Editor: Hủ Nương

"Người đẹp trai đến mức thiên địa thất sắc nhật nguyệt vô quang* như vậy chắc phải là siêu sao nổi danh tinh tế nhỉ?" Ngũ Tử Mặc nhéo cằm, tiếp tục bình luận hình ảnh 3D giữa không trung.

*: Đẹp đến mức trời đất không sánh bằng, đẹp che cmnl ánh sáng nhật nguyệt, đại khái là đẹp vãi nồi :v

Cậu không hề biết rằng những lời vừa nói ra khiến những tầm mắt vốn dĩ đang đặt trên người cậu trở nên quỷ dị vô cùng. Có đôi người còn lộ ra biểu tình trợn mắt há mồm như đang nhìn thấy thằng ngốc.

Đúng thế, người có thể so sánh hình ảnh 3D của Nguyên Soái đại nhân thành siêu sao cũng chỉ có vị Ngũ Tử Mặc - người từ thế giới khác - mà thôi.

Tuy nhiên những người khác không biết bên trong Ngũ Tử Mặc đã đổi thành một linh hồn từ thế kỷ 21. Vì thế khi nghe được cậu nói như vậy, mọi người đều rụt rè cách xa vài bước.

Phải biết rằng Nguyên Soái đại nhân tuy rằng không phải minh tinh nhưng fans sùng bái hắn có thể nói là bao trọn toàn bộ tinh tế từ người già mấy trăm tuổi cho tới đứa trẻ ba tuổi à nha!

May mà hôm nay Ngũ Tử Mặc vận khí tốt, không đợi cậu tiếp tục bình luận thêm câu nào, một thiếu niên chạy vội ra từ trường học.

Thiếu niên đang chạy vội không quên hô lớn với Ngũ Tử Mặc đang ngắm soái ca: "A Mặc!"

Nghe được âm thanh vừa xa lạ vừa quen thuộc, Ngũ Tử Mặc theo bản năng quay đầu nhìn về phía thiếu niên đang lao về phía mình, ký ức nguyên chủ lại lần nữa tự động hiện lên, theo bản năng nói, "Lyle?"

"Hô hô hô, A Mặc cậu rốt cuộc đã trở lại, tớ, tớ sợ cậu......" Thiếu niên, cũng chính là Lyle, kích động nói với Ngũ Tử Mặc. Tuy nhiên, vừa mở miệng chuẩn bị nhắc tới chuyện kia liền lập tức dừng lại, cẩn thận nhìn về phía Ngũ Tử Mặc, sợ gợi lên chuyện buồn của bạn thân.

"Chuyện đó, chúng ta về ký túc xá trước rồi nói."

Đứng ở cổng lớn, Lyle cũng để ý đến tầm mắt sáng chói từ bốn phía tụ lại.

Vì không biết Ngũ Tử Mặc đã nói ra câu nói khủng khiếp gì, Lyle còn tưởng rằng trong mắt những người này đang cười nhạo Ngũ Tử Mặc.


Trong lòng sốt ruột, không đợi Ngũ Tử Mặc trả lời, Lyle liền trực tiếp kéo tay Ngũ Tử Mặc chạy vào bên trong trường học.

Đột nhiên bị người khác kéo đi, Ngũ Tử Mặc cũng không cự tuyệt. Qua trí nhớ của nguyên chủ, Ngũ Tử Mặc có thể biết được thiếu niên trước mắt này là người bạn chân chính của nguyên chủ, không phải tên bạn cặn bã trong ký ức kia.

Nhớ tới thủ phạm gián tiếp khiến cho nguyên chủ tâm thần hoảng hốt trượt chân ngoài ý muốn, Ngũ Tử Mặc bĩu môi, tên tiểu nhân hai mặt khẩu phật tâm xà, loại người khốn nạn như vậy đúng là nơi nào cũng tồn tại được.

Trường quân đội đệ nhất Liên Bang độc chiếm một hòn đảo nhỏ, diện tích tuyệt đối rộng lớn, chưa nói đến khu dạy học hay sân huấn luyện gì đó, ngay cả ký túc xá cũng là loại hai người ở đầy đủ tiện nghi, giữa phòng còn có thư viện, phòng huấn luyện và phòng bếp nguyên bộ.

Đứng ở ký túc xá tiếp tục đánh giá nơi ở, cậu nhìn thấy các loại đề thi nguyên bộ cái nào cũng không thiếu, không uổng danh là học viện đệ nhất Liên Bang, giàu đến vô nhân tính.

Không có người ngoài, Lyle mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ là lúc Lyle quay đầu nhìn về phía bạn thân lại thấy trên mặt cậu là vẻ mặt tò mò đánh giá làm Lyle nghi hoặc cái phòng ký túc đã ở một năm rưỡi rồi có cái gì mới lạ.

Thiếu niên Lyle này cùng Ngũ Tử Mặc là hai hệ khác nhau, ngay cả thành tích cũng là một trên trời một dưới đất.

Hệ hậu cần nguyên bản chính là nơi thu dụng học tra (trái nghĩa với học bá) của trường quân đội đệ nhất, mà Lyle lại càng là học tra trong học tra.

Vì thế lúc nhập học, khi biết được vị học bá hệ chỉ huy quân sự là bạn cùng phòng của mình, nói thật, tính cách yếu đuối nhát gan như Lyle ngay từ đầu cảm thấy chút sợ hãi.

Tuy nhiên sau khi ở chung một thời gian, Lyle phát hiện Ngũ Tử Mặc tuy rằng là học bá hệ chỉ huy quân sự nhưng không hề giống những người cao cao tại thượng làm vẻ ta đây, hơn nữa mọi người đều là người thường, ở chung càng thêm hòa hợp, do đó trở thành bạn tốt.

Cứ cho là Lyle biết rõ có lẽ có một ngày bạn tốt của mình sẽ thức tỉnh thành một dẫn đường trân quý thì Lyle cũng tin tưởng tình bạn của bọn họ sẽ không thay đổi.

Ba ngày trước biết được bạn tốt căn bản không hề thức tỉnh khiến Lyle ở trong trường học vô cùng sốt ruột, nhưng nếu không có lý do chính đáng mà tự ý xin nghỉ cũng không được.

Kỳ thật hai ngày này chỉ cần tan học Lyle đều chạy đến cửa lớn học viện chờ, hy vọng có thể nhìn thấy Ngũ Tử Mặc trước tiên.


Đợi hai ngày, rốt cuộc cũng thấy Ngũ Tử Mặc xuất hiện, Lyle đương nhiên là kích động.

Nhìn khi thấy Ngũ Tử Mặc ngồi xuống, Lyle lập tức chạy đến phòng bếp rót nước đưa cho cậu.

"Cảm ơn." Ngũ Tử Mặc tiếp nhận ly nước, đối với sự lo lắng phát ra từ nội tâm của thiếu niên, cậu lộ ra tươi cười như ngày thường.

Lyle kỳ thật vẫn luôn cẩn thận quan sát biểu tình Ngũ Tử Mặc, chờ đến khi đối phương lộ ra tươi cười quen thuộc mới thật sự thả xuống một hơi.

"A Mặc, cậu không có việc gì là tốt rồi, cái kia, khụ khụ, dẫn đường gì đó, kỳ thật không thức tỉnh cũng khá tốt. Dù sao, dù sao cậu vẫn luôn là học bá mà, đúng không, lúc trước cậu không phải dẫn đường nhưng cũng đã rất lợi hại ở hệ chỉ huy quân sự rồi." Lyle nói chuyện vụng về, không biết nên làm sao để an ủi bạn thân, đành phải lộ ra biểu cảm tùy ý, tuy rằng đôi tay đang nắm quần khẩn trường muốn chết.

Nghe xong Lyle vụng về an ủi, Ngũ Tử Mặc buông ly nước trong tay, ngẩng đầu đối diện với hai mắt Lyle, chân thành mở miệng nói: "Cảm ơn cậu, Lyle."

Lời cảm ơn này không phải bản thân cậu nói mà là cậu đang đại biểu cho nguyên chủ nói. Tuy rằng lúc nguyên chủ mắt mù, đem một tên điên trở thành bạn tốt, nhưng Lyle lại là người thật lòng quan tâm nguyên chủ. Nguyên chủ có thể có được người bạn tốt như vậy, Ngũ Tử Mặc cảm giác được an ủi sâu sắc.

"Ha hả,cậu nói đúng, dẫn đường gì đó, nếu đã qua rồi, chúng ta cũng không nhắc lại." NhìnLyle lộ ra biểu tình nghi hoặc, Ngũ Tử Mặc cười cười, tùy ý kéo ra đề tài.

Dẫn đường tương đương với việc cúc hoa tàn, cho nên chúng ta liền đem nó coi như mây khói bay theo gió trên trời luôn là tốt nhất.

"Tuy nhiên tớ có khả năng sẽ chuyển hệ."

"A?! Sao cậu lại nghĩ đến việc chuyển hệ, cậu không phải đang học rất tốt ở hệ chỉ huy sao? Chẳng lẽ, chẳng lẽ là bởi vì Borg? Hắn ta...... A Mặc, không đáng đâu!" Nghe được bạn thân muốn chuyển hệ, Lyle sốt ruột.

Lyle nói chuyện không phải quá nhanh nhẹn, chỉ là nhớ tới tên Borg kia, sắc mặt trong lúc nhất thời cũng héo queo, không biết nên làm sao an ủi Ngũ Tử Mặc.

Borg trong miệng Lyle, đã từng là bạn bè tốt nhất của nguyên chủ, hơn nữa hắn ta cùng nguyên chủ còn là cùng hệ cùng lớp, cho nên nói thật là cảm tình của nguyên chủ đối với Borg sâu sắc hơn Lyle.


Vì thế, khi Borg biết được nguyên chủ không thể thức tỉnh trở thành dẫn đường thì lập tức trở mặt mới khiến nguyên chủ đả kích lớn như vậy.

Nghe thấy Lyle nhắc tới tên đáng chết kia, Ngũ Tử Mặc méo miệng, "Lyle, bình tĩnh một chút, tớ muốn chuyển hệ sao có thể vì tên Borg cặn bã kia?"

"A?" Lyle lần đầu tiên nghe được Ngũ Tử Mặc mắng người như vậy, ngơ ngác nhìn cậu, có chút phản ứng không kịp.

"A cái gì ?" Ngũ Tử Mặc duỗi tay chụp vào Lyle đang sững sờ, nhớ tới một chuyện, mở miệng dặn dò Lyle: "Về sau nếu nhìn thấy tên khốn kiếp kia thì không cần để ý đến hắn ta, trốn xa được bao nhiêu thì trốn biết chưa?"

Nhắc tới Borg, ký ức cũng tự động trồi lên, nhìn trong trí nhớ tên kia ở trước mặt nguyên chủ giả vờ ôn nhu săn sóc, là người đàn ông dịu dàng như ánh mặt trời. Sau khi nguyên chủ không thể thức tỉnh thành dẫn đường lại nhanh chóng trở mặt không quen, còn lộ ra một bộ dáng khinh thường. Hành vi như vậy, Ngũ Tử Mặc sao có thể không biết đối phương đang đánh bàn tính gì chứ.

Không sai, vị Borg kia đúng là một lính gác đã thức tỉnh.

Tuy năng lực lính gác mới thức tỉnh của hắn ta chỉ có thể tính là bình thường, nhưng hắn ta lại có xuất thân cao, vì thế khi biết được trong tân sinh có một "khối ngọc thô" như vậy, lập tức nổi lên tâm tư.

Lính gác có năng lực nửa vời như hắn ta, dù được gia tộc có thực lực làm chỗ dựa cũng không nhất định có thể được ghép đôi với một vị dẫn đường.

Nếu có thể xoát độ hảo cảm trước mặt Ngũ Tử Mặc, chờ đến Ngũ Tử Mặc chính thức thức tỉnh thành dẫn đường, trừ phi xác suất ghép đôi của bọn họ thấp hơn 30%.

Nếu không thì lấy suy nghĩ của dẫn đường, cứ cho là Ngũ Tử Mặc lựa chọn lính gác, cơ hội rất lớn sẽ lựa chọn Borg.

Sau đó Borg lại vận dụng một chút quan hệ gia tộc sau lưng là đã có thể có được một người dẫn đường trân quý, không cần sợ vì chứng cuồng nộ mà gặp nguy hiểm.

Kế hoạch của Borg, là người có tâm tư đương nhiên có thể nhìn ra, chỉ là Borg chiếm được tiên cơ đầu tiên, hơn nữa có gia tộc sau lưng hắn ta, những người khác dù cũng có ý nghĩ với Ngũ Tử Mặc cũng chỉ có thể một bên quan sát.

Bởi vậy khi biết được Ngũ Tử Mặc không thể trở thành dẫn đường, những nhóm lính gác bị gia tộc Borg ngoài sáng trong tối uy hiếp sao lại không cười nhạo Borg ngu ngốc.

Thẹn quá thành giận, Borg mới quyết đoán tàn nhẫn trực tiếp trở mặt như vậy.

Borg trở mặt, đối với nguyên chủ mà nói chính là đả kích vô cùng lớn.


Hơn một năm ở chung, có lẽ ở đáy lòng nguyên chủ đã có chút cảm tình mông lung với Borg, nhưng hết thảy điều này đều theo nguyên chủ rời đi mà tan thành mây khói.

Do vậy đối với tên Borg này, đến từ thế kỷ 21 - Ngũ Tử Mặc vô cùng không thích. Vì nguyên chủ, cậu khẳng định sẽ không bao giờ buông tha hắn ta.

Giới hacker ai không biết MO đại thần là một người hung tàn có thù tất báo? Còn nếu hỏi thủ đoạn cậu báo thù đáng khinh thế nào thì nhìn cậu trực tiếp đem địa chỉ IP của F trực tiếp đóng gói gửi cho FBI thì biết.

Phải biết rằng tội F phạm phải, phán ngồi tù mấy trăm năm cũng dư dả.

"Chà chà chà, cậu nói xem tớ nên làm sao để chiêu đãi tên khốn kia đây?" Ngũ Tử Mặc nhấc chân, vuốt cằm, tươi cười đáng khinh treo trên khuôn mặt thanh tú thật sự làm người ta không nỡ nhìn thẳng.

Chỉ đáng thương Lyle ngồi ở đối diện hoàn toàn không biết phong cách của bạn thân đột biến, lúc nghe thấy Ngũ Tử Mặc phát ra tiếng cười chỉ cảm toàn thân dựng hết lông.

Không biết có phải hay nhận ra nụ cười của mình dọa tới bạn nhỏ đối diện rồi hay không, biểu tình Ngũ Tử Mặc chợt tắt, nháy mắt khôi phục nguyên trạng, so với biến sắc mặt còn nhanh hơn.

Đề tài cũng không còn ở trên người kẻ đáng khinh kia mà là tiến đến bên người Lyle, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Lyle mở miệng nói.

"Lyle, tớ chuyển tới hệ hậu cần học cùng lớp với cậu được không?"

"Gì?!" Một học bá hệ chỉ huy chạy tới hệ hậu cần - nơi học tra tụ tập, sẽ hù chết người đó!

"Không đúng, tớ nhớ rõ cậu là hệ quản lý hậu cần nhỉ?"

Bị lời tuyên bố của Ngũ Tử Mặc làm giật mình hốt hoảng một hơi không dám thở, chỉ là còn không đợi Lyle thả lỏng lại bị câu nói không mang thở dốc của Ngũ Tử Mặc dọa đến suýt chút nữa trợn trắng mắt.

"Tớ muốn chuyển đến hệ kỹ thuật thông tin, tuy nhiên tớ nhớ rõ quản lý hậu cần và kỹ thuật thông tin là phòng học cách vách ha? Vậy về sau chúng ta có thể học gần nhau rồi, thật tốt!"

"......"

Không tốt! Vô cùng không tốt!
..........

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương