hoắc mỗ khuyên về nhà, nói thật nếu không đến viện trước thì Bao Tử sẽ rất lo rằng đến lúc mình đau bụng sắp sinh, chồng mình sẽ ngơ ngác nhìn mình mà không biết phải làm gì.
[Bánh bao của chúng ta làm việc cũng có lý do cả đấy.]
Quả thật, với hai lý do này, Hoắc Sâm không còn lời nào để phản bác, bởi vì thật sự là có lý đến không thể phản bác được, chỉ có thể tiếp nhận mà thôi.
Khoảng 7h20 tối 17/10, hai vợ chồng đang ở trong phòng bệnh xem TV thì Bao Tử đột nhiên nhăn mày, tay nắm chặt lấy tay Hoắc Sâm.
...
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, Hoắc Sâm ngơ ngác, tay chân luống cuống, trong lúc nhất thời không biết phải làm gì.
Tiểu! Công! Chúa! Nhà! Hắn! Muốn! Ra! Ngoài! Rồi!
Tiểu! Công! Chúa! Đáng! Yêu! Của! Hắn!
Giờ phút này Bao Tử chỉ cảm thấy không thể tín nhiệm được anh chồng nhà mình, bụng cứ co rút đau đớn từng cơn, nhân lúc vẫn còn chưa đến lúc đau nhất, Bao Tử đập một cái vào đầu Hoắc Sâm: "Anh còn nhìn gì nữa? Mau gọi bác sĩ đi A Sâm."
[Trí thông minh của chuẩn baba không có ở đây, xin hãy thông cảm.]
[Chuẩn mama sắp sinh xin hãy rộng lượng.]
...
"Aaaaa ~!!!"
Vừa mới bắt đầu Bao Tử nằm trong phòng sinh đã kêu đau đớn, có thể nói là tê tâm liệt phế, kinh động quỷ thần.
Ngoài phòng sinh Hoắc Sâm chỉ biết úp mặt vào tường, nghe vợ kêu mà đau lòng vô cùng. [Ái phi của trẫm đang ở trong đó chịu khổ, vậy mà trẫm lại không thể giúp được gì.]
Rõ ràng là một người đàn ông cao to đẹp trai, vậy mà bóng lưng kia nhìn giống như một con Husky đang bị thương vậy.
Mặt doge ~
Bố mẹ hai bên vốn cũng đang rất sốt ruột, dù gì thì lúc sinh con cũng giống như bước một chân vào quỷ môn quan vậy, nhưng lúc nhìn thấy dáng vẻ của Hoắc Sâm thì ai cũng buồn cười!!!
[Đừng cười, nghiêm túc chút nào.]
Chuyện sinh con rất hệ trọng giờ đang dần biến thành một vở hài kịch – Diễn viên Bao Tử, Hoắc Sâm; khán giả bố Hoắc, mẹ Hoắc, bố Bao, mẹ Bao.
...
Hoắc mỗ cảm thấy tim mình như đang đặt trên chảo nóng vậy, thế mà bố mẹ hai bên lại chẳng hiểu cho hắn gì cả, thậm chí mẹ hắn rảnh rỗi quá còn chụp lại dáng vẻ chật vật của hắn rồi đăng lên blog nữa chứ.
Đẹp nhất là ánh chiều tà: Haizz, thật không dám thừa nhận đây là con trai mình @Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm.
Cả một đống người vào like, trong đó có anh trai Hoắc Sâm, Cố Tử Diễm, Mạc Á Y, Chu Nhất Phi vân vân.
#Quyển phúc đích ái: 233333333 Hoắc ảnh đế à mất mặt quá đi, bộ dạng của anh thật quá khôi hài đó, ôi chết, hình như em để ý nhầm chỗ rồi, f*ck! Bánh bao nhà em sinh rồi sinh rồi sinh rồi!!
#Mục dương thiếu niên: Em phải ngồi canh tin tức mới được, cá tám bọc bò xé cay luôn là Bao Tử sẽ sinh con trai, đừng hỏi tại sao, tôi chỉ dựa vào trực giác thôi.
#Kết quả là không có: Ôi Hoắc ảnh đế thật tốt, Bao Tử hạnh phúc quá đi huhu.Ngồi chờ tin tức!...
#Oh ⊙0⊙: Wow, Tiểu Bao Tử tới rồi, chúc mừng chúc mừng, hi vọng sinh con xong sẽ được
thấy Bao Tử comeback.Em cực thích phim của chị và Mẫn Mẫn đóng, nhưng phim chị đóng vẫn chưa nhiều lắm, buồn ghê.
#Đừng cúi đầu vương miện sẽ rơi: Huhu ~ Tui không muốn xem lưng của Hoắc Husky đâu, tui chỉ muốn xem Tiểu Bao Tử thôi huhu.
---
Thời gian trôi qua thật lâu, cuối cùng thì cũng đợi được đến lúc y tá đi ra từ phòng sinh rồi.
Ngay lúc mọi người còn chưa phản ứng kịp thì Hoắc Husky đã làm đầu tàu gương mẫu, mắt nhìn chằm chằm vào cô y tá.
Cô y tá trẻ tuổi đỏ bừng cả mặt – Mặc dù thuộc tính là Husky ngốc, nhưng vẫn thật đẹp trai nha. [Đàn ông tốt đều có gia đình hết rồi, không vui chút nào.] "Tình hình thế nào rồi?" Lo lắng ing.
Cô y tá cố gắng đè nén tâm tư thiếu nữ của mình xuống, hắng giọng nói: "Chúc mừng, mẫu tử bình an."
Mẫu tử ~~
Thật ngại quá, Hoắc Husky chỉ nghe thấy mỗi hai chữ bình an thôi.
Trong phòng bệnh, cha mẹ hai bên ngắm nhìn cháu trai mới ra đời, trong lòng vui vẻ vô cùng, nhìn ngang nhìn dọc nhìn trái nhìn phải, cuối cùng thỏa mãn đưa ra kết luận – Hoàn mỹ.
[Nhà họ Hoắc có người nối nghiệp rồi.]
Ba đứa nhỏ thì lúc này chỉ đang ân cần hỏi han mẹ đứa nhỏ thôi, thấy mẹ đứa nhỏ dáng vẻ suy yếu, ba đứa nhỏ tỏ ra cực kỳ đau lòng.
[Đều tại cái đứa nhỏ xui xẻo kia, hành hạ vợ ta thành cái dạng gì rồi.]
[Cho dù có là tiểu công chúa thì cũng không được bắt nạt vợ ba ( ̄^ ̄)ゞ.]
Bao Tử thật sự rất mệt, sinh con đúng là tốn sức lực thật, sau khi trò chuyện đôi ba câu với chồng, cô liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
[Không ai được quấy rầy bổn bánh bao ngủ, không thì gặp thần giết thần gặp quỷ giết quỷ.]
Yêu thương nhìn gương mặt say ngủ của Bao Tử, Hoắc Sâm bỗng giật mình, đúng rồi, con mình đâu?
[Trí thông minh thấp như vậy sẽ bị con ghét bỏ đấy.]
Từ lúc đi vào đây đến giờ hắn dường như đã quên mất con mình rồi, quay đầu nhìn lại, phát hiện bốn bố mẹ đang tụ cùng một chỗ, miệng lẩm bẩm gì đó, hình như là tấm tắc khen ngợi đứa nhỏ đang nằm trên giường.
Để cho tôi ngắm nhìn kết tinh tình yêu của tôi và bánh bao một chút nào.
Kết quả...
Wow, cục cưng đáng yêu quá (≧∇≦).
Thân thể bé xíu xíu, mắt vẫn chưa mở được hết, hai quả đấm nhỏ nắm lại thật chặt, lại còn chẹp miệng nữa.
Lại nhìn xuống dưới...
Σ (゚д゚lll) Trời đất ơi!!!
Tiểu công chúa mà mình mong ngóng đâu rồi? Sao lại thòi ra cái tiểu đinh đinh kia là sao?
Cô con gái nhỏ tâm tâm niệm niệm mười tháng không có rồi, chỉ có một tiểu tử thúi thôi, lại ngước nhìn lên trên, hừ, cảm thấy cũng không đáng yêu như vừa rồi nữa →_→.
"Sao lại là con trai?"
"Không con trai thì sao, vừa nãy y tá cũng nói là mẫu tử bình an mà."
"..."
[Có nói à? Sao trẫm không có ấn tượng gì hết?]
---
Đối với chuyện cục cưng là con trai, Hoắc Sâm hiển nhiên rất oán giận, tuy đều là máu mủ cả, nhưng hắn vẫn thích có con gái đáng yêu xinh xắn hơn.
Thậm chí hắn còn không chỉ một lần nói về vấn đề này với Bao Tử, Bao Tử thì đang bận chăm con, nghe thế thì chỉ hờ hững liếc nhìn ông bố trẻ ngốc nghếch một cái rồi nói: "Nhiễm sắc thể là do anh cấp cho em mà, sao lại trách em?"
Hoắc Husky: "..."
[Đúng là tại trẫm thật.]
Tên chính của cục cưng là Hoắc Dự Khải, tên ở nhà là Hoắc Tiểu Hắc (Hắc trong từ Husky đó), cái tên này không phải do hai vợ chồng đặt, mà là thành quả của các bạn fan sau khi đã tiếp thu ý kiến của quần chúng.
Các fan đều nói là: Con trai của Nhị Hắc đương nhiên phải gọi là Tiểu Hắc rồi.
Đây nào có gọi là tiếp thu ý kiến quần chúng chứ, rõ ràng là đặt tên một cách rất tùy tiện.
Cứ coi như đặt tên xấu cho dễ nuôi đi.
...
Hoắc Tiểu Hắc thật sự rất đáng yêu, lúc còn ở trong bụng mẹ cục cưng đã hấp thụ rất nhiều chất dinh dưỡng, cho nên vừa sinh ra đã rất mập mạp, với lại cả bố cả mẹ đều đẹp nên cục cưng cũng rất xinh, ngày qua ngày khi cục cưng nảy nở rõ nét thì sẽ phát hiện ra là bé rất giống Hoắc Sâm, toàn thân trên dưới chỉ có mỗi đôi mắt to tròn lúng liếng là di truyền từ Bao Tử thôi.
...
Mà bây giờ chuyện tiền mua sữa hình như không phát huy tác dụng cho lắm, vì Bao Tử quá thừa dinh dưỡng nên cô cho rằng tự mình có thể đáp ứng đủ khẩu phần ăn hàng ngày cho Hoắc Tiểu Hắc.
[Đều tại lúc mang thai được nuôi nấng quá tốt.]
Hoắc Sâm: "( ̄^ ̄)ゞ"
[Lãnh thổ của mình bị xâm chiếm rồi.]
[Trẫm thật sự rất không vui.]
Hoắc Tiểu Hắc thật sự không hiểu cha mình đang phát điên cái gì, thậm chí mỗi lần Hoắc Sâm ăn giấm với mình, tiểu Husky còn cho là baba đang đùa với mình nữa chứ.
"Nhà mình cũng không phải không mua được sữa bột nhập khẩu ( ̄^ ̄)ゞ."
"Nhưng mà...ngực trướng lắm."
"Khụ, vậy để anh hút ra cho em, không cần cảm ơn anh đâu = v =."
"→_→"
---
Cuộc sống trôi qua từng ngày từng ngày.
Khung cảnh một nhà ba người có thể dùng từ náo loạn để hình dung, mà người gây họa đương nhiên là tiểu Husky vẫn còn chưa hiểu chuyện rồi.
"Vợ ơi cứu anh với ~~~~"
Bao Tử nghe tiếng chạy ra, tay còn đang cầm dao thái thịt: "Sao thế?"
Chỉ thấy hai bố con cùng đang nhìn mình, Hoắc Sâm thì nét mặt u sầu, thậm chí còn có vẻ nhẫn nhịn, nhìn dáng dấp thì hình như đang rất muốn ném Tiểu Hắc đang bế trên tay xuống rồi.Tiểu Hắc thì mặt mày hớn hở, mắt to chớp chớp, nắm đấm nhỏ còn không ngừng vung lên.
"Vợ ơi, con trai ị nhiều lắm ಥ_ಥ."
Đối với team ưa sạch sẽ thì chuyện này có thể dùng từ "trời sập" để hình dung.
Bao Tử rất hiểu cho tâm trạng của chồng mình lúc này, nhưng bây giờ cô đang bận nấu cơm, không tiện ra tay giúp đỡ: "Anh cởi tã bẩn vứt đi, rồi lau rửa cho Tiểu Hắc."
"Help ~"
"..."
[Giọng điệu này nghe mà muốn phạm tội a ~]
...
Cuối cùng, hai vợ chồng đồng tâm hiệp lực rửa ráy sạch sẽ cho Tiểu Hắc.Dù sao nếu để một mình Hoắc Sâm xử lý thì e là hắn sẽ làm con ngã vào chậu nước mất QAQ.
Trong quá trình tắm rửa, Tiểu Hắc rất vui vẻ, bàn chân nhỏ thỉnh thoảng lại đập xuống nước, thấy ba mẹ luống cuống tay chân nhìn mình thì lại cười toe toét, miệng thì chưa có cái răng nào.
"Cười gì mà cười, ị thúi thúi mà còn vui như vậy."
Hoắc Tiểu Hắc: (≧∇≦)
...
Xử lý xong Hoắc Tiểu Hắc, Bao Tử bằng khứu giác nhạy bén của mình ngửi thấy mùi hơi thôi thối trên người Hoắc Sâm, chắc là vừa rồi ôm con đã bị dính một chút rồi.
Bao Tử bế Hoắc Tiểu Hắc mới tắm xong toàn thân trần truồng, nghiêm túc nói: "Chồng à, anh cũng vào tắm đi."
"..."
Boy ưa sạch sẽ bây giờ mới nhận ra, cả người khó chịu cực kỳ.
"Vợ, em tắm cho anh đi."
"Anh tự tắm đi."
"Em phân biệt đối xử."
"..."
[Chồng à, anh lại biến thành Hoắc ba tuổi rồi à?]
Tiểu Hắc uốn người lại trong lòng mẹ, lắc lắc cái mông nhỏ, miệng kêu a a như con búp bê vậy, có lẽ vì vừa tắm xong nên rất thoải mái.
"Không biết xấu hổ, nhìn xem con biến baba con thành cái dạng gì rồi kìa?" Bao Tử dùng mũi cọ cọ gương mặt mềm mại của con trai, yêu thương nói.
Bạn nhỏ Hoắc Dự Khải nghe không hiểu mẹ mình nói gì, chỉ cười thôi: ◉‿◉
Hoắc Sâm bị vợ lạnh nhạt: ( ̄^ ̄)ゞ
[Không vui!]
[Có con không vui gì hết!]
[Trẫm rất giận, cần được bánh bao an ủi dỗ dành.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook