Bị cắt đứt điện thoại, Hứa Tân Di nắm di động đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn ngẩng người nhìn tòa cao ốc đối diện.
Vừa rồi Dịch Dương nói cái gì?
Mọi chuyện đã làm thỏa đáng? Phía nhà sản xuất không dám kiếm chuyện với cô nữa?
Thiệt hay giả?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tên chó Dịch Dương này tự chủ động giúp đỡ trong khi mình chưa hạ mình cầu xin anh ta?
Hôm nay mặt trời mọc hướng tây?
Hứa Tân Di vô cùng kinh ngạc hoảng loạn.
Mẹ ơi! Gặp quỷ giữa ban ngày rồi.
“Tân Di, đoàn phim đăng tin lên trang Weibo” An Nhã cầm di động vội vàng xông vào văn phòng, cũng đưa điện thoại di động cho cô xem.
Trang web chính thức của đoàn phim 《 Hoàng đồ 》đã đăng tin, chủ yếu là giải đáp hai vấn đề gần nhất fans nghi ngờ.
Thứ nhất, Hứa Tân Di là nữ chính 《 Hoàng đồ 》, từ trước đến nay chưa từng có ý thay đổi nhân vật, sau khi đoàn phim cùng nhà đầu tư nhà, sản xuát cùng nhau bàn bạc, vẫn giữ nguyên ý kiến ban đầu, cho rằng Hứa Tân Di càng thích hợp.
Ý nói, Hứa Tân Di chưa từng đoạt nhân vật từ trong tay bất kỳ kẻ nào.
Thứ hai, thừa nhận kỹ thuật diễn của Hứa Tân Di rất tốt, xin mọi người có thể lấy lý trí nhìn nhận diễn viên, tạm thời đừng nóng nảy, rửa mắt mong chờ phim ra lò.
Bảng tin này biểu lộ thái độ đoàn phim, mặc kệ mấy người muốn náo loạn ra sao, dù sao nữ chính vẫn sẽ không thay đổi.
Vì thế, thậm chí khóa luôn mục bình luận.
Anti fans hiểu rõ đoàn phim quyết tâm bảo vệ Hứa Tân Di, sôi nổi mở miệng mắng to, tỏ vẻ sau khi ra phim sẽ không đi xem, cũng chúc đoàn phim nằm liệt giữa đường.
“Tân Di, nhà sản xuất có ý định thay đổi người rất rõ ràng, cắn chết tác phong của em có vấn đề, sẽ liên lụy đoàn phim, chị rất tò mò, trong thời gian ngắn như vậy, em làm cách nào giải quyết việc này?”
Hứa Tân Di đọc kỹ bảng tin kia vài lần, lúc này mới nói với vẻ mặt khó có thể tin: “Là Dịch Dương giúp đỡ.”
An Nhã hiểu ra mọi chuyện, lấy loại ánh mắt ‘ chị biết em nhịn không được ’, nhìn cô đầy ẩn ý: “Nhớ lại thử xem, lúc trước chị nói cái gì?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Tân Di mờ mịt: “Nói cái gì?”
“Chị nói, Dịch Dương sớm hay muộn cũng có một ngày sẽ yêu em, phía trước đối với em thờ ơ, nay lại giúp đỡ mọi chuyện, chẳng lẽ em nhìn không ra cái gì sao?”
Nếu Hứa Tân Di nhìn không ra cái gì, vậy mấy năm nay cô thật sống uổng phí.
Tạm thời mặc kệ Dịch Dương giúp cô xuất phát từ mục đích gì, giúp chính là giúp, so với phía trước, thái độ hiển nhiên đang thay đổi từng chút một.
Chẳng lẽ thật sự giống như An Nhã nói, Dịch Dương bắt đầu có cảm giác thích cô?

Đợi chút ――
Cuộc gọi vừa rồi cô chưa kịp nói cái gì, Dịch Dương nói ngay ‘đã làm thỏa đáng’, có phải cho thấy Dịch Dương vẫn luôn yên lặng chú ý việc này hay không?
Hứa Tân Di đoán già đoán non xong, tâm trạng như sét đánh giữa trời quang.
Là bởi vì gần đây cô quá bận, không rảnh đi làm trời làm đất, cho nên Dịch Dương cảm thấy cô cải tà quy chính? Cảm thấy hứng thú đối với cô?
Không được! Tuyệt đối không được!
Cô tuyệt đối không thể tùy ý để tình thế cứ tiếp tục mở rộng tiếp.
“Việc này chính là Dịch Dương giúp em giải quyết, em phải cảm ơn anh ta tử tế, nói không chừng … Đây sẽ là mốc chuyển biến quan trọng trong mối quan hệ của hai người.”
Hứa Tân Di một lời khó nói hết, thật sự rất muốn hét vào mặt An Nhã ‘em không muốn xảy ra chuyển biến tình cảm với anh ta’, nhưng cô nhẫn nhịn, cười nói: “Em sẽ làm”
Buổi tối, Hứa Tân Di một nắng hai sương về nhà, bước vào phòng làm việc của Dịch Dương, lấy quà tặng cô tỉ mỉ lựa chon đưa tới trước mặt anh.
“Cái gì?”
Hứa Tân Di hơi hơi mỉm cười: “Quà, cảm ơn hôm nay anh giúp em giải quyết chuyện đoàn phim.”
Cô mở quà ra, bên trong hộp là một sợi thắt lưng được bao gói tinh xảo.
Dịch Dương thấy thắt lưng, nheo mắt lại, nhớ tới sợi dây giá 300 ¥ còn kèm theo khuyến mãi 90% đang nằm trong ngăn kéo bàn, không muốn nhận chút nào.
Đẩy quà vào lòng Hứa Tân Di: “Được rồi, chuyện nhỏ không tốn sức, không cần cảm ơn, thắt lưng thu hồi đi, không cần ...”
“Anh cần” Hứa Tân Di kiên trì đẩy quà tặng trở về, nói: “Anh giúp em, sao em có thể không cảm ơn anh được? Món quà này phí công sức thời gian của em rất nhiều nha, em phải đi khắp trung tâm thương mại mới chọn được đó, tốn của em gần *năm mươi ngàn nha”
【*Năm mươi ngàn = 50,000 ¥ ≈ 164,898,000 Đ. (Chục ngàn của nó bằng trăm triệu của mình)】
Hiện giờ Dịch Dương chỉ cần nghe được bốn chữ ‘tốn của em gần’ là đau đầu. Lần trước ‘tốn của em gần’ một trăm ngàn, giá cả thực tế là 300 còn *DC 90%, hiện tại ‘tốn của em gần năm mươi ngàn’, chẳng phải giá cả thực tế cũng là *DC? Một trăm?
【*DC: Disscount, chiết khấu %, khuyến mãi.】
“Kém nhiều ít?”
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ, nói: “Kém hai ngàn.”

Bốn chục ngàn tám trăm *tệ?
【*Tệ: là chữ cuối trong ‘ Nhân dân tệ’, cũng giống ‘Việt Nam Đồng’, mình lấy từ Đồng. Lưu ý, cũng có lúc họ cũng sẽ gọi là Đồng tương tự như Việt Nam mình.
_ Đồng tiền giấy Trung được chia thành 3 cách gọi.
Quốc tế, Yuans nghĩa là Nguyên, thời triều Nguyên phát hành tiền giấy nên lấy niên đại đó làm cách gọi gốc dành cho tiền giấy cho tới nay. Cho nên ký kiệu tiền tệ quốc tế dành cho tiền giấy trung quốc là China yuan CNY ký hiệu tắc là ¥. Thường dùng trong bản tin tài chính và giao thương với các nước khác
Nhân dân tệ Trung hoa, gọi là Tệ, cách gọi trong cuộc sống hàng ngày của người dân thành thị.

Đồng nhân dân tệ, gọi là Đồng, cách gọi của dân nông thôn, vì họ còn xài đồng xu.
***Thêm 1 lưu ý nữa, người Trung Quốc hiếm khi dùng tiền mặt, đi đến đâu họ cũng chỉ quét mã QR hay xẹt thẻ thanh toán, trừ mua hàng rong trên đường, tựa như ví điện tử momo hay Viettel pay của mình. Muốn đi du lịch đến Trung hãy cài Samsung pay, Apple pay, Alipay, Wechat pay cùng Baidu pay (ba cái sau là của Trung nha), nạp nhiều tiền vào, khi đi ăn chỉ cần quẹt mã QR là đã thanh toán xong. Ngay cả cho tiền ăn xin bên đó cũng quẹt mã QR, ăn xin bên đó là sẵn 1 tờ giấy chứa mã QR, ai muốn cho tiền chỉ cần lấy di động ra ‘tích’ một cái là xong, tiền đã vào tài khoản.】
Dịch Dương nhướng mày: “Ừ, tôi nhận lấy, không có việc gì cô về trước phòng nghỉ ngơi đi.”
Hứa Tân Di cứ đứng đó không đi.
“Còn có việc?”
“Ông xã!” Hứa Tân Di ngượng ngùng xoắn xít đi đến gần, đứng ở bên cạnh Dịch Dương, nháy nháy mắt, vẻ mặt thẹn thùng nhìn anh.
“Trước kia anh không như vậy, sao gần đây lại đối xử tốt với người ta như vậy? Có phải anh thích người ta rồi hay không?”
Người ta người ta, giọng điệu dẻo đến mức khiến Dịch Dương nổi da gà toàn thân.
Ấn đường nhíu chặt “Nói chuyện đàng hoàng.”
Hứa Tân Di giận dữ ngồi lên trên đùi Dịch Dương, nói: “Anh, mấy chuyện này cũng không có gì không thể thừa nhận, nếu anh thật sự thích em thì cứ nói ra trước mặt em đi, dù sao anh, biết đó, người ta yêu anh gần chết luôn hà.”
―― “Mau đẩy tôi ra! Mau nói anh không thích tôi, chỉ vào mũi kêu tôi đừng mơ mộng hão huyền.”
Dịch Dương và cô bốn mắt nhìn nhau.
Tim Hứa Tân Di không tự giác gia tốc đập rất nhanh.
Đừng hiểu lầm, tim đập thình thịch không phải bởi vì tình cảm lãng mạn, mà là bị dọa.
―― “Ông trời phù hộ, Jesus trên thiên đàng, tuy rằng tôi là mỹ nữ người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nhưng tên chó này trăm ngàn lần đừng thích tôi nha”
―― “Dù một chút cảm giác cũng không được, loại con gái như mình sao tên chó này có thể thích được.”
“Trước kia đúng là không quá thích cô, nhưng là mẹ nói đúng, cảm tình là dựa vào thời gian tới bồi dưỡng, trong khoảng thời gian này tôi thấy được, nghe được rất nhiều điều không giống trong quá khư, đúng thật là có chút cảm giác đổi mới về cô.”
Hứa Tân Di chớp mắt: “Đổi mới?”
―― “Quả nhiên là bởi vì gần đây mình ít làm chuyện xấu, làm tên khốn nạn này cho rằng mình là người tốt ???”
Dịch Dương cảm thấy mỹ mãn, cũng đẩy cô ra: “Không có việc gì cô về phòng nghỉ ngơi trước đi”
―― “Đối với mình đổi mới? Thật sự cảm thấy mình thay đổi? Ngây thơ!”
―― “Hôm nay bà đây sẽ cho nhà cô hiểu biết, cái gì kêu ‘độc ác ’!”
“Lão công, em biết việc hôm nay đã làm phiền anh, nhưng còn có chuyện … Anh cũng phải ra mặt giúp em nha.”
Dịch Dương bình tĩnh, hỏi: “Chuyện gì?”

Hứa Tân Di thay sắc mặt nhanh như lật sách: “Có người bịa chuyện nói em đoạt vai nữ chính trong bộ 《 hoàng đồ 》 này từ trong tay Lý Hàn Tinh, em ủy khuất quá chồng ơi, vốn dĩ nhân vật này chính là của em, là Lý Hàn Tinh muốn đoạt khỏi tay em, sao con nhỏ đó có thể ăn ngược nói ngạo, bịa chuyện làm xấu danh tiếng em như vậy?”
“Vậy cô muốn làm như thế nào?”
“Tuy rằng Lý Hàn Tinh không cướp được nhân vật nữ chủ của em, nhưng … Hiện tại con nhỏ đó vẫn ở đoàn phim tiếp tục đóng vai nữ phụ thứ ba, hai ngày sau em tiến tổ đóng phim, nhìn thấy bản mặt nhỏ đó em sẽ nhớ tới chuyện nó bôi đen em, em sẽ không vui, mà em không vui thì sẽ diễn không tốt, mà diễn không tốt thì mọi người sẽ mắng em ...”
“Cho nên cô muốn tôi đá người tên Lý Hàn Tinh ra khỏi đoàn phim?”
Hứa Tân Di ‘ cậy sủng mà kiêu ’, vẻ mặt âm hiểm độc ác, nghiến răng nghiến lợi hung tợn mà nói: “Con nhỏ đó đoạt vai diễn còn dám ở bên ngoài bịa đặt, ít nhất cũng nên đá nó ra đoàn phim mới được”
Dịch Dương im lặng nhìn cô.
Hứa Tân Di thấy thế thừa thắng xông lên, kiêu căng ngạo mạn nói: “Ông xã, chồng ơi, em là vợ của anh nha, em ở bên ngoài bị người ta ức hiếp thành như vậy, sao anh có thể thờ ơ kia chứ? Cần thiết đá con nhỏ đó đi ra ngoài, cũng xem như làm mấy người kia thức tỉnh, làm cho bọn họ biết Hứa Tân Di em không phải dễ chọc, lại chọc em, kết cục chính là Lý Hàn Tinh.”
―― “Không có gương, cũng không biết vừa rồi mình biểu diễn đoạn này, kỹ thuật diễn có ok không nữa? Haizz, làm kẻ độc ác thật khổ quá đi.”
Dưới anh mắt chờ mong của Hứa Tân Di, Dịch Dương gật đầu, phụ họa theo: “Ừ, anh cũng cảm thấy em nói rất đúng.”
Hứa Tân Di nghi hoặc nhìn anh.
“Người tên Lý Hàn Tinh này quá độc ác, cũng dám đoạt vai diễn của em, loại người này sao có thể có tư cách diễn chung với em? Quả thực chính là khối u ác tính trong giới showbiz, cần thiết ướp lạnh.” Ngữ khí bình lặng như nước, lại càng làm cho người có cảm giác tin tưởng.
Ướp lạnh?
Đôi môi Hứa Tân Di hơi di chuyển, chần chờ một lát, nửa ngày mới ấp úng, không xác định hỏi: “Gần đây anh có phải chịu cái gì kích thích hay không?”
Dịch Dương hỏi lại: “Không phải ang đang bất bình thay em hay sao?”
Hứa Tân Di muốn nói lại thôi, cuối cùng ở dưới ánh mắt của Dịch Dương xám xịt trở về phòng.
Mười phút sau, Hứa Tân Di bò trên giường oán hận giẫm giường.
Ngắn ngủn hai ngày, cô đã mất ba thanh máu dưới tay Dịch Dương.
Hiện tại tên chó này càng ngày càng độc ác, sao không theo con đường nam phụ độc ác? Tìm đường chết … Quả thực chính là đang tìm đường chết mà.
Không nên như vậy, sao tính tình lại OOC hết như vậy???
Hứa Tân Di nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nhớ lại vụ sinh nhật Tần Nghiên. Lần đó, Dịch Dương bị bỏ thuốc, mất mặt, thấy rõ gương mặt thật lũ chó mang danh bạn thân từ thuở bé, nhất thời chịu đả kích, cho nên hiện tại bắt đầu hắc hóa?
Đúng! Không sai! Nhất định là như vậy!
Hứa Tân Di càng nghĩ càng thấy có khả năng, hơn nữa người phân theo nhóm, vật họp theo loài. Dịch Dương khẳng định bị khí chất độc ác trên người cô hấp dẫn, cho nên thái độ đối với cô mới dần dần có chút thay đổi.
Không được, cô không thể cho Dịch Dương có cơ hội bồi dưỡng tình cảm.
Cũng may, hai ngày sau cô sẽ tiến tổ, lấy cớ đóng phim bận rộn, cô ít nhất có bốn năm tháng không thấy mặt chó của anh ta. Sau bốn năm tháng, tình cảm mới chóm nở của anh ta đối với mình sẽ dần phai nhạt. Vừa lúc, ánh trăng sáng của Dịch Dương cũng đã trở lại, lúc ấy cô lập tức sẽ được giải thoát rồi.
Càng nghĩ càng cảm thấy ly hôn ở ngay trước mắt, tâm trạng đau buồn của Hứa Tân Di vì bị bại trận liên tiếp ba lần dưới tay Dịch Dương, một lần nữa lại tươi tỉnh lên.
――――
Hứa Tân Di thành thật sửa sang hành lý, sáng sớm ngày thứ ba, dưới nước mắt nước mũi đưa tiễn của ông nội Dịch và Dịch phu nhân, cô nhanh chóng vọt lên xe chạy thẳng đến địa điểm quay phim.
Phim trường cách thành phố A không xa, miễn cưỡng có thể xem như vùng ngoại thành, thành phố A có một phim trường, điều kiện khách sạn xung quanh cũng khá chất lượng, phương diện ăn ở không tính khó khăn.
Đây là lần đầu tiên Hứa Tân Di rời xa Dịch Dương sau một thời gian cùng chung chăn gối, hạnh phúc lăn qua lăn lại vài vòng ở trên giường, nghĩ đến tự do vui sướng trong suốt bốn năm tháng kia. Trong lòng thật đúng là vui đến nở hoa.
Sau khi tiến tổ cô mới biết tin, đoàn phim《 hoàng đồ 》 đi theo cốt truyện, nam diễn viên đều phải ở độ tuổi 24.

24 tuổi, là cái gì khái niệm?
Đều là trai trẻ hết nha.
Bối cảnh là cổ trang, bên trong đề cập đến quá nhiều thiếu niên, yêu cầu một lượng lớn diễn viên trẻ đẹp.
Mà đạo diễn Từ Tư Minh lại là người rất khó chịu, chỉ thích chọn những diễn viên có bề ngoài và kỹ thuật diễn.
Nói tóm lại, có thể tiến vào đoàn phim của ông, nhan sắc phải được đánh giá cao, kỹ thuật diễn phải tốt.
Nghe nói những chàng trai trẻ tuổi này, là do ông với phó đạo diễn tự mình đến Học Viện Điện Ảnh chọn, cho nên độ tuổi bình quân từ 24 trở xuống, phần lớn đều còn chưa bước ra cổng nhà trường hoặc là mới ra cổng trường, toàn một đám trai trẻ mọng căn ra nước.
Bộ phim này là bộ mà Hứa Tân Di nhìn thấy trai trẻ nhiều nhất, còn nhiều hơn so với quá khứ hai mươi bảy năm cô sống trên đời.
Tưởng tượng đến đây, khó tránh khỏi có chút cảm xúc.
Nhưng hiện tại không được, cô phải ráng nhịn.
Tới buổi tối đầu tiên, cô cần thiết gọi điện thoại cho Dịch Dương, biểu đạt tình cảm nhớ thương cô dành cho anh ta.
“A lô, ông xã, anh đang làm gì đó?”
Dịch Dương lời ít mà ý nhiều: “Phòng làm việc.”
Lại là làm việc, Hứa Tân Di cảm thấy anh ta cứ làm việc suốt như vậy, sớm hay muộn có ngày cũng chết đột ngột.
“Em đã đến đoàn phim, gọi điện cho anh báo bình an.”
Không có thấy Dịch Dương, Hứa Tân Di cũng không cần diễn kịch, chỉ thay đổi chất giọng một chút cho phù hợp.
“Đã biết.”
Hứa Tân Di chán đến chết mà nhìn móng tay, mò trong túi lấy ra một cây kiềm, di động mở loa ngoài, đặt ở trước mặt, vừa cắt móng tay vừa dùng giọng điệu ngọt chết người nói: “Ông xã, mới ngày đầu tiên đến đoàn phim, em đã bắt đầu nhớ anh rồi, anh thì sao? Có nhớ em hay không?”
Tách, tách ――
“Hai ngày sau, đợi em có thời gian, em sẽ xin đạo diễn nghỉ một chút, từ chỗ này về nhà cũng không bao lâu, hơn một tiếng liền về đến, em trở về nhìn anh một chút cho đỡ nhớ nha?”
Tách, tách ――
Giọng Hứa Tân Di run rẩy, sắp khóc “Ông xã, nếu em không thể quay về, anh có thể tới đây thăm em hay không? Em thật sự rất muốn gặp anh.”
Tách, tách ――
Dịch Dương vẫn duy trì sự im lặng.
“Ông xã, sao anh lại không nói lời nào?” Giọng điệu vô cùng ủy khuất.
Tách, tách――
Cách di động, Dịch Dương hỏi cô: “Hứa Tân Di, có phải đang cắt móng chân hay không?”
Hứa Tân Di rụt rụt ngón chân tròn trịa trắng nõn mịn màng của mình.
Tên chó này, không lẽ cô chửi riết biến thành chó luôn rồi, lỗ tai quá thính.
Hết chương 26

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương