Nhà Bây Giờ Cũng Xuyên Không?
Chương 120: No comment (3)

Thành Nam giật mình, “Hệ thống hỗ trợ thiên hà” đó là cái gì vậy? Chẳng lẽ, còn có hệ thống khác ngoài cái của hắn hay sao?

Nhưng rồi hắn nghĩ lại, có “Hệ thống game thiên hà” thì tại sao lại không có những hệ thống khác ngoài nó tồn tại nữa chứ!

Thành Nam nhìn Nam Phong không giống một kẻ muốn làm hại hắn chút nào, dù sao thì hắn cũng đã chứng kiến sức mạnh kinh khủng của người này, đối với một người mạnh mẽ như vậy sao lại đi lừa hắn làm gì cơ chứ.

Thành Nam cười lấy lòng, hắn muốn gỡ gạc lại một chút hình ảnh của mình: “Chào anh! Em tên là Vương Thành Nam, là một cư dân của trái đất! Không biết anh là cư dân của hành tinh nào, nhìn anh có vẻ bề ngoài không giống với những chủng tộc khác?”

“Oh! Lại còn có cả những chủng tộc khác nữa sao? Cậu nhóc bí ẩn này có nhiều thứ phải khám phá đây!” Nam Phong lấy tay vân vê chiếc cằm bóng loáng của mình.

Về vấn đề một hệ thống khác xuất hiện hắn đã vô cùng bất ngờ rồi nay còn phát hiện thêm bí mật của những chủng tộc khác nữa, điều này khiến cho hắn cảm thấy sục sôi trong lòng.

Thành Nam nhìn thấy biểu hiện của Nam Phong như vậy thì nghi ngờ hỏi: “Anh không biết điều này à, vậy từ trước đến giờ anh sinh sống ở đâu vậy?”

“Ta sao? Ta cũng là cư dân của trái đất, với những “chủng loài khác” mà cậu nói đến thì ta chưa từng nghe thấy bao giờ và có lẽ những người giống như ta đều là cư dân “thuần” địa cầu chắc chắn cũng không nhận biết điều này!” Nam Phong từ tốn trả lời.

“Vậy là… anh ở một thời không khác với thế giới của em sao? Điều này thật là mới mẻ, nhưng nghĩ lại có một thế giới tràn ngập Zombie thì có thế giới khác cũng không phải là không thể!” Thành Nam hưng phấn nói, ước mơ của hắn là được khám phá những vùng đất mới, nay điều đó sắp trở thành hiện thực.

“Vậy… cậu có thể kể cho ta nghe về thế giới của mình được không?”

Thành Nam nhanh chóng kể cho hắn nghe tất cả những gì mà cậu nhóc biết về thế giới của mình.

Thế giới này cũng được gọi là trái đất, là trái đất vào năm 3019, chênh lệch nghìn năm lịch sử so với thế giới gốc của hắn.

Thế giới này (gọi là Trái đất X) có lịch sử tương đồng với trái đất của hắn, chỉ khác là vào năm 2020 thế giới gặp phải một cuộc xâm lăng đến từ những chủng loài khác nằm bên ngoài hệ mặt trời.

Chúng cùng với sức mạnh kinh khủng của mình đã nhanh chóng đánh bại quân đội phòng vệ các nước và tuyên bố loài người trở thành nô lệ của bọn chúng.

Một thần tích đã xảy ra, một vị thần có tên gọi là “Thần công nghệ” đã đến và đánh bại những chủng loài này và mở ra một kỷ nguyên mới cho Trái đất (Trái đất X).

Cũng từ đó loài người phát triển một cách mạnh mẽ, họ có thể tiến vào vũ trụ mênh mông và đi tìm hiểu những chủng tộc khác ngoài mình.

“Một nghìn năm trôi qua, trái đất trở thành nơi giao thương của các chủng loài trong dải ngân hà, còn con người với nghìn năm phát triển đã đạt được thành tựu vĩ đại nhất trong lịch sử của loài người!” Thành Nam hào hứng kể lại với vẻ tự hào về quê hương của mình.

Nếu phải nói thì hắn có thể gọi những trái đất xong xong khác là đồ nhà quê, vì trái đất của hắn đã phát triển một cách kinh khủng mà loài người không thể tưởng tượng ra nổi.

“Hệ thống game thiên hà, hệ thống hỗ trợ thiên hà, Thần công nghệ, Trái đất khác, không biết những thứ đấy có liên hệ gì với nhau hay không?”

Dường như, Nam Phong đã khám ra một bí mật nào đó, chỉ là hắn vẫn còn rất mơ hồ với những dòng suy nghĩ của mình.

Nam Phong quay sang nhìn Thành Nam nở nụ cười nguy hiểm và nói: “Khà khà! Cùng là chủ nhân sở hữu hệ thống vậy cậu cũng biết cấp độ là gì rồi! Không biết cấp độ của cậu là bao nhiêu?”

Thành Nam buồn rười rượi nói: “Em mới làm có hai nhiệm vụ thôi, đây là cái thứ ba của em, trong đó thì có một cái thành công, một cái thất bại. Bây giờ, em mới đạt đến lv2 thôi, đại ca à!”

Thành Nam hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục nói: “Nhiệm vụ thất bại lần đó quả thật đáng sợ, những người chơi tranh chấp với nhau dẫn đến một cuộc tàn sát, may mắn… em là người sống sót nhưng nhiệm vụ đó cũng bị thất bại!”

Cứ nhớ lại sự việc lần đó mà Thành Nam lạnh hết cả sống lưng, đó cũng chính là nhiệm vụ đầu tiên của hắn khi trở thành người chơi và cũng chính nhiệm vụ đó đã khiến cho hắn nhận ra bộ mặt xấu xa của những người chơi trong hệ thống này.

“Haizz! Thật là khổ cho cậu rồi, cũng may cái hệ thống này của ta có mỗi mình ta sở hữu không trùng với kẻ khác, cũng có thể có những người khác sở hữu nó nhưng từ trước đến giờ ta vẫn chưa gặp kẻ đó!” Nam Phong cảm thấy may mắn khi không phải trải qua hoàn cảnh giống như Thành Nam.

“Thôi thì cái hệ thống này ít nhất cũng mang đến may mắn cho ta!” Nam Phong thầm nhủ.

[Chứ còn sao nữa, hệ thống rất là tài năng và tận tâm! Xin ký chủ hãy đối xử tốt với hệ thống hơn nữa!]

“E hèm! Thôi không nói đến chuyện đó nữa! Xin giới thiệu, ta đã đạt thành cấp độ năm trong hệ thống, hơn nhóc đến ba cấp đấy!” Nam Phong vỗ ngực tự hào.

“Chà! Kính chào tiền bối đáng kính, mong rằng ngài sẽ giúp đỡ cho vị đàn em này nhiều hơn nữa!” Thành Nam tỏ ra vui vẻ, hắn làm động tác cúi chào Nam Phong.

“Không có gì, không có gì, rồi sau này cậu cũng giống như ta cả thôi, không cần phải quá lo lắng đâu!” Nam Phong làm dáng vẻ của một cao nhân đắc đạo khi một tay cho lên cằm vuốt ve, tay còn lại thì cho ra sau lưng.

Hắn tiếp tục nói: “Hừm! Thế cậu đã mở được mấy chức năng trong hệ thống rồi?”

Hắn đã từng ăn nhiều đau khổ với cái hệ thống này, nay cũng muốn truyền đạt lại những kinh nghiệm đó cho những người đi sau.

Lời của Nam Phong vừa phát ra thì trong đầu của hắn chợt vang lên một giọng nói.

[Chết mẹ!]

“Chết mẹ gì vậy, hệ thống?” Nam Phong nghi ngờ hỏi, nhưng đáp lại hắn là một bầu không khí im lặng.

Thành Nam nghe thấy Nam Phong hỏi như vậy thì nghi ngờ: “Mở chức năng của hệ thống là như thế nào?”

“Giống như là mấy chức năng ô không gian, gian hàng vân vân và mây mây.”

“À! Hóa ra là vậy, thế thì em có được chức năng ô không gian!”

Hự!

“Gian hàng mua bán!”

Hự!

“Thu thập vật phẩm tự động!”

Hự!



Từng câu nói của Thành Nam như những con dao sắc nhọn cắm thẳng vào trái tim yếu đuối của Nam Phong.

“À! Mà cái này ngay từ lv1 em đã có rồi!”

Hự hự hự…!

Nam Phong nghe thấy vậy thì tức đến hộc máu, cái mẹ gì đây, troll nhau à?

“Này hệ thống, hệ thống dễ thương, hệ thống đẹp trai, hệ thống tài năng, tận tâm, mày nghe thấy gì chưa hả? Cái dcm hệ thống này, mày lên tiếng đi chứ sao lại im lặng như thế hả? Nếu mày mà là vật thể có thật thì tao sẽ táng cho mày một cái! DCMMMM….!”

Nam Phong dùng những từ ngữ mỹ miều nhất để nói chuyện với cái hệ thống chết tiệt này nhưng nó vẫn tỏ ra im lặng đến cùng và sau đó gửi lại một dòng tin nhắn:

[Hệ thống đang trong quá trình cập nhập, xin ký chủ hãy đợi tầm 10 ngày, nửa tháng hệ thống sẽ hoạt động trở lại!]

“Cái dcm, mày định giả bộ trốn à! Tao FUCK!”

***

Ba ngày sau.

Tại một nơi nào đó trên lãnh thổ Trung Quốc.

Một người thanh niên hớt hải chạy vào trong một căn nhà gỗ trên đỉnh núi, người này quỳ gối trước một ông lão mặc trang phục cổ trang màu trắng sữa và nói: “Thưa sư phụ, con có một tin tức rất quan trọng về sự hưng thịnh của chúng ta!”

Ông lão mặc trang phục màu trắng từ từ hé mở đôi mắt của mình ra và nói: “Có gì thì nói đi, đừng có làm phiền ta tiềm tu, thế giới đang gặp phải một kiếp nạn to lớn và ta phải nhanh chóng tăng cao công lực của mình để dẫn dắt môn phái trải qua trận hạo kiếp này!”

Người thanh niên này hấp tấp nói: “Việc này có liên quan đến xác sống và noãn ngọc của chúng, có nó chúng ta sẽ gia tăng công lực của mình một cách nhanh chóng!”

“Oh! Ngươi nói đi…”



Tại một góc bí ẩn giữa lòng thành phố New York, nơi mà Zombie không thể lọt vào.

Hai người vận đồ đen cùng với áo choàng dài đến tận gót chân đang cùng nhau luyện tập.

Bỗng dưng, một dòng tin tức bằng tiếng Anh phát ra từ chiếc đài radio cũ kỹ khiến cho một trong hai người để ý đến.

“Noãn ngọc sao? Công dụng tăng cường thể chất?”

Sau đó người này nhìn về phía cộng sự của mình và nói: “Robin, chúng ta đi xem thử thứ thần dược đó có thật sự tồn tại hay không?”

“Yes sir, Mr. Wayne!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương