Ký túc xá nam.

Phòng số 101.

Hứa Nhan Du mặc chiếc váy ngủ hai dây bằng lụa, nằm bất tỉnh trên sàn nhà.

Bỗng nhiên, một giọng nói máy móc vang lên trong đầu cô: [Hứa Nhan Du, mau tỉnh lại.]

Hứa Nhan Du bị giọng nói máy móc đánh thức, cô từ từ mở mắt ra thì nhìn thấy khung cảnh xung quanh vô cùng xa lạ. Mà kỳ lạ hơn là ở bên cạnh cô còn có một người đang nằm. Hai mắt người này đang nhắm nghiền, không biết là đang ngủ hay đã chết. Quan trọng là gương mặt người này giống cô đến tám, chín phần.

Chỉ khác ở chỗ sống mũi của cô cao hơn của người này một chút, nhìn kỹ thì làn da của cô cũng trắng hơn người này một xíu, nhưng nếu nhìn qua thì rất khó phát hiện ra điểm khác biệt.

Về đôi mắt… Hứa Nhan Du nghĩ chắc chắn mắt của mình và người này cũng sẽ khác nhau. Nhưng vì bây giờ người này đang đeo kính nên cô cũng không quan sát được kỹ đôi mắt của người này.

Còn về giới tính, người này là nam hay nữ cô không dám chắc. Khuôn mặt xinh đẹp này thật sự rất giống nữ, nhưng nhìn quần áo và mái tóc thì người này có vẻ là nam.

Hứa Nhan Du cảm thấy khó xác định, người này rốt cuộc là nam hay nữ?

Cô suy nghĩ một lát thì liền đưa tay kéo thử mái tóc ngắn của người này.

A! Là tóc giả.

Hứa Nhan Du từ từ lột mái tóc giả ra thì liền thấy được mái tóc dài của người này.

Bây giờ cô đã có thể xác định, người này là nữ giả nam. Nhưng tại sao phải giả nam chứ?

Hứa Nhan Du nghĩ đến đây thì giọng nói máy móc lại vang lên: [Hứa Nhan Du, chào mừng cô đến thế giới tiểu thuyết: “Tôi Yêu Em Một Cách Cuồng Nhiệt”]

Tôi Yêu Em Một Cách Cuồng Nhiệt?

Hứa Nhan Du kinh ngạc, đây không phải là tên của cuốn tiểu thuyết có kết cục BE mà cô đã đọc vào mấy ngày trước sao?

Mà khoan đã, sao cô lại ở đây chứ?



Hứa Nhan Du lúc này mới nhớ ra vừa nãy, khi cô đang ngủ trong phòng thì căn biệt thự nhà cô đột nhiên bốc cháy, khi đám cháy lan đến cửa phòng cô thì cô mới tỉnh lại.

Sau đó cô liền tìm cách ra ngoài nhưng không thể, đám cháy quá lớn nên cô bị mắc kẹt bên trong rồi ngất đi. Vậy là sau khi ngất cô đã bị đưa đến nơi này sao?

Giọng nói máy móc của hệ thống lại vang lên: [Sau khi cô bị ngất trong đám cháy, tôi đã đưa cơ thể cô đến thế giới này để bảo toàn tính mạng cho cô.]

Hứa Nhan Du nghe vậy thì liền cảnh giác: “Là ngài đã cứu tôi? Nhưng tại sao chứ? Chúng ta không quen biết, ngài chẳng có lý do gì để cứu tôi cả.”

Hệ thống nhanh chóng đáp: [Lý do tôi cứu cô là để cô thay nữ phụ Tô Thấm Di hoàn thành nhiệm vụ.]

Tô Thấm Di?

Hứa Nhan Du nhớ ra nhân vật Tô Thấm Di này. Cô ta là một nữ phụ vừa độc ác vừa ngu xuẩn, khiến cho cô đọc truyện mà thấy vô cùng ức chế.

Tô Thấm Di có một người anh trai sinh đôi tên Tô Tấn Bằng. Bố mẹ hai người gặp tai nạn khi hai người còn nhỏ, cho nên sau đó hai người được chú ruột nuôi lớn.

Nhưng Tô Thấm Di không những không biết ơn mà còn luôn có thái độ không tốt với chú của mình, hay nói đúng hơn là cô ta kiêu căng nên chẳng có thái độ tốt đối với bất cứ ai, chỉ trừ nam chính nguyên tác.

Còn Tô Tấn Bằng thì hiền lành nhưng ốm yếu bệnh tật, một năm không đi học được mấy lần. Khi đi học thì luôn trầm lặng nên không tiếp xúc với nhiều người, vì sức khỏe yếu nên lúc nào cũng phải mặc áo khoác.

Tô Thấm Di rất xem thường Tô Tấn Bằng. Lúc nhỏ Tô Tấn Bằng còn lỡ tay đẩy Tô Thấm Di xuống hồ nên cô ta rất ghét anh ấy, nhưng anh ấy thì lại thấy có lỗi về chuyện đó nên lúc nào cũng nhường nhịn, dung túng cô ta.

Tô Thấm Di được chiều thì càng ngày càng hư hỏng, cô ta nghỉ học từ cuối năm lớp 9 rồi suốt ngày chơi bời lêu lổng, giao du với những phần tử xấu trong xã hội.

Sau này Tô Thấm Di tình cờ gặp nam chính nguyên tác nên yêu thầm anh ta. Lại biết anh trai mình và nam chính học cùng lớp nên cô ta ép anh trai nghỉ học để cô ta giả làm anh trai, sau đó thay anh trai đi học để được học cùng nam chính.

Lúc đầu anh trai của Tô Thấm Di không đồng ý, nhưng bị sau đó cô ta khóc lóc om sòm, hết nịnh nọt rồi lại ép buộc, còn lôi chuyện năm xưa anh trai lỡ tay đẩy cô ta xuống sống ra nên cuối cùng anh trai cô ta cũng không thể từ chối được.

Anh ấy nghĩ dù sao mình cũng không thường xuyên đi học nên cho Tô Thấm Di đi thay cũng được, hơn nữa Tô Thấm Di cũng đã lâu không được đến trường nên đây cũng là cơ hội tốt để cô ta được quay lại học hành.

Nhưng sau khi đến trường, Tô Thấm Di lại đi tìm nam chính rồi hỏi rằng anh ta ở kí túc xá nào để cô ta đăng ký vào ở cùng. Nam chính liền lừa cô ta, nói cho cô ta số phòng ký túc xá của nhân vật phản diện Tạ Hoằng Văn.



Cô ta bị lừa, đến lúc chuyển vào phòng ký túc xá mới phát hiện ra bạn cùng phòng mình là Tạ Hoằng Văn - người mà cô ta khinh bỉ.

Nhưng thay vì chạy đi chất vấn nam chính tại sao lừa mình thì cô ta lại phát điên, xông đến tát vào mặt Tạ Hoằng Văn rồi quát anh: “Tại sao thứ dơ bẩn như mày lại xuất hiện ở đây? Đàm Vũ Trạch đâu?” Đàm Vũ Trạch là tên của nam chính.

Tạ Hoằng Văn thấy cô ta phát điên thì liền lùi lại rồi bảo rằng đây vốn là phòng của anh chứ không phải phòng của Đàm Vũ Trạch.

Tô Thấm Di nghe thấy vậy thì lại nổi khùng. Cô ta vì tình cờ nghe thấy lời đồn trong trường mà cực kỳ khinh thường và ghê tởm Tạ Hoằng Văn, cho nên khi biết mình sẽ ở cùng phòng với anh thì cô ta liền cảm thấy buồn nôn.

Sau đó cô ta lại cầm cặp sách của mình rồi liên tục quật vào người Tạ Hoằng Văn để trút giận, trong khi người lừa cô ta là nam chính Đàm Vũ Trạch.

Tạ Hoằng Văn bị đánh đập liên tục thì lỡ tay đẩy cô ta ngã đập đầu xuống đất rồi ngất đi.

Thấy cô ta bất tỉnh thì Tạ Hoằng Văn hơi hoảng, sau khi kiểm tra và biết cô ta còn thở thì anh liền chạy đi tìm người quản lý ký túc xá.

Hứa Nhan Du hồi tưởng lại cốt truyện, sau đó nhìn xuống cô gái giả trai đang bất tỉnh thì liền đoán ra cô ta chính là Tô Thấm Di. Chắc là cô ta vừa bị Tạ Hoằng Văn đẩy ngất, còn Tạ Hoằng Văn thì đang đi tìm người quản lý ký túc xá.

Nghĩ đến đây, Hứa Nhan Du liền hỏi hệ thống: “Ngài bảo tôi thay Tô Thấm Di làm nhiệm vụ gì?”

Hệ thống nhanh chóng trả lời bằng giọng nói máy móc nhàm chán, Hứa Nhan Du nghe mà vô cùng buồn ngủ. Thế nhưng cô vẫn hiểu rất rõ lời hệ thống nói, đại khái là nó muốn cô thay đổi kết cục BE của truyện.

Theo nguyên tác, nhân vật phản diện Tạ Hoằng Văn vì chịu nhiều tổn thương trong quá khứ nên cuối cùng đã hắc hóa, trở thành boss phản diện mạnh mẽ, dễ dàng tiễn những kẻ đã bắt nạt anh đi chầu Diêm Vương.

Sau đó Tạ Hoằng Văn còn giam cầm nữ chính, suýt nữa giết chết nam chính ba, bốn lần. Nhưng trong trận chiến cuối cùng, Tạ Hoằng Văn và nam nữ chính lại đều bị bom nổ chết dẫn đến cái kết BE.

Nhiệm vụ của Hứa Nhan Du là thay đổi kết cục này bằng cách xuyên đến thời gian Tạ Hoằng Văn còn chưa hắc hóa để giúp đỡ anh, ngăn cản anh đi vào con đường sai trái, như vậy anh cũng sẽ không hại nam nữ chính rồi cùng nam nữ chính chết trong bom đạn.

Mà nhiệm vụ này vốn dĩ phải giao cho nữ phụ Tô Thấm Di, bởi vì hệ thống đã cho cô ta cơ hội trùng sinh để thay đổi kết cục.

Ai ngờ ở kiếp trước cô ta bắt nạt và sỉ nhục Tạ Hoằng Văn, kết cục nhận được là bị Tạ Hoằng Văn tra tấn để trả thù. Vì vậy nên dù được trùng sinh, quay lại thời điểm Tạ Hoằng Văn chưa hắc hóa thì cô ta vẫn vô cùng sợ hãi anh, thế nên cô ta không dám nhận nhiệm vụ này.

Cũng chính vì thế nên hệ thống đã tìm kiếm một người có ngoại hình giống với cô ta để thay cô ta hoàn thành nhiệm vụ.

Mà cô - Hứa Nhan Du chính là người được chọn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương