Nhà Nông Vui Vẻ
Chương 47:

Mỗi khi nhịn không được, Thiện Phúc Đức liền mút ngón tay. Đợi sau này hắn lớn, nhất định phải kiếm thật nhiều thật nhiều tiền. Đến lúc đó, mua sạch cả cái phố này, muội muội thích cái nào, để cho nàng tùy ý chọn, tùy tiện lấy.

Nghĩ đến lúc đó, muội muội sẽ nhìn hắn với ánh mắt cảm kích, Thiện Phúc Đức kích động tới mức muốn nhảy nhót.

Đang lúc hắn tính toán mắt nhìn cho đỡ thèm, thì thấy đại bá đi vào một cái hẻm cách đó không xa.

Thiện Tuấn Hải nhìn theo hướng con trai chỉ, thấy bóng dáng Thiện Tuấn Sơn quẹo vào ngõ nhỏ, nhìn thấy bộ quần áo, còn có gò má kia, không phải đại ca hắn thì là ai.

Thiện Tuấn Hải liền cảm thấy có chút kì lạ, nếu hắn nhớ không nhầm, cái ngõ nhỏ mà đại cahắn đi vào thông với một khu dân cư, sống ở đó đều là người dân bình thường của huyện thành.

Chủ nhân tửu quán chắc chắn không thể ở một nơi như vậy, mà hắn lại lén lút đi vào trong ngõ nhỏ, rốt cuộc là vì cái gì?

Cùng với việc đã hơn một tháng đại ca không có về nhà, Thiện Tuấn Hải bỗng có dự cảm không hay, bế con trai lên, quả quyết đi theo.

“Đại Lang của nương, nương nhớ con muốn chết.”

Thiện Tuấn Hải dắt Thiện Phúc Đức đi không bao lâu, thì Đại Lang Thiện Phúc Tông đang đèn sách ở trấn trên quay về Thiện gia.

Thiện Phúc Tông năm nay chín tuổi, có lẽ vì từ nhỏ đã được đưa đi đèn sách nên mặc một bộ đồ Nho màu xanh nhạt, nhìn rất ra dáng người có học.

Diện mạo của hắn hầu như giống Thiện Tuấn Sơn, chỉ có cặp mắt là giống mẫu thân Lữ Tú Cúc, nói năng thận trọng, nhìn qua vô cùng sắc sảo, cũng may khí chất nho nhã đã làm nhạt bớt sắc thái này, đôi mắt hẹp dài, có thần, ngược lại khiến cho khuôn mặt sáng sủa hơn nhiều.

Là tiểu bối được cả nhà kí thác kì vọng, nên vừa nghe tin Thiện Phúc Tông từ trường học trở về, Thiện lão gia và Tưởng bà tử đang thu hoạch mùa vụ ngoài đồng ruộng lập tức quay về, vây quanh đại tôn tử, vui mừng một trận.

Trong đó, biểu hiện rõ ràng nhất phải kể đến Lữ Tú Cúc.

“Nương ——”

Ở cổ đại, không thể đối đãi với con trai chín tuổi giống như trẻ con. Giờ phút này bị mẹ ruột ôm thật chặt, đầu bị ấn vào ngực mẫu thân, khiến cho Thiện Phúc Tông ngượng chín mặt, ấp úng, muốn mẫu thân buông ra.



Nhưng vì là người duy nhất trong nhà đi học, cùng người trong nhà gần gũi thì ít mà xa cách thì nhiều, theo bản năng, Thiện Phúc Tông vẫn rất nhớ sự thân thiết này, xoắn xuýt một hồi, lại để yên tư thế, chờ đến khi Lữ Tú Cúc gần gũi đủ mới không ôm ấp hắn nữa.

“A a —— kưa ——”

Tiểu Phúc Bảo cũng rất thích đại ca không cùng chi này, bởi vì giọng nói của đối phương rất êm tai, dù không tiếp xúc nhiều, thanh âm đối phương đọc sách vẫn luôn làm nàng có thể ngủ nhanh hơn, một đêm không nằm mơ.

“Phúc Bảo của chúng ta rất thích đại ca.”

Lữ Tú Cúc tươi cười hớn hở, nhìn con trai giang hai cánh tay muốn ôm cháu gái không cùng chi, cảm thấy sở dĩ mình nhìn Phúc Bảo với con mắt khác cũng là có lí do.

So với hai cháu gái không cùng chi nhị phòng đang e lệ núp phía sau, hiển nhiên cháu gái nhỏ này càng tinh mắt, như vậy đã biết nịnh bợ con trai nàng, nhất định là nhìn ra được tương lai con trai nàng có thể thi đậu cử nhân, tiến sĩ, tiền đồ rộng lớn.

Lữ Tú Cúc trong lòng thoải mái, mắt nhìn cháu gái nhỏ mặc cái yếm hồng hồng, quyết định sẽ yêu thương nàng hơn nữa, hướng theo mắt nàng.

Thiện Phúc Bảo cũng không biết đại bá nương được bổ não nhiều như vậy, được như ước nguyện mà vùi trong lồng ngực của đường ca chín tuổi, suy nghĩ, lúc này không biết đường ca có thể nán được bao lâu, có đọc hay không đọc sách, nếu là đọc sách thì nàng lại có thể ngủ được một ngày ngon giấc.

Nhìn mắt to lấp lánh của đường muội, Thiện Phúc Tông mắc cỡ đỏ mặt, đường muội này cũng quá nhiệt tình rồi.

Chỉ là nàng có chút nặng, có hơi múp míp, khi ôm phải cố hết sức.

Không biết bây giờ đem đường muội trả về cho tam thẩm còn kịp hay không, Thiện Phúc Tông hai tay mỏi nhừ, cố gắng suy nghĩ.

“Cho nên, đợt này về con có thể ở nhà lâu một chút?”

Lữ Tú Cúc nghe nhi tử nói xong, vẻ mặt hớn hở hỏi lại.

Sở dĩ lúc này Thiện Phúc Tông đột nhiên trở về, là vì lão sư dạy học đi lên phủ châu để chuẩn bị kì thi hương. Giao thông hiện tại chưa có phương tiện đi lại, để tham gia kì thi lớn như vậy, dù sao cũng phải chuẩn bị trước một hai tháng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương