Nhân Sinh Trọn Vẹn: Bảo Bối, Chúc Em Một Đời Bình Bình An An
-
Chương 3: Mạc mạc ngây thơ chứ không ngốc
Mạc Mạc mà Lăng Qua Thần yêu thương đem hắn gạ bán cho tất cả người dùng trên weibo, hắn có nên vui mừng?
Cô phải nói gì cho ngầu?
Miên Miên đọc được bài đăng trên weibo của Mạc Mạc, nhất thời mặt lạnh tanh. Cô từng tuổi này còn chưa dám xen vào chuyện tình cảm của hắn, không ngờ tiểu nha đầu kia chỉ mới xuất hiện đã làm một chuyện mà cô không dám làm, Lăng Qua Thần không nổi điên cô sẽ đi bằng đầu.
Mạc Mạc, thật xin lỗi khi cô không có cách!
***
Bài đăng ngay lập tức bị Lăng Qua Thần gỡ xuống, cả điện thoại của nó cũng bị hắn tịch thu, hắn giao trong vòng một tháng nó không được dùng điện thoại để chuộc lại những gì nó đã làm, tất nhiên bao gồm luôn cả việc...
- Mạc Mạc, lấy nước cho anh!
Mạc Mạc nghe hắn gọi, lập tức đi lấy nước, mang đến chỗ hắn đang làm việc.
- Mạc Mạc, thái độ em như vậy là sao đây? Em cảm thấy uất ức?
Hắn nhìn nó, nó lắc đầu. Phục vụ hắn thì có gì không tốt? Điều không tốt nhất chính là nó đã đi tới đi lui rất nhiều lần, chân cũng sắp mềm nhũn rồi.
Đương nhiên Mạc Mạc không dám nói với hắn mấy lời này, nó sợ hắn sẽ giận, không còn thương nó nữa.
Lăng Qua Thần cũng không phải người xấu, hắn sao không nhìn ra được Mạc Mạc đã mệt rồi, chỉ là tính cách này của hắn không cho hắn mềm lòng với nó ngay từ đầu.
Lại nhìn chăm chút Niên Mạc Mạc, hắn phì cười:
- Được rồi, ngồi xuống đây với anh!
Vừa nói hắn vừa kéo đem Mạc Mạc ngồi xuống trên đùi mình, hai tay ôm lấy hông cô bé, khiến cho Mạc Mạc nhất thời không thể cử động được.
Nó mở to hai mắt nhìn thẳng Lăng Qua Thần.
- Anh Qua Thần, anh không còn giận Mạc Mạc nữa sao? Rõ ràng em đã làm chuyện không nên làm với anh, sao anh vẫn không mắng chửi em? Chúng ta vốn dĩ không thân nhau, sao anh lại tốt với em? Còn nữa, câu nói lúc của anh lúc ở trong bệnh viện là ý gì?
“Tôi nuôi em!”, một người đàn ông xa lạ đã ôm lấy nó và nói lên ba từ này, dĩ nhiên không phải xuất phát từ lòng thương người rồi, Niên Mạc Mạc ngây thơ chứ không ngốc.
Cơ mặt Lăng Qua Thần đông cứng, hắn hơi bối rối nhìn Mạc Mạc.
Cô phải nói gì cho ngầu?
Miên Miên đọc được bài đăng trên weibo của Mạc Mạc, nhất thời mặt lạnh tanh. Cô từng tuổi này còn chưa dám xen vào chuyện tình cảm của hắn, không ngờ tiểu nha đầu kia chỉ mới xuất hiện đã làm một chuyện mà cô không dám làm, Lăng Qua Thần không nổi điên cô sẽ đi bằng đầu.
Mạc Mạc, thật xin lỗi khi cô không có cách!
***
Bài đăng ngay lập tức bị Lăng Qua Thần gỡ xuống, cả điện thoại của nó cũng bị hắn tịch thu, hắn giao trong vòng một tháng nó không được dùng điện thoại để chuộc lại những gì nó đã làm, tất nhiên bao gồm luôn cả việc...
- Mạc Mạc, lấy nước cho anh!
Mạc Mạc nghe hắn gọi, lập tức đi lấy nước, mang đến chỗ hắn đang làm việc.
- Mạc Mạc, thái độ em như vậy là sao đây? Em cảm thấy uất ức?
Hắn nhìn nó, nó lắc đầu. Phục vụ hắn thì có gì không tốt? Điều không tốt nhất chính là nó đã đi tới đi lui rất nhiều lần, chân cũng sắp mềm nhũn rồi.
Đương nhiên Mạc Mạc không dám nói với hắn mấy lời này, nó sợ hắn sẽ giận, không còn thương nó nữa.
Lăng Qua Thần cũng không phải người xấu, hắn sao không nhìn ra được Mạc Mạc đã mệt rồi, chỉ là tính cách này của hắn không cho hắn mềm lòng với nó ngay từ đầu.
Lại nhìn chăm chút Niên Mạc Mạc, hắn phì cười:
- Được rồi, ngồi xuống đây với anh!
Vừa nói hắn vừa kéo đem Mạc Mạc ngồi xuống trên đùi mình, hai tay ôm lấy hông cô bé, khiến cho Mạc Mạc nhất thời không thể cử động được.
Nó mở to hai mắt nhìn thẳng Lăng Qua Thần.
- Anh Qua Thần, anh không còn giận Mạc Mạc nữa sao? Rõ ràng em đã làm chuyện không nên làm với anh, sao anh vẫn không mắng chửi em? Chúng ta vốn dĩ không thân nhau, sao anh lại tốt với em? Còn nữa, câu nói lúc của anh lúc ở trong bệnh viện là ý gì?
“Tôi nuôi em!”, một người đàn ông xa lạ đã ôm lấy nó và nói lên ba từ này, dĩ nhiên không phải xuất phát từ lòng thương người rồi, Niên Mạc Mạc ngây thơ chứ không ngốc.
Cơ mặt Lăng Qua Thần đông cứng, hắn hơi bối rối nhìn Mạc Mạc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook