“Ta nói cho ngươi biết, ngươi không có tư cách cũng không có năng lực động đến Thần Hi, ngay cả muốn chạm vào góc áo của Thần Hi còn khó khăn nữa kìa.”

Triệu Kiệt chậm rãi nói, nét mặt tràn đầy khinh thường.

Nụ cười trên môi nam tử cứng lại, ánh mắt không mang theo một tia cảm tình, chậm rãi dời đầu ngón tay đến khuôn mặt Triệu Kiệt.

Hắn lãnh đạm nhìn Triệu Kiệt chăm chú, không nói một lời.

“Sao hả? Chẳng lẽ ngươi không cho rằng bởi vì ngươi không có năng lực nên không giành được công ty sao? Bây giờ còn giở trò hạ lưu bắt cóc tống tiền, ngươi nghĩ Thần Hi dễ bị mắc lừa đến thế ư? Hay là nói…”

Chưa dứt câu, gò má Triệu Kiệt đã bị hung hăng bóp chặt, trong mắt nam tử tràn ngập lửa giận khiến người ta sợ hãi.

“Ngươi thật sự muốn chết lắm đúng không?”

Nam tử cúi người xuống, kéo gần hơn khoảng cách giữa hắn và Triệu Kiệt. Chóp mũi hai người giờ đây chỉ còn cách nhau chưa đến 1cm. Ở tư thế này, Triệu Kiệt có thể thấy rõ nét điên cuồng trong mắt hắn.

“Ngươi biết không, cái tên Thần Hi kia là đồ tạp chủng, nó căn bẳn không có năng lực gì hết. Nó chỉ biết dựa vào thân thể đi mua bán, đổi chác. Đừng đem ta so sánh với loại nam kĩ ấy, ta khác nó! Ngươi nghe kỹ cho ta, nếu ngươi còn dám lặp lại lần nữa, ta nhất định giết chết ngươi. Ngươi đừng cho rằng ta không dám.”

Khí tức tàn độc phả lên mặt Triệu Kiệt. Đối với việc có liên quan đến tính mạng bị uy hiếp, Triệu Kiệt không thể không có chút run sợ trong lòng. Hắn nuốt nuốt nước miếng, ngay khi nam tử vừa thả lỏng lực đạo trên tay thì lập tức phun một ngụm vào mặt nam tử.

“Cho dù Thần Hi dùng thân thể để đổi chác, y vẫn tốt hơn loại người chỉ biết dựa vào thủ đoạn mà chiếm đoạt như ngươi rất nhiều.”

‘Chát!’ một tiếng, khuôn mặt Triệu Kiệt bị đánh lệch sang một bên. Cái tát này nam tử dùng đến mười phần lực đạo, làm cho Triệu Kiệt trước mắt mơ mơ hồ hồ.

“Ngươi đừng cho rằng ta không dám giết ngươi!

Nam tử một tay cầm súng, một tay đột nhiên bóp chặt cổ Triệu Kiệt.

Hô hấp bị tước đoạt, Triệu Kiệt thống khổ đến đỏ bừng cả mặt. Hắn tuyệt vọng nhắm mắt lại, thân thể ngừng run rẩy.

Hắn thật sự sẽ chết… Thần Hi… Nếu biết hắn chết, y có thương tâm hay không?

Thần Hi… Nghĩ đến cái tên này, Triệu Kiệt không khắc chế được, mở mắt ra… Hắn muốn gặp Thần Hi, bất luận là Thần Hi phản bội hắn lúc trước hay Thần Hi quấn chặt lấy hắn bây giờ… Hắn muốn gặp y!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương