Nhật Kí Đưa Vợ Về Nhà Của Tổng Giám Đốc
-
Chương 1: Bị bắt cóc
"Umm" cô choàng tỉnh lại. Đây là đâu? Tại sao cô lại ở đây- Bạch Vy Vy nghĩ. Nơi đây tối om. Chỉ có một cái cửa sổ nhỏ nhưng không đủ sáng vì trời bây giờ chắc là ban đêm
Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà!
"Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây.
"Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt.
"Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói
Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy cô thở dài "Haizzz, chị không làm hại em đâu. Chị cũng bị bắt cóc như em thôi". Đứa bé nhìn cô dần dần xích lại. Cô chỉ chỉ đùi mình ý bảo cậu ngồi lên.
Cậu bé ngồi lên đùi cô. Cô cởi áo khoác của mình khoác cho cậu. Cô biết chắc giờ cậu rất lạnh
Đúng rồi. Cô bị bắt cóc. Đm cô thật là xui mà. Mới chuyển lên thành phố A hôm qua, hôm nay cô đi mua đồ chuẩn bị cho căn nhà mới vậy mà vừa ra khỏi nhà đã bị chó rượt, tiếp đó lên xe buýt bị trộm mất túi tiền rồi còn bị bắt cóc nữa. Aaaaaa... xui quá đi mà!
"Hức... hức.." tiếng khóc của trẻ con ở đâu truyền đến. Là một đứa bé. Đúng rồi! Vì bị trộm túi tiền nên cô phải đi bộ về. Đi qua trường học thì nhìn thấy bọn bătd cóc trẻ con. Cô định hét lên thì bọn kia đánh cô một cái rồi cô bị bắt vào đây.
"Đừng sợ bé con" cô nhìn đứa bé. Trời ơi! Dễ thương quá! Cậu bé có ngũ quan sáng sủa, đôi mắt to tròn nhưng bây giờ khuôn mặt cậu toàn nước mắt.
"Em là con trai mà. Con trai thì phải rơi máu không rơi lệ" cô nhìn đưa bé nói
Đứa bé nhìn cô, nín khóc. "Tới đây" cô dang tay nhìn cậu. Cậu bé có chút sợ hãi lui về sau. Thấy vậy cô thở dài "Haizzz, chị không làm hại em đâu. Chị cũng bị bắt cóc như em thôi". Đứa bé nhìn cô dần dần xích lại. Cô chỉ chỉ đùi mình ý bảo cậu ngồi lên.
Cậu bé ngồi lên đùi cô. Cô cởi áo khoác của mình khoác cho cậu. Cô biết chắc giờ cậu rất lạnh
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook