Nhẫn Giả Hệ Thống
-
Chương 25: Âm mưu
Trong phòng Franz ngồi đối diện với Nhị hoàng tử Pecival, hai bên là Leona, Alex và các thành viên của Tử thần. Franz bất mãn nhìn Pecival với ánh mắt u oán làm hắn lạnh cả người, Nhị hoàng tử cười khổ.
“Ta đã xin lỗi rồi mà người anh em, có cần nhìn ta bằng ánh mắt oán phụ thế không, ta đây nhưng không thích nam nhân.”
“Phi, cút cm người đi, phá hỏng chuyện tốt của ta, ngươi có biết thà xây bảy tòa tháp chứ không ngăn cản một cuộc tình duyên không hả?” (Câu này là chế)
Franz khinh bỉ nhìn Nhị hoàng tử mà mắng, nếu có người hoàng tộc ở đây chắc Franz đã bị hỏi tội, xét nhà. Franz sửa lại thế ngồi một chút rồi nói.
“Nói đi, lần này là gì đây?”
Pecival cũng biết tính tình của Franz nên chỉ cười mà chẳng nói gì chỉ đưa cho hắn một quyển trục để hắn tự xem. Franz khẽ liếc qua, chân mày khẽ nhăn lại.Lát sau Franz buông quyển trục xuống nói.
“Theo ngài thì ta phải làm sao?”
Nhìn Franz nghiêm túc như thế Pecival cũng nghiêm mặt lại nói.
“Ta cũng không biết, nhưng Phillip công tước nói đây là tai họa của ngươi nhưng nếu làm tốt thì đây sẽ là bầu trời để ngươi bay lên.”
Franz suy nghĩ một chút rồi nói.
“Cảm tạ hoàng tử và Phillip công tước rồi. Xin ngài chuyển lời lại Đại đế tháng sau ta nhất định sẽ lên đường.”
Pecival gật đầu đứng lên nói.
“Vậy tốt rồi, ngươi ra đây, ta cần nói chuyện riêng với ngươi một chút.”
Nói rồi Pecival đi ra ngoài hậu viên, Franz cũng đi theo. Trong vườn Pecival khẽ nhìn lên bầu trời đen, hôm nay bầu trời không có sao nên có thể nhìn rõ được cả ngàn vạn vì sao trên bầu trời. Pecival khẽ nói.
“Ngươi nói xem sinh ra trong hoàng tộc là may mắn hay không đây?”
Franz hơi liếc nhìn Pecival nói.
“Ngươi mệt mỏi sao?”
Quen biết với Pecival hai năm, Franz thừa biết tính các của hắn, Pecival vốn là một người nhân hậu, hắn luôn mong muốn có một gi đình thật đúng nghĩa nhưng trong hoàng tộc có thể sao? Nikolai đại đế thưởng thức hắn nhưng Đại hoàng tử bên cạnh hắn luôn như hổ rình mồi. Hắn không thể không tự thay đổi chính mình để chống lại.
“Đại hoàng tử đã liên minh với gia tộc Carlos.”
Pecival khẽ nói. Franz hơi nhướng mày, mặc dù biết khi gia tộc Bonarpate đứng về phía Nhị hoàng tử thì đương nhiên gia tộc Carlos sẽ đứng bên cạnh Đại hoàng tử nhưng không ngờ mọi việc lại diễn ra vào lúc này. Nhìn biểu lộ của Franz Pecival nói tiếp.
“Đại hoàng tử vốn đối đầu với ta, hắn là một người rất nghi kỵ nên dù ta có nói không muốn tranh đoạt hoàng vị hắn cũng không tin. Mà giờ ngươi lại đắc tội với gia tộc Carlos nên người bọn hắn muốn loại trừ nhất sẽ là ta và ngươi.”
Pecival chỉ về Franz rồi lại chỉ về ngực mình cười chua chát. Hắn vốn không muốn đối đầu với Đại hoàng tử nhưng không thể, sống trong hoàng tộc phải biết dùng thủ đoạn và nhẫn tâm. Franz không nhịn được nói.
“Ý đại đế như thế nào?”
Pecival lắc lắc đầu.
“Ta cũng không biết, hắn luôn để ta và hoàng huynh tự phát triển thế lực đối đầu nhau, nhưng cũng luôn tìm cách để tiêu hao các đại gia tộc. Không giấu gì ngươi lần này ngươi đi Bridge cũng chính là để tiêu hao sức mạnh của gia tộc Bonaparte.”
Franz cúi đầu, chân mày khẽ nhíu lại trầm tư. Pecival lại nói.
“Có một chuyện rồi hai năm rồi ngươi vẫn chưa trả lời ta?”
Franz ngẩng đầu lên nói.
“Khi nào ngài trả lời được câu hỏi của ta thì khi đó ngài sẽ có được điều ngài mong muốn.”
Hai năm trước Pecival có ý muốn Franz sẽ phò tá mình chống lại Đại hoàng tử nhưng Franz chỉ hỏi hắn một câu.
“Giữa lưỡi kiếm và vỏ kiếm ngài sẽ chọn cái nào?”
Đến nay Pecival vẫn chưa thể trả lời được. Nghe Franz nói thế Pecival cũng chỉ thở dài.
“Thôi được, ngươi hãy từ từ suy nghĩ, theo ta thì chuyến đi Bridge này của ngươi sẽ không hề dễ dàng. Ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, ngày mai cùng ta về Muchen. Nghe cha ngươi nói còn muốn dẫn thêm Vladislavovna tiểu thư trở về” (Ở đây tên chỉ được gọi trong quan hệ thân mật, bình thường thì chỉ được gọi họ.)
Nói rồi Pecival xoay người đi ra ngoài. Chờ Nhị hoàng tử khuất bóng Franz nói.
“Cho ta biết thông tin về Bridge.”
Phía sau Karla đột nhiên xuất hiện nói.
“Pháo đài Bridge được xây dựng từ ngàn năm trước, đó là cánh cửa cuối cùng ngăn kẻ địch tiến vào bình nguyên Xoma. Bridge có thể coi là một lãnh địa rộng lớn với một phần nằm ở bình nguyên Xoma có thể trồng trọt, phần kia lại nằm kề đầm lầy U Linh nhiều khoáng sản, phía đông giáp biển, có một bến cảng giao thương hạn nhỏ, thuyền buôn chủ yếu là đến thu mua những sản vật lấy từ U Linh đầm lấy và các đặc sản khác. Binh lính đồn trú tại đây vốn hơn một vạn người nhưng hai trăm năm gần đây bởi vì chiến loạn không lan đến Bridge nên nó dần dần bị bỏ hoang phế, thành vệ binh già yếu chỉ hơn một ngàn người. Cách đây một trăm năm ở Bridge đột nhiên xảy ra nạn thú triều hằng năm, quân đội nơi đó không đủ sức chống lại nên phải mượn sức lính đánh thuê. Từ đó hình thành nên ba cổ thế lực xuất phát từ lính đánh thuê quản lý pháo đài.”
Karla nói qua một lượt tổng quát về Bridge. Franz gật đầu hài lòng, Phillip công tước quả nhiên nói không sai. Nếu xử lý tốt việc này thì Bridge chính là đất cắm dùi của hắn. Nhưng ba gia tộc ở Bride lại không phải ăn chay. Hơn nữa dù có tiếp quản được Bridge thì muốn xây dựng lại nó cũng phải tốn một khoản tiền khổng lồ. Thảo nào Pecival nói Đại đế muốn tiêu hao gia tộc hắn, quả là thâm mà. Franz chợt nói.
“Tình hình đoàn lính đánh thuê như thế nào rồi.”
Hai năm trước hắn thành lập một đoàn lính đánh thuê Tia Chớp lấy chủ chốt chính là Tử thần cùng đội cận vệ Tia Chớp sau đó để Salah quản lý. Karla nghĩ một chút rồi nói.
“Lính đánh thuê hiện giờ đã đạt đến đoàn lính đánh thuê cấp B, nhân số ước chừng ba ngàn người, trong đó có năm trăm Đại đấu sư, mười đấu Vương, có hai cao cấp ma pháp sư. Theo ý của thiếu gia đã chia thành từng đội gồm một trăm Trọng trang chiến sĩ, một trăm đạo tặc, hai trăm cung tiễn thủ, bảy trăm kiếm sĩ, chín trăm thuẫn bài chiến sĩ, một ngàn trường thương binh.”
Franz gật đầu lại hỏi.
“Chúng ta không có kỵ sĩ sao?”
Karla cười khổ nói.
“Đâu phải ngài không biết đối với chiến mã đế quốc quản lý rất chặt, mà ma thú lại không thể trang bị số lượng lớn, hơn nữa rất khó bắt nên trong các đoàn lính đánh thuê cơ hồ không có kỵ sĩ. Nếu có thì cũng chỉ là ngựa thường phục vụ di chuyển mà thôi.”
Kỵ binh là một lực lượng mang tính chiến lược nên đế quốc vô cùng coi trọng, thường các mục trường chăn nuôi chiến mã đều được đặt dưới sự khống chế của đế quốc, tư nhân rất khó có thể sở hữu chiến mã. Mà chiến mã ở đây cũng không phải là giống ngựa bình thường, nó là một loại ma thú cấp ba được thuần dưỡng phục vụ cho chiến tranh. Nên kỵ sĩ ít nhất cũng phải đạt đến Đại đấu sư trung kỳ mới có thể cưỡi lên chiến mã. Franz còn biết đế quốc còn có một chi kỵ binh kỳ lạ được gọi là Thiên Không kỵ sĩ đoàn, mà tọa kỵ của chi binh này là những chiến mã có cánh như thần thoại Hi Lạp. Các kỵ sĩ thiên không ít nhất cũng phải đạt đến đẳng cấp Đấu Hoàng được trao tước vị Nam tước. Đây chính là lực lượng cấp cao của Ala đế quốc trực thuộc Cấm quân, chỉ khi nào đại chiến lớn xảy ra mới xuất động cứ như là không quân vậy.
Franz suy nghĩ một chút rồi nói.
“Truyền lệnh ta tăng cường Ám bộ xâm nhập vào thành Bridge, ta muốn có một bản báo cáo chi tiết về các thế lực trong thành, lính đánh thuê đoàn trong vòng nửa tháng phải đạt đến A cấp, mở rộng quân số lên năm ngàn người trong đó chừa ra năm trăm danh ngạch tuyên bố chiêu mộ ma pháp học đồ.”
“Vâng, thiếu gia.”
Tuy không biết Franz chiêu mộ ma pháp học đồ làm gì nhưng Karla vẫn mang lên mặt nạ đi thi hành. Đó chính là điều lệ của Tử thần: “Không được nghi ngờ lời nói của thiếu gia.”
Franz nằm luôn xuống bãi cỏ trong vườn nhìn lên bầu trời đêm. Xem ra sắp tới còn nhiều chuyện cần phải làm rồi.
--------------------Phân cách------------------------
Trong kinh thành Muchen, gia tộc Carlos bây giờ đang tiếp một vị khách quý. Trong phòng khách ngồi một trung niên gần sáu mươi tuổi và một thanh niên trẻ tuổi mới hơn hai mươi. Trung niên khí vũ uy phàm nhưng ánh mắt lại thâm trầm, trên người mặc một áo bào màu đen, trên tay là chiếc nhẫn ngọc khắc hình con hổ, đây chính là gia chủ của gia tộc Carlos – Edric Carlos. Còn thanh niên kia không ai khác chính là Đại hoàng tử Luscar. Chuyện gia tộc Carlos ủng hộ Đại hoàng tử không phải là chuyện gì lạ, phía sau mỗi cuộc tranh đoạt hoàng vị luôn có sự hậu thuẫn của các gia tộc, nhưng điều quan trọng là chỗ tốt gia tộc đó đạt được là gì nếu tân vương lên ngôi mới là điều quan trọng, và tất nhiên điều này cũng chỉ có hai người biết mà thôi.
“Xem ra ý Đại đế là đẩy hoàn toàn Nhị hoàng tử sang gia tộc Bonaparte rồi. Không ngờ tên nhóc đó giết đệ tử tộc ta lại còn được thăng quan. Còn gia tộc Vladislavovna giờ ta sẽ sang phẳn bọn hắn”
Edric hừ lạnh nói. Chuyện con cháu gia tộc hắn bị Franz giết làm hắn vô cùng tức giận. Nhưng ý chỉ Đại đế đã quyết, hắn không thể không tuân theo nên muốn trút giận lên đầu gia tộc của Elena. Trái ngược lại với Edric, Luscar chỉ đủng đỉnh nói.
“Công tước đừng nóng, gia tộc Vladislavovna giờ đã được sắc phong Tử tước, trở thành một trung đẳng quý tộc, hơn nữa bọn hắn lại sắp thông gia với gia tộc Bonaparte ngài làm như vậy bọn hắn sẽ trở mặt mà Đại đế cũng sẽ trách ngài vì mặt mũi.”
Đúng ra mà nói thì Luscar phải cảm ơn Franz. Bởi vì nếu không có vụ việc này gia tộc Carlos không thể hoàn toàn đứng về phía hắn được, đồng thời cũng từ đó hắn đạt được chỗ tốt lớn nhất. Nghe Đại hoàng tử nói Edric cũng bình tĩnh lại nói.
“Ngài cũng đừng quá lạc quan. Gia tộc Bonaparte nếu đã ủng hộ Nhị hoàng tử thì chính là chỗ dựa vững chãi cho hắn. Nếu không diệt trừ sớm thì ngài sẽ gặp phiền toái lớn.”
Nghe vậy Luscar bỗng nhiên bật cười.
“Ha ha, không ngờ Công tước lại có ý nghĩ giống ta, ta cũng hiểu vô độc bất trượng phu, mọi chuyện ta đã sắp xếp xong, nhưng muốn hướng Công tước giúp đỡ một chút, ngài biết đấy, hiện tại Đại đế đang rất để ý ta, mà ta lại không có quân quyền.”
Luscar lại khẽ ghé vào tai Edric nói gì đó, chỉ thấy lông mày hắn hơi nhíu lại, sau đó lại giãn ra.
“Công tước thấy thế nào?”
Luscar cười hỏi. Edric thì tỏ ra thận trọng.
“Ngài cũng nên hành sự cẩn trọng, lần này chúng ta phải thành công, hơn nữa hi vọng ngài sẽ giữ lời.”
“Điều này thì ngài yên tâm, ta cũng đã tính đến trường hợp xấu nhất. Còn về chuyện hợp tác phải lấy chân thành làm đầu. Ta nhất định sẽ giữ lời.”
Luscar rất thoải mái nói. Thấy vậy Edric cũng cười nói.
“Vậy mong chúng ta hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ”
Cả hai đều nở nụ cười nham hiểm, một âm mưu lại được hình thành, phía bên ngoài mây đen bỗng nhiên kéo đến che lấp bầu trời. Ầm một tiếng, tia sét rạch ngang chiếu sáng cả một vùng trời. Giông tố đã nổi lên rồi.
Xin lỗi mọi người, mấy hôm nay về quê nên không đăng truyện được. Giờ sẽ tiếp tục đăng đều.
“Ta đã xin lỗi rồi mà người anh em, có cần nhìn ta bằng ánh mắt oán phụ thế không, ta đây nhưng không thích nam nhân.”
“Phi, cút cm người đi, phá hỏng chuyện tốt của ta, ngươi có biết thà xây bảy tòa tháp chứ không ngăn cản một cuộc tình duyên không hả?” (Câu này là chế)
Franz khinh bỉ nhìn Nhị hoàng tử mà mắng, nếu có người hoàng tộc ở đây chắc Franz đã bị hỏi tội, xét nhà. Franz sửa lại thế ngồi một chút rồi nói.
“Nói đi, lần này là gì đây?”
Pecival cũng biết tính tình của Franz nên chỉ cười mà chẳng nói gì chỉ đưa cho hắn một quyển trục để hắn tự xem. Franz khẽ liếc qua, chân mày khẽ nhăn lại.Lát sau Franz buông quyển trục xuống nói.
“Theo ngài thì ta phải làm sao?”
Nhìn Franz nghiêm túc như thế Pecival cũng nghiêm mặt lại nói.
“Ta cũng không biết, nhưng Phillip công tước nói đây là tai họa của ngươi nhưng nếu làm tốt thì đây sẽ là bầu trời để ngươi bay lên.”
Franz suy nghĩ một chút rồi nói.
“Cảm tạ hoàng tử và Phillip công tước rồi. Xin ngài chuyển lời lại Đại đế tháng sau ta nhất định sẽ lên đường.”
Pecival gật đầu đứng lên nói.
“Vậy tốt rồi, ngươi ra đây, ta cần nói chuyện riêng với ngươi một chút.”
Nói rồi Pecival đi ra ngoài hậu viên, Franz cũng đi theo. Trong vườn Pecival khẽ nhìn lên bầu trời đen, hôm nay bầu trời không có sao nên có thể nhìn rõ được cả ngàn vạn vì sao trên bầu trời. Pecival khẽ nói.
“Ngươi nói xem sinh ra trong hoàng tộc là may mắn hay không đây?”
Franz hơi liếc nhìn Pecival nói.
“Ngươi mệt mỏi sao?”
Quen biết với Pecival hai năm, Franz thừa biết tính các của hắn, Pecival vốn là một người nhân hậu, hắn luôn mong muốn có một gi đình thật đúng nghĩa nhưng trong hoàng tộc có thể sao? Nikolai đại đế thưởng thức hắn nhưng Đại hoàng tử bên cạnh hắn luôn như hổ rình mồi. Hắn không thể không tự thay đổi chính mình để chống lại.
“Đại hoàng tử đã liên minh với gia tộc Carlos.”
Pecival khẽ nói. Franz hơi nhướng mày, mặc dù biết khi gia tộc Bonarpate đứng về phía Nhị hoàng tử thì đương nhiên gia tộc Carlos sẽ đứng bên cạnh Đại hoàng tử nhưng không ngờ mọi việc lại diễn ra vào lúc này. Nhìn biểu lộ của Franz Pecival nói tiếp.
“Đại hoàng tử vốn đối đầu với ta, hắn là một người rất nghi kỵ nên dù ta có nói không muốn tranh đoạt hoàng vị hắn cũng không tin. Mà giờ ngươi lại đắc tội với gia tộc Carlos nên người bọn hắn muốn loại trừ nhất sẽ là ta và ngươi.”
Pecival chỉ về Franz rồi lại chỉ về ngực mình cười chua chát. Hắn vốn không muốn đối đầu với Đại hoàng tử nhưng không thể, sống trong hoàng tộc phải biết dùng thủ đoạn và nhẫn tâm. Franz không nhịn được nói.
“Ý đại đế như thế nào?”
Pecival lắc lắc đầu.
“Ta cũng không biết, hắn luôn để ta và hoàng huynh tự phát triển thế lực đối đầu nhau, nhưng cũng luôn tìm cách để tiêu hao các đại gia tộc. Không giấu gì ngươi lần này ngươi đi Bridge cũng chính là để tiêu hao sức mạnh của gia tộc Bonaparte.”
Franz cúi đầu, chân mày khẽ nhíu lại trầm tư. Pecival lại nói.
“Có một chuyện rồi hai năm rồi ngươi vẫn chưa trả lời ta?”
Franz ngẩng đầu lên nói.
“Khi nào ngài trả lời được câu hỏi của ta thì khi đó ngài sẽ có được điều ngài mong muốn.”
Hai năm trước Pecival có ý muốn Franz sẽ phò tá mình chống lại Đại hoàng tử nhưng Franz chỉ hỏi hắn một câu.
“Giữa lưỡi kiếm và vỏ kiếm ngài sẽ chọn cái nào?”
Đến nay Pecival vẫn chưa thể trả lời được. Nghe Franz nói thế Pecival cũng chỉ thở dài.
“Thôi được, ngươi hãy từ từ suy nghĩ, theo ta thì chuyến đi Bridge này của ngươi sẽ không hề dễ dàng. Ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, ngày mai cùng ta về Muchen. Nghe cha ngươi nói còn muốn dẫn thêm Vladislavovna tiểu thư trở về” (Ở đây tên chỉ được gọi trong quan hệ thân mật, bình thường thì chỉ được gọi họ.)
Nói rồi Pecival xoay người đi ra ngoài. Chờ Nhị hoàng tử khuất bóng Franz nói.
“Cho ta biết thông tin về Bridge.”
Phía sau Karla đột nhiên xuất hiện nói.
“Pháo đài Bridge được xây dựng từ ngàn năm trước, đó là cánh cửa cuối cùng ngăn kẻ địch tiến vào bình nguyên Xoma. Bridge có thể coi là một lãnh địa rộng lớn với một phần nằm ở bình nguyên Xoma có thể trồng trọt, phần kia lại nằm kề đầm lầy U Linh nhiều khoáng sản, phía đông giáp biển, có một bến cảng giao thương hạn nhỏ, thuyền buôn chủ yếu là đến thu mua những sản vật lấy từ U Linh đầm lấy và các đặc sản khác. Binh lính đồn trú tại đây vốn hơn một vạn người nhưng hai trăm năm gần đây bởi vì chiến loạn không lan đến Bridge nên nó dần dần bị bỏ hoang phế, thành vệ binh già yếu chỉ hơn một ngàn người. Cách đây một trăm năm ở Bridge đột nhiên xảy ra nạn thú triều hằng năm, quân đội nơi đó không đủ sức chống lại nên phải mượn sức lính đánh thuê. Từ đó hình thành nên ba cổ thế lực xuất phát từ lính đánh thuê quản lý pháo đài.”
Karla nói qua một lượt tổng quát về Bridge. Franz gật đầu hài lòng, Phillip công tước quả nhiên nói không sai. Nếu xử lý tốt việc này thì Bridge chính là đất cắm dùi của hắn. Nhưng ba gia tộc ở Bride lại không phải ăn chay. Hơn nữa dù có tiếp quản được Bridge thì muốn xây dựng lại nó cũng phải tốn một khoản tiền khổng lồ. Thảo nào Pecival nói Đại đế muốn tiêu hao gia tộc hắn, quả là thâm mà. Franz chợt nói.
“Tình hình đoàn lính đánh thuê như thế nào rồi.”
Hai năm trước hắn thành lập một đoàn lính đánh thuê Tia Chớp lấy chủ chốt chính là Tử thần cùng đội cận vệ Tia Chớp sau đó để Salah quản lý. Karla nghĩ một chút rồi nói.
“Lính đánh thuê hiện giờ đã đạt đến đoàn lính đánh thuê cấp B, nhân số ước chừng ba ngàn người, trong đó có năm trăm Đại đấu sư, mười đấu Vương, có hai cao cấp ma pháp sư. Theo ý của thiếu gia đã chia thành từng đội gồm một trăm Trọng trang chiến sĩ, một trăm đạo tặc, hai trăm cung tiễn thủ, bảy trăm kiếm sĩ, chín trăm thuẫn bài chiến sĩ, một ngàn trường thương binh.”
Franz gật đầu lại hỏi.
“Chúng ta không có kỵ sĩ sao?”
Karla cười khổ nói.
“Đâu phải ngài không biết đối với chiến mã đế quốc quản lý rất chặt, mà ma thú lại không thể trang bị số lượng lớn, hơn nữa rất khó bắt nên trong các đoàn lính đánh thuê cơ hồ không có kỵ sĩ. Nếu có thì cũng chỉ là ngựa thường phục vụ di chuyển mà thôi.”
Kỵ binh là một lực lượng mang tính chiến lược nên đế quốc vô cùng coi trọng, thường các mục trường chăn nuôi chiến mã đều được đặt dưới sự khống chế của đế quốc, tư nhân rất khó có thể sở hữu chiến mã. Mà chiến mã ở đây cũng không phải là giống ngựa bình thường, nó là một loại ma thú cấp ba được thuần dưỡng phục vụ cho chiến tranh. Nên kỵ sĩ ít nhất cũng phải đạt đến Đại đấu sư trung kỳ mới có thể cưỡi lên chiến mã. Franz còn biết đế quốc còn có một chi kỵ binh kỳ lạ được gọi là Thiên Không kỵ sĩ đoàn, mà tọa kỵ của chi binh này là những chiến mã có cánh như thần thoại Hi Lạp. Các kỵ sĩ thiên không ít nhất cũng phải đạt đến đẳng cấp Đấu Hoàng được trao tước vị Nam tước. Đây chính là lực lượng cấp cao của Ala đế quốc trực thuộc Cấm quân, chỉ khi nào đại chiến lớn xảy ra mới xuất động cứ như là không quân vậy.
Franz suy nghĩ một chút rồi nói.
“Truyền lệnh ta tăng cường Ám bộ xâm nhập vào thành Bridge, ta muốn có một bản báo cáo chi tiết về các thế lực trong thành, lính đánh thuê đoàn trong vòng nửa tháng phải đạt đến A cấp, mở rộng quân số lên năm ngàn người trong đó chừa ra năm trăm danh ngạch tuyên bố chiêu mộ ma pháp học đồ.”
“Vâng, thiếu gia.”
Tuy không biết Franz chiêu mộ ma pháp học đồ làm gì nhưng Karla vẫn mang lên mặt nạ đi thi hành. Đó chính là điều lệ của Tử thần: “Không được nghi ngờ lời nói của thiếu gia.”
Franz nằm luôn xuống bãi cỏ trong vườn nhìn lên bầu trời đêm. Xem ra sắp tới còn nhiều chuyện cần phải làm rồi.
--------------------Phân cách------------------------
Trong kinh thành Muchen, gia tộc Carlos bây giờ đang tiếp một vị khách quý. Trong phòng khách ngồi một trung niên gần sáu mươi tuổi và một thanh niên trẻ tuổi mới hơn hai mươi. Trung niên khí vũ uy phàm nhưng ánh mắt lại thâm trầm, trên người mặc một áo bào màu đen, trên tay là chiếc nhẫn ngọc khắc hình con hổ, đây chính là gia chủ của gia tộc Carlos – Edric Carlos. Còn thanh niên kia không ai khác chính là Đại hoàng tử Luscar. Chuyện gia tộc Carlos ủng hộ Đại hoàng tử không phải là chuyện gì lạ, phía sau mỗi cuộc tranh đoạt hoàng vị luôn có sự hậu thuẫn của các gia tộc, nhưng điều quan trọng là chỗ tốt gia tộc đó đạt được là gì nếu tân vương lên ngôi mới là điều quan trọng, và tất nhiên điều này cũng chỉ có hai người biết mà thôi.
“Xem ra ý Đại đế là đẩy hoàn toàn Nhị hoàng tử sang gia tộc Bonaparte rồi. Không ngờ tên nhóc đó giết đệ tử tộc ta lại còn được thăng quan. Còn gia tộc Vladislavovna giờ ta sẽ sang phẳn bọn hắn”
Edric hừ lạnh nói. Chuyện con cháu gia tộc hắn bị Franz giết làm hắn vô cùng tức giận. Nhưng ý chỉ Đại đế đã quyết, hắn không thể không tuân theo nên muốn trút giận lên đầu gia tộc của Elena. Trái ngược lại với Edric, Luscar chỉ đủng đỉnh nói.
“Công tước đừng nóng, gia tộc Vladislavovna giờ đã được sắc phong Tử tước, trở thành một trung đẳng quý tộc, hơn nữa bọn hắn lại sắp thông gia với gia tộc Bonaparte ngài làm như vậy bọn hắn sẽ trở mặt mà Đại đế cũng sẽ trách ngài vì mặt mũi.”
Đúng ra mà nói thì Luscar phải cảm ơn Franz. Bởi vì nếu không có vụ việc này gia tộc Carlos không thể hoàn toàn đứng về phía hắn được, đồng thời cũng từ đó hắn đạt được chỗ tốt lớn nhất. Nghe Đại hoàng tử nói Edric cũng bình tĩnh lại nói.
“Ngài cũng đừng quá lạc quan. Gia tộc Bonaparte nếu đã ủng hộ Nhị hoàng tử thì chính là chỗ dựa vững chãi cho hắn. Nếu không diệt trừ sớm thì ngài sẽ gặp phiền toái lớn.”
Nghe vậy Luscar bỗng nhiên bật cười.
“Ha ha, không ngờ Công tước lại có ý nghĩ giống ta, ta cũng hiểu vô độc bất trượng phu, mọi chuyện ta đã sắp xếp xong, nhưng muốn hướng Công tước giúp đỡ một chút, ngài biết đấy, hiện tại Đại đế đang rất để ý ta, mà ta lại không có quân quyền.”
Luscar lại khẽ ghé vào tai Edric nói gì đó, chỉ thấy lông mày hắn hơi nhíu lại, sau đó lại giãn ra.
“Công tước thấy thế nào?”
Luscar cười hỏi. Edric thì tỏ ra thận trọng.
“Ngài cũng nên hành sự cẩn trọng, lần này chúng ta phải thành công, hơn nữa hi vọng ngài sẽ giữ lời.”
“Điều này thì ngài yên tâm, ta cũng đã tính đến trường hợp xấu nhất. Còn về chuyện hợp tác phải lấy chân thành làm đầu. Ta nhất định sẽ giữ lời.”
Luscar rất thoải mái nói. Thấy vậy Edric cũng cười nói.
“Vậy mong chúng ta hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ”
Cả hai đều nở nụ cười nham hiểm, một âm mưu lại được hình thành, phía bên ngoài mây đen bỗng nhiên kéo đến che lấp bầu trời. Ầm một tiếng, tia sét rạch ngang chiếu sáng cả một vùng trời. Giông tố đã nổi lên rồi.
Xin lỗi mọi người, mấy hôm nay về quê nên không đăng truyện được. Giờ sẽ tiếp tục đăng đều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook