Sở Mộ Vân cảm thấy đây chính là thời khắc chân chính khảo nghiệm kĩ năng diễn xuất của hắn.
Làm sao có thể nhịn hôn lại tiểu dâm đãng này?
Đây chính là vấn đề của thế kỷ!
Linh tốt bụng nhắc nhở hắn :"Mặc kệ người này là ai, ngươi không định giả vờ kháng cự một chút sao?". Vì để trở thành một hệ thống xứng chức, nó luôn nỗ lực giúp kí chủ bày mưu tính kế.
Sở Mộ Vân nhanh chóng tỉnh táo lại. Hắn vô cùng khiếp sợ, đỏ bừng mặt giãy giụa nói:" Phụ... Phụ thân... "
Trong bóng đêm mông lung, Mạc Cửu Thiều ngồi dậy. Do y đứng ngược sáng nên không nhìn rõ được khuôn mặt, nhưng đôi mắt tinh xảo trầm hơn so với bình thường. Y khẽ nheo mắt, độ cong liêu nhân khiến tim người ta đập thình thịch.
Sở Mộ Vân tiếp tục tận lực diễn kịch.
Hắn hoảng hốt ngồi dậy, áo trong đơn bạc dưới ánh trăng trông có vẻ yếu ớt đến đáng thương. Cơ thể thon gầy run nhè nhẹ như phải chịu kinh sợ lớn. Gò má ửng đỏ lan đến cổ xuống tận dưới lớp xiêm y. Có thể tưởng tượng cơ thể này phiếm hồng có biết bao mê người.
Mạc Cửu Thiều nhẹ giọng hỏi :"Không thích sao?"
Sở Mộ Vân không dám ngẩng đầu. Ngón tay trắng bệch nắm chặt chăn, giọng nói run rẩy không thành lời:"Con... Con không hiểu người đang có...có ý gì. "
Mạc Cửu Thiều cúi người, ngón tay trắng nõn nâng cằm hắn, bắt hắn phải nhìn thẳng :"Không muốn ta thân mật với con sao?"
Đôi mắt trong suốt của Sở Mộ Vân ẩn hơi nước, mê mang cùng hoảng sợ không thể che giấu :"Nhưng... Nhưng chuyện này... "
"Phụ tử không nên làm chuyện này?". Mạc Cửu Thiều tiếp lời hắn. Tầm mắt hắn rời xuống đôi môi hồng thuận, nhẹ giọng nói :" Nhưng ta muốn làm vậy với con."
Sở Mộ Vân mở to mắt, trên mặt thấp thỏm lo âu, đồng thời không che giấu được niềm vui sướng.
Mạc Cửu Thiều nhìn hắn cười khẽ, tiếp tục ngậm lấy đôi môi xinh đẹp.
Sở Mộ Vân càng thêm run rẩy, nhưng lại không dám cử động, cả người đều căng chặt lại. Mạc Cửu Thiều cho rằng hắn đang sợ hãi, nhưng sự thật...
Sở Mộ Vân :"Có thể dùng sức hơn không? Cứ như vậy ta không nhịn được sẽ hôn lại mất! "
Linh :"..."
Sau đó Sở Mộ Vân nhanh chóng ý thức được kĩ thuật hôn của tên này không tệ chút nào.
Có thể là lúc đầu y lo hắn bị dọa, sau khi đợi hắn thích ứng liền điên cuồng càn quét đầu lưỡi hắn, khiến khoang miệng hắn tràn đầy hương vị của y... Điều Sở Mộ Vân tiếc nuối là : Hắn phải giả vờ làm 'tiểu bạch hoa không biết hôn môi là gì'cho nên không thể hưởng thụ hết nụ hôn này.
Nếu không phải giả vờ, hắn nhất định cho y biết nụ hôn kiểu Pháp là như thế nào.
... Tuy bây giờ hắn cũng bị y hôn đến nhũn cả người.
Lúc hai người tách ra, Sở Mộ Vân vội há mồm thở dốc, ngón tay trắng nõn của Mạc Cửu Thiều khẽ vỗ cổ hắn, ái muội nói:"Thích không? "
Sở Mộ Vân không dám nói gì. Nhưng lông mi khẽ rung lại làm bại lộ tâm trạng của hắn.
Mạc Cửu Thiều nhếch môi, ý cười lạnh lẽo nhưng trong mắt vẫn là nhu tình mật ý:"Vân nhi, ta rất thích. Hương vị của con so với tưởng tượng còn tuyệt vời hơn. "
Lông mi Sở Mộ Vân càng run rẩy hơn. Hắn mở miệng, giọng nói vô cùng mềm mại :"Phụ... Phụ thân... "
"Ta đây." Mạc Cửu Thiều tiếp tục hôn xuống, nhưng nụ hôn này không còn đơn thuần nữa. Môi lưỡi giao triền, khiến cho thiếu niên chìm đắm trong đó. Ngón tay thon dài lạnh lẽo của y khẽ luồn vào xiêm y đơn bạc, xoa lưng hắn đầy ái muội.
Cơ thể Sở Mộ Vân khẽ run, nhỏ giọng rên rỉ.
Hắn nói trong đầu:"Linh nhắm mắt lại, thiếu nhi không nên nhìn. "
Linh :"..."
Sở Mộ Vân:"Phong bế giác quan đi, ta sẽ không sao."
Linh :"..."Ngươi tất nhiên là không sao, ngươi còn cứng nữa kìa!
Thân là một hệ thống đơn thuần, Linh lựa chọn phi lễ chớ nhìn.
Sở Mộ Vân chưa từng nếm thử tư vị như vậy. Tuy rằng tiếc nuối không thể chủ đạo nhưng chỉ hưởng thụ thôi cũng không tệ.
Quan trọng nhất là hắn đã lâu không làm. Cho dù cơ thể này mới vị thành niên nhưng linh hồn thì đã trưởng thành. Suốt ba năm không được phát tiết khiến hắn phát nghẹn, không thể nhẫn nhịn được nữa.
Cũng may cơ thể thiếu niên vốn không thể nhịn được lâu. Dưới kĩ thuật cao siêu của Mạc Cửu Thiều, hắn nhanh chóng tiết ra.
Trong không khí kiều diễm, thiếu niên trần nửa người tựa vào lồng ngực nam nhân, trên mặt ửng hồng. Vì cao trào mà đôi mắt mông lung, làn da mật sắc khỏe mạnh, đường cong cơ thể xinh đẹp, bờ mông căng tròn. Thật khiến người ta không kìm lòng được.
Ngón tay trắng nõn của Mạc Cửu Thiều còn vương chút chất lỏng màu trắng. Y rũ mắt nhìn, rồi đột nhiên mỉm cười đầy quyến rũ, đưa ngón tay đến bên môi, ái muội mà liếm một cái.
Đôi mắt Sở Mộ Vân trầm xuống. Hắn cố gắng nhẫn nhịn mới không đè y xuống...
Đây không phải là Mạc Cửu Thiều, Sở Mộ Vân biết rõ.
Y là Yến Trầm, kẻ âm u cố chấp đến cực điểm, hận không thể phá hủy mọi thứ tốt đẹp trên đời.
--Đố kỵ. Quả là danh xứng với thực.
Nhưng không thể không nói, tên này so với Ngạo mạn trực tiếp hơn nhiều.
Sở Mộ Vân lười biếng suy nghĩ. Tình huống này, tiếp theo nên làm gì đây?
Sở Mộ Vân chờ đợi, nhưng không ngờ sau khi giúp hắn giải quyết ' Mạc Cửu Thiều ' đứng dậy, ôn nhu hôn hắn, nhỏ giọng nói :"Nghỉ ngơi đi."
Sở Mộ Vân ngẩn ra.
Mạc Cửu Thiều hạ mắt nhìn hắn :"Chuyện vừa rồi không được nói ra, nghe không? "
Sở Mộ Vân phát huy kĩ thuật diễn hết mình. Ánh mắt hoảng loạn, ngón tay khẽ cuộn lại, nhỏ giọng nói:"Vân nhi biết chuyện này.... là không đúng. Vân nhi không nên cùng phụ thân... ". Thiếu niên nghẹn ngào không nói tiếp được.
' Mạc Cửu Thiều ' than nhẹ, khẽ vuốt ve má hắn :"Đừng nghĩ bậy, con đang còn nhỏ, có nhiều chuyện không thể hiểu được. Ta cũng không thể tùy hứng để con bên cạnh được. "
Sở Mộ Vân ngẩng đầu, đôi mắt ẩn hơi nước :"Phụ thân, ta...ta..."
' Mạc Cửu Thiều ' đè môi của hắn, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy thâm tình và sủng nịch:"Ta đợi con lớn."
Sở Mộ Vân hơi lưỡng lự, sau đó trịnh trọng gật đầu.
'Mạc Cửu Thiều ' không nhịn được hôn xuống trán hắn :"Nghỉ ngơi đi, ban ngày ta là phụ thân con, hiểu không? "
Sở Mộ Vân nghe vậy, gò má ửng đỏ :"...Vân nhi hiểu rồi. "
Yến Trầm rời đi, Sở Mộ Vân đứng dậy tắm rửa một chút, thay y phục mới rồi trở lại giường.
"Sảng khoái, tuy hơi tiếc nuối vì không thể đem tiểu dâm đãng này thao khóc."
Không ai tiếp lời hắn.
Sở Mộ Vân :"Linh? "
Sở Mộ Vân suy nghĩ, không nhịn được bật cười. Không ngờ phong bế giác quan thật...
Đáng tiếc không ai thưởng thức kĩ thuật diễn xuất của hắn. Kệ đi, dù sao Linh vẫn còn là thiếu nhi, không nên nhìn cũng tốt.
Ngày hôm sau mọi chuyện lại trở về như thường. Mạc Cửu Thiều vẫn cho người gọi hắn đi dùng bữa.
Đương nhiên Yến Trầm cũng có mặt.
Đáng tiếc trong mắt Sở Mộ Vân chỉ có Mạc Cửu Thiều, sau khi hành lễ với Yến Trầm liền ngoan ngoãn ngồi bên Mạc Cửu Thiều.
Đối với chuyện xảy ra hôm qua, ánh mắt Sở Mộ Vân nhìn Mạc Cửu Thiều càng không che giấu được sự ái mộ và quyến luyến. Dù đã cố gắng kiềm chế nhưng vẫn đầy sơ hở.
Mạc Cửu Thiều vẫn chiếu cố hắn như thường. Chỉ là trong mắt Sở Mộ Vân như có thứ gì đó đã thay đổi, cảm thấy mọi hành động của y đều trở nên ái muội. Hắn cố gắng che giấu tâm tình của mình, vừa vui sướng vừa lo lắng. Dáng vẻ thiếu niên lần đầu biết yêu thật khiến người ta trìu mến.
Yến Trầm ngồi bên cạnh nở nụ cười khinh bạc, đáy mắt lộ lên vẻ hưng phấn cùng chờ mong.
Sau khi dùng bữa, Sở Mộ Vân quy củ hành lễ, trở về chỗ của mình.
Tâm trạng Sở Mộ Vân không tệ :"Không biết Mạc Cửu Thiều có thể nhịn đến bao giờ? "
Buổi sáng Linh đã khôi phục lại giác quan, nói :"Đêm nay Yến Trầm vẫn đến sao."
Sở Mộ Vân :"Chắc chắn. "
Linh :"...". Lại phải phong bế giác quan.
Khiến Sở Mộ Vân ngoài ý muốn là Linh phong bế giác quan suốt 5 ngày.
Không sai, Yến Trầm đến năm lần. Sở Mộ Vân đối với chuyện này vô cùng hài lòng. Tuy ' Mạc Cửu Thiều ' rất tuấn mỹ, ngón tay lại trắng nõn, thon dài, trời sinh bộ khung xương chuyên đàn dương cầm, nhưng làm loại chuyện này lại không chút phản cảm. Tựa như mỹ nhân cấm dục biến thành phóng đãng, dáng vẻ đưa mông làm hăng hái.
Nói chung tâm trạng Sở Mộ Vân không tệ, không ngại y đến thêm vài hôm.
Đáng tiếc chuỗi ngày tươi đẹp chỉ kéo dài đến ngày thứ sáu.
Mấy ngày hưởng thụ khiến tình cảm Sở Mộ Vân đối với Mạc Cửu Thiều càng trở nên mãnh liệt, không thể áp chế.
Mỗi lần Yến Trầm vừa bước vào, Sở Mộ Vân đã vui vẻ chào đón :"Phụ thân! "
Yến Trầm rũ mắt, nhìn thiếu niên chỉ mặc một áo khoác đơn rộng rãi. Tầm mắt của y rời xuống bờ mông căng tròn, mái tóc đen rủ xuống, gò má ửng hồng, cơ thể thon gầy nhưng thẳng tắp như trúc, xinh đẹp thật khiến người ta muốn khinh bạc.
Ánh mắt Yến Trầm đối diện với hắn, đôi mắt trong suốt kia tràn đầy tình yêu cùng si mê. Ngón tay y khẽ cuộn lại, khát vọng hủy hoại hắn càng trở nên mãnh liệt.
Y tiến lên, bàn tay chế trụ cổ hắn, mãnh liệt hôn xuống.
Qua nhiều lần như vậy, Sở Mộ Vân đã hết ngượng ngùng, vụng về mà hôn lại, vòng tay ôm lấy cổ y. Xiêm y bị khinh bạc rơi xuống cổ tay càng thêm mê người.
Hôm nay 'Mạc Cửu Thiều ' nóng nảy hơn bình thường. Y trực tiếp kéo lớp áo đơn bạc xuống, làm thân thể của thiếu niên lộ ra ngoài.
Sở Mộ Vân có chút thẹn thùng muốn che đi, nhưng ' Mạc Cửu Thiều ' lại cúi đầu, ngậm lấy nụ hoa trước ngực.
Sở Mộ Vân khẽ rên rỉ. Đúng lúc này cửa phòng bỗng nhiên mở ra.
'Mạc Cửu Thiều ' vẫn không dừng lại, Sở Mộ Vân lập tức hoảng loạn, hắn sợ bị người nhìn thấy.
Nhưng lúc này, người kia đã đi vào.
Bởi vì góc độ, Sở Mộ Vân nhìn thấy liền cứng người. Khuôn mặt không che giấu sự kinh ngạc cùng sợ hãi.
Dưới ánh trăng, Mạc Cửu Thiều một thân bạch y như tiên nhân hạ phàm.
Sở Mộ Vân hóa ngốc, lúc này hắn cũng nhìn rõ người đang hôn mình...
Tóc đen mắt tím, khuôn mặt trắng nõn nở nụ cười lạnh lẽo.
*************************************
Chương này dài quá đi╥﹏╥

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương