Người Yêu Của Naraku Nham Hiểm
-
Chương 14
Edit: Vi Nguyệt aka sansanhp19
Beta: Đông Thần Thần [冬辰辰] aka Miyuki
Vào thời khắc Hoa Hiểu Quỳ tiến vào mộng cảnh của Quỷ Nhện, hắn đã phát hiện trong thế giới này có sự tồn tại của một kẻ khác nữa. Nhưng kẻ đó không hiện thân mà ẩn núp trong bóng tối, không chút biến sắc quan sát toàn bộ quá trình Hoa Hiểu Quỳ và Quỷ Nhện gặp nhau.
Yêu quái ra đời từ sự kết hợp của Quỷ Nhện nhiều yêu quái khác nhau cũng có ý thức của riêng mình, yêu quái liều lĩnh kiêu căng khó thuần phục, Quỷ Nhện đa mưu túc trí, ý muốn của hai người này trái ngược nhau. Quỷ Nhện muốn có Hoa Hiểu Quỳ, nhưng kẻ kia lại càng muốn giết cô! Kẻ kia trốn ở gần hang động âm u để quan sát vì muốn tận mắt xem Hoa Hiểu Quỳ là dạng phụ nữ nào, hắn cũng có ý định đánh lén, nhưng mọi chuyện lại vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Năng lực kỳ quái kia làm cho hắn cảm thấy nguy cơ mãnh liệt. Hắn nhất định phải giết người phụ nữ kia, giết Quỷ Nhện!
“Cây linh hồn…. Cây linh hồn….” Hoa Hiểu Quỳ nói thầm. Cô thấy buồn phiền vì không biết nên đi hướng nào, Thế Giới Linh Hồn rất rộng lớn, không dễ tìm thấy một gốc cây nho nhỏ, nếu có sự chỉ dẫn của chủ nhân mộng cảnh thì sẽ tiết kiệm được thời gian, nhưng thực sự không thể dựa dẫm vào tên kia được!!
Thế giới này tịch mịch, hoang vu, bầu trời âm u như trái tim của Quỷ Nhện, mây đen giăng kín, khung cảnh hoang vắng, không có sự sống, giống như một thế giới sắp đến ngày bị hủy diệt, mở to hai mắt quan sát cũng không tìm thấy nơi nào có cảnh sắc tươi tốt đủ khiến người ta nghĩ rằng nơi này vẫn còn sự sống. Vạn vật bị bao trùm bởi sự ngột ngạt.
“Mộng cảnh thể hiện tâm hồn của con người, chẳng lẽ, thực ra Quỷ Nhện là một kẻ vô cùng cô đơn quạnh quẽ, hắn khao khát được cứu rỗi, được thoát khỏi sự cô đơn đó?” Hoa Hiểu Quỳ tự thấy phát tởm với suy nghĩ của mình, cho dù sâu trong tiềm thức, hắn thật sự có khát vọng ấy, nhưng ý thức của hắn đã hãm sâu vào vũng bùn, không có thuốc nào cứu được nữa! Cặn bã thì vẫn nên mang hình tượng của cặn bã, cô đơn không phải là từ thích hợp để miêu tả hắn, dù thực sự gán cụm từ này lên người hắn, người khác cũng thấy buồn nôn!!!
Không biết mục tiêu ở đâu nên Hoa Hiểu Quỳ chỉ có thể chọn bừa một phương hướng rồi đi thẳng, dần dần, một màu xanh trập trùng hiện lên.
“Rốt cuộc thì nó ở đâu?” Hoa Hiểu Quỳ lẩm bẩm, theo bản năng đi về phía cánh rừng.
Tìm được cây linh hồn thì mới biết được chuyện gì đã xảy ra trong mộng cảnh này. Một nửa quyền khống chế mộng cảnh nằm trong tay Quỷ Nhện, nửa còn lại nằm trong tay Naraku, vì thế ở trung tâm của mộng cảnh sẽ có cả cây linh hồn của Quỷ Nhện và cây linh hồn của Naraku. Nếu như chết trong giấc mộng, cơ thể ở ngoài đời cũng sẽ chết, nếu cây linh hồn khô héo thì có nghĩa là người sở hữu cây linh hồn đó cũng sẽ suy yếu theo. Nếu muốn tiêu diệt Naraku, trước tiên vẫn phải tìm được cây linh hồn của hắn.
Nếu như ý thức của Naraku biến mất, quyền khống chế cơ thể sẽ rơi vào tay Quỷ Nhện…. Thực ra Quỷ Nhện không tốt đẹp hơn Naraku bao nhiêu, hai kẻ này kẻ tám lạng người nửa cân, cả hai đều không phải người tốt!
Dường như giữa bầu trời âm u ẩn giấu thứ gì đó, Hoa Hiểu Quỳ bỗng nhiên thấy hoảng sợ, từ bầu trời âm trầm đáng sợ kia tỏa ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, cô cẩn thận đề phòng ngẩng đầu nhìn lên.
Bên trong tầng tầng mây đen chui ra rất nhiều yêu quái, nhìn rất đáng sợ, khí thế áp bức mãnh liệt. Yêu quái cấp thấp không thể thay đổi hình dạng, từng khuôn mặt xấu xí lao ra khỏi tầng tầng lớp lớp mây đen. Tình cảnh trước mắt rất quen thuộc. Hoa Hiểu Quỳ kinh ngạc trợn mắt lên, tại sao trong Thế Giới Linh Hồn lại có nhiều yêu quái như vậy, hình như… đây là chiêu thức quen thuộc của Naraku!
Aizz! Cô thật sự quá ngốc nghếch, Quỷ Nhện có thể phát hiện ra cô thì Naraku cũng sẽ phát hiện ra cô! Vì sự ngốc nghếch của mình mà Hoa Hiểu Quỳ tức đến mức đấm ngực giậm chân, cô nhảy vào hố lửa rồi!!!
Có câu nói, song quyền khó địch nổi bốn chưởng, huống chi trước mắt không chỉ có bốn chưởng thôi đâu, mà là rất nhiều rất nhiều, một đống yêu quái tràn ngập cả trời đất, cô bị bao vây tứ phía, muốn thoát thân cũng khó khăn!
Tình huống không ổn, 36 kế, chuồn là thượng sách.
Hoa Hiểu Quỳ cố gắng chạy vào rừng cây rậm rạp, có cây cối che lấp vẫn tốt hơn là đứng trên đất bằng trống trơn để làm bia ngắm cho yêu quái.
Ở trong rừng cây có lợi cho sức mạnh của bình làm vườn, cây cối xanh um tươi tốt sẽ là trợ thủ tốt nhất. Nước suối trong vắt phun ra, rơi trên cây cỏ, ánh lên thứ ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, cây cối nhanh chóng sinh trưởng, thân cây to lớn nhiều người ôm không xuể bắt đầu trỗi dậy, tựa như vừa sống lại.
Dây leo màu xanh to dài bỗng nhiên duỗi ra, lao về phía yêu quái đang bay xuống, không chút lưu tình đập vào yêu quái, quét sạch yêu quái, tạo ra một không gian bi thảm, máu thịt bắn tung tóe, thi thể liểng xiểng rơi xuống đất.
“Trong giấc mộng, bình làm vườn có thể phát huy sức mạnh cao nhất, nhưng cũng quá mạnh rồi! Chẳng khác gì dây leo cắn giết siêu cấp!” Hoa Hiểu Quỳ đã chạy xa, ngoái đầu nhìn lại cũng phải ngạc nhiên đến mức trợn mắt há mồm, kinh hãi nhìn tình cảnh bi thảm mà chính mình tạo ra, hiệu quả vượt ra ngoài dự liệu của cô.
Thừa dịp yêu quái bị ngăn lại, Hoa Hiểu Quỳ vội vã chạy đi, ai biết đống dây leo kia có thể kiên trì được bao lâu!
Dây leo có lực sát thương rất đáng sợ, không ngừng cắn giết, quét sạch yêu quái trong không trung, không buông tha bất kỳ mục tiêu nào, chỉ có mấy chục con yêu quái bay ở vị trí cao mà nó không với tới được là may mắn thoát nạn. Mấy chục con yêu quái đó tiếp tục duy trì độ cao ấy, đuổi theo hướng Hoa Hiểu Quỳ chạy trốn.
Hoa Hiểu Quỳ không ngừng chatyk trong rừng cây rậm rạp, đâu đâu cũng có cổ thụ che trời, tán cây rộng, nhưng lá cây lại thưa thớt ít ỏi, ủ rũ buông xuống.
Hoa Hiểu Quỳ cẩn thận trốn trong một hốc cây, né tránh tầm mắt của những kẻ đang bay trên bầu trời. Cô ôm bình làm vườn, mệt mỏi thở dốc, cố gắng thở nhẹ để không thu hút sự chú ý. Vừa nãy, sức mạnh cô sử dụng mạnh mẽ đến mức vượt khỏi tầm khống chế, vừa dừng lại nghỉ ngơi mới thấy thân thể mình như nhũn ra. Cô dùng quá nhiều sức mạnh một lúc, rơi vào tình thế vô cùng khó khăn, tạm thời vẫn không nên sử dụng năng lượng còn sót lại trong cơ thể cô. Naraku vẫn chưa hiện thân, vừa rồi chỉ là một đám yêu quái cấp thấp truy đuổi thôi, mới chỉ là màn khởi đầu mà cô đã tiêu hao gần hết sức mạnh, đợi đến lúc kẻ đứng đầu xuất hiện chẳng phải chỉ còn nước mặc người xâu xé sao!
Vị trí của hốc cây rất phù hợp, từ trên trời nhìn xuống không phát hiện ra có người trốn bên trong.
Tim Hoa Hiểu Quỳ đập kịch liệt, gần như muốn vọt khỏi cuống họng, cô lo sợ bất an trốn trong hốc cây, chờ sức mạnh khôi phục.
Hoa Hiểu Quỳ lo lắng nhìn qua hốc cây để quan sát tình huống bên ngoài, vừa rồi cô quá liều lĩnh, đã kinh động đến Naraku, lần sau muốn đi vào càng khó, hơn nữa, dường như ý thức của Quỷ Nhện đã bị áp chế, không có hắn, muốn tìm được cây linh hồn để đối phó với Naraku còn khó khăn hơn rất nhiều so với bây giờ!
Hồi lâu cũng không thấy động tĩnh, xung quanh lặng yên, Hoa Hiểu Quỳ có thêm dũng khí, cẩn thận quan sát, phát hiện không có một bóng yêu quái, gần đây cũng không có yêu khí. Đi ra khỏi hốc cây, cô cũng không biết nên đi hướng nào. Ánh mắt vô tình đảo qua cây cối xung quanh, bỗng nhiên phát hiện có một hướng mà lá cây xum xuê hơn hẳn, nhìn cũng có sức sống hơn, suy nghĩ một lát, Hoa Hiểu Quỳ quyết định đi về hướng kia. Bây giờ không có đầu mối gì, vậy thì thử vận may đi!
Hoa Hiểu Quỳ quyết định xong, đi một đoạn, đột nhiên cô thoáng thấy có một con yêu quái từ trên cao lao xuống, chui vào cánh rừng, chỉ cách cô khoảng chừng hai trăm thước, cô giật mình, nó càng ngày càng đến gần?! Hoa Hiểu Quỳ muốn tìm thứ gì đó để che đậy bản thân mình, nhưng bỗng nhiên cô bị một nguồn sức mạnh kéo sang một bên, cô sợ tới mức muốn hét lên, nhưng miệng bị che lại.
“Xuỵt, câm miệng, là ta!” Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc, hơi nóng phủ lên vành tai nhạy cảm, Hoa Hiểu Quỳ không tự chủ khẽ run lên. “Cái cô này, sao cô cũng ở đây? Cô có biết những yêu quái kia từ đâu tới không? Chúng nó đột nhiên xuất hiện….”
“A a…” Không buông tay ra thì cô nói như thế nào được chứ! Khốn nạn!
“Nếu cô biết thì nên nói!” Quỷ Nhện buông tay xuống, hoài nghi trong lòng hắn vẫn chưa biến mất hết, yêu quái lại xuất hiện thêm lần nữa, hắn không khỏi đề cao cảnh giác, giọng nói lộ ra sự tàn khốc.
“Chuyện đó ngươi còn biết rõ hơn ta! Do kẻ khống chế mộng cảnh còn lại làm ra!”
“Một kẻ khác…?” Quỷ Nhện không hiểu lặp lại, mày nhíu chặt.
“Có phải tối hôm qua có rất nhiều yêu quái chạy vào trong huyệt động không? Lúc ta đem cháo đến thì đã phát hiện bên trong đầy rẫy yêu khí hỗn loạn, ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra nên mới tiến vào nơi này. Nếu như ngươi không muốn chết rồi vẫn không biết vì sao mình chết, thì mau nói rõ với ta, nói ngắn gọn thôi, bây giờ không phải lúc kể chuyện!” Hoa Hiểu Quỳ giục, rốt cuộc sự tình là như thế nào, vẫn phải nghe Quỷ Nhện nói thì cô mới có thể đoán được.
“Chuyện gì ư….” Quỷ Nhện nhìn Hoa Hiểu Quỳ, ánh mắt lấp lóe, lộ ra nụ cười tràn đầy tà khí, không hề che giấu tà niệm của mình, “Đám yêu quái nói chúng nó có thể thực hiện nguyện vọng của ta, ta đã lấy linh hồn của mình ra trao đổi để có được thân thể tự do, đi ra khỏi huyệt động âm u kia, cướp đoạt Ngọc Tứ Hồn, biến ngươi thành thứ thuộc về ta! Ta đã từng nói rồi, ngươi sẽ không quên chứ?!”
… Hả??? Hoa Hiểu Quỳ lộ ra ánh mắt quỷ dị, có vài sự tình nằm ở trong dự liệu của cô, nhưng…. nhưng cái cuối cùng là sao chứ? Ở trong huyệt động lâu ngày nên ngột ngạt đến mức hỏng đầu rồi phải không, tóm lại ý hắn là chỉ ai??? Ánh mắt cô chạm đến ánh mắt của Quỷ Nhện, cô vội vàng thu lại ánh mắt, rất muốn đánh hắn một cái…. quan tâm hắn nghĩ như thế nào làm gì, dù sao hắn cũng không thể có ý tốt được!
Hoa Hiểu Quỳ chắc chắn sẽ không nghĩ lời nói của Quỷ Nhện có ý tỏ tình, Quỷ Nhện để lại cho cô ấn tượng quá xấu, hắn cũng không định xây dựng hình tượng tốt đẹp cho mình.
“Chẳng lẽ ngươi ngu ngốc tin tưởng là chuyện tốt có thể từ trên trời rơi xuống sao?! Quỷ Nhện, không cần nói với ta thực ra ngươi rất thuần khiết, ta sẽ buồn cười chết mất!” Hoa Hiểu Quỳ châm chọc nói, cô rất khinh bỉ việc Quỷ Nhện bị yêu quái lừa.
“Ta biết rõ! Chỉ có điều, thay vì sống cả đời trong huyệt động âm u ẩm ướt đó, ta thà đánh cược một lần, ta cũng chỉ còn lại cái linh hồn mục nát này để đánh cược! Kết quả xấu nhất chính là chết, người chết dưới tay ta không ít, sinh mệnh yếu đuối, nếu như đánh cược có thể mang đến cho ta niềm vui cuối cùng cũng đáng giá!!” Quỷ Nhện tà nịnh nói, trong lời nói lộ ra sự dửng dưng với sinh mạng, hắn chỉ muốn thỏa mãn niềm vui của mình, rất cố chấp, dù việc đó nguy hiểm cỡ nào hắn cũng không từ bỏ.
“… Có khí phách lắm….” Khóe miệng Hoa Hiểu Quỳ giật nhẹ, chỉ có thể rặn ra mấy chữ này. Cô không hiểu được loại người như hắn, biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn muốn làm.
Quỷ Nhện nghe thấy âm thanh kỳ quái, ánh mắt hắn lóe lên, ôm chặt Hoa Hiểu Quỳ né sang một bên, nơi hai người vừa ẩn nấp xuất hiện một vết nứt sâu hoắm, một con yêu quái trôi nổi giữa không trung nhìn hai người, ngửa đầu rú lên, âm thanh sắc bén truyền đi xa.
“Không ổn, nó đang gọi đồng bọn của nó đến!!” Vẻ mặt Quỷ Nhện khẽ thay đổi, trong tay hắn không có binh khí, hắn không ngu đến mức đánh nhau tay không với yêu quái, không khác nào châu chấu đá xe, “Cô kia, không phải cô là vu nữ sao, cô có cách gì đối phó với nó không?”
“Tạm thời ta không thể làm được!” Cô vẫn không muốn sử dụng sát chiêu, ít nhất phải lưu lại chút ít sức mạnh để đối phó với Naraku!
“Cái gì?!”
“Nhưng ta có thể giữ chân nó một lúc!!”
Yêu quái rú xong, con mắt khóa chặt hai người, lao vút xuống.
Thân thủ của Quỷ Nhện tốt hơn Hoa Hiểu Quỳ nhiều, nhanh tay kéo cô né sang bên cạnh, không bị tấn công chính diện, nhưng đuôi yêu quái vẫn quét lên người hắn, máu chảy ròng ròng, đặc biệt là cánh tay. Quỷ Nhện ngã xuống đất, gần như bị nội thương, trong khi đó, Hoa Hiểu Quỳ chỉ hoa mắt chóng mắt, tóc tai rối loạn.
Được rồi, thực ra có lúc Quỷ Nhện cũng rất khí phách, nếu không nhờ hắn bảo vệ Hoa Hiểu Quỳ né khỏi đòn tấn công chính diện của yêu quái, khoảng cách quá gần, bằng năng lực vận động kém cỏi của Hoa Hiểu Quỳ, nhất định không thể tránh thoát, chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Hoa Hiểu Quỳ không rảnh quan sát tư thế thân mật giữa hai người, vội vã sử dụng bình làm vườn, dây leo màu xanh dẻo dai quấn chặt lấy yêu quái đang có ý đồ tấn công thêm lần nữa.
“Tạm thời nó không thể tấn công chúng ta được nữa!’
“Cô cũng dùng năng lực này để nhốt con Nhện yêu kia lại sao? Nó trốn thoát, tối hôm qua, nó dẫn theo một đám yêu quái đi vào trong hang động….” Lúc nhìn thấy nó Quỷ Nhện rất kinh ngạc, nhưng vẻ ngoài của những yêu quái cùng chủng loại không khác nhau mấy nên nhất thời hắn không nhận ra.
“Ta biết nó trốn thoát, dây leo trong lồng bị độc tố ăn mòn, chẳng trách nó ngoan ngoãn như vậy…. Tay nghề của nó rất tốt, ta đang đeo đôi tất mà nó đan này!”
“Hả??”
Hoa Hiểu Quỳ đứng lên, có ý cảm ơn hành động vừa nãy của Quỷ Nhện, khích lệ: “Quỷ Nhện, thực ra cũng có lúc ngươi rất có khích phách nam nhân!”
Yêu quái rú lên, gọi đồng bọn từ xa bay đến, yêu khí tràn ngập cả bầu trời, nhưng bây giờ Hoa Hiểu Quỳ không thể giải quyết hết chúng nó.
Mau mau vắt chân lên cổ chạy!
“Nhưng bây giờ ta lại cảm thấy ngươi quá vô dụng yếu đuối!!! Nơi này là giấc mơ của ngươi, cho dù ngươi bị cướp mất một nửa quyền khống chế, mất đi quyền chủ đạo, nhưng ngươi cũng nắm giữ quyền khống chế ngang bằng tên kia!!! Bị đuổi giết phải chạy trối chết, ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?!! Chẳng lẽ ngươi để tên kia tùy ý lộng hành thế sao!!!” Hoa Hiểu Quỳ vừa chạy vừa giận nói, cô bị Quỷ Nhện làm cho tức chết mất.
“Này!!” Vừa khích lệ hắn có khí phách nam nhân, ngay sau đó đã thay đổi rồi!
“Này cái gì mà này! Ta chỉ nói sự thật!” Hoa Hiểu Quỳ rất tức giận, hắn mới là chủ nhân thực sự của mộng cảnh, nhưng nhìn chẳng giống chút nào vậy? Một kẻ thì có thể biến ra yêu quái đuổi giết bọn họ, một kẻ thì chỉ để mặc cho kẻ kia vùi dập!!!
Hoa Hiểu Quỳ khẽ cắn răng, bây giờ cô và hắn đứng chung chiến tuyến, phải trợ giúp lẫn nhau, dù sao có trợ thủ vẫn tốt hơn chiến đấu một mình!
“Nắm chặt!” Hoa Hiểu Quỳ nắm chặt tay Quỷ Nhện, cơ thể nhẹ bẫng, mang hắn bay lên.
“Bay lên rồi…!!”
“Đừng ngạc nhiên! Trong giấc mộng có thể làm được nhiều chuyện lắm, nếu ngươi có thể tự bay thì cần gì nhờ đến ta! Dùng hai chân để chạy trốn không thể nhanh bằng bay trên trời!!!”
Bay lên không trung, tầm nhìn rộng hơn, trong tầm mắt Hoa Hiểu Quỳ xuất hiện một cột sáng kỳ quái, nó ở rất xa, bầu trời chỉ có một màu âm u, nhưng từ trong tầng mây âm u lại để lộ ra cột sáng kia, rất dễ thấy.
Theo bản năng, cô bay về hướng đó.
Nơi đó… có phải là cây linh hồn không?
Beta: Đông Thần Thần [冬辰辰] aka Miyuki
Vào thời khắc Hoa Hiểu Quỳ tiến vào mộng cảnh của Quỷ Nhện, hắn đã phát hiện trong thế giới này có sự tồn tại của một kẻ khác nữa. Nhưng kẻ đó không hiện thân mà ẩn núp trong bóng tối, không chút biến sắc quan sát toàn bộ quá trình Hoa Hiểu Quỳ và Quỷ Nhện gặp nhau.
Yêu quái ra đời từ sự kết hợp của Quỷ Nhện nhiều yêu quái khác nhau cũng có ý thức của riêng mình, yêu quái liều lĩnh kiêu căng khó thuần phục, Quỷ Nhện đa mưu túc trí, ý muốn của hai người này trái ngược nhau. Quỷ Nhện muốn có Hoa Hiểu Quỳ, nhưng kẻ kia lại càng muốn giết cô! Kẻ kia trốn ở gần hang động âm u để quan sát vì muốn tận mắt xem Hoa Hiểu Quỳ là dạng phụ nữ nào, hắn cũng có ý định đánh lén, nhưng mọi chuyện lại vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Năng lực kỳ quái kia làm cho hắn cảm thấy nguy cơ mãnh liệt. Hắn nhất định phải giết người phụ nữ kia, giết Quỷ Nhện!
“Cây linh hồn…. Cây linh hồn….” Hoa Hiểu Quỳ nói thầm. Cô thấy buồn phiền vì không biết nên đi hướng nào, Thế Giới Linh Hồn rất rộng lớn, không dễ tìm thấy một gốc cây nho nhỏ, nếu có sự chỉ dẫn của chủ nhân mộng cảnh thì sẽ tiết kiệm được thời gian, nhưng thực sự không thể dựa dẫm vào tên kia được!!
Thế giới này tịch mịch, hoang vu, bầu trời âm u như trái tim của Quỷ Nhện, mây đen giăng kín, khung cảnh hoang vắng, không có sự sống, giống như một thế giới sắp đến ngày bị hủy diệt, mở to hai mắt quan sát cũng không tìm thấy nơi nào có cảnh sắc tươi tốt đủ khiến người ta nghĩ rằng nơi này vẫn còn sự sống. Vạn vật bị bao trùm bởi sự ngột ngạt.
“Mộng cảnh thể hiện tâm hồn của con người, chẳng lẽ, thực ra Quỷ Nhện là một kẻ vô cùng cô đơn quạnh quẽ, hắn khao khát được cứu rỗi, được thoát khỏi sự cô đơn đó?” Hoa Hiểu Quỳ tự thấy phát tởm với suy nghĩ của mình, cho dù sâu trong tiềm thức, hắn thật sự có khát vọng ấy, nhưng ý thức của hắn đã hãm sâu vào vũng bùn, không có thuốc nào cứu được nữa! Cặn bã thì vẫn nên mang hình tượng của cặn bã, cô đơn không phải là từ thích hợp để miêu tả hắn, dù thực sự gán cụm từ này lên người hắn, người khác cũng thấy buồn nôn!!!
Không biết mục tiêu ở đâu nên Hoa Hiểu Quỳ chỉ có thể chọn bừa một phương hướng rồi đi thẳng, dần dần, một màu xanh trập trùng hiện lên.
“Rốt cuộc thì nó ở đâu?” Hoa Hiểu Quỳ lẩm bẩm, theo bản năng đi về phía cánh rừng.
Tìm được cây linh hồn thì mới biết được chuyện gì đã xảy ra trong mộng cảnh này. Một nửa quyền khống chế mộng cảnh nằm trong tay Quỷ Nhện, nửa còn lại nằm trong tay Naraku, vì thế ở trung tâm của mộng cảnh sẽ có cả cây linh hồn của Quỷ Nhện và cây linh hồn của Naraku. Nếu như chết trong giấc mộng, cơ thể ở ngoài đời cũng sẽ chết, nếu cây linh hồn khô héo thì có nghĩa là người sở hữu cây linh hồn đó cũng sẽ suy yếu theo. Nếu muốn tiêu diệt Naraku, trước tiên vẫn phải tìm được cây linh hồn của hắn.
Nếu như ý thức của Naraku biến mất, quyền khống chế cơ thể sẽ rơi vào tay Quỷ Nhện…. Thực ra Quỷ Nhện không tốt đẹp hơn Naraku bao nhiêu, hai kẻ này kẻ tám lạng người nửa cân, cả hai đều không phải người tốt!
Dường như giữa bầu trời âm u ẩn giấu thứ gì đó, Hoa Hiểu Quỳ bỗng nhiên thấy hoảng sợ, từ bầu trời âm trầm đáng sợ kia tỏa ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, cô cẩn thận đề phòng ngẩng đầu nhìn lên.
Bên trong tầng tầng mây đen chui ra rất nhiều yêu quái, nhìn rất đáng sợ, khí thế áp bức mãnh liệt. Yêu quái cấp thấp không thể thay đổi hình dạng, từng khuôn mặt xấu xí lao ra khỏi tầng tầng lớp lớp mây đen. Tình cảnh trước mắt rất quen thuộc. Hoa Hiểu Quỳ kinh ngạc trợn mắt lên, tại sao trong Thế Giới Linh Hồn lại có nhiều yêu quái như vậy, hình như… đây là chiêu thức quen thuộc của Naraku!
Aizz! Cô thật sự quá ngốc nghếch, Quỷ Nhện có thể phát hiện ra cô thì Naraku cũng sẽ phát hiện ra cô! Vì sự ngốc nghếch của mình mà Hoa Hiểu Quỳ tức đến mức đấm ngực giậm chân, cô nhảy vào hố lửa rồi!!!
Có câu nói, song quyền khó địch nổi bốn chưởng, huống chi trước mắt không chỉ có bốn chưởng thôi đâu, mà là rất nhiều rất nhiều, một đống yêu quái tràn ngập cả trời đất, cô bị bao vây tứ phía, muốn thoát thân cũng khó khăn!
Tình huống không ổn, 36 kế, chuồn là thượng sách.
Hoa Hiểu Quỳ cố gắng chạy vào rừng cây rậm rạp, có cây cối che lấp vẫn tốt hơn là đứng trên đất bằng trống trơn để làm bia ngắm cho yêu quái.
Ở trong rừng cây có lợi cho sức mạnh của bình làm vườn, cây cối xanh um tươi tốt sẽ là trợ thủ tốt nhất. Nước suối trong vắt phun ra, rơi trên cây cỏ, ánh lên thứ ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, cây cối nhanh chóng sinh trưởng, thân cây to lớn nhiều người ôm không xuể bắt đầu trỗi dậy, tựa như vừa sống lại.
Dây leo màu xanh to dài bỗng nhiên duỗi ra, lao về phía yêu quái đang bay xuống, không chút lưu tình đập vào yêu quái, quét sạch yêu quái, tạo ra một không gian bi thảm, máu thịt bắn tung tóe, thi thể liểng xiểng rơi xuống đất.
“Trong giấc mộng, bình làm vườn có thể phát huy sức mạnh cao nhất, nhưng cũng quá mạnh rồi! Chẳng khác gì dây leo cắn giết siêu cấp!” Hoa Hiểu Quỳ đã chạy xa, ngoái đầu nhìn lại cũng phải ngạc nhiên đến mức trợn mắt há mồm, kinh hãi nhìn tình cảnh bi thảm mà chính mình tạo ra, hiệu quả vượt ra ngoài dự liệu của cô.
Thừa dịp yêu quái bị ngăn lại, Hoa Hiểu Quỳ vội vã chạy đi, ai biết đống dây leo kia có thể kiên trì được bao lâu!
Dây leo có lực sát thương rất đáng sợ, không ngừng cắn giết, quét sạch yêu quái trong không trung, không buông tha bất kỳ mục tiêu nào, chỉ có mấy chục con yêu quái bay ở vị trí cao mà nó không với tới được là may mắn thoát nạn. Mấy chục con yêu quái đó tiếp tục duy trì độ cao ấy, đuổi theo hướng Hoa Hiểu Quỳ chạy trốn.
Hoa Hiểu Quỳ không ngừng chatyk trong rừng cây rậm rạp, đâu đâu cũng có cổ thụ che trời, tán cây rộng, nhưng lá cây lại thưa thớt ít ỏi, ủ rũ buông xuống.
Hoa Hiểu Quỳ cẩn thận trốn trong một hốc cây, né tránh tầm mắt của những kẻ đang bay trên bầu trời. Cô ôm bình làm vườn, mệt mỏi thở dốc, cố gắng thở nhẹ để không thu hút sự chú ý. Vừa nãy, sức mạnh cô sử dụng mạnh mẽ đến mức vượt khỏi tầm khống chế, vừa dừng lại nghỉ ngơi mới thấy thân thể mình như nhũn ra. Cô dùng quá nhiều sức mạnh một lúc, rơi vào tình thế vô cùng khó khăn, tạm thời vẫn không nên sử dụng năng lượng còn sót lại trong cơ thể cô. Naraku vẫn chưa hiện thân, vừa rồi chỉ là một đám yêu quái cấp thấp truy đuổi thôi, mới chỉ là màn khởi đầu mà cô đã tiêu hao gần hết sức mạnh, đợi đến lúc kẻ đứng đầu xuất hiện chẳng phải chỉ còn nước mặc người xâu xé sao!
Vị trí của hốc cây rất phù hợp, từ trên trời nhìn xuống không phát hiện ra có người trốn bên trong.
Tim Hoa Hiểu Quỳ đập kịch liệt, gần như muốn vọt khỏi cuống họng, cô lo sợ bất an trốn trong hốc cây, chờ sức mạnh khôi phục.
Hoa Hiểu Quỳ lo lắng nhìn qua hốc cây để quan sát tình huống bên ngoài, vừa rồi cô quá liều lĩnh, đã kinh động đến Naraku, lần sau muốn đi vào càng khó, hơn nữa, dường như ý thức của Quỷ Nhện đã bị áp chế, không có hắn, muốn tìm được cây linh hồn để đối phó với Naraku còn khó khăn hơn rất nhiều so với bây giờ!
Hồi lâu cũng không thấy động tĩnh, xung quanh lặng yên, Hoa Hiểu Quỳ có thêm dũng khí, cẩn thận quan sát, phát hiện không có một bóng yêu quái, gần đây cũng không có yêu khí. Đi ra khỏi hốc cây, cô cũng không biết nên đi hướng nào. Ánh mắt vô tình đảo qua cây cối xung quanh, bỗng nhiên phát hiện có một hướng mà lá cây xum xuê hơn hẳn, nhìn cũng có sức sống hơn, suy nghĩ một lát, Hoa Hiểu Quỳ quyết định đi về hướng kia. Bây giờ không có đầu mối gì, vậy thì thử vận may đi!
Hoa Hiểu Quỳ quyết định xong, đi một đoạn, đột nhiên cô thoáng thấy có một con yêu quái từ trên cao lao xuống, chui vào cánh rừng, chỉ cách cô khoảng chừng hai trăm thước, cô giật mình, nó càng ngày càng đến gần?! Hoa Hiểu Quỳ muốn tìm thứ gì đó để che đậy bản thân mình, nhưng bỗng nhiên cô bị một nguồn sức mạnh kéo sang một bên, cô sợ tới mức muốn hét lên, nhưng miệng bị che lại.
“Xuỵt, câm miệng, là ta!” Bên tai vang lên giọng nói quen thuộc, hơi nóng phủ lên vành tai nhạy cảm, Hoa Hiểu Quỳ không tự chủ khẽ run lên. “Cái cô này, sao cô cũng ở đây? Cô có biết những yêu quái kia từ đâu tới không? Chúng nó đột nhiên xuất hiện….”
“A a…” Không buông tay ra thì cô nói như thế nào được chứ! Khốn nạn!
“Nếu cô biết thì nên nói!” Quỷ Nhện buông tay xuống, hoài nghi trong lòng hắn vẫn chưa biến mất hết, yêu quái lại xuất hiện thêm lần nữa, hắn không khỏi đề cao cảnh giác, giọng nói lộ ra sự tàn khốc.
“Chuyện đó ngươi còn biết rõ hơn ta! Do kẻ khống chế mộng cảnh còn lại làm ra!”
“Một kẻ khác…?” Quỷ Nhện không hiểu lặp lại, mày nhíu chặt.
“Có phải tối hôm qua có rất nhiều yêu quái chạy vào trong huyệt động không? Lúc ta đem cháo đến thì đã phát hiện bên trong đầy rẫy yêu khí hỗn loạn, ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra nên mới tiến vào nơi này. Nếu như ngươi không muốn chết rồi vẫn không biết vì sao mình chết, thì mau nói rõ với ta, nói ngắn gọn thôi, bây giờ không phải lúc kể chuyện!” Hoa Hiểu Quỳ giục, rốt cuộc sự tình là như thế nào, vẫn phải nghe Quỷ Nhện nói thì cô mới có thể đoán được.
“Chuyện gì ư….” Quỷ Nhện nhìn Hoa Hiểu Quỳ, ánh mắt lấp lóe, lộ ra nụ cười tràn đầy tà khí, không hề che giấu tà niệm của mình, “Đám yêu quái nói chúng nó có thể thực hiện nguyện vọng của ta, ta đã lấy linh hồn của mình ra trao đổi để có được thân thể tự do, đi ra khỏi huyệt động âm u kia, cướp đoạt Ngọc Tứ Hồn, biến ngươi thành thứ thuộc về ta! Ta đã từng nói rồi, ngươi sẽ không quên chứ?!”
… Hả??? Hoa Hiểu Quỳ lộ ra ánh mắt quỷ dị, có vài sự tình nằm ở trong dự liệu của cô, nhưng…. nhưng cái cuối cùng là sao chứ? Ở trong huyệt động lâu ngày nên ngột ngạt đến mức hỏng đầu rồi phải không, tóm lại ý hắn là chỉ ai??? Ánh mắt cô chạm đến ánh mắt của Quỷ Nhện, cô vội vàng thu lại ánh mắt, rất muốn đánh hắn một cái…. quan tâm hắn nghĩ như thế nào làm gì, dù sao hắn cũng không thể có ý tốt được!
Hoa Hiểu Quỳ chắc chắn sẽ không nghĩ lời nói của Quỷ Nhện có ý tỏ tình, Quỷ Nhện để lại cho cô ấn tượng quá xấu, hắn cũng không định xây dựng hình tượng tốt đẹp cho mình.
“Chẳng lẽ ngươi ngu ngốc tin tưởng là chuyện tốt có thể từ trên trời rơi xuống sao?! Quỷ Nhện, không cần nói với ta thực ra ngươi rất thuần khiết, ta sẽ buồn cười chết mất!” Hoa Hiểu Quỳ châm chọc nói, cô rất khinh bỉ việc Quỷ Nhện bị yêu quái lừa.
“Ta biết rõ! Chỉ có điều, thay vì sống cả đời trong huyệt động âm u ẩm ướt đó, ta thà đánh cược một lần, ta cũng chỉ còn lại cái linh hồn mục nát này để đánh cược! Kết quả xấu nhất chính là chết, người chết dưới tay ta không ít, sinh mệnh yếu đuối, nếu như đánh cược có thể mang đến cho ta niềm vui cuối cùng cũng đáng giá!!” Quỷ Nhện tà nịnh nói, trong lời nói lộ ra sự dửng dưng với sinh mạng, hắn chỉ muốn thỏa mãn niềm vui của mình, rất cố chấp, dù việc đó nguy hiểm cỡ nào hắn cũng không từ bỏ.
“… Có khí phách lắm….” Khóe miệng Hoa Hiểu Quỳ giật nhẹ, chỉ có thể rặn ra mấy chữ này. Cô không hiểu được loại người như hắn, biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn muốn làm.
Quỷ Nhện nghe thấy âm thanh kỳ quái, ánh mắt hắn lóe lên, ôm chặt Hoa Hiểu Quỳ né sang một bên, nơi hai người vừa ẩn nấp xuất hiện một vết nứt sâu hoắm, một con yêu quái trôi nổi giữa không trung nhìn hai người, ngửa đầu rú lên, âm thanh sắc bén truyền đi xa.
“Không ổn, nó đang gọi đồng bọn của nó đến!!” Vẻ mặt Quỷ Nhện khẽ thay đổi, trong tay hắn không có binh khí, hắn không ngu đến mức đánh nhau tay không với yêu quái, không khác nào châu chấu đá xe, “Cô kia, không phải cô là vu nữ sao, cô có cách gì đối phó với nó không?”
“Tạm thời ta không thể làm được!” Cô vẫn không muốn sử dụng sát chiêu, ít nhất phải lưu lại chút ít sức mạnh để đối phó với Naraku!
“Cái gì?!”
“Nhưng ta có thể giữ chân nó một lúc!!”
Yêu quái rú xong, con mắt khóa chặt hai người, lao vút xuống.
Thân thủ của Quỷ Nhện tốt hơn Hoa Hiểu Quỳ nhiều, nhanh tay kéo cô né sang bên cạnh, không bị tấn công chính diện, nhưng đuôi yêu quái vẫn quét lên người hắn, máu chảy ròng ròng, đặc biệt là cánh tay. Quỷ Nhện ngã xuống đất, gần như bị nội thương, trong khi đó, Hoa Hiểu Quỳ chỉ hoa mắt chóng mắt, tóc tai rối loạn.
Được rồi, thực ra có lúc Quỷ Nhện cũng rất khí phách, nếu không nhờ hắn bảo vệ Hoa Hiểu Quỳ né khỏi đòn tấn công chính diện của yêu quái, khoảng cách quá gần, bằng năng lực vận động kém cỏi của Hoa Hiểu Quỳ, nhất định không thể tránh thoát, chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Hoa Hiểu Quỳ không rảnh quan sát tư thế thân mật giữa hai người, vội vã sử dụng bình làm vườn, dây leo màu xanh dẻo dai quấn chặt lấy yêu quái đang có ý đồ tấn công thêm lần nữa.
“Tạm thời nó không thể tấn công chúng ta được nữa!’
“Cô cũng dùng năng lực này để nhốt con Nhện yêu kia lại sao? Nó trốn thoát, tối hôm qua, nó dẫn theo một đám yêu quái đi vào trong hang động….” Lúc nhìn thấy nó Quỷ Nhện rất kinh ngạc, nhưng vẻ ngoài của những yêu quái cùng chủng loại không khác nhau mấy nên nhất thời hắn không nhận ra.
“Ta biết nó trốn thoát, dây leo trong lồng bị độc tố ăn mòn, chẳng trách nó ngoan ngoãn như vậy…. Tay nghề của nó rất tốt, ta đang đeo đôi tất mà nó đan này!”
“Hả??”
Hoa Hiểu Quỳ đứng lên, có ý cảm ơn hành động vừa nãy của Quỷ Nhện, khích lệ: “Quỷ Nhện, thực ra cũng có lúc ngươi rất có khích phách nam nhân!”
Yêu quái rú lên, gọi đồng bọn từ xa bay đến, yêu khí tràn ngập cả bầu trời, nhưng bây giờ Hoa Hiểu Quỳ không thể giải quyết hết chúng nó.
Mau mau vắt chân lên cổ chạy!
“Nhưng bây giờ ta lại cảm thấy ngươi quá vô dụng yếu đuối!!! Nơi này là giấc mơ của ngươi, cho dù ngươi bị cướp mất một nửa quyền khống chế, mất đi quyền chủ đạo, nhưng ngươi cũng nắm giữ quyền khống chế ngang bằng tên kia!!! Bị đuổi giết phải chạy trối chết, ngươi không cảm thấy xấu hổ sao?!! Chẳng lẽ ngươi để tên kia tùy ý lộng hành thế sao!!!” Hoa Hiểu Quỳ vừa chạy vừa giận nói, cô bị Quỷ Nhện làm cho tức chết mất.
“Này!!” Vừa khích lệ hắn có khí phách nam nhân, ngay sau đó đã thay đổi rồi!
“Này cái gì mà này! Ta chỉ nói sự thật!” Hoa Hiểu Quỳ rất tức giận, hắn mới là chủ nhân thực sự của mộng cảnh, nhưng nhìn chẳng giống chút nào vậy? Một kẻ thì có thể biến ra yêu quái đuổi giết bọn họ, một kẻ thì chỉ để mặc cho kẻ kia vùi dập!!!
Hoa Hiểu Quỳ khẽ cắn răng, bây giờ cô và hắn đứng chung chiến tuyến, phải trợ giúp lẫn nhau, dù sao có trợ thủ vẫn tốt hơn chiến đấu một mình!
“Nắm chặt!” Hoa Hiểu Quỳ nắm chặt tay Quỷ Nhện, cơ thể nhẹ bẫng, mang hắn bay lên.
“Bay lên rồi…!!”
“Đừng ngạc nhiên! Trong giấc mộng có thể làm được nhiều chuyện lắm, nếu ngươi có thể tự bay thì cần gì nhờ đến ta! Dùng hai chân để chạy trốn không thể nhanh bằng bay trên trời!!!”
Bay lên không trung, tầm nhìn rộng hơn, trong tầm mắt Hoa Hiểu Quỳ xuất hiện một cột sáng kỳ quái, nó ở rất xa, bầu trời chỉ có một màu âm u, nhưng từ trong tầng mây âm u lại để lộ ra cột sáng kia, rất dễ thấy.
Theo bản năng, cô bay về hướng đó.
Nơi đó… có phải là cây linh hồn không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook