Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 986 Thực lực của hắn mạnh bao nhiêu.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 986: Thực lực của hắn mạnh bao nhiêu.

Hắn sợ vị này lại muốn nấu thêm thịt xào cái gì đó.

Nhưng không dám nói rõ.

Thế là con ngươi đảo một vòng, lại vội vã nói: “Ác Lang đại nhân, gần đây đã cực khổ cho ngài rồi, chuyện nghiên cứu nhỏ bé này cứ giao cho đám nhỏ bé chúng ta đi, ngài nên nghỉ ngơi cho tốt vào.”

“Sao, ngươi nói vậy là sao?”

Bàn tay to của Ác Lang khẽ đẩy, sắc mặt trịnh trọng nói: “Dưới tình thế cực kỳ nguy hiểm trước mắt, người người đều góp sức, ta xem như là người đứng đầu một thành thì đâu ra cái chuyện nghỉ ngơi?”

Nói xong, hắn lại tiếp tục buộc tạp dề, vung tay áo lên nói: “Nhìn xem đây, ta sẽ làm cho mọi người món trứng xào cà chua!”

Nghe xong.

Trư Ma tộc thả lỏng một hơi.

Nhưng thủ lĩnh Kê Ma tộc té xỉu ngay xuống đất.

Ngay khi Ác Lang dẫn theo mọi người vào trận pháp thời gian nghiên cứu món ăn, Dịch Phong vẫn ngồi thưởng thức rượu trong quán.

Vì trong trận pháp thời gian đã trôi qua nửa tháng, nhưng thức tế mới được nửa ngày mà thôi.

“Rượu ngon!”

Không thể không nói, đây đúng là một bình rượu ngon.

Dịch Phong vẫn chưa thoả mãn, quơ quơ bầu rượu trống rỗng, rồi đứng lên: “Lão bản, rượu này của ngươi không tệ, ngày khác ta tới uống tiếp.”

Nói xong.

Dịch Phong vứt một viên Tiên Tinh xuống, thảnh thơi đi.

“Ngày khác còn tới uống nữa?”

Cổ Hùng choáng váng.

Nãy là vò rượu duy nhất trong ma thành đó!

Hắn vội vàng truyền tin này về đại điện.

Trong đại điện, Ác Lang vội vàng dậm chân, lại xây thêm một trận pháp thời gian khác, bắt đầu gọi một nhóm khác nghiên cứu cất rượu thế nào.

Mà sau khi Cổ Hùng nghe được đã nghĩ cách rồi, mới thả lỏng một hơi.

Tuy tổn thất một cánh tay, nhưng kiếp nạn hôm nay cuối cùng cũng qua.

Nhưng hắn vừa mởi mở miệng thả lỏng, Dịch Phong đã đi rồi bỗng quay lại, đướng trước quán nhìn hắn mỉm cười.

Cổ Hùng kẹp chặt mông, giấu cánh tay bị đứt vào trong áo, nội tâm sợ thon thót.

“Ngài, ngài còn yêu cầu gì sao?”

Cổ Hùng run lậm bập hỏi

“Ừm, xin hỏi ngươi biết nơi nào có ma vật không?”

Dịch Phong nghiêm nghị trả lời.

Cuối cùng hắn cũng không quên mục đích mình tới đây để chết.

Mặc dù đám ma vật lúc trước yếu như gà, nhưng ngoại trừ ma vật ra, Dịch Phong không nghĩ ra cách nào khác để chết ở đây, nên không thể làm gì hơn ngoài việc tiếp tục tìm kiếm ma vật, lợi dụng ma vật.

Nhưng hắn không biết rằng, câu hỏi này tạo thành trùng kích cực lớn cho Cổ Hùng.

“Ma, ma vật...”

Cổ Hùng run lập cập.

“Đúng, chính là ma vật, trước đây ngoài thành đều là ma vật càn quấy.” Dịch Phong trịnh trọng hỏi: “Ngươi cũng được xem là người địa phương, chắc chắn biết ma vật ở đâu chứ?

“Ta ta ta ta...”

Cổ Hùng chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, câu hỏi này thật sự làm hắn không biết phải đáp lại thế nào, trên mặt khó chịu không khác gì ăn mướp đắng.

“Lão bản, vì ta tiêu sài ở quán ngươi, nên ngươi không nguyện ý nói cho ta biết hả?”

Dịch Phong chớp chớp mắt hỏi.

“Chuyện này, ta...

Cổ Hùng muốn khóc.

Ấp lúc hồi lâu, thấy biểu tình của Dịch Phong, hắn dứt khoát cắn răng một cái, cầm dao trên cắt cổ, ngã bịch xuống đất ngủm luôn.

“Hả, lão bản này, sao ngươi lại làm thế?”

Dịch Phong ngạc nhiên.

Làm gì đây trời!

Hắn cũng đâu có bức ép gì lão bản này, chẳng phải chỉ hỏi tung tích ma vật thôi ư.

Không nói thì không nói, mắc gì tự sát zạy.

Có thể là vì nhắc tới ma vật, làm hắn nghĩ đến chuyện thương tâm rồi.

Dịch Phong chỉ có thể giải thích thể này.

Sau khi A Di Đà Phật, Dịch Phong tìm một khách điếm để ở tạm.

“Đại nhân.”

“Hiện tại nhân loại kia đã hoàn toàn tin tưởng chúng ta, có lẽ sẽ không phòng bị gì với chúng ta đâu!”

“Không bằng nhân lúc hắn không phòng bị, khởi động sức lực cả ma thành cho hắn một kích, cho hắn tan tành mây khói luôn?”

Bên cạnh Ác Lang, một tên thuộc hạ thấp giọng nói: “Nếu có thể giết chết hắn là xong hết mọi chuyệnn không cần phải xào xào nấu gì nữa hết.”

“Ngươi thì biết cái gì?”

Ác Lang buộc tạp dề lên, vừa cầm nồi cà chua lật qua lật lại, vừa trợn mắt nhìn tên thuộc hạ kai một chút, “Làm đồ ăn là một môn tri thức, loại ma dung tục như ngươi nói không biết ngượng, ta sẽ không tha cho ngươi.”

“Nhưng mà...”

Ác Lang xoa cầm, lại suy tư nói: “Ngươi nói khỏi động toàn bộ lực lượng cho hắn một kích trí mạng, ngược lại cũng có thể suy nghĩ một chút...”

“Đại nhân, nếu thật sự tính khởi động lực lượng ma thành tích súc, làm ơn hay chắc chắn rằng một kích kia đủ giết chết hắn, không để động thủ tiếp, nếu không không chết thì chính là một tràn đại nạn.” Một tên thuộc hạ khác bên cạnh nói.

Nói nhảm.

Ta còn sợ chết hơn ngươi, sao ta có thể không biết được?

Ác Lang vừa liếc tên thuộc hạ này một chút, vừa híp mắt nghĩ sâu xa.

...

Địa cung ma thành.

Nơi này tràn ngập hắc vụ, che khuất bầu trời.

Cho dù cường giả đạo kính đi đến đây, sợ cũng không thể ngăn cản được tầng hắc vụ này xâm nhập.

Giữa sương đen che phủ, xây cất một tế đàn cao lớn.

Tế đàn hơn trăm trượng, thềm xung quanh xây bằng đá tốt, từng vòng từng vòng nối lên đỉnh.

Sắc mặt Ác Lang trịnh trọng, thành kín đu tưng bước một lên thềm đá, một canh giờ sau hắn mới leo lên tới đỉnh cao nhất của tế đàn.

Đến nơi này, không ít hắc vụ đã biến mất, thay vào đó là một mảnh sương mù hỗn độn dày đặc.

Nhìn sang chính giữa có một hồ nước.

Nước trong hồ đục ngầu, khí tức khủng bố từ trong ngập ra ngoài.

Mà dưới đáy hồ, mộ vật thể hắc sắc nằm yên không nhúc nhích, như cá nhưng không phải cá, giống rùa cũng không phải rùa, tất cả khí tức khủng bố đều từ trên người nó tản ra.

Đi tới trước hồ Ác Lang cúi đầu thành kính.

Bên trong vật trước mắt là thân vật Ma tộc, là lão tổ Ma tộc cấp quốc sư.

Nhưng không ai biết bọn chúng rốt cuộc thuộc loại tộc nào!

Mặc dù không biết thực lực của bọn chúng, chưa từng có người thấy chúng xuất thủ, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến địa vị một chút nào. Tất cả ma vật đều muốn tôn thờ bọn chúng, xưng chúng là Ma Thần tộc, đi đến đâu cũng được người người tôn sùng.

Chỉ vì bọn chúng là một bản lĩnh tuyệt lời — — có thể hỏi gì đáp nấy tất cả các vấn đề.

Tất nhiên.

Muốn biết đáp án thì phải trả một cái giá tương ứng.

Ác Lang lấy thanh đao nhỏ, nhẹ nhàng trượt xuống cánh tay, một giọt máu thẫm tương rơi xuống hồ nước vẩn đục.

Có thể thấy giọt máu tươi vừa rơi xuống, mặt Ác Lang cũng trắng bệch.

Đây là một giọt huyết tinh.

CHờ sau khi điều tức được một lúc, Ác Lang thi dao, thành kính hỏi: “Xin Ma Thần đại nhân cho con biết, bây giờ lực lượng ma thành súc tích cường đại cỡ nào rồi?”

Hỏi xong vấn đề, Ác Lang yên tĩnh chờ đợi.

Chỉ chốc lát sau, hồ nước đục ngầu bắt đầu biến ảo, từng vòng từng vòng gợn sóng nổi lên.

Sau gợn sóng, gió mạnh đánh tới, dấy lên sóng to đọng tời, đất rung núi chuyển, toàn bộ ao nước đều nổ ầm ầm.

Mắt thấy một màn này, Ác Lang hưng phấn mở to mắt nhìn chăm chú.

Ma Thần tôc sẽ không nói đáp án trực tiếp, mà sẽ thông qua một chút động tĩnh truyền lại đáp án.

Vấn đề khác nhau sẽ xuất hiện hiệu quả khác nhau, nhưng nhìn một chút là có thể biết ý ngay.

Căn cứ theo sự hiểu biết Ma Thần tộc của Ác Lang, lại thêm phải hồi của ao nước mới truyền, nháy mắt đã biết được đáp án.

Bây giờ lực lượng ma thành súc tích đã rất mạnh, không chỉ thế còn trong tình trạng mạnh đến mức không giống bình thường chút nào!!!

Vì hăn chưa bao giờ thấy hồ nước nổi lên gợn sóng lớn như vậy, trời đất rung chuyển thế kia có thể hiểu là năng lượng cực kỳ lớn lao dồi dào.

Loại lực lượng khủng bố thế này, không chút nghi ngờ gì nữa, mười Ác Lang như hắn gặp phải cũng bị bắn tan tành.

Một lúc sau Ác Lang lại đi đến hồ nước vẩn đục.

Giơ tay chém xuống, lại thêm một giọt huyết tinh rơi xuống.

“Xin hỏi lại Ma Thần đại nhân, bỗng nhiên có nhân loại xông vào ma thành, thực lực mạnh chừng nào?”

Hỏi xong, sắc mặt Ác Lang lo lắng chờ đợi.

Trong lòng cũng căng thẳng dị thường.

Nếu chờ một lúc thấy động tĩnh Ma Thần tộc phản hồi không cường đại bằng lúc trước, thì có nghĩa là thực lực của Dịch Phong không thể sánh bằng năng lương ma thành súc tích được, nên đương nhiên có thể dùng lực lượng ma thành súc tích công kích Dịch Phong, giải quyết mọi chuyện.

Còn nếu lần này phản hồi không khác lúc trước mấy, thậm chí vượt qua luôn thì phải cân nhắc một chút.

Nhưng mà.

Nhìn thấy phản hồi lúc trước, trong lòng Ác Lang vẫn có lòng tin mãnh liệt.

Dù sao loại động tĩnh này khó mà nhìn thấy được một lần, đủ để biết được lực lượng ma thành súc tích cường đại vô cùng.

Thế nhưng.

Một tiếng động bất thình lình doạ hắn nhảy dựng lên.

Chỉ thấy hồ nước vốn đang tĩnh lặng bỗng nhiên nổ vang một tiếng, ngay sau đó toàn bộ ao nước nổ tung, như một quả bom oanh tạc trong nước.

Nước trong hồ văng khắp nơi, đá vụn bay loạn, sương mù bao quanh không trung cũng tiêu tán không còn.

Mà khi nhìn lại Ma Thần tộc vốn đang nằm trong nước, bây giờ té chổng vó, bị vụn đá đè ná thở.

“Hả!”

“Ma Thần đại nhân...”

Ác Lang bị doạ đến mức lui chân, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, khuôn mặt trắng bệt như tờ giấy.

Lúc này tựa như có chín đạo sấm nổ vang vọng trong đầu Ác Lang.

Hồ nước vừa mới nổ mạnh.

Ma Thần đại nhân cũng chết chổng vó luôn rồi.

Hiện tượng này trong Ma tộc chưa bao giờ xuất hiện, vậy người kia mạnh đến cỡ nào hả?

Khi xuống cầu thang, hai chân Ác Lang mềm nhũn.

Tời giờ cũng không nghĩ ra được, mình chỉ quản cái thành có vậy thôi, sao lại xuất hiện đại ma đầu khủng bố đến vậy.

Mặc dù không cam lòng, nhưng hắn cũng chỉ có thể tự an ủi chính mình.

Cuộc sống mà.

Phải luôn tiến về phía trước.

Nghĩ kỹ mà xem, xào xào rau, ủ ủ rượu, sống vậy tốt biết bao, chém giết hoài làm gì...

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương