Người Yêu Của Naraku Nham Hiểm
-
Chương 22
Jaken biết được tin Inuyasha muốn vứt bỏ huyết thống yêu quái để biến thành con người, trong đầu nó rối thành một mớ bòng bong, không biết nên làm thế nào cho phải, chỉ biết nhanh chóng bẩm báo mọi chuyện với Sesshomaru.
Jaken cưỡi trên lưng yêu quái, vội vã bay về, nhưng nó không biết là cùng lúc đó, đám yêu quái tìm đến Sesshomaru, tình nguyện gia nhập trận chiến với bộ tộc Mèo rừng. Jaken hoang mang hô to gọi nhỏ, chưa nhìn thấy bóng dáng nó nhưng đã nghe được giọng nói của nó từ xa vọng lại.
“Sesshomaru-sama. không tốt, có chuyện lớn! Có chuyện lớn!” Jaken cầm gậy đầu người, chạy về phía Sesshomaru. Khi chạy đến gần, Jaken mới phát hiện có rất nhiều yêu quái đứng sau Sesshomaru, hắn bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, cảm giác như có một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đại não làm nó tỉnh táo.
Jaken có thể đoán được Sesshomaru sẽ tức giận như thế nào sau khi nghe tin tức này, nhưng… quan trọng hơn là ở đây có rất nhiều yêu quái. Vừa rồi nó hô to gọi nhỏ như vậy, nếu bây giờ lại bẩm báo riêng với Sesshomaru-sama thì không ổn.
“Chuyện gì?” Sesshomaru cúi đầu, con ngươi màu vàng điềm tĩnh, nét mặt không gợn sóng.
“… À, cái này….” Jaken đổ mồ hôi, cẩn thận nhìn đám yêu quái sau lưng Sesshomaru. Suy nghĩ cho mạng nhỏ của mình, Jaken nghĩ nó nên bẩm báo riêng với Sesshomaru-sama, nếu tin tức này lan truyền khắp nơi thì mặt mũi Tây quốc không biết để vào đâu, đường đường là Nhị điện hạ của Tây quốc lại muốn trở thành con người thấp hèn!
Sesshomaru thấy Jaken quỳ trên mặt đất, ấp úng không nói nên lời, hắn khẽ nhíu mày, con mắt màu vàng lộ ra mấy phần uy nghiêm. Jaken vốn đã căng thẳng, nay lại càng thêm hoảng sợ, nó nghi mình có thể chết dưới khí thế mạnh mẽ của đại yêu quái. Nói cũng không được, không nói cũng không xong, Jaken khó khăn nuốt nước miếng, âm thầm chửi rủa Inuyasha. Con người thấp hèn thì có gì tốt! Tây quốc có Nhị Điện hạ như Inuyasha thật sự là một sự sỉ nhục, hắn dám có suy nghĩ vứt bỏ huyết thống yêu quái để biến thành con người thấp hèn dơ bẩn! Nếu như trong lúc nhạy cảm này, chuyện này trở thành sự thật, Tây quốc sẽ bị bộ tộc mèo rừng chế nhạo, Khuyển tộc sẽ trở thành trò cười. Bán yêu quả nhiên vô dụng!!!
Jaken muốn kéo dài thời gian, đợi đến lúc yêu quái đi hết mới bẩm báo, nhưng khí thế của Sesshomaru quá mạnh, tiểu yêu quái căng thẳng đến mức suýt chút nữa không giữ được bí mật. Jaken tuy chỉ là một tiểu yêu quái nhưng rất trung thành, nó cố lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn Sesshomaru, căng thẳng nói: “Dạ… Sesshomaru-sama, chuyện này…. có thể…. đợi lát nữa mới nói được không ạ?’
Sesshomaru khẽ nhíu mày. Jaken thất thố hô to gọi nhỏ một hồi, cuối cùng lại không nói ra được có chuyện gì xảy ra. Sesshomaru biết rõ Jaken là tiểu yêu quái hay lảm nhảm, chuyện không quan trọng cũng có thể khiến nó hoảng hốt, lảm nhảm một hồi lâu. Bởi vậy, Sesshomaru không quá kỳ vọng vào chuyện lớn trong lời nói của Jaken.
Sesshomaru chỉ nhíu mày, trên người không tỏa ra một tia sát khí, Sesshomaru cúi đầu nhìn Jaken, không nói một lời. Tiểu yêu quái nhát gan, run lên cầm cập, âm thầm mắng chửi Inuyasha, liều mình cầu khẩn hôm nay không phải là ngày chết của hắn.
“… Dạ… Thuộc hạ đi tìm Inuyasha, tuy hắn chỉ là bán yêu, nhưng nói thế nào đi nữa hắn vẫn là huyết mạch của Khuyển tộc Tây quốc… Vì lẽ đó mà thuộc hạ tự chủ trưng đi tìm hắn giúp đỡ chúng ta đối phó với bộ tộc Mèo rừng, cũng giúp Sesshomaru-sama vơi đi một phần gánh nặng….” Dưới khí thế mạnh mẽ của Sesshomaru, Jaken ấp úng nói, sau đó không dám nói thêm gì nữa, sợ hãi nhìn Sesshomaru, cẩn thận quan sát phản ứng của hắn, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, nhắm chặt hai mắt.
“Sau đó thì sao, tên kia đâu? Nhát gan nên không dám tới? Hay không muốn giúp người anh trai này?” Sesshomaru không thấy tức giận với việc Jaken tự chủ trương. Tuy thường ngày hắn rất xem thường em trai bán yêu kia, nhưng vào thời khắc quan trọng, hắn không phủ nhận mối quan hệ của hai người. Trong tiềm thức của hắn, hắn không chối bỏ Inuyasha hay bài xích hắn, Inuyasha có tư cách nhúng tay vào sự vụ của Khuyển tộc.
“Không phải… ạ…” Jaken đổ mồ hôi lạnh, nó cảm giác nếu hắn nói ra sự thật thì nhất định phải chết, nếu như Inuyasha chỉ bị một vu nữ loài người mê hoặc, có lẽ Sesshomaru-sama tuy tức giận nhưng cũng sẽ bỏ qua. Nhưng Inuyasha lại muốn vứt bỏ huyết thống yêu quái, đồng nghĩa với việc rũ sạch quan hệ với Sesshomaru-sama. Hắn chỉ là một bán yêu bị kẻ khác kỳ thị, làm sao đến lượt hắn ghét bỏ huyết thống yêu quái!
“Vậy thì là gì?” Sesshomaru không cảm xúc nhìn Jaken, tiểu yêu quái chột dạ, run cầm cập, “Tên kia không muốn tham gia trận chiến này?”
“…Cái này…” Jaken nhắm mắt, thấy chết không sờn, “Inuyasha bị một vu nữ loài người mê hoặc, định…. định….”
Sesshomaru nhìn Jaken chằm chằm.
“…. Muốn vứt bỏ huyết thống yêu quái, trở thành một người bình thường, sau đó cưới vu nữ loài người kia…” Vừa dứt lời, Jaken đã nhắm chặt hai mắt chờ đợi cái chết. Quyết định của Inuyasha quá ngu xuẩn!
“….” Sesshomaru không đáp lại.
Một làn gió lạnh lẽo thổi qua, yêu quái ở đây đều cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo trong không khí, dường như nhiệt độ đột ngột giảm xuống, không khí như ngừng lại đến nghẹt thở. Đám yêu quái cảm giác được hơi thở nguy hiểm mãnh liệt, cảm giác như chỉ một giây sau chúng đều sẽ đến gặp tử thần, trong lòng run sợ, không gian im lặng như tờ, không ai dám nói một lời, thậm chí không dám thở mạnh.
Không nhận được một đao đoạt đi tính mệnh như dự đoán, không cảm giác được sự đau đớn, Jaken nơm nớp lo sợ, cẩn thận mở mắt ra, nó nhận ra Sesshomaru vẫn đang cúi đầu nhìn nó, khuôn mặt không cảm xúc. Jaken khẽ rùng mình, cảm giác như có một thanh đao lạnh lẽo đang kề vào cổ.
Jaken dập đầu liên tục, đủ để chứng minh đầu óc nó không đủ thông minh, nói ra chuyện đó vào thời điểm này chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng. “Sesshomaru-sama, Inuyasha thực sự rất ngu xuẩn, dám ghét bỏ dòng máu yêu quái! Bị một vu nữ loài người mê hoặc đến mức không còn biết bản thân mình là ai, thậm chí còn muốn trở thành loài người thấp hèn!!! Vào lúc mà bộ tộc Mèo rừng quay lại báo thù mà Inuyasha lại có ý nghĩ như vậy, thực sự không thể tha thứ!!!”
Sesshomaru trầm mặc, khóe môi hơi cong lên, lộ ra nụ cười hời hợt, nụ cười tao nhã ấy khiến bất kỳ yêu quái nào nhìn thấy cũng hoảng sợ, cảm giác như cái chết gần trong gang tấc, trên cổ kề sẵn một thanh đao lạnh lẽo.
“Cười rồi! Lại cười rồi!!!” Jaken sợ hãi, càng ra sức dập đầu, trán đập mạnh xuống đất. Khi Sesshomaru-sama cười là lúc ngài ấy đáng sợ nhất!
Sesshomaru bỏ mặc Jaken, tao nhã cất bước, chậm rãi đi về một hướng khác, bước chân trầm ổn.
Đám yêu quái thở phào nhẹ nhõm, khi Sesshomaru nở nụ cười đáng sợ chẳng khác nào Tử Thần!!!
Jaken tránh được một kiếp, cả người mềm oặt, co quắp trên đất, “Ta bị tổn thọ rồi, tuổi thọ giảm đi 100 năm…”
Tuy bị dọa đến mức hồn bay phách tán, tiểu yêu quái trung thành vẫn quyết định đuổi theo Sesshomaru, vội vàng cầm gậy đầu người đuổi theo sau, “Sesshomaru-sama, đợi thuộc hạ…”
Đám yêu quái bị bỏ lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đám yêu quái không có gan đi theo, không thể làm gì khác hơn là người nào trở về nơi ở của người đó.
Jaken xuất hiện làm Hoa Hiểu Quỳ cảm thấy bất an, Hoa Hiểu Quỳ vò vò tóc, tại sao cô không nghĩ đến việc này cơ chứ? Inuyasha muốn biến thành con người thì người đầu tiên phản đối chính là Sesshomaru! Bằng thực lực hiện tại của Inuyasha, nếu không có Thiết Toái Nha thì cho dù đợi thêm 100 năm nữa cũng không địch được Sesshomaru. Nhưng bây giờ Thiết Toái Nha vẫn còn ở trong lăng mộ của cha hắn. Inuyasha biến thành con người đồng nghĩa với việc hắn đoạn tuyệt quan hệ với Inu no Taishou… Jaken nói đúng, nếu Inuyasha thực sự làm như vậy thì không hề oan uổng khi gán cho hắn ba chữ “con bất hiếu”.
Hoa Hiểu Quỳ không dám hy vọng Jaken sẽ giữ bí mật chuyện này với Sesshomaru, Jaken không có lý do gì để giúp Inuyasha, hắn chỉ trung thành với chủ nhân của mình.
Aiz, rắc rối cứ thay phiên nhau xuất hiện, trước đây cô chưa bao giờ phải bận tâm nhiều đến vậy. Khi ở hiện đại, cô chỉ phải lo lắng nên ăn gì, ăn cơm hay mì xào, tính toán nên chi tiêu như thế nào cho hợp lý.
Đầu tiên là Ngọc Tứ Hồn, sau đó là Quỷ Nhện, rồi đến Naraku, bây giờ là Sesshomaru, quả nhiên là từ khi Ngọc Tứ Hồn xuất hiện, cô không có lấy một ngày bình yên!
Ngọc Tứ Hồn là vật nguy hiểm nhất, hiện tại Naraku không có ý đồ bất lương…. Vì thế nên Sesshomaru lên sân khấu thay sao? Không ngờ cô xui xẻo đến mức này, đúng lúc đó lại bị Jaken bắt gặp!
Hoa Hiểu Quỳ thở dài, đúng là muốn sống yên ổn cũng không được!
Khuôn mặt của Kaede có một vết thương rất dài, e là sẽ lưu lại sẹo. Năng lực của cô có thể cứu sống người đang hấp hối, nhưng không thể giúp vết thương trên mặt Kaede không để lại sẹo, cô chỉ có thể hái thảo dược để giúp đỡ.
Hoa Hiểu Quỳ cảm thấy đã hái đủ, đám thảo dược cô vừa hái có thể dùng trong mấy ngày. Hoa Hiểu Quỳ vừa ôm thảo dược đứng dậy, đột nhiên rùng mình, trong gió có xen lẫn hơi thở lạnh lẽo khiến người ta lo sợ.
“Có chuyện gì vậy? Đột nhiên cảm thấy…. rất bất an?” Hoa Hiểu Quỳ nhíu chặt lông mày.
Làn gió thổi qua, cỏ non khẽ đung đưa, tạo ra âm thanh lạo xạo nhỏ bé, không gian yên tĩnh đến lạ thường, thậm chí không có lấy một tiếng chim hót. Hoa Hiểu Quỳ cảm thấy rất kỳ lạ, trong lòng hơi run sợ, sự im lặng kỳ quái như vậy mà cô không hề chú ý! Quả nhiên là cô không cảnh giác!
Không gian trở nên yên tĩnh như vậy, chắc chắn là có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ, Sesshomaru đã tới gần thôn???
Suy nghĩ theo hướng xấu nhất, có thể họ còn đang đánh nhau, động vật rất nhạy cảm với hơi thở nguy hiểm hay yêu khí, nên mới lặng yên không một tiếng động, không dám làm ra động tĩnh gì, sợ gây sự chú ý.
Cho dù thế nào, vẫn phải quay về làng trước!
Cả một đoạn đường yên tĩnh đến lạ thường, dường như có sức mạnh vô hình nào đó khiến vạn vật đều e dè. Đột nhiên Hoa Hiểu Quỳ cảm giác phía trước có một áp lực vô hình, làm người ta sợ hãi đến run rẩy. Hoa Hiểu Quỳ do dự có nên đi đường vòng không, nhưng cô bất ngờ thấy một bóng người màu đỏ xẹt qua trước mắt cô, đập mạnh vào một thân cây rồi rơi xuống đất.
“Inu… yasha?” Hoa Hiểu Quỳ kinh ngạc, không chờ cô hỏi có chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên một sợi roi màu xanh nhạt bay về phía Inuyasha, quất mạnh vào người hắn, sau đó quất mạnh vào thân cây, thân cây vỡ vụn.
Trong rừng, một bóng người màu trắng xuất hiện, Sesshomaru – sát thủ quý tộc.
Jaken cưỡi trên lưng yêu quái, vội vã bay về, nhưng nó không biết là cùng lúc đó, đám yêu quái tìm đến Sesshomaru, tình nguyện gia nhập trận chiến với bộ tộc Mèo rừng. Jaken hoang mang hô to gọi nhỏ, chưa nhìn thấy bóng dáng nó nhưng đã nghe được giọng nói của nó từ xa vọng lại.
“Sesshomaru-sama. không tốt, có chuyện lớn! Có chuyện lớn!” Jaken cầm gậy đầu người, chạy về phía Sesshomaru. Khi chạy đến gần, Jaken mới phát hiện có rất nhiều yêu quái đứng sau Sesshomaru, hắn bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, cảm giác như có một chậu nước lạnh dội thẳng xuống đại não làm nó tỉnh táo.
Jaken có thể đoán được Sesshomaru sẽ tức giận như thế nào sau khi nghe tin tức này, nhưng… quan trọng hơn là ở đây có rất nhiều yêu quái. Vừa rồi nó hô to gọi nhỏ như vậy, nếu bây giờ lại bẩm báo riêng với Sesshomaru-sama thì không ổn.
“Chuyện gì?” Sesshomaru cúi đầu, con ngươi màu vàng điềm tĩnh, nét mặt không gợn sóng.
“… À, cái này….” Jaken đổ mồ hôi, cẩn thận nhìn đám yêu quái sau lưng Sesshomaru. Suy nghĩ cho mạng nhỏ của mình, Jaken nghĩ nó nên bẩm báo riêng với Sesshomaru-sama, nếu tin tức này lan truyền khắp nơi thì mặt mũi Tây quốc không biết để vào đâu, đường đường là Nhị điện hạ của Tây quốc lại muốn trở thành con người thấp hèn!
Sesshomaru thấy Jaken quỳ trên mặt đất, ấp úng không nói nên lời, hắn khẽ nhíu mày, con mắt màu vàng lộ ra mấy phần uy nghiêm. Jaken vốn đã căng thẳng, nay lại càng thêm hoảng sợ, nó nghi mình có thể chết dưới khí thế mạnh mẽ của đại yêu quái. Nói cũng không được, không nói cũng không xong, Jaken khó khăn nuốt nước miếng, âm thầm chửi rủa Inuyasha. Con người thấp hèn thì có gì tốt! Tây quốc có Nhị Điện hạ như Inuyasha thật sự là một sự sỉ nhục, hắn dám có suy nghĩ vứt bỏ huyết thống yêu quái để biến thành con người thấp hèn dơ bẩn! Nếu như trong lúc nhạy cảm này, chuyện này trở thành sự thật, Tây quốc sẽ bị bộ tộc mèo rừng chế nhạo, Khuyển tộc sẽ trở thành trò cười. Bán yêu quả nhiên vô dụng!!!
Jaken muốn kéo dài thời gian, đợi đến lúc yêu quái đi hết mới bẩm báo, nhưng khí thế của Sesshomaru quá mạnh, tiểu yêu quái căng thẳng đến mức suýt chút nữa không giữ được bí mật. Jaken tuy chỉ là một tiểu yêu quái nhưng rất trung thành, nó cố lấy dũng khí, ngẩng đầu nhìn Sesshomaru, căng thẳng nói: “Dạ… Sesshomaru-sama, chuyện này…. có thể…. đợi lát nữa mới nói được không ạ?’
Sesshomaru khẽ nhíu mày. Jaken thất thố hô to gọi nhỏ một hồi, cuối cùng lại không nói ra được có chuyện gì xảy ra. Sesshomaru biết rõ Jaken là tiểu yêu quái hay lảm nhảm, chuyện không quan trọng cũng có thể khiến nó hoảng hốt, lảm nhảm một hồi lâu. Bởi vậy, Sesshomaru không quá kỳ vọng vào chuyện lớn trong lời nói của Jaken.
Sesshomaru chỉ nhíu mày, trên người không tỏa ra một tia sát khí, Sesshomaru cúi đầu nhìn Jaken, không nói một lời. Tiểu yêu quái nhát gan, run lên cầm cập, âm thầm mắng chửi Inuyasha, liều mình cầu khẩn hôm nay không phải là ngày chết của hắn.
“… Dạ… Thuộc hạ đi tìm Inuyasha, tuy hắn chỉ là bán yêu, nhưng nói thế nào đi nữa hắn vẫn là huyết mạch của Khuyển tộc Tây quốc… Vì lẽ đó mà thuộc hạ tự chủ trưng đi tìm hắn giúp đỡ chúng ta đối phó với bộ tộc Mèo rừng, cũng giúp Sesshomaru-sama vơi đi một phần gánh nặng….” Dưới khí thế mạnh mẽ của Sesshomaru, Jaken ấp úng nói, sau đó không dám nói thêm gì nữa, sợ hãi nhìn Sesshomaru, cẩn thận quan sát phản ứng của hắn, khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, nhắm chặt hai mắt.
“Sau đó thì sao, tên kia đâu? Nhát gan nên không dám tới? Hay không muốn giúp người anh trai này?” Sesshomaru không thấy tức giận với việc Jaken tự chủ trương. Tuy thường ngày hắn rất xem thường em trai bán yêu kia, nhưng vào thời khắc quan trọng, hắn không phủ nhận mối quan hệ của hai người. Trong tiềm thức của hắn, hắn không chối bỏ Inuyasha hay bài xích hắn, Inuyasha có tư cách nhúng tay vào sự vụ của Khuyển tộc.
“Không phải… ạ…” Jaken đổ mồ hôi lạnh, nó cảm giác nếu hắn nói ra sự thật thì nhất định phải chết, nếu như Inuyasha chỉ bị một vu nữ loài người mê hoặc, có lẽ Sesshomaru-sama tuy tức giận nhưng cũng sẽ bỏ qua. Nhưng Inuyasha lại muốn vứt bỏ huyết thống yêu quái, đồng nghĩa với việc rũ sạch quan hệ với Sesshomaru-sama. Hắn chỉ là một bán yêu bị kẻ khác kỳ thị, làm sao đến lượt hắn ghét bỏ huyết thống yêu quái!
“Vậy thì là gì?” Sesshomaru không cảm xúc nhìn Jaken, tiểu yêu quái chột dạ, run cầm cập, “Tên kia không muốn tham gia trận chiến này?”
“…Cái này…” Jaken nhắm mắt, thấy chết không sờn, “Inuyasha bị một vu nữ loài người mê hoặc, định…. định….”
Sesshomaru nhìn Jaken chằm chằm.
“…. Muốn vứt bỏ huyết thống yêu quái, trở thành một người bình thường, sau đó cưới vu nữ loài người kia…” Vừa dứt lời, Jaken đã nhắm chặt hai mắt chờ đợi cái chết. Quyết định của Inuyasha quá ngu xuẩn!
“….” Sesshomaru không đáp lại.
Một làn gió lạnh lẽo thổi qua, yêu quái ở đây đều cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo trong không khí, dường như nhiệt độ đột ngột giảm xuống, không khí như ngừng lại đến nghẹt thở. Đám yêu quái cảm giác được hơi thở nguy hiểm mãnh liệt, cảm giác như chỉ một giây sau chúng đều sẽ đến gặp tử thần, trong lòng run sợ, không gian im lặng như tờ, không ai dám nói một lời, thậm chí không dám thở mạnh.
Không nhận được một đao đoạt đi tính mệnh như dự đoán, không cảm giác được sự đau đớn, Jaken nơm nớp lo sợ, cẩn thận mở mắt ra, nó nhận ra Sesshomaru vẫn đang cúi đầu nhìn nó, khuôn mặt không cảm xúc. Jaken khẽ rùng mình, cảm giác như có một thanh đao lạnh lẽo đang kề vào cổ.
Jaken dập đầu liên tục, đủ để chứng minh đầu óc nó không đủ thông minh, nói ra chuyện đó vào thời điểm này chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng. “Sesshomaru-sama, Inuyasha thực sự rất ngu xuẩn, dám ghét bỏ dòng máu yêu quái! Bị một vu nữ loài người mê hoặc đến mức không còn biết bản thân mình là ai, thậm chí còn muốn trở thành loài người thấp hèn!!! Vào lúc mà bộ tộc Mèo rừng quay lại báo thù mà Inuyasha lại có ý nghĩ như vậy, thực sự không thể tha thứ!!!”
Sesshomaru trầm mặc, khóe môi hơi cong lên, lộ ra nụ cười hời hợt, nụ cười tao nhã ấy khiến bất kỳ yêu quái nào nhìn thấy cũng hoảng sợ, cảm giác như cái chết gần trong gang tấc, trên cổ kề sẵn một thanh đao lạnh lẽo.
“Cười rồi! Lại cười rồi!!!” Jaken sợ hãi, càng ra sức dập đầu, trán đập mạnh xuống đất. Khi Sesshomaru-sama cười là lúc ngài ấy đáng sợ nhất!
Sesshomaru bỏ mặc Jaken, tao nhã cất bước, chậm rãi đi về một hướng khác, bước chân trầm ổn.
Đám yêu quái thở phào nhẹ nhõm, khi Sesshomaru nở nụ cười đáng sợ chẳng khác nào Tử Thần!!!
Jaken tránh được một kiếp, cả người mềm oặt, co quắp trên đất, “Ta bị tổn thọ rồi, tuổi thọ giảm đi 100 năm…”
Tuy bị dọa đến mức hồn bay phách tán, tiểu yêu quái trung thành vẫn quyết định đuổi theo Sesshomaru, vội vàng cầm gậy đầu người đuổi theo sau, “Sesshomaru-sama, đợi thuộc hạ…”
Đám yêu quái bị bỏ lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đám yêu quái không có gan đi theo, không thể làm gì khác hơn là người nào trở về nơi ở của người đó.
Jaken xuất hiện làm Hoa Hiểu Quỳ cảm thấy bất an, Hoa Hiểu Quỳ vò vò tóc, tại sao cô không nghĩ đến việc này cơ chứ? Inuyasha muốn biến thành con người thì người đầu tiên phản đối chính là Sesshomaru! Bằng thực lực hiện tại của Inuyasha, nếu không có Thiết Toái Nha thì cho dù đợi thêm 100 năm nữa cũng không địch được Sesshomaru. Nhưng bây giờ Thiết Toái Nha vẫn còn ở trong lăng mộ của cha hắn. Inuyasha biến thành con người đồng nghĩa với việc hắn đoạn tuyệt quan hệ với Inu no Taishou… Jaken nói đúng, nếu Inuyasha thực sự làm như vậy thì không hề oan uổng khi gán cho hắn ba chữ “con bất hiếu”.
Hoa Hiểu Quỳ không dám hy vọng Jaken sẽ giữ bí mật chuyện này với Sesshomaru, Jaken không có lý do gì để giúp Inuyasha, hắn chỉ trung thành với chủ nhân của mình.
Aiz, rắc rối cứ thay phiên nhau xuất hiện, trước đây cô chưa bao giờ phải bận tâm nhiều đến vậy. Khi ở hiện đại, cô chỉ phải lo lắng nên ăn gì, ăn cơm hay mì xào, tính toán nên chi tiêu như thế nào cho hợp lý.
Đầu tiên là Ngọc Tứ Hồn, sau đó là Quỷ Nhện, rồi đến Naraku, bây giờ là Sesshomaru, quả nhiên là từ khi Ngọc Tứ Hồn xuất hiện, cô không có lấy một ngày bình yên!
Ngọc Tứ Hồn là vật nguy hiểm nhất, hiện tại Naraku không có ý đồ bất lương…. Vì thế nên Sesshomaru lên sân khấu thay sao? Không ngờ cô xui xẻo đến mức này, đúng lúc đó lại bị Jaken bắt gặp!
Hoa Hiểu Quỳ thở dài, đúng là muốn sống yên ổn cũng không được!
Khuôn mặt của Kaede có một vết thương rất dài, e là sẽ lưu lại sẹo. Năng lực của cô có thể cứu sống người đang hấp hối, nhưng không thể giúp vết thương trên mặt Kaede không để lại sẹo, cô chỉ có thể hái thảo dược để giúp đỡ.
Hoa Hiểu Quỳ cảm thấy đã hái đủ, đám thảo dược cô vừa hái có thể dùng trong mấy ngày. Hoa Hiểu Quỳ vừa ôm thảo dược đứng dậy, đột nhiên rùng mình, trong gió có xen lẫn hơi thở lạnh lẽo khiến người ta lo sợ.
“Có chuyện gì vậy? Đột nhiên cảm thấy…. rất bất an?” Hoa Hiểu Quỳ nhíu chặt lông mày.
Làn gió thổi qua, cỏ non khẽ đung đưa, tạo ra âm thanh lạo xạo nhỏ bé, không gian yên tĩnh đến lạ thường, thậm chí không có lấy một tiếng chim hót. Hoa Hiểu Quỳ cảm thấy rất kỳ lạ, trong lòng hơi run sợ, sự im lặng kỳ quái như vậy mà cô không hề chú ý! Quả nhiên là cô không cảnh giác!
Không gian trở nên yên tĩnh như vậy, chắc chắn là có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ, Sesshomaru đã tới gần thôn???
Suy nghĩ theo hướng xấu nhất, có thể họ còn đang đánh nhau, động vật rất nhạy cảm với hơi thở nguy hiểm hay yêu khí, nên mới lặng yên không một tiếng động, không dám làm ra động tĩnh gì, sợ gây sự chú ý.
Cho dù thế nào, vẫn phải quay về làng trước!
Cả một đoạn đường yên tĩnh đến lạ thường, dường như có sức mạnh vô hình nào đó khiến vạn vật đều e dè. Đột nhiên Hoa Hiểu Quỳ cảm giác phía trước có một áp lực vô hình, làm người ta sợ hãi đến run rẩy. Hoa Hiểu Quỳ do dự có nên đi đường vòng không, nhưng cô bất ngờ thấy một bóng người màu đỏ xẹt qua trước mắt cô, đập mạnh vào một thân cây rồi rơi xuống đất.
“Inu… yasha?” Hoa Hiểu Quỳ kinh ngạc, không chờ cô hỏi có chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên một sợi roi màu xanh nhạt bay về phía Inuyasha, quất mạnh vào người hắn, sau đó quất mạnh vào thân cây, thân cây vỡ vụn.
Trong rừng, một bóng người màu trắng xuất hiện, Sesshomaru – sát thủ quý tộc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook