Người Yêu Hoàn Mỹ
Chương 47: Cùng vui vẻ(1) – Ngoại truyện 1

[Ebook] “Anh nghe rồi, cậu ta nói vận động quá độ là không tốt. Nhưng vận động vừa phải thì vẫn có thể...Mặc dù độ khó hơi cao, nhưng kỹ thuật này anh tự tin mình vẫn có được.”- Đường Thần Duệ

~~~

Bụi bặm rơi đầy, sau cơn mưa trời lại sáng.

Ngay sau đó một ngày, bác sĩ Thiệu cứu tinh của mọi người lại lần thứ hai lên sân khấu.

Sau một loạt kiểm tra lặp đi lặp lại nhiều lần, chuẩn đoán kỹ càng và tỉ mỉ, cùng với nhiều lời giải thích bằng thuật ngữ chuyên nghiệp khác nhau, kết luận cuối cùng đưa ra chỉ có một: vết thương ở mắt Tịch Hướng Vãn, có thể chữa lành được!

Đường Thần Duệ lập tức thở phào một hơi, đưa vợ chưa cưới trở về nhà. Bút thần của bác sĩ Thiệu vung lên, viết ra một đơn thuốc dài dằng dặc, chẳng cần biết nó tốn bao nhiêu tiền, chỉ cần có tác dụng liền kê, để cho Đường Thần Duệ đem tiền ra trả, nhân cơ hội giúp ví tiền của cậu ta bớt mập một chút.

Buổi tối, bác sĩ Thiệu mang theo túi lớn túi nhỏ đủ loại thuốc đem đến cho Đường Thần Duệ, có mấy vị là thuốc Đông y cổ truyền, đốt lửa sắc thuốc, thời gian và số lượng đều cần phải chú ý, Thiệu Kỳ Hiên liền làm mẫu cho Đường Thần Duệ xem một lần, rồi bảo anh bưng ra cho Hướng Vãn uống.

Thiệu Kỳ Hiên ở một bên đắc ý hả hê nói: “Ôi chao, cậu nhìn màu thuốc này mà xem, chính là kiểu ngấm bảy phần đấy, tuy là thuốc Đông y, nhưng bên trong lại mang theo vị trà tinh tế, đấy chính là chỗ tinh hoa của nó...”

Thiệu Kỳ Hiên đứng một bên không ngừng ba hoa chích choè, Đường Thần Duệ lại không hề chớp mắt, chậm rãi bưng thuốc đến gần miệng Hướng Vãn, chờ cô ngửa đầu uống xong, mới ôm vai cô, dịu dàng hỏi: “Thuốc này có dễ uống không?”

Hướng Vãn trầm mặc một lúc lâu...

“...Dễ uống ——" cái rắm ấy! Lão bác sĩ Thiệu lòng dạ hiểm độc chết người này, kê ra cái loại thuốc quỷ quái gì không biết! Màu của nước trà nhưng vị lại như thuốc trừ sâu DDVP[1]... Đây là thuốc diệt gián thì có!

Hướng Vãn cố nén nhịn một hồi, cuối cùng chịu không được, cúi đầu nôn mửa một trận.

Cảm giác đầu váng mắt hoa khiến Hướng Vãn vô cùng phiền muộn. Cô chỉ bị cận thị thôi, thế mà uống xong thuốc Thiệu Kỳ Hiên đưa cho lại có phản ứng hệt như mang thai vậy, meo meo, quá là văn nghệ ấy chứ.

“Em không sao, chỉ là vị của thuốc kia...” Lời còn chưa nói xong, trong bụng lại như có thứ gì dời sông lấp bể mà tiến đến, wow tới wow lui một trận ra trò.

Đường Thần Duệ chậm rãi đem tầm mắt chưa từng dời khỏi gương mặt vợ sắp cưới của mình chuyển sang Thiệu Kỳ Hiên, mặt không đổi sắc liếc nhìn một cái —— không nhiều, chỉ liếc có đúng một cái mà thôi.

Cả người Tiểu Thiệu như vỡ vụn, bị cái nhìn này của Đường Thần Duệ làm cho co rúm lại sợ hãi.

Áp lực thật lớn!

Đường Thần Duệ tên này, tuyệt đối sẽ là kẻ vì đàn bà mà ra tay tàn độc với người khác. Thiệu Kỳ Hiên thật là vô tội: “Cái gì chứ...Cậu có nhìn tôi cũng vô dụng thôi, mặc dù có chút khó uống, nhưng thuốc này thật sự rất tốt! Chẳng lẽ tôi lại đi lừa cậu sao?”

Đúng là sẽ không.

Đường Thần Duệ cũng không phải kiểu người không chịu nói lý lẽ. Cho dù là trẻ nhỏ hay người lớn, lúc mắc bệnh không thích uống thuốc đắng luôn là một vấn đề nghiêm trọng. Đường Thần Duệ nghĩ ngợi một lúc, bưng bát thuốc còn chưa uống hết lên, ngậm một ngụm vào trong miệng, đột ngột cúi thấp người bón sang cho cô.

Hai người đang đứng tại chỗ lập tức có hai phản ứng hoàn toàn trái ngược.

Thiệu Kỳ Hiên cười khà khà, rất biết điều xoay người rời đi, đem cửa phòng đóng lại một màn lửa nóng trước mắt; còn Tịch Hướng Vãn thì sao, không có phản ứng giống như trong tưởng tượng kiểu ‘ngượng ngùng cúi đầu e thẹn’, mà lại bĩu môi, ghét bỏ nghiêng đầu tránh đi.

"..."

—— thực sự không thể trách đứa nhỏ này có loại phản ứng không chút biết điều như thế được.

Ai bảo Tiểu Tịch nhà chúng ta là một người tính tình thành thật chứ, đối với một người từng tiếp thu qua quan niệm vệ sinh sạch sẽ của người hiện đại mà nói, mẹ ơi, cái loại mớm thuốc bằng miệng này mất vệ sinh vô cùng đấy nhé.

Đường Thần Duệ tuyệt đối là kiểu người nghĩ gì làm nấy, vệ sinh thì sao, mặt mũi thì sao, cứ thế nắm cằm của cô chuyển đầu sang, đôi môi mỏng in lên, cạy mở hàm răng liền lập tức tiến vào.

Nhất định bởi vì đã lâu lắm rồi không chạm vào cô.

Bằng không làm sao chỉ mới cắn đầu lưỡi của cô, anh đã có phản ứng cơ chứ.

Có một câu cửa miệng nói rất hay về chuyện này: nhất lồ lộ, nhì lẳng lơ, ba thuần khiết[2]. Đối với loại đàn ông đã sớm nhìn hết sắc xuân như Đường Thần Duệ mà nói, kiểu người gợi cảm lồ lộ nhìn đã chán ngấy rồi, chỉ có cô nàng trông như xử nữ trước mắt này mới khiến cho người ta cảm thấy mơ màng vô hạn, mới có thể thu hút được anh. Hơn nữa đã động lòng, một khi ham muốn sẽ cực kì khó cầm giữ bản thân, kích nổ XX trong khoảng thời gian ngắn không là vấn đề khó.

Hướng Vãn nuốt nước miếng: "Anh muốn làm gì?"

Thực sự là biết rõ rồi còn hỏi.

Đường Thần Duệ mỉm cười, "Ngày cưới đã định vào hai tháng sau, mấy ngày nay thân thể của em cũng không tệ lắm, nên thích ứng với thứ gì đó đã đứng thẳng một chút rồi.”

"...!"

Rõ ràng chính là muốn cùng cô làm cái việc dâm tà kia, mệt anh còn có thể nói nghe đúng lý hợp tình đến vậy. Có thể thấy được những ngày tháng an nhàn sau khi kết hôn của cô sẽ không có nhiều lắm, bởi chỉ cần một câu “Nghĩa vụ vợ chồng” của Đường Thần Duệ đã có thể dựa vào pháp luật mà đè bẹp cô xuống rồi.

Hướng Vãn đẩy đẩy anh, "Vậy em cũng cần có thời gian chuẩn bị một chút chứ."

"Không cần," Đường Thần Duệ mập mờ cọ xát trên cần cổ của cô: “Anh dẫn em đi, làm người của anh thì không cần thời gian chuẩn bị."

Đúng lúc này, ngoài cửa bỗng có những tiếng vang như gà con mổ thóc, sau đó giọng nói của bạn học Tiểu Thiệu liền cất lên, cực kỳ vô tội: “Thần Thần ~~ Sức khỏe Tiểu Tịch không còn gì đáng ngại, qua một thời gian ngắn nữa sẽ khôi phục thị lực ngay thôi, có điều nếu muốn vận động kịch liệt thì cần phải chú ý, cơ thể không chịu được sức nặng quá lớn đâu, nhưng cậu cũng không nên lo lắng quá làm gì ~~ Thần Thần tôi đi đây, bye bye nhé~~o( ̄▽ ̄)ブ~~ "

Đường Thần Duệ: "..."

Người như Thiệu Kỳ Hiên không ngờ cũng có lúc ngây thơ chân thành đến vậy ~~~

Đường Thần Duệ cúi đầu nói một câu ác độc: “Một ngày nào đó nhất định phải khiến tên kia táng gia bại sản không thể nào thoát thân mới được...”

Hướng Vãn nhất thời thấy được ánh sáng của hy vọng phía trước, cầm lông gà làm thẻ lệnh, hắng giọng giả bộ đứng đắn nói: “Phải chú ý đến thân thể của em đấy nhé...”

Đường Thần Duệ thật hết cách với cô, buông lời đầy ý tứ sâu sắc: “Sau này sẽ không dễ dàng trốn thoát như vậy đâu.” Nói rồi buông tay, thoải mái thả cô đi.

Muốn một người đàn ông làm đến nửa đường rồi dừng lại quả thực không phải chuyện dễ dàng, Tịch Hướng Vãn cười khà khà, nghênh ngang chui ra từ dưới thân anh, vỗ vỗ đầu anh, nhìn đầy yêu thương, khen ngợi nói: "Thiếu niên có chí thật đáng khen ~~~ "

||||||

Không thể nhịn được nữa... Thực sự không thể nhịn được nữa...

Tịch Hướng Vãn vừa bước xuống khỏi giường, người đàn ông vẫn đang duy trì trầm mặc phía sau bỗng nhiên ôm lấy cô thật chặt, không chờ cô kịp kêu lên một tiếng, những nụ hôn sâu mạnh mẽ quen thuộc của Đường Thần Duệ đã tới tấp rơi xuống.

“Vốn định buông tha cho em hôm nay, nhưng mà bây giờ anh thay đổi quyết định.”

“Bác sĩ Thiệu đã nói... !“

“Anh nghe rồi, cậu ta nói vận động quá độ là không tốt. Nhưng vận động vừa phải thì vẫn có thể...” Anh đè lên người cô, vươn tay tiến vào cởi bỏ móc khóa nội y, cười đến mức mặt mũi đều cong lại: “Mặc dù độ khó hơi cao, nhưng kỹ thuật này anh tự tin mình vẫn có được.”

"..."

Cho nên nói, làm người không thể quá kiêu ngạo, bằng không rất dễ bị phản công...

~~~

Tác giả có lời muốn nói: Chương trước là kết thúc, các bạn độc giả đều phản ứng nói rằng kết thúc quá nhanh, rất nhiều vấn đề còn chưa được giải thích rõ ràng, tôi nghĩ ngợi một hồi, quyết định dùng hình thức này viết cho xong câu chuyện. Không biết có viết dài được không, nhưng sẽ cố đem những chuyện không rõ ràng trước kia viết cho thật rành mạch ~~~~ phong cách thì vẫn thế, giống như chương này vậy, mặc dù hơi ngắn chút... Cứ viết tiếp như thế chắc sẽ không có chuyện gì đâu nhỉ o(////▽////)q...

[1] Thuốc sâu DDPV (Dichlorvos): là một chất lỏng không màu, mùi tương đối dễ chịu, tác động rất nhanh chóng trên nhiều loài côn trùng nhai gặm và chích hút, được dùng rộng rãi trong bảo vệ thực vật và trong vệ sinh phòng dịch.

[2] Nhất lồ lộ, nhì lẳng lơ, ba thuần khiết: Nguyên văn là ‘Nhất lộ nhị tao tam thuần’, tức là ba kiểu phụ nữ dễ khiến đàn ông gợi lên dục vọng nhất. Kiểu thứ nhất là dạng người lộ liễu, kiểu thứ hai là dạng người lẳng lơ phong tình, kiểu thứ ba là thanh thuần tinh khiết như em gái nhỏ. Tớ tưởng kiểu lăng lơ phải thứ nhất chứ, hóa ra đàn ông thấy em nào ngực to mông nảy là chấm đầu tiên à

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương