Nhân Tổ
-
Chương 22: Thu nhập thảo dược
Tinh Niệm đứng trên mỏm đá nhìn theo bóng lưng con ngạc ngư đi xa.
Tinh Niệm lúc này có chút chật vật, bừa bộn. Hắn đang tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chặp vào Tiểu Tinh như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tiểu Tinh thì mặt vẫn không biểu cảm, đứng đấy như chờ mệnh lệnh tiếp theo của Tinh Niệm.
Tinh Niệm thật hận, hận vô cùng a!
Cứ những lúc mọi việc đang tiến triển tốt đẹp, lòng tin của hắn dâng cao thì tên hồn nô này lại dẫn hoạ, đánh đổ tự tin, ngạo khí của hắn. Lần trước là con trâu điên, lần này là con ngạc ngư.
Nếu như Tinh Niệm biết bạo loạn tại cốt sơn cũng do Tiểu Tinh gây ra không biết hắn sẽ tức như thế nào nữa.
Tinh Niệm bây giờ chỉ muốn một tay bóp chết cái hồn nô này nhưng mà rốt cuộc hắn vẫn kiềm chế được. Hắn chỉ cần một chiêu là Tiểu Tinh hồn bay phách tán nhưng sau đó ai đi dụ ma thú? Hắn không được, chiến nô thì tu vi cao có thể khiến ma thú cảnh giác, hắn cần Tiểu Tinh làm mồi dụ ma thú.
Tinh Niệm lúc này tâm tình bình ổn, hắn cần một kế hoạch mới.
Tinh Niệm quyết định đặt trọng tâm vào việc tìm kiếm thảo dược. Trong Liên Vân sơn mạch tài nguyên nhiều nhất chính là ma thú cùng thảo dược.
Giết ma thú thu tài liệu trên thân chúng. Có hai tài liệu đáng giá nhất của ma thú là: ma thú hạch cùng bộ phận cơ thể biến thành hồn khí.
Ma thú hạch chỉ có tại ma thú trung cấp trở lên tương đương với tu vi Tạo Thể cảnh trở lên, gặp ma thú này hắn chạy còn không kịp chứ nói gì đến ma thú hạch. Hoặc là ma thú cấp thấp biến dị, cái này hắn chưa gặp được con nào.
Còn về bộ phận hồn khí trên cơ thể, hắn lại có thu hoạch dồi dào.
Còn thảo dược thì thường được ma thú canh giữ, thảo dược càng quý giá thì ma thú canh giữ càng mạnh. Cũng có thảo dược cấp thấp mọc hoang không có ma thú canh giữ nhưng loại thảo dược này hắn cũng chướng mắt.
Thay đổi mục tiêu khiến kế hoạch của hắn cũng thay đổi. Kế hoạch sau đó cũng rất đơn giản: để Tiểu Tinh đi tìm thảo dược cùng xem xét ma thú canh giữ, rồi dùng chiến nô dụ ma thú ra ngoài, hắn thì lẻn vào hái thảo dược. Sau đó cả ba hội tụ tại một nơi an toàn.
Nghĩ đến là làm, Tinh Niệm bắt đầu đi vào lãnh địa của ma thú Luyện Linh ngũ trọng.
Mục tiêu đầu tiên là một con trăn Gấm, quấn quanh một bụi cây có lá như lưỡi cưa. Bụi cây có một chùm trái cây đỏ huyết, đã bị ăn mấy trái.
Tinh Niệm lục tìm trong trí nhớ thông tin về quả này.
Đây là Huyết Thảo Quả, có tác dụng bổ sung và tăng cường huyết khí. Đối với Tinh Niệm chỉ là ma linh mà nói trái này không có tác dụng nhưng đối với những sinh vật có huyết nhục hay Tạo Thể cảnh cường giả thì có dụ rất lớn. Giá trị không nhỏ, lại nói có thể luyện thành một loại đan là Huyết Khí Đan công dụng càng đại tăng.
Tinh Niệm nghĩ đến đây thì lòng không khỏi vui sướng.
Chiến nô cách xa trăm mét giương cung bắn, mũi tên bắn lên thân con trăn liền bị bật tung ra, không thể đi vào thân thể con trăn, hiển nhiên con trăn này da cực cứng rắn nhưng cũng không phải không hiệu quả, vẫn có máu rỉ ra từ vết bắn. Như vậy là đủ.
Con trăn bị thương liền ngóc đầu tỉnh dậy, rít gào tức giận. Nhìn thấy thủ phạm là chiến nô, nó không suy nghĩ mà lập tức phóng tới, chiến nô quay đầu chạy mất.
Tinh Niệm đợi con trăn khuất bóng thì xuất hiện, nhanh chóng hái đi trái cây sau đó chọn một hướng khác mà đi.
Một canh giờ sau, Tinh Niệm cùng chiến nô hội họp tại một mật động do Tinh Niệm tạo. Tinh Niệm kiểm tra chiến nô thì thấy không có gì đáng ngại.
Cái này cũng dễ hiểu, con trăn và chiến nô cùng tu vi, chiến nô thì toàn lực chạy không chiến mà con trăn lại không phải ma thú thiên về tốc độ.
Con trăn trở về ổ thấy bị hái mất Huyết Thảo Quả chắc là tức giận lắm, Tinh Niệm tưởng tượng lấy bộ dáng tức giận của con trăn mà vui vẻ. Mấy lần rồi hắn bị lũ ma thú chọc cho tức chết, cuối cùng cũng có thể trả thù. Hắn lại không biết thủ phạm lại luôn đứng trên vai hắn.
Cách hang ổ con trăn trăm dặm hướng tây nam là hang của một con cáo. Trong hang con cáo đang vuốt ve âu yếm mọi bụi cây màu đỏ rực. Đây là mục tiêu tiếp theo của Tinh Niệm.
Bổn cũ giở lại, Tinh Niệm thành công có được Hoả Diên Thảo của con cáo.
Tiếp theo hắn trộm được trứng của một con Đại Bàng Cổ Trắng, dùng trứng này luyện đan quả thực không tệ.
Tìm kiếm nửa ngày, Tinh Niệm phát hiện mục tiêu thích hợp.
Một con Thạch Lang đang nằm dưới gốc cây Hồng Xiêm, trên cây có chừng ba mươi quả, có mười trái đã chín đỏ.
Tinh Niệm liếm mép cười quỷ dị, lại một con ma thú ngu ngốc canh trừng trái cây cho bổn đại gia.
Kế hoạch như cũ.
Con Thạch Lang bị chọc giận thì hú lên một tiếng rồi đuổi theo chiến nô.
Tinh Niệm cười hắc hắc đi tới cây Hồng Xiêm, đang định hái thì… một bóng đen nhào tới, nhắm cổ hắn mà cắn. Tinh Niệm nghiêng thân né tránh.
Nhìn lại thì ra là một con Thạch Lang nhỏ tu vi Luyện Linh tứ trọng sơ kỳ, Tinh Niệm nhếch mép loại này thì hắn xử lý nhanh thôi.
Bỗng nhiên lại một bóng đen táp tới rồi lại một bóng nữa, một bóng nữa… Tinh Niệm liên tục tránh né, lúc dừng lại thì đã bị năm con Thạch Lang nhỏ bao vây tu vi đều là Luyện Linh tứ trọng sơ kỳ.
Tinh Niệm nhíu mày, cái này có chút khó giải quyết nhưng cũng chỉ một chút khó mà thôi, hắn vẫn tự tin giết chết năm con này trong thời gian ngắn nhất sau đó lại hái trái, hẳn là con Thạch Lang lớn cũng chưa về kịp.
Đang định ra tay thì một trảo từ trên đầu hắn đập xuống, Tinh Niệm vội vàng bắt chéo hai tay giơ lên đỡ.
Ầm! Tinh Niệm bị đánh bay. Một con Thạch Lang lớn tu vi Luyện Linh ngũ trọng như hắn.
Tinh Niệm đứng dậy thì lại rơi vào thế vây công của sáu con Thạch Lang, lần này thì Tinh Niệm triệt để cảm thấy nguy cơ, không còn bộ dáng thong dong như trước nữa.
Trận chiến diễn ra, con Thạch Lang lớn làm chủ lực tấn công, năm con Thạch Lang nhỏ luân phiên công kích đánh lén. Tinh Niệm lúc này rất chật vật, đối diện với một mình con Thạch Lang lớn Tinh Niệm đã biết mình không phải là đối thủ của nó, nên nhớ trong cùng giai sức chiến đấu của ma thú thường cao hơn tu sĩ.
Nhưng mà Thạch Lang vẫn đang cùng Tinh Niệm dây dưa không dứt điểm. Rất nhanh Tinh Niệm hiểu ra khiến hắn càng tức điên, con Thạch Lang lớn đang dùng mình diễn tập thực chiến cho bầy Thạch Lang con.
Trận chiến lúc này đã qua hơn trăm hơi thở, Tinh Niệm biết đánh tiếp bất lợi liền cầm trong tay nắm đan dược bóp nát.
Bụi đan dược lan toả, che kín tầm mắt, Tinh Niệm chọn một hướng nhanh chóng vọt đi.
Hơn hai mươi hơi thở về sau, con Thạch Lang lớn kia trở về, nó cùng sáu con Thạch Lang giao lưu. Sau đó cả bầy Thạch Lang ngửa cổ lên trời hú dài.
Tinh Niệm chạy đàng xa nghe tiếng hú thì tức giận nôn ra một ngụm ma khí.
Tại mật động, Tinh Niệm an tâm chữa trị, chiến nô bên ngoài canh giữ, Tiểu Tinh thì bảy lởn vởn quanh động.
Lần này thất bại để Tinh Niệm lại một lần nữa điều chỉnh chiến thuật.
Mục tiêu là một hang Ly Miêu.
Trong hang một con Ly Miêu đang cuộn tròn thân mình say ngủ, bên cạnh nó có cây cao một tức chỉ có ba phiến lá, lại treo cao ba viên trái cây vàng cam.
Mùi hương thơm mát từ viên trái cây tạo cảm giác sảng khoái, thoải mái. Mùi hương thơm chỉ quẩn luẩn trong hang nhưng Tinh Niệm là luyện dược sư đối với thảo dược nhạy cảm, hắn ngửi thấy mùi thơm này cũng tỏ ra vẻ say mê. Mặc dù không biết đây là loại thảo dược gì nhưng được một con Ly Miêu Luyện Linh ngũ trọng trung kỳ canh giữ, lại toả ra mùi hương kỳ diệu này thì ắt hẳn là thảo dược không tầm thường.
Xiu… xiu… xiu… ba chi mũi tên không dấu hiệu báo trước từ ngoài hang bay vào, mục tiêu là đầu con Ly Miêu.
Ly Miêu bỗng mở mắt, trảo trước vung vẩy đánh bật ba chi mũi tên. Con Ly Miêu này không ngờ lại vô cùng cảnh giác, nhìn như ngủ say nhưng thực chất vẫn tản ra hồn lực cảm nhận xung quanh.
Ly Miêu đứng bật dậy xù lông, gầm gừ nhưng lại không vội xông ra mà tản ra hồn lực tìm kiếm ngoài hang.
Chiến nô lại bắn vài chi mũi tên khiêu khích, Ly Miêu dò xét xung quanh thấy không có bẫy thì lao ra tấn công chiến nô.
Tinh Niệm lúc này ẩn núp tại một chỗ an toàn liền hạ lệnh Tiểu Tinh đi vào hái ba viên trái cây.
Tinh Niệm quay sang nhìn chiến trường Ly Miêu cùng chiến nô thì không khỏi thoáng sợ hãi. Chiến nô liên tục bại lui, vết thương xuất hiện ngày càng nhiều, chỉ sợ không hơn trăm hơi thở sẽ hồn phi phách tán. Chỉ cách nhau một cái tiểu cảnh giới không ngờ lại chênh lệch như vậy.
Tinh Niệm lập tức xông tới, cầm chân Ly Miêu, chờ Tiểu Tinh đi hái thảo dược.
Tiểu Tinh bay vào trong hang đến chỗ thảo dược, đang định hái trái lại cảm thấy bản năng xung động. Tiểu Tinh không chần chờ liền cầm cả cây nhổ lên, phía dưới cây là một củ nhỏ. Củ nhỏ hơi có màu vàng đất, có mấy cái rễ lớn cùng chục cái rễ nhỏ, mùi thơm nhẹ nhàng khó phát hiện.
Củ này mới chân chính là tinh hoa của cây thảo dược, ba viên trái cây chỉ là nguỵ trang để cho ma thú ăn vào giúp nó phát tán hạt giống. Con Ly Miêu cũng là canh giữ củ này không phải ba viên trái cây.
Tiểu Tinh nhìn củ nhỏ này nghĩ nghĩ: hắn chỉ nhận được lệnh mang trái cây về mà không phải củ này. Vậy là há miệng nuốt mất củ nhỏ rồi cầm ba viên trái cây mang đi.
Tinh Niệm cảm ứng được Tiểu Tinh đi xa thì biết đã thành công liền nắm lấy một viên độc đan bóp nát ném về phía Ly Miêu. Sau đó cùng chiến nô bức ra khỏi vòng chiến chạy mất.
Ly Miều thấy thế thì không đuổi theo, nó sợ có bẫy. Ly Miêu lập tức quay về hang.
Tại một chỗ bí mật, Tinh Niệm sung sướng cầm trong tay ba viên trái cây. Những vết thương trên thân của hắn rất đáng giá a.
Nghĩ lại trận chiến vừa rồi mà Tinh Niệm còn thấy sợ: hắn và chiến nô chỉ có co cụm chịu đòn, không thể phản công. Ly Miêu hiển nhiên cũng có tâm chơi đùa, không dùng hết sức.
Không ngờ chỉ cách nhau một cái tiểu cảnh giới mà chênh lệch lại lớn như vậy.
Lúc này tại hang Ly Miêu.
Ly Miêu lao ra khỏi hang, miệng nhe răng gầm gừ, móng vuốt cào cào mặt đất, sau đó rít lên một tiếng khiến tất cả tiểu ma thú xung quanh sợ hãi.
Lần này Ly Miêu giận thật sự. Nó đã chăm sóc cây này hơn chín trăm năm, cây cũng đã ra chín đợt quả. Lúc trước cũng có vài kẻ lẻn vào trộm nhưng mà chỉ lấy trái cây nghĩ là bảo dược, lại có ai biết được rằng cái củ mới là bảo dược thật sư. Những lần đó nó chỉ cười mỉa mai bọn tặc ngu ngốc.
Nhưng lần này là nhổ cả cây, lấy cả củ, bảo sao nó không tức giận cho được.
Ly Miêu giận dữ lần theo dấu vết đuổi bắt Tinh Niệm, lần này Ly Miêu quyết giết bằng được Tinh Niệm.
Tinh Niệm lúc này có chút chật vật, bừa bộn. Hắn đang tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chặp vào Tiểu Tinh như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tiểu Tinh thì mặt vẫn không biểu cảm, đứng đấy như chờ mệnh lệnh tiếp theo của Tinh Niệm.
Tinh Niệm thật hận, hận vô cùng a!
Cứ những lúc mọi việc đang tiến triển tốt đẹp, lòng tin của hắn dâng cao thì tên hồn nô này lại dẫn hoạ, đánh đổ tự tin, ngạo khí của hắn. Lần trước là con trâu điên, lần này là con ngạc ngư.
Nếu như Tinh Niệm biết bạo loạn tại cốt sơn cũng do Tiểu Tinh gây ra không biết hắn sẽ tức như thế nào nữa.
Tinh Niệm bây giờ chỉ muốn một tay bóp chết cái hồn nô này nhưng mà rốt cuộc hắn vẫn kiềm chế được. Hắn chỉ cần một chiêu là Tiểu Tinh hồn bay phách tán nhưng sau đó ai đi dụ ma thú? Hắn không được, chiến nô thì tu vi cao có thể khiến ma thú cảnh giác, hắn cần Tiểu Tinh làm mồi dụ ma thú.
Tinh Niệm lúc này tâm tình bình ổn, hắn cần một kế hoạch mới.
Tinh Niệm quyết định đặt trọng tâm vào việc tìm kiếm thảo dược. Trong Liên Vân sơn mạch tài nguyên nhiều nhất chính là ma thú cùng thảo dược.
Giết ma thú thu tài liệu trên thân chúng. Có hai tài liệu đáng giá nhất của ma thú là: ma thú hạch cùng bộ phận cơ thể biến thành hồn khí.
Ma thú hạch chỉ có tại ma thú trung cấp trở lên tương đương với tu vi Tạo Thể cảnh trở lên, gặp ma thú này hắn chạy còn không kịp chứ nói gì đến ma thú hạch. Hoặc là ma thú cấp thấp biến dị, cái này hắn chưa gặp được con nào.
Còn về bộ phận hồn khí trên cơ thể, hắn lại có thu hoạch dồi dào.
Còn thảo dược thì thường được ma thú canh giữ, thảo dược càng quý giá thì ma thú canh giữ càng mạnh. Cũng có thảo dược cấp thấp mọc hoang không có ma thú canh giữ nhưng loại thảo dược này hắn cũng chướng mắt.
Thay đổi mục tiêu khiến kế hoạch của hắn cũng thay đổi. Kế hoạch sau đó cũng rất đơn giản: để Tiểu Tinh đi tìm thảo dược cùng xem xét ma thú canh giữ, rồi dùng chiến nô dụ ma thú ra ngoài, hắn thì lẻn vào hái thảo dược. Sau đó cả ba hội tụ tại một nơi an toàn.
Nghĩ đến là làm, Tinh Niệm bắt đầu đi vào lãnh địa của ma thú Luyện Linh ngũ trọng.
Mục tiêu đầu tiên là một con trăn Gấm, quấn quanh một bụi cây có lá như lưỡi cưa. Bụi cây có một chùm trái cây đỏ huyết, đã bị ăn mấy trái.
Tinh Niệm lục tìm trong trí nhớ thông tin về quả này.
Đây là Huyết Thảo Quả, có tác dụng bổ sung và tăng cường huyết khí. Đối với Tinh Niệm chỉ là ma linh mà nói trái này không có tác dụng nhưng đối với những sinh vật có huyết nhục hay Tạo Thể cảnh cường giả thì có dụ rất lớn. Giá trị không nhỏ, lại nói có thể luyện thành một loại đan là Huyết Khí Đan công dụng càng đại tăng.
Tinh Niệm nghĩ đến đây thì lòng không khỏi vui sướng.
Chiến nô cách xa trăm mét giương cung bắn, mũi tên bắn lên thân con trăn liền bị bật tung ra, không thể đi vào thân thể con trăn, hiển nhiên con trăn này da cực cứng rắn nhưng cũng không phải không hiệu quả, vẫn có máu rỉ ra từ vết bắn. Như vậy là đủ.
Con trăn bị thương liền ngóc đầu tỉnh dậy, rít gào tức giận. Nhìn thấy thủ phạm là chiến nô, nó không suy nghĩ mà lập tức phóng tới, chiến nô quay đầu chạy mất.
Tinh Niệm đợi con trăn khuất bóng thì xuất hiện, nhanh chóng hái đi trái cây sau đó chọn một hướng khác mà đi.
Một canh giờ sau, Tinh Niệm cùng chiến nô hội họp tại một mật động do Tinh Niệm tạo. Tinh Niệm kiểm tra chiến nô thì thấy không có gì đáng ngại.
Cái này cũng dễ hiểu, con trăn và chiến nô cùng tu vi, chiến nô thì toàn lực chạy không chiến mà con trăn lại không phải ma thú thiên về tốc độ.
Con trăn trở về ổ thấy bị hái mất Huyết Thảo Quả chắc là tức giận lắm, Tinh Niệm tưởng tượng lấy bộ dáng tức giận của con trăn mà vui vẻ. Mấy lần rồi hắn bị lũ ma thú chọc cho tức chết, cuối cùng cũng có thể trả thù. Hắn lại không biết thủ phạm lại luôn đứng trên vai hắn.
Cách hang ổ con trăn trăm dặm hướng tây nam là hang của một con cáo. Trong hang con cáo đang vuốt ve âu yếm mọi bụi cây màu đỏ rực. Đây là mục tiêu tiếp theo của Tinh Niệm.
Bổn cũ giở lại, Tinh Niệm thành công có được Hoả Diên Thảo của con cáo.
Tiếp theo hắn trộm được trứng của một con Đại Bàng Cổ Trắng, dùng trứng này luyện đan quả thực không tệ.
Tìm kiếm nửa ngày, Tinh Niệm phát hiện mục tiêu thích hợp.
Một con Thạch Lang đang nằm dưới gốc cây Hồng Xiêm, trên cây có chừng ba mươi quả, có mười trái đã chín đỏ.
Tinh Niệm liếm mép cười quỷ dị, lại một con ma thú ngu ngốc canh trừng trái cây cho bổn đại gia.
Kế hoạch như cũ.
Con Thạch Lang bị chọc giận thì hú lên một tiếng rồi đuổi theo chiến nô.
Tinh Niệm cười hắc hắc đi tới cây Hồng Xiêm, đang định hái thì… một bóng đen nhào tới, nhắm cổ hắn mà cắn. Tinh Niệm nghiêng thân né tránh.
Nhìn lại thì ra là một con Thạch Lang nhỏ tu vi Luyện Linh tứ trọng sơ kỳ, Tinh Niệm nhếch mép loại này thì hắn xử lý nhanh thôi.
Bỗng nhiên lại một bóng đen táp tới rồi lại một bóng nữa, một bóng nữa… Tinh Niệm liên tục tránh né, lúc dừng lại thì đã bị năm con Thạch Lang nhỏ bao vây tu vi đều là Luyện Linh tứ trọng sơ kỳ.
Tinh Niệm nhíu mày, cái này có chút khó giải quyết nhưng cũng chỉ một chút khó mà thôi, hắn vẫn tự tin giết chết năm con này trong thời gian ngắn nhất sau đó lại hái trái, hẳn là con Thạch Lang lớn cũng chưa về kịp.
Đang định ra tay thì một trảo từ trên đầu hắn đập xuống, Tinh Niệm vội vàng bắt chéo hai tay giơ lên đỡ.
Ầm! Tinh Niệm bị đánh bay. Một con Thạch Lang lớn tu vi Luyện Linh ngũ trọng như hắn.
Tinh Niệm đứng dậy thì lại rơi vào thế vây công của sáu con Thạch Lang, lần này thì Tinh Niệm triệt để cảm thấy nguy cơ, không còn bộ dáng thong dong như trước nữa.
Trận chiến diễn ra, con Thạch Lang lớn làm chủ lực tấn công, năm con Thạch Lang nhỏ luân phiên công kích đánh lén. Tinh Niệm lúc này rất chật vật, đối diện với một mình con Thạch Lang lớn Tinh Niệm đã biết mình không phải là đối thủ của nó, nên nhớ trong cùng giai sức chiến đấu của ma thú thường cao hơn tu sĩ.
Nhưng mà Thạch Lang vẫn đang cùng Tinh Niệm dây dưa không dứt điểm. Rất nhanh Tinh Niệm hiểu ra khiến hắn càng tức điên, con Thạch Lang lớn đang dùng mình diễn tập thực chiến cho bầy Thạch Lang con.
Trận chiến lúc này đã qua hơn trăm hơi thở, Tinh Niệm biết đánh tiếp bất lợi liền cầm trong tay nắm đan dược bóp nát.
Bụi đan dược lan toả, che kín tầm mắt, Tinh Niệm chọn một hướng nhanh chóng vọt đi.
Hơn hai mươi hơi thở về sau, con Thạch Lang lớn kia trở về, nó cùng sáu con Thạch Lang giao lưu. Sau đó cả bầy Thạch Lang ngửa cổ lên trời hú dài.
Tinh Niệm chạy đàng xa nghe tiếng hú thì tức giận nôn ra một ngụm ma khí.
Tại mật động, Tinh Niệm an tâm chữa trị, chiến nô bên ngoài canh giữ, Tiểu Tinh thì bảy lởn vởn quanh động.
Lần này thất bại để Tinh Niệm lại một lần nữa điều chỉnh chiến thuật.
Mục tiêu là một hang Ly Miêu.
Trong hang một con Ly Miêu đang cuộn tròn thân mình say ngủ, bên cạnh nó có cây cao một tức chỉ có ba phiến lá, lại treo cao ba viên trái cây vàng cam.
Mùi hương thơm mát từ viên trái cây tạo cảm giác sảng khoái, thoải mái. Mùi hương thơm chỉ quẩn luẩn trong hang nhưng Tinh Niệm là luyện dược sư đối với thảo dược nhạy cảm, hắn ngửi thấy mùi thơm này cũng tỏ ra vẻ say mê. Mặc dù không biết đây là loại thảo dược gì nhưng được một con Ly Miêu Luyện Linh ngũ trọng trung kỳ canh giữ, lại toả ra mùi hương kỳ diệu này thì ắt hẳn là thảo dược không tầm thường.
Xiu… xiu… xiu… ba chi mũi tên không dấu hiệu báo trước từ ngoài hang bay vào, mục tiêu là đầu con Ly Miêu.
Ly Miêu bỗng mở mắt, trảo trước vung vẩy đánh bật ba chi mũi tên. Con Ly Miêu này không ngờ lại vô cùng cảnh giác, nhìn như ngủ say nhưng thực chất vẫn tản ra hồn lực cảm nhận xung quanh.
Ly Miêu đứng bật dậy xù lông, gầm gừ nhưng lại không vội xông ra mà tản ra hồn lực tìm kiếm ngoài hang.
Chiến nô lại bắn vài chi mũi tên khiêu khích, Ly Miêu dò xét xung quanh thấy không có bẫy thì lao ra tấn công chiến nô.
Tinh Niệm lúc này ẩn núp tại một chỗ an toàn liền hạ lệnh Tiểu Tinh đi vào hái ba viên trái cây.
Tinh Niệm quay sang nhìn chiến trường Ly Miêu cùng chiến nô thì không khỏi thoáng sợ hãi. Chiến nô liên tục bại lui, vết thương xuất hiện ngày càng nhiều, chỉ sợ không hơn trăm hơi thở sẽ hồn phi phách tán. Chỉ cách nhau một cái tiểu cảnh giới không ngờ lại chênh lệch như vậy.
Tinh Niệm lập tức xông tới, cầm chân Ly Miêu, chờ Tiểu Tinh đi hái thảo dược.
Tiểu Tinh bay vào trong hang đến chỗ thảo dược, đang định hái trái lại cảm thấy bản năng xung động. Tiểu Tinh không chần chờ liền cầm cả cây nhổ lên, phía dưới cây là một củ nhỏ. Củ nhỏ hơi có màu vàng đất, có mấy cái rễ lớn cùng chục cái rễ nhỏ, mùi thơm nhẹ nhàng khó phát hiện.
Củ này mới chân chính là tinh hoa của cây thảo dược, ba viên trái cây chỉ là nguỵ trang để cho ma thú ăn vào giúp nó phát tán hạt giống. Con Ly Miêu cũng là canh giữ củ này không phải ba viên trái cây.
Tiểu Tinh nhìn củ nhỏ này nghĩ nghĩ: hắn chỉ nhận được lệnh mang trái cây về mà không phải củ này. Vậy là há miệng nuốt mất củ nhỏ rồi cầm ba viên trái cây mang đi.
Tinh Niệm cảm ứng được Tiểu Tinh đi xa thì biết đã thành công liền nắm lấy một viên độc đan bóp nát ném về phía Ly Miêu. Sau đó cùng chiến nô bức ra khỏi vòng chiến chạy mất.
Ly Miều thấy thế thì không đuổi theo, nó sợ có bẫy. Ly Miêu lập tức quay về hang.
Tại một chỗ bí mật, Tinh Niệm sung sướng cầm trong tay ba viên trái cây. Những vết thương trên thân của hắn rất đáng giá a.
Nghĩ lại trận chiến vừa rồi mà Tinh Niệm còn thấy sợ: hắn và chiến nô chỉ có co cụm chịu đòn, không thể phản công. Ly Miêu hiển nhiên cũng có tâm chơi đùa, không dùng hết sức.
Không ngờ chỉ cách nhau một cái tiểu cảnh giới mà chênh lệch lại lớn như vậy.
Lúc này tại hang Ly Miêu.
Ly Miêu lao ra khỏi hang, miệng nhe răng gầm gừ, móng vuốt cào cào mặt đất, sau đó rít lên một tiếng khiến tất cả tiểu ma thú xung quanh sợ hãi.
Lần này Ly Miêu giận thật sự. Nó đã chăm sóc cây này hơn chín trăm năm, cây cũng đã ra chín đợt quả. Lúc trước cũng có vài kẻ lẻn vào trộm nhưng mà chỉ lấy trái cây nghĩ là bảo dược, lại có ai biết được rằng cái củ mới là bảo dược thật sư. Những lần đó nó chỉ cười mỉa mai bọn tặc ngu ngốc.
Nhưng lần này là nhổ cả cây, lấy cả củ, bảo sao nó không tức giận cho được.
Ly Miêu giận dữ lần theo dấu vết đuổi bắt Tinh Niệm, lần này Ly Miêu quyết giết bằng được Tinh Niệm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook