Nhà giàu nữ phụ không muốn có được tình yêu
-
Chương 30:
Khoảnh khắc vừa nhìn thấy Dịch Dương, Hứa Tân Di vô cùng bình tĩnh.
Trong lòng cô rõ ràng, những lúc như thế này càng không thể khủng hoảng.
Đầu tiên, cô kêu chuyên viên trang điểm đến phòng trang điểm trước, rồi sau đó mang theo biểu tình né tránh, nhíu mày, đi đến trước mặt Dịch Dương “Sao anh lại tới đây?”
Giọng điệu không quá hoan nghênh Dịch Dương, thậm chí có chút không yên lòng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không phải ở trong điện thoại cô vẫn luôn miệng nói muốn tôi đến thăm cô, sao nào? Tôi tới cô không vui?” Nói xong, Dịch Dương cho trợ lý Triệu Bân một ánh mắt, người đã sắp xếp xong chỗ đậu xe, đang chuẩn bị đi lại đây.
Triệu Bân ngầm hiểu đứng tại chỗ.
Hứa Tân Di nhìn gương mặt đáng ăn đòn của Dịch Dương, cô cũng không biết bản thân từ đâu ra sức nhẫn nại tốt như, thế nhưng còn có thể khống chế được chính mình, không tìm một cây gậy gõ bẹp đầu tên chó khốn nạn này.
―― “Ngày thường không thấy anh tích cực như vậy, hiện tại tôi chỉ bâng quơ nói một câu “nhớ anh”, thì anh không chào hỏi một tiếng đã chạy tới tận đây, nhất định là không tốt đẹp gì, tên chó này khẳng định là muốn hại mình.”
“Ý em không phải như vậy.”
Hứa Tân Di biểu tình nôn nóng đè thấp âm thanh, mắt xem sáu hướng, tai nghe tám phương, vội kéo anh đến một nơi bốn bề vắng lặng “Anh đến khách sạn chờ em được không, đợi lát nữa em xin đạo diễn nghỉ một buổi, lập tức đi gặp anh ngay, được không anh?”
―― “Giỡn chơi hả trời! Nếu để người khác biết mình có quan hệ với tên chó này thì mình không cần sống nữa”
“Hai chúng ta muốn gặp mặt còn cần trốn trốn tránh tránh?” Dịch Dương đứng im tại chỗ không động đậy.
Trên gương mặt Hứa Tân Di toát ra một nụ cười, một bộ dáng ‘ em hoàn toàn là vì tốt cho anh nha ’, tận tình khuyên bảo, hết sức khuyên nhủ: “Ông xã, em biết anh nhớ em cho nên mới tới thăm em, nhưng hiện tại mối quan hệ vợ chồng của hai chúng ta còn không có công khai nha, đoàn phim người đến người đi rất nhiều, bị người chụp đến thì rất phiền toái nha”
Dịch Dương hơi híp mắt nhìn cô “Không phiền.”
“Em biết tâm ý của anh, tất cả là vì em, anh muốn chống lưng cho em ở đoàn phim, để sau này không có một ai dám ức hiếp em. Nhưng mà hiện tại trên mạng có quá nhiều người đố kỵ em nha, bọn họ tận hết sức lực bôi đen em, cho nên thanh danh của em vẫn luôn không tốt. Ông xã, em không muốn liên lụy đến anh, làm anh bị mọi người mắng, như vậy đi, đợi đến khi em rửa sạch mọi lời đồn xấu xí đó, khi đó chúng ta lại quang minh chính đại nói cho mọi người biết chúng ta là vợ chồng, có được không anh?”
Dịch Dương nói lời đầy ý nghĩ sâu xa: “Anh không ngại mấy chuyện đó.”
―― “Tôi để ý, tôi để ý, tôi để ý, nghe chưa, tên chó này, tôi để ý …”
Cứ việc trong đầu đã hiện lên một trăm loại cách chết dành riêng cho Dịch Dương, nhưng nét mặt Hứa Tân Di vẫn giữ nguyên biểu tình cảm kích, quả thực đã sắp bị những lời này của Dịch Dương cảm động đến khóc, vô cùng kích động nói: “Nhưng mà em để ý nha, em nếm qua mùi bị anh vắng vẻ quen rồi, em không muốn anh bởi vì xuất hiện trên mặt báo với em mà phải ép bản thân thừa nhận, không muốn liên luỵ anh, ông nội sẽ……”
“Ông nội sẽ không để ý.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Tân Di sửa miệng “Cho dù ông nội không để ý, nhưng mẹ cũng sẽ……”
“Gần đây mẹ vẫn luôn nói muốn tới phim trường thăm cô, mẹ đổi mới cách nhìn về cô rất lớn, tôi nghĩ, chắc mẹ cũng sẽ không để ý.”
Nói xong, Dịch Dương làm bộ muốn đi vào trong phim trường.
Dưới tình thế cấp bách Hứa Tân Di ôm chặt cánh tay anh, *vững như Bàn Thạch, vững như Thái sơn.
*Vững như bàn thạch, vững như Thái sơn: tản đá lớn, dày và rộng, khó di chuyển được, chỉ sự vững vàng như ngọn núi.
Dịch Dương quay đầu lại, lấy một đôi mắt nghi hoặc nhìn cô.
Hứa Tân Di vắt hết óc nghĩ lý do “Đừng, như vậy không tốt đâu, cái kia…… Chuyện là thế này, Ừm …… Người trong đoàn phim đều rất hiền lành, thật ra bọn họ đối xử với em rất không tệ, em ở chung với bọn họ rất hòa hợp, anh đến lúc này làm bại lộ mối quan hệ giữa hai chúng ta thì tiêu nha. Anh là ai? Anh chính là chủ tịch của Dịch thị, là hoàng đế của Nhà họ Dịch nha.”
Dịch Dương nhìn cô biểu diễn.
Như vừa đả thông *hai mạch Nhâm Đốc, Hứa Tân Di linh động, không ngừng khen anh, nói: “Tuổi còn trẻ đã quản lý Dịch thị vô cùng gọn gàng ngăn nắp, đâu vào đấy. Danh tiếng của anh ở tại thành phố A này là số một, không ai không biết, không một ai dám bất kính với anh, ai cũng phải nể mặt anh. Nếu làm bọn họ biết em là vợ của anh, thì thái độ của bọn họ đối với em sẽ không giống như lúc trước nữa, khẳng định sẽ khách sáo, không còn hòa đồng nữa, trái thì Dịch phu nhân, phải thì cô Hứa, như vậy em làm việc càng không thoải mái …”
*hai mạch Nhâm Đốc: khi xem phim kiếm hiệp, mấy bạn thấy người ta hay dùng tay chọt chọt mấy huyệt vị ở phía trước người và phía sau lưng. Huyện phía trước người gọi là mạch Nhâm, huyện phía sau lưng gọi là mạch Đốc.
Cuối cùng, còn hỏi anh “Anh thấy em nói đúng không?”
“Cho nên … Anh không còn muốn công khai quan hệ giữa anh và em nữa …?”
“Thiệt là, em đang nói cái gì nữa không biết, không phải em không muốn, mà là hiện tại thời cơ không đúng.”
Hứa Tân Di ôm cánh tay anh, giống như trẻ em thiểu năng trí tuệ, âm thanh ngọt đến mức toàn thân đều nổi da gà “Ông xã, anh nghe em một lần đi, được không anh?”
Dịch Dương vừa nghe cô cố ý dùng loại giọng nhõng nhẽo này nói chuyện, cả người không được tự nhiên, đầy mặt ghét bỏ rút cánh tay từ trong lòng cô ra “Được rồi, tôi đã biết.”
Hứa Tân Di nhẹ nhàng thở ra “Vậy anh đến khách sạn chờ em được không, em lập tức trở về ngay”
“Không cần.” Dịch Dương làm vẫn giữ vững ý định ban đầu, anh đi thẳng vào phim trường của đoàn phim.
Hứa Tân Di đột nhiên giữ chặt anh lại, có chút hoảng loạn “Anh đi đâu vậy?”
―― “Tên chó này, nếu hôm nay khăng khăng muốn xé chuyện này ra, tôi sẽ chết chùm với anh.”
Dịch Dương nhìn cô, nói năng dứt khoát: “Làm người đầu tư, tôi không thể tới đoàn phim nhìn một cái?”
Hai tay Hứa Tân Di nắm chặt tay áo anh, nhanh chóng thả lỏng ra.
―― “Xin lỗi à nha, thì ra ngay từ đầu, anh là người đầu tư Daddy.”
“Không đúng, anh đầu tư từ khi nào sao em không biết?”
Dịch Dương xoa xoa một góc áo bị Hứa Tân Di túm nhăn “Không có liên quan gì tới cô.”
“Vậy anh đầu tư bao nhiêu?”
“30 triệu!”
“30 triệu?!”
―― “Nhà tư bản độc tài, mắt cũng không nháy đã ném ngay 30 triệu.”
Từ từ, 30 triệu?
Hứa Tân Di như chìm trong ánh sáng từ thiên đàng, túm anh càng chặt, dùng ánh mắt vô cùng đáng thương nhìn anh, như bị ủy khuất rất lớn “Ông xã, bên trong có người ức hiếp bà xã của anh.”
“Còn có người ức hiếp được cô?”
Hứa Tân Di đột nhiên gật đầu: “Ừ, chính là một trong những nhà đầu tư mấy người, nghe nói ông ta đầu tư rất nhiều tiền, là kim chủ của Lý Hàn Tinh. Hôm nay ông ta lại đây chính là vì báo thù dùm cho Lý Hàn Tinh, cố ý kêu em diễn cho ông ta xem, đợi lát nữa khẳng định sẽ bắt bẻ em, làm khó làm dễ em, làm ta xấu mặt.”
“Ông xã ……” Hứa Tân Di vặn ống tay áo Dịch Dương thành bánh quai chèo.
Dịch Dương chạm vào cái trán của cô, đẩy cô ra xa cơ thể anh một chút, ghét bỏ đến muốn chết “Nói chuyện đàng hoàng.”
Hứa Tân Di một giây thay đổi sắc mặt “Đợi lát nữa anh phải giúp em, ông ta đánh mặt em chính là đánh vào mặt anh nha, nếu ông ta khó xử em, anh …… Anh thu mua công ty của ông ta ngay, làm ông ta nếm mùi trời lạnh phá sản đi.”
Quả thực Dịch Dương sắp bị cô làm tức cười.
Trong đầu suốt ngày toàn nghĩ cái gì đâu không?
“Nói xong?”
Hứa Tân Di không có sợ hãi “Nếu anh không giúp em, em sẽ nói cho ông nội biết, anh nhìn người khác ức hiếp em cũng không chịu giúp em …”
“……” Dịch Dương mặt không cảm xúc xoay người đi ngay.
**************
Phim trường quay phim, Giám đốc Tôn và Lý Hàn Tinh đang ngồi sát vào nhau, nói chuyện vô cùng tình tứ, thường xuyên truyền đến vài tiếng cười to, vài câu nói thân mật.
Đạo diễn Từ thì đứng ở một bên dặn dò Hàn Kiêu “Đợi lát nữa quay cảnh này cả hai người phải diễn thật tốt, chúng ta tranh thủ một lần qua.”
Ông hơi liếc nhìn về phía Giám đốc Tôn: “Người tới không có ý tốt, cậu nhắc Tân Di chú ý nhiều chút.”
Hàn Kiêu ở giới showbiz nhiều năm như vậy, người nào cũng từng giao tiếp qua, mối quan hệ giống như Giám đốc Tôn và Lý Hàn Tinh, anh liếc mắt một cái thì đã nhìn ra.
Huống hồ, trong khoảng thời gian này ở đoàn phim, Lý Hàn Tinh thường xuyên xum xoe trước mặt anh, buổi tối ngẫu nhiên còn cố ý gõ cửa phòng anh, ăn mặc hở hang, ý đồ rõ ràng, làm anh rất phiền.
Loại phụ nữ như vậy, cho dù có giả vờ ngây thơ ở trước mặt người khác, thì những thứ dối trá và tham lam cũng sẽ toát ra từ trong ánh mắt của cô ta.
Anh từ từ cúi đầu “Đợi lát nữa tôi sẽ chú ý.”
Thấy đạo diễn Từ đang chỉ dẫn kịch bản cho Hàn Kiêu, gương mặt đang tươi cười đầy vui vẻ hạnh phúc của Lý Hàn Tinh đột nhiên ngưng bật, giả vờ thở dài.
“Sao vậy bé cưng?” Đây là ở trước công chúng, nếu ở trong không gian riêng tư, Giám đốc Tôn đã sớm nhịn không được muốn nhào lên ôm Lý Hàn Tinh, làm điều gì đó.
Lý Hàn Tinh giả vờ, gương mặt mang biểu tình u sầu “Không có gì, chỉ là … Hiện tại, em cảm thấy có người cũng quá nịnh nọt rồi, thật không thú vị.”
“Nịnh nọt?” Giám đốc Tôn nhìn hướng đạo diễn Từ “Bọn họ ức hiếp em?”
“Không có, anh đừng nghĩ nhiều.”
“Có anh ở đây, em còn có chuyện không yên lòng, ngoại trừ Hứa Tân Di …. Người tối hôm qua em nói trong điện thoại, em nói cho anh nghe còn có ai dám ức hiếp em nữa? Hôm nay anh dạy dỗ hết tất cả bọn họ dùm em.”
Lý Hàn Tinh vẻ mặt vui mừng nhìn Giám đốc Tôn, rồi sau đó như có điều lo lắng “Giám đốc Tôn, anh đừng có đối xử tốt với em như vậy, em chỉ là một nữ minh tinh hạng ba, có thể được Giám đốc Tôn quan tâm chăm sóc, bắt được vai nữ phụ thứ ba trong bộ phim này … Em đã rất cảm kích anh rồi, anh đừng vì em mà xảy ra xung đột với bọn họ, không đáng.”
Có người đẹp làm nũng bên cạnh, còn được người đẹp *thiện giải nhân ý, nam nhân nháy mắt thành nửa người dưới tự hỏi động vật.
*Thiện giải nhân ý: Một người hiểu người kia muốn gì, thường là điều có lợi cho người đó.
“Cưng à, thấy em như vậy anh thật là đau lòng, đừng sợ, có người ức hiếp em, em cứ nói ngay, anh thay em làm chủ.”
Lý Hàn Tinh ánh mắt u sầu ngước nhìn Giám đốc Tôn “Thật ra cũng không có ai ức hiếp em hết á, tuy rằng ngày thường chị Tân Di nói chuyện có chút khó nghe, nhưng tính tình của chị ấy trước nay đều như vậy, là lỗi của em, em không nên trêu chọc chị ấy. Chỉ là, em cảm thấy kỹ thuật diễn của mình không tệ như vậy, nhưng lần nào đạo diễn Từ cũng bắt lỗi em, NG hai mươi ba lần mới qua, vô duyên vô cớ để cho người khác chê cười em ...”
“Được rồi, được rồi, được rồi, đợi lát nữa anh sẽ nói chuyện với đạo diễn Từ, kêu ông ta đừng làm khó dễ em nữa, được không bé cưng.”
“Thật hả anh?”
“Đương nhiên là thật, còn nhỏ tên Hứa Tân Di kia, hôm nay anh sẽ để em xả hết cơn tức.”
Giám đốc Tôn vừa dứt lời, Dịch Dương cũng vừa từ bên ngoài đi vào, đúng lúc nghe được ông ta nói năng hùng hồn hứa hẹn đủ điều trước mặt người đẹp.
“Giám đốc Tôn thật là uy phong.”
Giám đốc Tôn theo tiếng nhìn sang, thời điểm ánh mắt chạm đến Dịch Dương, đáy mắt đầy kinh ngạc pha lẫn chút giật mình, vội vàng đứng lên “Chủ tịch Dịch, sao ngài lại tới đây?”
Đạo diễn Từ bị giọng nói của Giám đốc Tôn hấp dẫn, trước lúc khai máy, ông may mắn gặp qua Dịch Dương một lần, có ấn tượng không tệ đối với người đàn ông trẻ nhà giàu đời thứ ba, vừa sinh ra đã ngậm muỗng vàng này, biết người đầu tư này từ trước đến nay chưa từng đặt chân vào ngành showbiz, nhưng lại vung tiền như rác, điều này thực sự khiến đạo diễn Từ kinh ngạc một hồi lâu.
“Chủ tịch Dịch, ngài đến đây sao lại không báo trước cho tôi một tiếng?” Đạo diễn Từ bước lên, hào phóng bắt tay chào hỏi Dịch Dương.
Dịch Dương nhìn quanh bốn phía, nhân viên nhanh chân lấy ghế đến, anh không chút khách sáo ngồi xuống ngay, không có nửa phần ngượng ngùgn, tự nhiên giống như đang ở địa bàn của mình, dựa người ra phía sau, nhìn mọi người đang đứng xung quanh, biểu tình đạm mạc, nét mặt lạnh lùng đủ để đẩy người khác ra xa hàng chục mét, như muốn nói, không muốn ai tiếp xúc với mình.
Nếu để Hứa Tân Di nhìn thấy, không chừng còn sẽ mắng một câu ‘ giả vờ ’.
“Lại đây nhìn xem … Chắc là không quấy rầy đến công việc quay phim của đạo diễn Từ đi?”
Có nhân viên đưa nước lên, bị Triệu Bân cự tuyệt “Xin lỗi, boss của chúng không uống.”
(Ad có lời muốn nói: Từ sau vụ tiệc sinh nhật Từ Nghiên, Dịch Dương không ăn uống bậy bạ bên ngoài)
Đạo diễn Từ cười nói: “Đương nhiên không quấy rầy.”
Dịch Dương nhìn về phía Giám đốc Tôn, biết rõ cố hỏi “Giám đốc Tôn cũng đến?”
Giám đốc Tôn cười nói: “Tôi và Chủ tịch Dịch giống nhau, cũng là đến xem tiến độ quay của đoàn phim, sớm biết Chủ tịch Dịch muốn tới, tôi khẳng định sẽ chờ Chủ tịch Dịch đi chung luôn.”
Dịch Dương không trả lời.
Lý Hàn Tinh thấy Dịch Dương, nhất thời đỏ mặt.
Không có đối lập thì không có tổn thương, không có người con gái nào không thích trai đẹp.
Giám đốc Tôn đầu hói bụng phệ, đại gia chân đất chính hiệu, toàn thân tràn ngập mùi tiền, ngược lại, Dịch Dương là công tử nhà giàu quý tộc chính hiệu, không nói đến việc Dịch thị lũng đoạn không ít ngành sản xuất, chỉ bằng nhan sắc cộng với dáng người của Dịch Dương, so với Hàn Kiêu cũng chỉ có hơn chứ không kém.
Lý Hàn Tinh mừng thầm, còn may là hôm nay cô đã tỉ mỉ trang điểm từ sớm, lấy sắc đẹp và dáng người của cô, bắt trái tim của đàn ông làm tù binh chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
(Ad có lời muốn nói: Con nhỏ này mắc bệnh hoang tưởng nặng, Chủ tịch Dịch không có mù).
Nếu thật sự lọt vào mắt xanh của Chủ tịch Dịch, không phải sau này cô muốn gì cũng được sao?
Nghĩ vậy, trên mặt lại càng ửng đỏ.
“Chào Chủ tịch Dịch, em là Lý Hàn Tinh, hâm mộ ngài đã lâu, thực vinh hạnh hôm nay có thể nhìn thấy ngài tại đây”
Giọng điệu yểu điệu dịu dàng, liếc mắt đưa tình.
Nhưng ở trong mắt Dịch Dương, chỉ là bắt chước bừa, không kịp một phần triệu của Hứa Tân Di.
Dịch Dương nhìn năm ngón tay nhỏ dài kia đang giơ về phía anh, không thèm để ý đến, gương mặt bình thường như không có việc gì nhìn đạo diễn Từ nói: “Đạo diễn Từ, không cần để ý đến sự có mặt của tôi, mọi người lo làm việc đi.”
Lý Hàn Tinh cứng người, ngượng ngùng rút tay trở về.
Không ai quan tâm cô có xấu hổ hay không.
Đạo diễn Từ nói: “Giám đốc Tôn nói muốn nhìn diễn viên đóng phim, chúng tôi đã sắp xếp đâu vào đó, chỉ đợi Tân Di hoá trang xong là diễn ngay.”
Dịch Dương lạnh lùng liếc nhìn Giám đốc Tôn “Giám đốc Tôn thật có hứng thú.”
Giám đốc Tôn cũng là cáo già trên thương trường, rất giỏi nhìn sắc mặt đoán ý, trong lòng nghi hoặc, bản thân cũng chưa từng đắc tội Dịch Dương, sao lại có cảm giác người tới không có ý tốt?
“Chủ tịch Dịch, để tôi giới thiệu cho ngài một chút, đây đều là nhân viên đoàn phim, những người này là diễn viên, người này là nam chính, Hàn Kiêu.”
Cách đám người, Dịch Dương nhìn thoáng qua Hàn Kiêu.
Làm như có cảm ứng, Hàn Kiêu ngẩng đầu, phát hiện ánh mắt Dịch Dương nhìn lại đây.
Ánh mắt giao nhau, đan xen giữa không trung, nổi lên một trận sấm sét mưa gió bão bùng.
Dịch Dương đứng dậy, bước về phía Hàn Kiêu, vừa đi vừa nói “Không phiền đạo diễn Từ giới thiệu, tên tuổi của Hàn tiên sinh tôi cũng đã nghe cấp dưới nói qua, khoảng thời gian trước từng mua một bộ phòng ở tại Nhất Phẩm Lan Đình.”
*Bộ phòng ở: Lớn và rộng hơn so với những căn phòng chung cư khác, có nơi còn có lầu.
“Dịch tiên sinh, nghe tên đã lâu.”
Gương mặt của hai người đều không có cảm xúc bắt tay chào hỏi.
Rõ ràng là hai người chưa bao giờ gặp qua, lời nói rất khách sáo, nhưng làm người khác có cảm giác như kẻ thù nhiều năm không thấy, gặp mặt hết sức đỏ mắt.
Dịch Dương bình tĩnh, sắc mặt không thay đổi, đánh giá Hàn Kiêu. Nhớ tới trước đó Hứa Tân Di vô cùng chờ mong cảnh hôn, cảnh giường chiếu cùng những cảnh tinh cảm mãnh liệt với người đàn ông trước mắt này, anh híp hai mắt lại, đáy mắt âm u, cảm xúc ức chế dần dần dày đặc.
Thời điểm Dịch Dương đánh giá Hàn Kiêu, cùng lúc đó, Hàn Kiêu cũng đang đánh giá Dịch Dương.
Tuy đàn ông không có giác quan thứ sáu như phụ nữ, nhưng Hàn Kiêu vẫn nhạy bén cảm giác được Dịch Dương có ác ý đối với mình, cẩn thận nghĩ lại. Đây là hắn lần đầu tiên anh gặp Dịch Dương, trước giờ chưa bao giờ đắc tội anh ta, tại sao Dịch Dương lại không chút nào che dấu ác ý với anh?
Sự ác ý không biết từ đâu ra này làm anh theo bản năng vô cùng bài xích người đàn ông trước mắt.
Chán ghét không có lý do.
Mọi người từ bốn phía xung quanh yên tĩnh nín thở quan sát.
Thời điểm hai người đang giằng co không cân sức, phim trường quay truyền đến một câu dịu dàng mềm mại “Đạo diễn Từ, tôi đã chuẩn bị tốt.”
Hai người đột nhiên buông tay.
“Tân Di, cô đã xong rồi? Để tôi giới thiệu một chút, đây là Dịch tiên sinh, là nhà đầu tư lớn nhất của đoàn phim chúng ta.”
Trên mặt Hứa Tân Di viết ‘ tôi và anh không quen biết ’ tươi cười chào hỏi một cách xa lạ, kiệt lực phủi sạch quan hệ với Dịch Dương “Chào Dịch tiên sinh.”
Dịch Dương nhìn Hứa Tân Di trong bộ dáng cổ trang.
Tóc dài buông xõa ra phía sau đầu, trên búi tóc cài trâm ngọc, trang phục cổ trang đầy hoa lệ, chất vải rất tốt, phát họa ra eo thon một tay có thể ôm hết, phía trên ôm sát người, phía dưới là làn váy mỏng nhiều tầng, vừa di chuyển, làn váy tản ra nhẹ nhàng vô cùng thục nữ, như gió thổi qua cành liễu, thướt tha yêu kiều.
―― “Tên lưu manh này nhìn mình mê mẩn đến như vậy, khẳng định là bị sắc đẹp của mình hấp dẫn chắc rồi.”
Dịch Dương hoàn hồn “Xin chào.”
“Dịch tiên sinh cứ ngồi chơi đi, tôi còn phải chỉ cho Tân Di cùng với Hàn Kiêu diễn cảnh kế tiếp”
Nói đến cũng khéo, cảnh hôm nay Hứa Tân Di và Hàn Kiêu diễn, còn rất ái muội, là đoạn sau khi nữ chủ cứu thoát nam chủ, tận tình chăm sóc không kể ngày đêm.
Hơn nữa, cuối cảnh còn có một điểm mấu chốt của đoạn này, động tình, kiềm lòng không nổi, ôm hôn đối phương.
Đương nhiên, không phải hôn thật, trước đó đã bàn qua, những cảnh hôn đều phải tá vị.
Nhân viên tại phim trường đã chuẩn bị mọi việc ổn thoả, Giám đốc Tôn và Dịch Dương ngồi ở trước màn hình theo dõi quan sát hiện trường quay giữa Hứa Tân Di với Hàn Kiêu.
Hứa Tân Di bưng một chén thuốc từ bên ngoài đi vào, ngồi ở mép giường, thử thử độ ấm của chén thuốc, muốn gọi nam chủ dậy uống thuốc, nhưng ngặc nổi, nam chủ hôn mê bất tỉnh, thuốc có đút cũng không uống được.
Nghiêm túc tự hỏi, nữ chủ tức giận uống một ngụm đầy miệng thuốc, nhéo cằm nam chủ, cúi người, muốn dùng cách đút thuốc qua đường miệng cho nam chủ.
Dịch Dương thông qua màn hình theo dõi, thấy cảnh này, ấn đường nhíu chặt, sắc mặt âm u, kéo kéo cà vạt đeo giữa cổ, xụ mặt.
Trợ lý Triệu Bân đứng phía sau, nhìn thấy sắc mặt này của boss nhà mình, trong lòng hiểu ra, khẳng định là có ai vô tình chọc boss không vui.
Ánh mắt lại dời lên trên màn hình, đột nhiên nhớ tới, trước đó từng có tin đồn Hứa Tân Di bị đại gia bao nuôi, trong lòng giật mình, giống như câu hỏi từ đã ghim sâu trong đáy lòng đã được chứng thật, lật đật cúi đầu.
Hiện trường quay phim, môi Hứa Tân Di chỉ kém môi Hàn Kiêu chưa tới một lóng tay, mắt thấy sắp va chạm vào nhau, miệng đối miệng, thời khắc mấu chốt, nam chủ từ từ chuyển tỉnh.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, thời gian bị ngưng động, mặt mày nhanh chóng thay đổi màu sắc.
Nữ chủ như ý thức được cái gì, bỗng nhiên đứng dậy, nam chủ không màng vết thương trên người, nhanh tay nắm chặt tay nữ chủ, làm nghiêng chén thuốc trên tay cô.
“Đừng đi!” Giọng của anh vô cùng suy yếu, cực kỳ khô khốc “Tại sao lại cứu ta?”
Nam chủ đột nhiên dùng sức, nữ chủ không kịp phòng ngừa, thế nhưng bị kéo ngược về phía giường trúc, ngã vào trong lòng ngực anm chủ.
Giật mình, nữ chủ theo phản xạ muốn đẩy nam chủ, muốn thoát khỏi vòm ngực của anh, đáy lòng như mặt nước khuếch tán gợn sóng lăng tăng.
Nhưng dưới ánh mắt trong sáng đầy kinh hoảng của nữ chủ, nam chủ nhịn xuống xúc động trong lòng, sợ làm nữ chủ sợ hãi.
Tình tố bắt đầu lan tràn khắp căn phòng.
Nam chủ đột nhiên xoay người, ấn nữ chủ ở trên giường, trời đất bổng quay cuồng, nữ chủ nằm dưới thân nam chủ, cô vừa hoảng sợ lại vừa chờ mong mà nhìn nam chủ.
Trước màn ảnh, Dịch Dương nắm chặt hai tay thành nắm đấm.
“Cô giỏi lắm, đừng để ……” Lời nói đột nhiên im bặt.
Màn ảnh bị kéo ra ra dần, ở dưới hình ảnh mông lung kia, giống như hai người đang nằm hôn thắm thiết trên giường trúc, nửa che nửa lộ.
“Cut ――” Đạo diễn Từ cười nói: “Ok, qua.”
Hứa Tân Di từ trên người Hàn Kiêu đứng lên, e sợ vừa rồi thân mật tiếp xúc làm anh không vui “Xin lỗi nhiều nha thầy Hàn, vừa rồi mạo phạm thầy, thầy không có việc gì đi?”
Hàn Kiêu xua tay “Không có việc gì.”
Đáy mắt tối tăm của Dịch Dương càng lúc càng sâu.
Đạo diễn Từ cười, nhìn sang hai người đầu tư daddy “Chủ tịch Dịch, Giám đốc Tôn, thế nào?”
Giám đốc Tôn xem xét thời thế, trong lúc nhất thời không nói chuyện, mà nhìn sắc mặt Dịch Dương, hỏi ý của anh.
“Chủ tịch Dịch cảm thấy thế nào?”
Dịch Dương hơi khép mi mắt, nhìn Hứa Tân Di, không nói gì.
Sắc mặt của anh thật sự không đẹp mấy, vốn là ít khi nói cười, nét mặt hiện giờ lạnh đến rớt một lớp da, giống như không vừa lòng lắm với cảnh diễn này.
Giám đốc Tôn ngay lập tức phát hiện ra.
“Tôi cảm thấy không tốt lắm.”
Ông ta rung đùi đắc ý xoi mói “Trước kia đã được nghe nói tới danh tiếng của Hứa tiểu thư đây, tuy những lời nói trên mạng không hay ho gì lắm, bù lại kỹ thuật diễn không tồi, nhưng vừa rồi, tận mắt nhìn thấy, cũng chẳng ra gì, cũng phải ha, lời đồn đãi không thể tin được.”
Đạo diễn Từ không ngờ rằng Giám đốc Tôn thật sự dám nói như vậy, cũng chỉ đành nhẫn nại tính tình hỏi: “Không biết chỗ nào làm Giám đốc Tôn không hài lòng?”
Giám đốc Tôn làm bộ làm tịch lắc đầu thở dài “Tôi chỉ là một người ngoài nghề, không hiểu mấy chuyện này, chỉ là cảm thấy không tốt, thấy diễn giả tạo quá. Tôi nói cho ông nghe nè đạo diễn Từ, cái kỹ thuật diễn rác rưởi ba đồng này của Hứa tiểu thư ông cũng mắt nhắm mắt mở một lần cho qua, vậy sao Hàn Tinh của chúng tôi lại NG nhiều lần như vậy kia chứ? Đừng có nói là ông ức hiếp Hàn Tinh của chúng tôi không có ai đỡ đầu đó, phải không, hửm?”
Sắc mặt đạo diễn Từ cũng không ổn, cứng rắn trở về câu: “Sao có chuyện đó được.”
Giám đốc Tôn nói đầy sâu xa: “Có hay không trong lòng ông rõ ràng nhất, bất quá, trước mắt xem ra, mười triệu của tôi sợ là ném đá trên sông rồi, cái thứ kỹ thuật diễn rác rưởi ba đồng này của Hứa tiểu thư, thật sự làm tôi không thể yên tâm.”
Hàn Kiêu đã ở lâu trong giới showbiz, cùng chứng kiến khá nhiều giao tiếp giữa người đầu tư và đạo diễn, nghe Giám đốc Tôn nói như vậy, một chút cũng không khách sáo, nói “Nếu kỹ thuật diễn của Tân Di cũng không thể làm Giám đốc Tôn yên tâm, tôi nghĩ ở giới showbiz này ngài cũng tìm không thấy nữ diễn viên thứ hai có thể làm ngài yên tâm.”
Bị nói như vậy người trước mặt mọi người, Giám đốc Tôn không thể mắng chửi lại như mấy bà nội trợ ngoài đường, nhưng ông cũng biết Hàn Kiêu có bao nhiêu trọng lượng trong giới showbiz, không nổi cơn giận ở trước mặt mọi người, chỉ tiếp tục làm khó dễ Hứa Tân Di.
“Nếu Hàn tiên sinh tán thành kỹ thuật diễn của Hứa tiểu thư, như vậy đi, Hứa tiểu thư, cô diễn thêm mấy cảnh nữa cho chúng tôi nhìn thử xem đi, chỉ một mình cô, để chúng tôi nhìn xem thực lực thật sự của Hứa tiểu thư, tôi nghĩ, Hứa tiểu thư hẳn là sẽ không để ý đi?”
Lý Hàn Tinh ngồi ở một bên thông tình đạt lý mà thêm mắm thêm muối :“Chị Tân Di, Giám đốc Tôn nghĩ sao nói vậy không có ác ý gì hết á. Dù sao anh ấy cũng đầu tư mười triệu vào bộ phim này nha, đó không phải là con số nhỏ, chị thông cảm nhiều một chút dùm anh ấy.”
“Tuy rằng anh ấy không phải người trong nghề, nhưng cũng là một khán giả, phim truyền hình của chúng ta còn không phải làm ra cho khán giả xem sao? Nếu khán giả nói không tốt, vậy khẳng định chính là không tốt, không bằng chị lại diễn thêm mấy cảnh nữa cho Giám đốc Tôn nhìn xem thử đi?”
Đạo diễn Từ ngoài cười nhưng trong không cười “Hoá trang yêu cầu một đoạn thời gian nhất định, chỉ sợ sẽ làm phí thời gian của Giám đốc Tôn đây thôi.”
“Vậy, Hứa tiểu thư cũng đừng hoá trang nữa, cái dạng này cũng rất xinh đẹp rồi, tôi xem qua không ít phim cổ trang, gái thanh lâu ăn mặc khá giống như vậy, không bằng Hứa tiểu thư nhảy ngẫu hứng mấy điệu xem thử?”
Dịch Dương nghe xong, xoay đầu, mắt lạnh liếc nhìn Giám đốc Tôn, ánh mắt lạnh lẽo, hiện ra đông lạnh và lệ khí, không một ai phát giác, gương mặt lạnh nhạt giống như đeo một lớp mặt nạ làm bằng băng.
Không khí hạ thấp đến điểm đóng băng, không ai nói chuyện.
―― “Thái giám còn biết vì người tình xả giận, còn tên chó này thì thờ ơ ngồi ở một bên nhìn mình bị tên già mập này ức hiếp, còn tự xưng bản thân là đàn ông? Còn không bằng thái giám!!!”
―― “Đã sớm biết tên chó này không đáng tin cậy, vẫn là tự thân xuất mã, tự mình cứu mình thôi.”
Hứa Tân Di làm như không có việc gì, ngồi xuống ở một bên, nói chuyện không chút khách sáo “Xin lỗi nha, con người của tôi nói chuyện khó nghe.”
“Giám đốc Tôn, nếu đã biết bản thân là người ngoài nghề, cũng đừng ngồi ở đây ý kiến tới ý kiến lui, cảnh vừa rồi đạo diễn Từ rất vừa lòng, tôi cũng vừa lòng, ông lại nói kỹ thuật diễn của tôi không tốt …… Giám đốc Tôn, mắt không nhìn rõ thì trước khi ra cửa nhớ mang theo mắt kính, không hiểu cũng đừng bình luận bậy bạ, nói bừa là sẽ bị người chê cười đó nha.”
“Ông nói ông là một trong những người đầu tư lớn nhất trong bộ phim này?”
“Nhà đầu tư lớn mà chỉ bỏ có mười triệu, còn dám ở đây hất hàm kén cá chọn canh, còn muốn tôi nhảy cho ông xem.”
“Xin lỗi trước nha, đừng trách tôi nói quá thẳng, ông xứng sao?”
“Thứ rác rưởi cho ăn xin mười triệu đó, cũng không biết xấu hổ ở trước mặt tôi nói ẩu nói tả, người đầu tư? Đầu tư có mười triệu cũng dám đừng ở trước mặt tôi, không biết mất mặt là gì, không biết hai chữ xấu hổ viết ra sao sao.”
“Về nhà học lại mẫu giáo đi rồi đến đây nói chuyện tiếp với tôi. Chút tiền tiêu vặt đó tôi nhìn chướng mắt, loại người như ông tôi thấy nhiều lắm, nhưng còn dám hiên ngang đứng ở trước mặt tôi chỉ chỉ trỏ trỏ, ông tính cái thứ gì?”
Đang chuẩn bị giúp đỡ, Dịch Dương: “……”
Vừa định thế Hứa Tân Di đỡ đòn, đạo diễn Từ: “……”
Hàn Kiêu ấp a ấp úng, muốn nói lại thôi: “……”
Toàn thể diễn viên cùng với nhân viên trong phim trường kinh ngạc đến mức miệng đều không khép được, tuy rằng mấy ngày này tận mắt chứng kiến Hứa Tân Di độc miệng ra sao, nhưng không ngờ tới, cô ta lại dám cắn ngược lại nhà đầu tư, một chút cũng không che lấp tính cách ngang ngược ương bướng của mình.
Đạo diễn Từ cũng không ngờ Hứa Tân Di cũng dám nói chuyện với ông ta trước mặt nhiều người như vậy, tức giận đến phát run, giọng nói thay đổi nhanh chóng “Hứa Tân Di, cô có biết cô đang cái gì sao?”
“Đạo diễn Từ, đây là diễn viên mà ông trăm chọn ngàn chọn?”
Giám đốc Tôn chỉ vào Hứa Tân Di, lạnh giọng chất vấn đạo diễn Từ: “Đạo diễn Từ, tôi tín nhiệm ông mới đầu tư mười triệu cho phim của ông, nhưng ông nhìn xem, ông tìm nữ chủ là thứ gì, diễn thì chẳng ra gì, thanh danh trên mạng càng tệ, nhưng công phu miệng mồm cũng không tồi.”
“Ông có biết hay không, đến bây giờ còn có fans bởi vì Hứa Tân Di mà chống lại bộ phim này, vừa nhìn Hứa Tân Di là biết tướng phá sản rồi, nữ minh tinh như vậy, tôi không đủ tiền để thuê, cũng chỉ có ông mới kiên trì mướn cô ta. Sau khi trở về, tôi sẽ bàn lại với tổng giám đốc Tiêu về việc này, nếu ông không thể xử lý tốt chuyện này, chúng ta có thể suy xét đến việc triệt tư.”
“Nữ minh tinh như tôi? Tôi thuộc loại nào? Hay là Giám đốc Tôn cảm thấy, Lý Hàn Tinh, cái người mà ông gọi là bà con xa càng thích hợp vai nữ chủ?”
Hứa Tân Di nói xong, như được khai sáng “Tôi xém nữa quên mất, trước khi tôi rời khỏi Thiên Ngu, công ty ép tôi phải nhường vai nữ chủ này cho Lý Hàn Tinh, nói vậy, đây chính là ý của Giám đốc Tôn sao?!”
―― “Cho nên nói, gả cho tên chó này có lợi ích gì? Không biết quan tâm mình cũng sẽ không biết chăm sóc mình, thời khắc mấu chốt cũng sẽ không đứng ra giúp mình, phụ nữ nha, dựa trời dựa đất dựa đàn ông, không bằng dựa vào chính mình.”
Phim trường không ai nói chuyện, cơ hồ châm rơi đều có thể nghe được.
Bị Hứa Tân Di nhục nhã trước mặt mọi người, Lý Hàn Tinh tức giận đến mức mũi nở to, hai mắt đẫm lệ giàn giụa nhìn Giám đốc Tôn.
Giám đốc Tôn nơi nào chịu nổi.
“Đạo diễn Từ, đây là nữ chủ mà ông chọn?! Hôm nay ông không ném Hứa Tân Di ra khỏi đoàn phim, tôi sẽ triệt tư!” Nói xong, ông ta quay sang nhìn Dịch Dương, nói: “Chủ tịch Dịch, ngài cũng nghe thấy, người tên Hứa Tân Di này có thái độ xem thường chúng ta …”
“Đổi nữ chủ?” Dịch Dương mắt lạnh nhìn Giám đốc Tôn, cắt ngang lời nói của ông ta “Vậy theo con mắt của Giám đốc Tôn, nữ chủ sẽ là ai?”
Nghe Dịch Dương hỏi như vậy, Giám đốc Tôn đương nhiên tự cho rằng Dịch Dương cũng bất mãn thái độ của Hứa Tân Di, kéo Lý Hàn Tinh qua, nói “Tôi rất có tin tưởng đối với kỹ thuật diễn của Hàn Tinh”
Lý Hàn Tinh còn không kịp ngượng ngùng, thì nghe Hứa Tân Di trào phúng, tính tình toàn bộ bật lửa.
“Thì ra kỹ thuật diễn tốt trong miệng của Giám đốc Tôn, chính là Lý Hàn Tinh, loại nữ diễn viên một cảnh NG hai mươi ba lần, lời kịch cũng nhớ không rõ, vậy phẩm vị của Giám đốc Tôn quả là đặc biệt, có phong cách riêng nha, tôi không xứng với lời khen của Giám đốc Tôn là đúng rồi”.
Hứa Tân Di liếc trên liếc dưới đánh giá Lý Hàn Tinh, ánh mắt khinh thường vô cùng bắt bẻ, nói: “Không ai biết, còn cho rằng Lý tiểu thư đây đang diễn cho đoàn phim dân quốc nha, ai ai trong đoàn phim này mà không mặc sẵn đồ cổ trang cả ngày để chờ đến lượt diễn? Ban ngày ban mặt, mặc sườn xám cho ai xem?”
“Nếu Giám đốc Tôn muốn triệt tư, không thành vấn đề, đạo diễn Từ, Giám đốc Tôn triệt bao nhiêu tôi đầu tư bấy nhiêu, ông yên tâm, chút tiền tiêu vặt này tôi có, hơn nữa tôi rất có tự tin đối với kỹ thuật diễn của bản thân.”
Dịch Dương cảm thấy anh không cần thiết xuất hiện tại đây, Hứa Tân Di không cần anh, một mình cô là có thể bá chiếm toàn trường.
“NG hai mươi ba lần?”
Dịch Dương nhẹ giọng trào phúng, liếc mắt đánh giá Lý Hàn Tinh, thực mau thu hồi ánh mắt “Phẩm vị của Giám đốc Tôn tôi không dám gật bừa, hai ngày trước còn bàn chuyện làm ăn với Tiêu tổng, Tiêu tổng từng đề cử sản phẩm công ty của Giám đốc Tôn với tôi, hiện tại xem ra, việc hợp tác vẫn là nên cẩn thận suy nghĩ kỹ.”
“Này……” Trong khoảng thời gian ngắn, Giám đốc Tôn cũng không ngờ Dịch Dương sẽ mượn việc này nói snag việc kia, có thể có cơ hội hợp tác với Dịch thị, là do ông chạy quan hệ nhiều nơi mới có được cái đề cử, đụng tới lợi ích, nhất thời nóng nảy.
“Chủ tịch Dịch, đây là hai chuyện khác nhau, nếu ngài không tin, có thể để Hàn Tinh diễn một cảnh cho ngài nhìn xem, NG hai mươi ba lần sao, chỉ là nói bừa …. ?!”
“Đạo diễn Từ, là nói bừa sao?”
Đạo diễn Từ cười nói: “Nào có khoa trương như người ngoài nói, hai mươi ba lần cái gì, cũng chỉ hơn hai mươi lần thôi, kỹ thuật diễn của Hàn Tinh còn chấp vá được, chỉ là còn cần học tập thêm thôi.”
Hứa Tân Di không chút nào che lấp, ‘phì’ một tiếng, cười nhạo.
Dịch Dương nói với đạo diễn Từ: “Đạo diễn Từ, Giám đốc Tôn có câu nói không sai, ông chọn lựa diễn viên xác thật nên nghiêm túc cẩn thận một chút.”
Giám đốc Tôn vui vẻ ra mặt.
Dịch Dương tiếp tục nói: “Giống Lý Hàn Tinh như vậy, NG hơn hai mươi lần, ở đoàn phim chỉ lãng phí thời gian của mọi người”
Sắc mặt Giám đốc Tôn trắng xanh.
“Giám đốc Tôn, mỗi ngành sản xuất đều có tiêu chuẩn của chính ngành sản xuất đó, tôi không phải người trong nghề, nên sẽ không dễ dàng bình phán kỹ thuật diễn của một diễn viên là hay hay dở.”
“Nhưng, đạo diễn Từ đã làm cái nghề đạo diễn này nhiều năm, nên tôi tin tưởng ánh mắt và sự chuyên nghiệp của ông ta. Hơn nữa, tôi rất có tin tưởng đối với kỹ thuật diễn của Hứa tiểu thư, vừa rồi, nếu không phải đang đóng phim, tôi thiếu chút nữa cho rằng Hứa tiểu thư thật sự động tâm đối với Hàn tiên sinh” Anh nhìn về phía Hứa Tân Di, không rõ ý nghĩa dưới đáy mắt.
Hứa Tân Di chột dạ dời đi tầm mắt.
Dịch Dương nói như vậy, Giám đốc Tôn biết ngay bản thân đã phán đoán sai lầm.
Rõ ràng trước đó ông thấy sắc mặt Dịch Dương rất tệ, biểu tình đối với Hứa Tân Di rất là bất mãn, tại sao hiện tại lại nói tốt cho Hứa Tân Di?
Nhưng mặc kệ như thế nào, hôm nay không thể ở tại đây đắc tội Dịch Dương.
Không được, phải bỏ xe giữa ngựa.
Ông ta cười nói: “Chủ tịch Dịch nói đúng, mỗi ngành sản xuất đều có tiêu chuẩn của riêng nó, vẫn là Chủ tịch Dịch thông minh, không giống tôi, gần đây ít xem TV, hiểu biết quá ít, là tôi nói lỡ.”
Hứa Tân Di cố ý truy vấn “Ơ kìa?! Vậy rốt cuộc Giám đốc Tôn cảm thấy kỹ thuật diễn của tôi tốt, hay kỹ thuật diễn của Lý Hàn Tinh tệ?”
Lý Hàn Tinh lặng lẽ kéo kéo ống tay áo của Giám đốc Tôn, lại bị Giám đốc Tôn giật ra “Đương nhiên, kỹ thuật diễn của Hàn Tinh còn cần luyện tập nhiều, NG quá nhiều làm chậm trễ tiến độ của đoàn phim là không đúng.”
“Học cũng không phải chuyện ngày một ngày hai, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ sẽ làm chậm trễ tiến độ toàn đoàn phim, Giám đốc Tôn, Hàn Tinh là họ hàng của ông, không bằng ông rinh ngược về nhà mướn người dạy lại đi, chờ kỹ thuật diễn tiến bộ lại sắp xếp mấy nhân vật nho nhỏ cho cô ta, ông thấy đề nghị của tôi thế nào?”
Biểu tình của Giám đốc Tôn thật sự không thể dùng hai chữ khó coi để hình dung.
Lý Hàn Tinh lập tức nổi giận nói: “Hứa Tân Di, cô có ý gì? Cô muốn đuổi tôi đi phải không? Tôi nói cho cô biết, tôi đã ký hợp đồng, cô cho rằng cô là ai? Còn muốn đuổi tôi đi, cô có quyền gì?”
Dịch Dương im lặng nhìn Giám đốc Tôn.
Giám đốc Tôn vội vàng cười nói: “Đó là đương nhiên, khẳng định không thể làm chậm trễ tiến độ của mọi người”
Lý Hàn Tinh không thể tin tưởng “Giám đốc Tôn!”
“Được rồi!” Giám đốc Tôn nhỏ giọng trách mắng: “Đừng nói nữa!”
“Còn may là Lý tiểu thư tiến tổ không lâu, kỹ thuật diễn kém, NG nhiều lần nên cảnh diễn cũng không nhiều, người mới sau khi tiến tổ dùng thời gian hai ngày là có thể theo kịp tiến độ của đoàn phim” Hứa Tân Di hơi hơi mỉm cười, đứng dậy “Đợi lát nữa còn phải diễn nữa, thứ lỗi, không thể ngồi với mọi người được.”
Giám đốc Tôn tại đây nghẹn một bụng hỏa, cũng không nghĩ ở lại “Chủ tịch Dịch, hôm nay thăm ban tôi cũng đã thăm xong, thời gian không còn sớm, còn có chút chuyện còn xử lý, xin phép đi trước, khi nào ngài có thời gian, tôi có thể có cơ hội được nói chuyện riêng về chuyện hợp tác với quý tập đoàn hay không?”
Dịch Dương lời ít mà ý nhiều, vẫn chưa đưa ra thời gian xác định và đáp án “Để sau.”
Giám đốc Tôn thầm mắng bản thân, vì người phụ nữ bên cạnh này bỏ qua một cơ hội lớn, chuyện hợp tác chắc không thành thành, ông phải tốn công chạy chọt quan hệ tiếp, nhân tiện càng nhìn Lý Hàn Tinh càng phiền chán.
“Vậy tôi xin phép đi trước.” Nói xong, ném đem Lý Hàn Tinh sang một bên, vội vàng rời đi.
Lý Hàn Tinh thấy chỗ dựa đi rồi, thấy tất cả mọi người ở phim trường đều đang chế giễu mình, lập tức giận dỗi, dậm chân, khóc lóc đuổi theo.
Thấy người chướng mắt đi rồi, Dịch Dương vô ý thức vuốt ve nhẫn cưới ngón áp út.
Nhân viên xem kịch thấy không còn drama để xem nữa, cũng sôi nổi tản ra, ai làm việc nấy.
Hứa Tân Di xoắn eo thon nhỏ lại gần “Chủ tịch Dịch, hôm nay thật sự rất cảm ơn ngài, nếu không có ngài, em cũng không biết nên làm như thế nào nữa nha.”
Dịch Dương nhướng mày, cũng theo cô diễn kịch, làm bộ làm tịch nói “Hứa tiểu thư không cần khách sáo, nếu thiệt tình muốn cảm ơn ……” Anh tiếp nhận một ‘thẻ khóa từ’ từ tay trợ lý Triệu Bân, đưa cho Hứa Tân Di.
“Tôi cảm thấy rất hứng thú đối với Hứa tiểu thư, đêm nay tính toán ở lại đây một đêm, cho nên, không biết tôi có vinh hạnh này hay không, tối nay, có thể mời Hứa tiểu thư tới phòng của tôi tán gẫu một chút, không biết Hứa tiểu thư có đồng ý hay không?” Giọng điệu nồng nặc mùi ái muội.
Một chiếc thẻ khóa từ nho nhỏ, trăm con mắt chú ý.
―― “Mình biết mà, anh ta không có lòng tốt, muốn hại mình đây mà”
―― “Tên chó kia, đêm nay anh sẽ phải chết, không thể nghi ngờ!”
Hứa Tân Di uyển chuyển cự tuyệt “Em nghe nói Dịch tiên sinh đã kết hôn, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, nếu phu nhân biết, chỉ sợ sẽ hiểu lầm.”
Dịch Dương khóe miệng ngậm cười “Hứa tiểu thư hiểu lầm, đêm nay tôi còn hẹn đạo diễn Từ, ba người chúng ta ngồi chung một chỗ uống rượu tâm sự.”
“……”
Hứa Tân Di cười gượng hai tiếng “Thì ra là như vậy.”
Dịch Dương đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, tầm mắt bắn thẳng vào mắt cô, nói: “Daddy đi đây”
Trên mặt Hứa Tân Di vẫn mang theo nụ cười tươi.
―― “Tên khốn kia, đêm nay không phải anh chết chính là tôi sống!”
―― “Anh chờ đó cho tôi!”
Ad có lời muốn nói:
Ông giám đốc Tôn nói đầu tư 60 triệu: là tổng số tiền nhiều nhà đầu tư cộng lại, trong đó ông ta chỉ góp vốn có 10 triệu, boss của ông ta 20tr, và Dịch Dương là chi mạnh tay nhất, 30tr.
Hết chương 30
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook