Ta mở mắt ra đầy căm hận, nhìn thấy một đôi mắt còn tức giận hơn cả ta.

Ta nuốt nước bọt.

Ta mới là nạn nhân chứ!
Ta lập tức trừng mắt nhìn hắn.

Hắn quay mặt đi.

Hai bọn ta mặc quần áo trong im lặng.

Ta nói trước khi hắn mở miệng: "Chuyện này, chúng ta coi như chưa từng xảy ra, ta sẽ nói với dì rằng ta đã về nhà."
Nghĩ lại, ta cũng thiệt quá, lập tức bổ sung: "Ngài chiếm hời của ta lớn như vậy, chắc chắn phải đền bù cho ta, ngài phải tìm cho ta một người chồng tốt.

Phải là người có nhân phẩm tốt, học vấn tốt, có tiền đồ, còn có tiền."
Hắn nhìn ta như nhìn quái vật, lạnh lùng nói: "Bây giờ nàng đã mất đi sự trong sạch, còn muốn gả cho người khác sao?"

"Thì sao?" Ta oán hận nói: "Chuyện này hoàn toàn là ngoài ý muốn! Ta vẫn là một cô gái đàng hoàng, đàn ông các ngài thường xuyên đến thanh lâu, cũng không bị chỉ trích, ta chỉ là một lần ngoài ý muốn, cùng lắm thì sau này chồng ta đi thanh lâu, ta tha cho hắn một lần."
Nói xong lời này, hắn nhìn ta như muốn g i ế t người.

Ta nghĩ lại, thế tử gia bây giờ có lẽ vẫn là một chàng trai trong trắng, bị người ta làm cho mê man rồi mất trong sạch, ta vẫn là nên đừng kích thích hắn nữa.

Ta run rẩy nói: "Chỉ cần ngài giúp ta tìm một gia đình tốt, ta tuyệt đối không làm phiền ngài, chúng ta coi như bị chó cắn một cái."
Hắn cười mỉa một tiếng: "Nghe ý nàng nói là không muốn chịu trách nhiệm với ta?"
Bọn ta chưa cãi ra được kết quả thì có tiểu tư đến tìm.

Tiểu tư nhìn ta với ánh mắt khinh thường và căm ghét, có lẽ hắn cho rằng hắn tìm ta giúp đỡ, cuối cùng lại bị ta chiếm hời?
Ta thật muốn móc mắt hắn ra.

Rõ ràng ta mới là người bị chiếm hời.

Về đến phủ, dì rất bất mãn vì ta đột nhiên mất tích, nói phu nhân đã tức giận rồi.


Ta giải thích một hồi mới qua được.

Khi nằm trên giường, ta đột nhiên nhớ ra, thuốc tránh thai!
Ta không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.

Ngày hôm sau.

Ta sai người đi gọi tiểu tư của thế tử gia đến.

Nha hoàn nhìn ta như nhìn quái vật.

Cũng phải thôi, dù sao người ta gọi ta một tiếng biểu tiểu thư cũng chỉ là khách sáo, dì ta ở trong phủ cũng chỉ là nửa người hầu, ta thì lại là cái thá gì.

Nhưng bây giờ không phải lúc để so đo những thứ mất mặt này.

Tiểu tư đến, ta bảo hắn mau đi lấy cho ta ít thuốc tránh thai.

Phải che mắt thiên hạ.

Ta vừa dứt lời, thế tử gia đã đến..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương