Toàn bộ hiện trường quay chụp vô cùng yên tĩnh, nói là mọi âm thanh đều tĩnh cũng không quá.
Từ Hứa Tân Di chỉ dạy Lý Hàn Tinh diễn kịch bắt đầu, tất cả đều xảy ra trong chớp nhoáng, ba giây trước còn đang yên yên lành lành tiến hành giao lưu kỹ thuật diễn, ba giây sau thì nghe thấy một âm thanh bạt tai giòn vang.
Hứa Tân Di đánh nhanh rút gọn, nguyên bàn tay nằm ngay trên mặt Lý Hàn Tinh làm cho người ta sợ hãi.
Ba giây, năm giây trôi qua cũng chưa có ai phản ứng, Hứa Tân Di không có kiên nhẫn “Túi chườm nước đá đâu.”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Tới rồi.” Nhân viên đoàn phim nào dám chậm trễ, chạy nhanh tới, cầm trên tay hai cái túi chườm nước đá, cho Hứa Tân Di một túi, một túi khác cầm ở trong tay, do dự không biết có nên đưa cho Lý Hàn Tinh hay không?
“Lý tiểu thư, xin lỗi nha, một khi tôi vào vai thì rất dễ dàng nhập diễn, vừa rồi sao cô không né? Nhưng tay của tôi vốn mềm mại yếu ớt, hôm nay ăn uống không tốt, người cũng không có nhiều sức lực lắm, nên đánh đánh cô chắc cũng không đau đâu hen.”
Hứa Tân Di cẩn thận đoan trang nhìn vết sưng đỏ trên mặt Lý Hàn Tinh “À …… Lý tiểu thư, mặt cô cũng quá non nha, tôi chỉ chạm nhẹ như vậy, đã đỏ như đít khỉ rồi, mau, dùng túi chườm nước đá đắp nhanh lên.”
Nói xong, cô lấy túi chườm nước đá trong tay người nhân viên kia nhét vào trong tay Lý Hàn Tinh.
Trên má nóng rát đau, trên tay Lý Hàn Tinh nắm túi chườm nước đá, lại là đầu mùa đông, cũng không biết do thời tiết quá lãnh hay là túi chườm nước đá quá lạnh, cũng có lẽ là nguyên nhân khác, cả người run rẫy không thôi.
Thời điểm biết vai nữ chính cuối cùng vẫn rơi vào trong tay Hứa Tân Di, thì Lý Hàn Tinh đã hận cô thấu xương.
Lý Hàn Tinh tự hỏi bản thân vào công ty cùng đợt với Hứa Tân Di, nhưng mấy năm nay công ty chẳng quan tâm đến cô, tuổi xuân của người con gái có bao nhiêu, hơn nữa còn vấn thân trong giới showbiz, cô không khỏi nóng nảy.
Trái lại, Hứa Tân Di tiếp phim truyền hình hết bộ này đến bộ khác, hết đại ngôn CF này đến đại ngôn CF khác, càng ngày càng nổi tiếng.
Thẳng đến có một ngày, cô ngẫu nhiên nghe được một tin đồn, nói sau lưng Hứa Tân Di có chỗ dựa, cho nên mới có thể ký được nhiều hợp đồng như vậy. Loại kiêu ngạo bướng bỉnh độc miệng như Hứa Tân Di thì có ai ưa, chỉ có kim chủ nâng đỡ mới nổi được.
Lý Hàn Tinh đột nhiên hiểu ra, ở cái giới showbiz này nhân phẩm đạo đức không quan trọng, chỉ có nổi tiếng hay không mới quan trọng.
Quả nhiên, sau khi trao thân cô đã có cơ hội đóng vai quan trọng trong một bộ phim truyền hình có tiếng, người nọ vì cô đoạt vai nữ chủ 《 hoàng đồ 》 trong tay Hứa Tân Di, thậm chí còn còn nguyện ý vì cô ra tay chỉnh Hứa Tân Di.
Nhưng không ngờ, Hứa Tân Di lại kiên cường đến như vậy, có thể thuận lợi kết thúc ngang hợp đồng với Thiên Ngu còn thành công thoát thân.
Vai nữ chính lại lần nữa rơi vào trong tay Hứa Tân Di, mà người kia cũng không chịu vì loại việc nhỏ này ra tay lần thứ hai.
Cô lui bước, chỉ mà cầu đóng vai nữ phụ số ba, chuyện này đối với Lý Hàn Tinh mà nói, chính là từ thiên đường rớt xuống địa ngục, vốn là nghẹn một bụng lửa giận, muốn nhân cơ hội ngày quay đầu tiên ra oai phủ đầu với Hứa Tân Di, xả ra chút hận.
Hận còn chưa có xả, ngược lại bị ăn cái tát, làm sao Lý Hàn Tinh có thể nhẫn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cô…… Cô cố ý.”
Hứa Tân Di tiếp nhận khăn tay trợ lý đưa qua, như không có việc gì mà lau tay, biểu tình rất khiếp sợ “Sao có thể là cố ý, vừa rồi chẳng phải tôi đã nói, bản thân nhập diễn quá sâu sao, cô đừng so đo như vậy chứ.”
So đo? Lý Hàn Tinh xúc động muốn nhào lên xé nát gương mặt dối trá này của Hứa Tân Di.
Cô bị đánh, ngược lại là do cô lòng dạ hẹp hòi?
“Hứa Tân Di, cô khinh người quá đáng.”
Vài nhân viên nhanh chóng chạy lên vừa kéo vừa khuyên Lý Hàn Tinh “Lý tiểu thư, đừng xúc động, khẳng định chị Tân Di không phải cố ý.”
Hứa Tân Di nhìn bộ mặt dữ tợn của cô, nhún vai “Thời điểm muốn đánh người khác thì kiêu ngạo ương bướng, đến lúc bản thân bị đánh thì tức giận tận trời như vậy. Lý Hàn Tinh, làm người phải giống như tôi, tốt bụng một chút, nhớ chưa.”
“Chị Tân Di, chị cũng đừng nói nữa, đạo diễn đang nhìn kia kìa.”
Hứa Tân Di nhìn sang phía đạo diễn Từ, cười cười, đi qua, nói: “Đạo diễn Từ, thật xin lỗi, vừa rồi dạy quá tay, lỡ nhập diễn không thoát ra được”
Từ Tư Minh khụ một tiếng, đè thấp âm thanh nói: “Lần sau trước công chúng nhớ chú ý, tôi thấy mà không ngăn cản sẽ bị nói, không tốt cho đoàn phim.”
Không có kỹ thuật diễn còn thích làm màu, không có đạo diễn nào thích một diễn viên như vậy.
Từ Tư Minh tung hoành nhiều năm ở giới showbiz, là người hay quỷ, nhìn là rõ ngay.
Hứa Tân Di cười: “Nghe lời đạo diễn.”
Từ Tư Minh liếc mắt nhìn Lý Hàn Tinh, cao giọng nói: “Hàn Tinh, không có việc gì đi?”
Lý Hàn Tinh tức giận đến toàn thân run rẫy, sao có thể không có việc gì, vừa định nói chuyện, đã bị Từ Tư Minh cắt ngang.
“Nếu không có việc gì … Chuyên viên trang điểm đâu, trang điểm lại cho Hàn Tinh bổ nhanh nhanh dùm, Hàn Tinh, không phải cô không quá thoải mái sao? Quay xong nhanh trở về nghỉ ngơi, được không?”
Nói xong, nhìn tất cả nhân viên cao giọng nói: “Mọi người chuẩn bị, cảnh này chúng ta tranh thủ một lần qua.”
Chuyên viên trang điểm nơm nớp lo sợ tới trang điểm lại cho Lý Hàn Tinh, căng da đầu nhắc nhở cô: “Chị Hàn Tinh, chị…… Chị đừng khóc.”
Lý Hàn Tinh giận trừng chuyên viên trang điểm kia.
Trợ lý của cô vội chạy lại đây, nói khẽ với Lý Hàn Tinh, nói: “Chị Hàn Tinh, chị đừng nóng giận, nhiều người nhìn như vậy, thanh danh Hứa Tân Di ra sao trong lòng chị cũng rõ ràng mà, cô ta làm như vậy sẽ chỉ làm người trong đoàn phim càng ghét thêm mà thôi, truyền ra chỉ biết gom anti fan. Không bằng chúng ta rộng lượng chút, làm mọi người biết chị hiền như thế nào.”
“Nhưng mối nhục này ……”
“Chị Hàn Tinh, mối nhục này quan trọng hay là danh tiếng của chị quan trọng?”
Trợ lý thấy bốn bề vắng lặng, đi lại gần bên tai Lý Hàn Tinh nói: “Vừa rồi em đã quay video”
Những lời này thành công làm Lý Hàn Tinh im lặng, không dùng dằn nữa.
Đúng vậy, mấy năm nay cô không ngừng bò lên trên, chính là vì muốn nổi tiếng, trước giờ nhục nhã ra sao cô không phải chưa từng nhịn qua, chỉ cần có thể nổi tiếng, cái gì cô đều có thể làm.
“Tôi không chấp nhặt với con khốn đó, thứ kiêu ngạo như nó, tôi chống mắt xem nó tồn tại bao lâu.”
Ánh mắt Lý Hàn Tinh thâm độc nhìn Hứa Tân Di đang đứng cách đó không xa: “Tìm một cơ hội thả video đó ra.”
“Dạ.”
“Hàn Tinh, trang điểm xong chưa?”
“Xong rồi.” Lý Hàn Tinh cố lấy lại bình tĩnh, bước ra trước mặt mọi người giữ thái độ khiêm tốn, nhìn không ra một chút ủy khuất không cam lòng “Thật xin lỗi đạo diễn Từ lắm luôn, là do em làm chậm trễ thời gian của mọi người”
“Không sao, nếu trang điểm xong rồi thì … Tân Di, đi, tranh thủ một lần qua.”
Hứa Tân Di cười, trở lại hiện trường cảnh quay.
Đạo diễn Từ hô một tiếng, một lần nữa bắt đầu quay.

Lần này Lý Hàn Tinh xem như học được một nửa bản sắc từ Hứa Tân Di, biểu tình của nữ phụ độc ác khá hơn nhiều so với trước đó. Cuối cùng, Lý Hàn Tinh giơ lên tay cao lên nhẫn nại nghiến răng nghiến lợi nhẹ nhàng hạ xuống, như gió thu khẽ chạm vào mặt Hứa Tân Di, một chút dấu vết cũng không có.
“Cut —— qua.”
Lý Hàn Tinh phục hồi tinh thần, lại là sắc mặt khổ qua của nữ chủ khổ vì tình, cốt truyện trước sau đối lập, nhân phẩm đủ biết cao thấp, Hứa Tân Di làm người là thật sự kiêu ngạo khắc nghiệt. Ít nhất, là trong mắt của mấy chàng trai chưa rành mủi đời cũng chưa từng tiếp xúc qua Hứa Tân Di, đã phân cô thành loại người không thể đắc tội càng không thể tới gần.
“Thầy Hàn, buổi tối thầy có ba cảnh diễn đêm, đêm nay có khả năng yêu cầu thầy vất vả một ít.”
Hàn Kiêu nhìn nhân viên phụ trách gật đầu.
“Hàn Kiêu, vừa rồi chuyện đó … Cậu thấy thế nào?” Người nói chuyện chính là quản lý riêng của Hàn Kiêu, tuổi xấp xỉ với anh.
Hàn Kiêu nhìn thoáng qua phong ba vừa qua đi, Hứa Tân Di làm như chuyện vừa rồi không liên quan đến cô, đang nằm dài trên ghế đọc kịch bản, ánh ắt thâm sâu, nhưng cũng gần như chỉ nhìn thoáng qua, mạnh mẽ thu hồi ánh mắt “Chuyện không liên quan”
————
Bên ngoài phim trường, phó đạo diễn đang check lại danh sách diễn viên quần chúng “Tôi đọc đến tên ai, người đó giơ tay lên, rõ chưa.”
“Chu Đào”
Phó đạo diễn nhìn thoáng qua người giơ tay, đủ cao, gương mặt cũng coi như đoan chính, đánh dấu vào danh sách tên diễn viên.
“Triệu Tử Dịch.”
Đánh dấu.
“Trần Thiếu Tân.”
Đánh dấu.
“Trương Hân Di.”
Đánh dấu.
Có mấy người vây quanh một nam diễn viên từ trong phim trường ra tới.
“Đạo diễn Trịnh, có chuyện gì mà vội dữ vậy?”
Phó đạo diễn họ Trịnh, nghe có người kêu mình, anh ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thì ra là một người đóng vai nam phụ thứ tư “Buổi tối thầy Hàn có ba cảnh diễn, yêu cầu thêm diễn viên quần chúng, tôi ở nơi này xác nhận lại danh tính.”
Người đóng vai nam phụ thứ tư kia cười cười, đang chuẩn bị rời đi, liếc sơ dàn diễn viên quần chúng kia, thì thấy một thanh niên tuấn tú, dáng người như hạc trong bầy gà, nhưng tầm mắt quá mức tối tăm, đột nhiên thấy có chút quen mắt, nhưng trong khoảng thời gian ngắn thật sự nhớ không nổi đó là ai, gặp qua nơi nào.
Nghĩ nghĩ, anh bước lại gần bên tai phó đạo diễn Trịnh nói nhỏ vài câu, tầm mắt nhìn người thanh niên ‘hạc trong bầy gà’.
Phó đạo diễn Trịnh cũng nhìn qua, ấn đường nhíu lại, nghĩ nghĩ, vẫn là gật đầu: “Ừ.”
Anh đi qua, đi đến trước mặt người thanh niên kia , hỏi anh ta: “Tên là gì?”
“Giang Niệm.”
Phó đạo diễn Trịnh ở trong danh sách tìm được tên Giang Niệm, cũng đánh dấu.
“Đêm nay vậy là đủ rồi, số còn lại về trước đi.” Nói xong, phó đạo diễn Trịnh mang theo mấy diễn viên quần chúng đã đánh dấu vào đoàn phim.
Giang Niệm đứng ở dưới bóng cây, im lặng nhìn chăm chú.
————
Hứa Tân Di làm nữ chủ, nên ngày nào cũng có cảnh diễn, buổi tối có hai cảnh diễn chung với Hàn Kiêu.
“Tân Di, lời thoại cảnh thứ mười tám thuộc chưa?”
Hứa Tân Di đã học thuộc lòng toàn bộ lời thoại trong phim, lập tức gật đầu: “Thuộc.”
Từ Tư Minh gật đầu” “Vậy là tốt rồi.”
“Làm sao vậy?”
“Xảy ra chút chuyện.”
Đạo diễn Từ lời ít mà ý nhiều: “Cảnh hôm nay giữa cô và Hàn Kiêu để sau, giờ phải quay cảnh thứ mười tám, cho cô với Hàn Kiêu mười phút, đối diễn đi, đợi lát nữa trực tiếp quay luôn, được không?”
“Mười phút?”
“Hai người còn dư chín phút.”
Hứa Tân Di: “……” Vẫn là cái tính tình quen thuộc.
Cũng may cô có kỹ thuật diễn tốt, có thể tiếp được các loại yêu cầu thình lình nhảy ra từ trong đầu Từ Tư Minh, đổi thành người khác đã sớm bị ăn chửi.
Mở ra kịch bản, cảnh mười tám quen thuộc hiện ra trước mắt.
“Chị Tân Di, cảnh này yêu cầu thế thân sao? Người thế thân của chị đang……”
Đầu óc Hứa Tân Di toàn là lời thoại, cũng đang ấp ủ cảm xúc, thuận miệng không kiên nhẫn dỗi về một câu: “Đóng phim mà cần thế thân cái gì.”
“Dạ, em đã biết.”
Hàn Kiêu nhìn cô, lại tiếp tục xem kịch bản.
Đợi nhân viên phụ trách đi rồi, Hứa Tân Di kinh ngạc mở to dừng lại dòng chữ cuối cùng ở cảnh thứ mười tám: Một nụ hôn sâu đầy tình cảm.
…… Buổi chiều có cảnh tát tay, buổi tối lại có cảnh kích thích như vậy.
Ngay từ đầu đã đi vào trung tâm, thẳng nhập chủ đề như vậy thật sự tốt sao?
Chín phút trôi qua, hai người đọc lại lời thoại này một lần, trừ bỏ dòng cuối cùng: Một nụ hôn sâu đầy tình cảm.
Đối mặt một anh chàng đẹp trai có gương mặt không thay đổi như vậy, Hứa Tân Di có chút xấu hổ.
“Cái kia…… Thầy Hàn, nụ hôn cuối cùng kia, không bằng chúng ta thử tá vị một lần?”
Hàn Kiêu bình tĩnh nhìn kịch bản, nói: “Không cần, đợi lát nữa trực tiếp quay là được.”
Hứa Tân Di muốn nói lại thôi.

Trực tiếp quay?
Hàn Kiêu làm việc nghiêm túc như vậy sao?
Cô còn chưa có chuẩn bị tốt.
“Làm sao vậy? Có vấn đề?”
Hứa Tân Di vội lắc đầu “Không thành vấn đề.”
Cô dấu mặt ở dưới kịch bản, cảnh hôn đó … Chính là nụ hôn đầu tiên của cô nha, cô vẫn luôn bảo vệ giữ gìn. Chẳng lẽ hôm nay phải hi sinh ở trước ánh mắt của mọi người, cống hiến cho Hàn Kiêu?
Hứa Tân Di tưởng tượng đến việc này, trong lòng bỗng nhiên nhảy dựng lên.
Không được, mày phải bình tĩnh lại.
Cô ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn Hàn Kiêu.
Tim đập nhanh, càng ngày càng nghiêm trọng.
Không hổ là idol của toàn giới showbiz, người đàn ông này không khỏi cũng quá đẹp trai đi.
Không phân cao thấp với tên chó Dịch Dương kia …… Từ từ, tại sao lại nghĩ đến tên chó kia làm gì?
Mười người như Dịch Dương cũng so ra kém một mình Hàn Kiêu.
Trong lòng yên lặng mắng mười câu ‘tên chó Dịch Dương’, lúc này mới điều chỉnh tốt tâm tình.
“Tân Di, Hàn Kiêu, chuẩn bị tốt chưa?”
“Rồi.”
Hai người đồng thời bỏ kịch bản xuống, đi vào trước máy quay.
Trận đầu thật ra cũng không dễ diễn, nguyên nhân chủ yếu làm nam nữ chính đối chọi gay gắt chính là sự kiện lũ lụt ở Giang Nam, sách lược không vừa ý nhau, nữ chính không phục tranh cãi nảy lửa. Vì thế nên lời thoại của Hứa Tân Di rất nhiều.
Hơn nữa vô cùng yêu cầu cần có khí thế, không thể yếu hơn so với Hàn Kiêu, càng không thể mạnh hơn, muốn xây dựng một loại cảm giác giương cung bạt kiếm lại không phân cao thấp, còn phân không ra thắng thua …
“Lũ lụt ở Giang Nam, nạn dân đông đảo, dân chúng bá tánh lầm than, xác chết đói nơi nơi, bệnh dịch nổi lên bốn phía. Vương gia không muốn cứu tế nạn dân, nghiên cứu tình hình bệnh dịch thì thôi … Lại ngồi ở đây bàn với tôi về chuyện xử tội nạn dân xông vào thành Trường An?” Hứa Tân Di ấn đường nhíu chặt, ngửa đầu đối diện Hàn Kiêu, chút nào yếu thế, hạ miệng hùng hổ doạ người, rất có tư thế đập nồi dìm thuyền.
“Cut —— qua.”
Nhìn ra được vẻ mặt đầy vui sướng của đạo diễn Từ.
Rốt cuộc đối với một người đạo diễn tới nói, không gì hạnh phúc hơn so với diễn viên đóng một lần qua?
Hứa Tân Di diễn nữ chính, ông không chọn sai.
“Tân Di, Hàn Kiêu, vất vả rồi, chuẩn bị trận thứ hai.”
Hứa Tân Di nhớ lại biểu hiện vừa rồi của mình, chắc là không tệ lắm, ôm tâm trang tranh công được khen ngợi hỏi: “Thầy Hàn, vừa rồi tôi diễn đạt không?”
Hàn Kiêu cũng từng xem qua phim truyền hình Hứa Tân Di đóng, cũng từng nghe nói qua kỹ thuật diễn của cô rất tốt, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy còn tự thể nghiệm, vẫn làm anh cảm thấy kinh ngạc.
Kỹ thuật diễn của Hứa Tân Di không tới nổi đứng trên đỉnh cao, nhưng mấy năm nay cũng không nên luôn đóng mấy vai nữ phụ độc ác thứ hai, thứ ba, không leo nổi lên vai chính, mà để cho tới bây giờ mới có bộ phim đầu tiên đóng vai nữ chính.
Kỹ thuật diễn tốt như vậy, nên diễn vai nữ nhất mới đúng.
“Không tệ.”
Được ảnh đế điện ảnh khích lệ là loại gì thể nghiệm?
Đậu má nó sướng.
Nửa tiếng sau, Hứa Tân Di tập lời thoại với Hàn Kiêu, chuẩn bị trận thứ hai.
Đây là một cảnh anh hùng cứu mỹ nhân, cũng là nụ hôn đầu tiên của nam nữ chính, cũng bắt đầu chuyện tình ngược tâm yêu hận tình thù của cả hai.
Hứa Tân Di thay bộ váy áo bị xé rách tả tơi, bởi vì kịch bản yêu cầu, chuyên viên trang điểm thêm không ít phấn má hồng ở trên mặt cô, ánh mắt quyến rũ như sóng, cực lực xây dựng bộ dáng một người con gái sau khi bị bỏ thuốc.
Hứa Tân Di thất tha thất thểu lết từng trước, tiếng người ồn ào trong thanh lâu kết hợp với âm thanh váy áo bị xé rách, sử dụng mọi cách trốn tránh ánh mắt của kẻ thù, mắt thấy trước mặt có người chú ý tới cô, nữ chính cả kinh, quay đầu muốn tránh né, nhưng vừa quay đầu lại trực tiếp va chạm vào bờ ngực rắn chắc của nam chính.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu.
Nam chính nhíu chặt ấn đường, kéo cô vào phía sau cây cột, vừa quan sát tình huống xung quanh, vừa thầm thì vào lỗ tai nữ chính, nhỏ giọng nói: “Đừng sợ, có ta ở đây”
Nữ chính bị thuốc kích dục tra tấn. Mắt như nai tơ, môi đỏ bừng khẽ nhếch, thở ra hơi thở ấm áp ngọt ngào phà vào hầu kết của nam chính, làm anh thấy ngứa ngáy, liên tục nuốt nước miếng.
Nữ chính giống như yêu tinh.
Ánh mắt Hàn Kiêu đột nhiên co chặt, cánh tay ôm lấy vòng eo Hứa Tân Di đột nhiên chảy ra mồ hôi lạnh.
Anh biết bước kế tiếp trong kịch bản là cúi đầu hôn nữ chính.
Trong không khí tràn ngập mùi hương gợi tình cùng mùi rượu phát ra từ trong thanh lâu, kiềm nén không được, hôn nữ chính.
Nhưng ……
Khi anh chạm đến đến ánh mắt ngập nước của Hứa Tân Di, vòng eo thon gọn một tay có thể ôm hết, trái tim của anh không chịu khống chế, đột nhiên nhảy kịch liệt đập liên hồi.
Tâm sinh lý truyền đến sợ hãi, làm anh đột nhiên buông ra cánh tay đang nắm chặt vòng eo Hứa Tân Di, lui ra sau mấy bước, rời xa cô.
Giống như giờ phút này, dưới đáy mắt Hàn Kiêu, Hứa Tân Di dã thú ăn thịt người, anh tránh còn không kịp.
“Cut ——” Đạo diễn Từ gỡ tai nghe ra: “Hàn Kiêu, làm sao vậy?”
Nhân viên đoàn phim không hiểu chuyệ gì xảy ra, hai mặt nhìn nhau.
Vừa rồi hình như không có xảy ra chuyện gì hết nha, tại sao tự nhiên lại ra diễn.

Quản lý riêng của Hàn Kiêu đứng xem mà đổ mồi hôi lạnh toàn thân, gấp gáp cúi người xin lỗi đạo diễn Từ “Thật xin lỗi đạo diễn Từ, Hàn Kiêu có khả năng không quá thoải mái.”
“Chỉ còn một cảnh hôn diễn là lập tức có thể kết thúc công việc ngày hôm nay, Hàn Kiêu, cậu có thể kiên trì một chút được không?”
Hàn Kiêu xua tay, thở sâu, nói: “Xin lỗi, cho thế thân vào đi.”
Thế thân?
Đột nhiên bị ghét bỏ, Hứa Tân Di nhìn bóng dáng diên viên thế thân trước mặt có vài phần tương tự với Hàn Kiêu, mặt lại bình thường không thể bình thường hơn, sau một lúc lâu cũng không nói được lời nào.
Không chỉ có mình Hứa Tân Di, mà toàn đoàn phim cũng giật mình ngẩn người.
Đạo diễn Từ Tư Minh nếu không bắt buộc, ông sẽ kiên quyết không dùng thế thân.
Huống chi còn là loại hôn diễn dễ ẹc này.
Hơn nữa, sự chuyên nghiệp của Hàn Kiêu nổi tiếng khắp giới, một cảnh hôn diễn thôi …… Không đến mức dùng thế thân đi?
Chẳng lẽ……
Hàn Kiêu cự tuyệt hôn diễn với Hứa Tân Di, có thể là do hồi chiều nhìn thấy Hứa Tân Di kiêu ngạo ương bướng, không muốn có tiếp xúc thân mật với cô.
Trừ bỏ nguyên nhân này, cũng không còn cái khác.
Nếu Hàn Kiêu ghét Hứa Tân Di như vậy, thì những ngày kế tiếp có trò hay để nhìn rồi.
Từ Tư Minh nhìn sắc mặt Hứa Tân Di thì biết ngay tâm trạng hiện tại của cô rất không tốt “Tân Di, nếu không, cô dùng thế thân đi?”
Hứa Tân Di muốn nói lại thôi “Ừ!”
————
Sau khi quay xong cảnh hôn của hai diễn viên thế thân, Hàn Kiêu không nói một lời, sắc mặt xanh mét rời khỏi trường quay, đi vào phòng nghỉ ngơi.
“Hàn Kiêu, sao lại thế này? Trước đó không phải cậu đã đi trị liệu rồi sao? Bác sĩ nói cậu đã khá hơn nhiều, trước đó không lâu cậu cũng từng từng có tiếp xúc với nữ giới, thấy có sao đâu, sao hôm nay lại như vậy?”
Hàn Kiêu vùi đầu vào trong lòng bàn tay, im lặng hồi lâu mới ngẩng đầu lên, đáy mắt đỏ bừng, nhìn Lạc Kiệt, người quản lý kiêm bạn thân đi theo mình gần mười năm, đáy mắt mờ mịt thất thố “Tớ không biết.”
Ngay cả bản thân Hàn Kiêu cũng không biết, Lạc Kiệt càng không biết.
Anh suy đoán “Tại sao cậu lại sợ hãi Hứa Tân Di? Có phải tại hôm nay Hứa Tân Di đánh Lý Hàn Tinh một cái tát làm tâm lý cậu tự bài xích cô ta hay không?”
Nét mặt Hàn Kiêu lộ ra biểu tình cực kỳ khó chịu “Tớ thật sự không biết, tớ nghĩ tớ không phải bài xích cô ấy, tớ chỉ là……” Chỉ là không tự chủ được muốn tới gần, chính là vì trong đầu có ý nghĩ như vậy, cho nên anh mới sợ hãi, chỉ nghĩ đẩy cô ấy ra xa.
“Chỉ là cái gì?”
Hàn Kiêu không có nói.
Lạc Kiệt hơi tức giận, bước lên ôm lấy Hàn Kiêu “Không sao, chúng ta lại tìm bác sĩ khác.”
Cửa phòng nghỉ hơi hé nửa, trên đường Hứa Tân Di quay trở lại khách sạn đi ngang qua nhân tiện liếc mắt một cái, chỉ nhìn thấy hai người đàn ông thân mật ôm nhau.
**************
Buổi tối Hứa Tân Di trở lại khách sạn, chuyện thứ nhất chính là nói chuyện này cho An Nhã nghe.
“Cái gì? Hàn Kiêu đẩy em ra? Nhưng chị nghe nói Hàn Kiêu ở đoàn phim rất hiền lành, em đắc tội anh ta sao?”
“Em? Đắc tội anh ta?”
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ “Chắc là do hồi chiều em làm khó dễ Lý Hàn Tinh bị anh ta thấy được đi, nhưng đến mức như vậy sao? Hôm nay em đi ngang qua phòng nghĩ của anh ta, vô tình nhìn thấy quản lý và anh ta đang ôm thấm thiết, vậy sao lại diễn không được cảnh hôn với em, nhìn như em ghê tởm lắm không bằng á?”
“Quản lý? Em nói chính là Lạc Kiệt?”
“Đúng vậy, chính là anh ta, hai người ôm nhau chặt lắm luôn á”
An Nhã ấn đường nhíu càng chặt, im lặng một lát.
“Làm sao vậy?”
An Nhã chần chờ nói: “Em có biết Lạc Kiệt là *đồng chí hay không?”
*Đồng chí: đồng nghĩa với Gay
“Đồng chí?” Trong khoảng thời gian ngắn Hứa Tân Di còn chưa có phục hồi tinh thần lại, chờ cô phản ứng lại đã há miệng hét lên “Đồng chí?!”
“Em nói nhỏ chút dùm chị cái”
“Làm sao mà chị biết được?”
“Chị và anh ta đều là người quản lý, tin đồn về anh ta trong giới ai mà không biết”
“Nếu anh ta là đồng chí, vậy Hàn Kiêu……” Hứa Tân Di lắc đầu “Không đâu chắc anh ta chỉ là an ủi Hàn Kiêu mà thôi.”
“Thật ra……” An Nhã ấp úng nói: “Cũng có nghe đồn, nói, Hàn Kiêu và Lạc Kiệt … Hai người bọn họ…… Nhưng chỉ là nghe đồn mà thôi, không có chứng cứ.”
“Đêm nay em có khả năng thấy được chứng cứ.”
Liên hệ với thái độ hôm nay của Hàn Kiêu, hoàn toàn không muốn tiếp xúc thân thể với cô, hơn nữa đêm còn tình nguyện diễn thêm chứ không muốn hôn cô, Hứa Tân Di không khỏi đoán già đoán non.
Hàn Kiêu ……Thật sự thích đàn ông?
Càng nghĩ càng cảm thấy đó là sự thật.
Mấy năm nay, Hàn Kiêu không có bất kỳ tai tiếng nào, paparazzi chưa bao giờ chụp được ảnh anh ta đi chúng với một người phụ nữ, cô cùng ghét tai tiếng, chẳng lẽ……
Tại vì xu hướng giới tính chỉ thích đàn ông?
Nghĩ vậy, Hứa Tân Di che lại miệng thiếu chút nữa hét lên.
Tuy rằng mấy chuyện này đầy rẫy trong giới showbiz, nhưng nếu truyền ra ngoài, xác thật sẽ có ảnh hưởng rất lớn đối với kiếp sống diễn viên của Hàn Kiêu.
Vấn đề xu hướng giới tính lại không phải lỗi của anh ta.
“Em xác định hai người bọn họ …”
“Em đương nhiên xác định, nhìn rất rõ ràng đó nha”
Nghĩ nghĩ, Hứa Tân Di nói: “Thôi, không nói chuyện này nữa, có hay không thì thế nào? Thích một người lại không có gì sai, chuyện này chị coi như em chưa nói qua.”
“Ừ.”
“Đúng rồi, chị biết không, hôm nay còn có một chuyện đặc biệt hay ho.” Vì dời đi lực chú ý, Hứa Tân Di một năm một mười nói cho An Nhã nghe chuyện xảy ra hồi chiều giữa cô và Lý Hàn Tinh.
Đầu video bên kia An Nhã nghe đến hoa chi loạn chiến.
“Nên chỉnh con nhỏ đó như vậy. Em không biết đâu, lúc trước Lý Hàn Tinh đoạt kịch bản của em có bao nhiêu kiêu ngạo, loại người này ỷ vào sau lưng có người, làm xằng làm bậy…… Em đừng hiểu lầm, chị không nói em.”
Hứa Tân Di cười “Biết chị không có ý gì, nhưng đúng thật là hôm nay em rất sảng nha.”
KO ba lần liên tiếp trong tay tên chó Dịch Dương, lửa giận nghẹn trong lòng nhở Lý Hàn Tinh mà xả được đôi chút, ai làm cô ta không có mắt, ngày đầu tiên đã muốn gây chuyên với cô.

“Nhưng em cũng đừng quá đắc ý, Lý Hàn Tinh tuyệt đối sẽ mượn chuyện này gây sóng gió …”
“Em sợ con nhỏ đó sao?” Mấy tin gà rừng biến mất lâu lắm rồi, cô đang sốt ruột gần chết nè, nếu thật sự Lý Hàn Tinh có thể quạt gió thêm củi dùm cô, cô còn phải thấp nhan cúng bái cảm ơn Lý Hàn Tinh.
“Chị biết em không sợ con nhỏ đó, dù sao phía chúng ta cũng đã chuẩn bị tốt tinh thân bị bôi đen.”
“Vậy phiền toái chị nhiều nhọc lòng thêm, chờ em trở về, cho mọi người một bao lì xì lớn”
“Chỉ chờ bà chủ nói ra những lời này, ok, buổi tối chị còn có hẹn, không có việc gì chị cúp máy đây.”
Hứa Tân Di cười mắng một câu: “Thấy sắc quên bạn”
Cắt đứt video, Hứa Tân Di lắc đầu, không muốn nghĩ vớ vẫn về Hàn Kiêu nữa, điều chỉnh tâm tình trạng thái, nhìn thời gian, tính toán xem có bao nhiêu phần trăm Dịch Dương đã về nhà hay chưa? Vụ Lý Hàn Tinh trăm ngàn lần không thể buông tha.
Nửa tiếg sau, cô gọi video call.
Lần thứ nhất, không tiếp.
Hứa Tân Di tiếp tục gọi lần thứ hai.
Lần thứ hai, vẫn không tiếp.
Hứa Tân Di bám riết không tha, gọi lần thứ ba.
Sau cuộc gọi đoạt mệnh tam hoàn call, Dịch Dương bắt máy.
Vừa thấy bối cảnh cửa sổ sát đất phía sau lưng Dịch Dương, Hứa Tân Di biết ngay người này còn đang làm việc ở công ty.
“Chuyện gì.”
Rất tốt, vẫn là cái bộ dáng chết tiệt đó.
Hứa Tân Di hít hít cái mũi, đặt lòng bàn tay ở trước màn hình “Dịch Dương, anh nhìn thử xem, đây là cái gì?”
Cách màn hình, Dịch Dương nào biết đâu rằng cô lại đang nghĩ ra chuyện xấu “Bàn tay.”
“Anh cẩn thận mà nhìn thật kỹ thử xem”
Dịch Dương không muốn tiếp tục đánh đố với cô, đêm nay công việc còn chồng chất thành đống, anh phải nhanh chóng xử lý xong mới được, không rảnh ở đó chơi trò chơi với cô “Không có việc gì tôi cúp máy trước.”
“Từ từ” Hứa Tân Di mang vẻ mặt thất bại nhìn anh “Chẳng lẽ anh không nhìn thấy lòng bàn tay của em đều sưng hết lên sao?”
Dịch Dương: “Có chuyện gì, nói thẳng.”
Hứa Tân Di ủy khuất đan xen mà chỉ vào lòng bàn tay, nói:
“Hôm nay là ngày đầu tiên của em ở đoàn phim, cảnh đầu tiên là cảnh diễn chung với Lý Hàn Tinh, ông xã, chắc anh cũng biết, trước đó Lý Hàn Tinh còn ngang nhiên đoạt vai của em, sau đó lại bị em đoạt trở về”
“Tuy rằng vai nữ chính này vốn dĩ chính là của em, nhưng mà con nhỏ Lý Hàn Tinh này thật sự rất độc ác nha, cô ta vẫn luôn ghi hận trong lòng, hồi chiều này còn nhân cơ hội nương theo kịch bản muốn đánh em một cái tát nữa chứ”
Dịch Dương mắt nhìn vị trí sô pha, hỏi: “Có liên quan gì đến bàn tay của cô?”
“Quan hệ lớn là khác”
Hứa Tân Di nói năng hùng hồn đầy lý lẽ:
“Anh không ở hiện trường anh không biết, em thiếu chút nữa đã bị Lý Hàn Tinh hù chết, sắc mặt của cô ta thật sự vô cùng đáng sợ, may mắn em phản ứng kịp thời, ngay lúc cô ta tính đánh em, em đã kịp thời ngăn cản lại, nhiều người nhìn như vậy, sao em có thể để bản thân mình có hại kia chứ?”
“Hơn nữa kỹ thuật diễn của Lý Hàn Tinh quá kém, vì không chậm trễ tiến độ đoàn phim, cho nên em có lòng tốt chỏ dạy cô ta làm cách nào diễn vai nữ phụ độc ác, nhất thời nhập diễn quá sâu, nên nhẹ nhàng đánh cô ta một cái tát, chính là em không có nghĩ tới, da mặt cô ta thật quá dày, lòng bàn tay của em sưng lên vì đánh cô ta đây nè”
“Nè, nè, nè, anh có nhìn thấy không?” Cô dí thẳng lòng bàn tay vào màn hình di động.
Dịch Dương: “……” Mỗi lần đều có thể bị con nhỏ Hứa Tân Di này *đổi mới hạn cuối.
*Đổi mới hạn cuối: ý là nhờ Tân Di mà sức chịu đựng của Dịch Dương càng ngày càng cao thâm.
Hứa Tân Di cố ý gân cổ lên hờn dỗi, nói: “Ông xã, anh nhìn thừ xem, đau chết người ta luôn hà”
Dịch Dương: “…………”
“Anh còn không biết dỗ người ta nữa sao? Hôm nay người ta……”
“Cô nói chuyện đàng hoàng lại cho tôi.”
Hứa Tân Di ho khan hai tiếng “Hôm nay em bị ủy khuất lớn như vậy, anh còn không chịu an ủi em một tiếng nữa?”
Dịch Dương dựa ra sau ghế, kéo kéo chỉnh chỉnh cà vạt “Đắp túi chườm nước đá nhiều là được”
“Anh không thể an ủi em hai ba câu sao?”
“Uống nhiều nước nóng cho hạ hỏa.”
Tên chó này …
“Cảm ơn ông xã an ủi. Ông xã, em nhớ anh quá à, chúng ta tách ra hai ngày em đã nhớ anh chịu không nổi rồi, em rất muốn trở về thăm anh, nhưng đạo diễn Từ không cho phép mọi người tùy ý xin nghỉ, cho nên … anh có thể đến thăm em được không?”
“Khụ khụ ——” Âm thanh ho khan từ phía Dịch Dương truyền tới.
Hứa Tân Di hơi chấn động.
Đây là âm thanh của ông nội mà.
Ông nội cũng đang ở công ty?
Vừa rồi cô nói những lời đó đều bị ông nội nghe thấy hết?
Tên chó Dịch Dương này không nhắc nhở cô.
Cố ý! Nhất định là cố ý! Hứa Tân Di nghiến răng.
Dịch Dương cố nín cười, nghiêm trang nói: “Hứa Tân Di, ông nội cũng ở……”
Hứa Tân Di đột nhiên cắt ngang lời anh “Em biết, em cũng rất nhớ ông nội, anh nói với ông nội một tiếng, chờ em có thời gian em nhất định trở về thăm ông.”
Nói xong, cô thở dài, hít thở sâu, miệng nói không ngừng, không chừa chút không gian cho Dịch Dương có cơ hội nói chuyện.
“Thật sự em không ngờ Lý Hàn Tinh hết lần này đến lần khác cứ nhằm vào em, ức hiếp em, hai ngày trước anh nói muốn ướp lạnh Lý Hàn Tinh em còn nói tốt thay cô ta, ngăn cản anh, nhưng không ngờ cô ta lại là loại người này……”
“Ai, thôi bỏ đi, tốt xấu gì cũng đã từng làm việc chung một cái công ty, em không so đo với cô ta nữa, ông xã, anh cũng bỏ cái suy nghĩ ướp lạnh cô ta đi, thật ra trừ bỏ kiêu ngạo ương bướng một chút, tính tình còn khá tốt.”
“Nói tới đây thôi nha ông xã, có gõ cửa phòng, không nóinữa, anh làm việc tiếp đi, em cúp máy trước đây, yêu anh nhiều lắm lắm luôn nhoa, moah chụt chụt chụt”
Sau khi làm một loạt mồi lửa sét đánh không kịp bưng tai, Hứa Tân Di đơn giản thô bạo cắt đứt video.
Màn hình di động tối đen.
Ông nội Dịch ngồi ở trên sô pha nghe xong toàn bộ cuộc gọi, bị mấy câu cuối cùng của Hứa Tân Di hấp dẫn toàn bộ tinh thần, lập tức hỏi: “Ướp lạnh? Dịch Dương, sao lại thế này?”
Dịch Dương mắt nhìn ông nội của mình, không chút sức cãi lại, nói: “Ông nội, ông nghe con giải thích……”
Hết chương 28

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương