Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 980 Cắt rau hẹ tới.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 980: Cắt rau hẹ tới.

Phía trước đụng phải một con ma vật chưa từng thấy qua bị lạc đàn, đầu ma vật này cáo đến mấy trượng, trên cổ là một cái đầu sói lớn, răng nanh sắc bén cùng hàn khí lộ ra.

“Hàm răng thế này, không khác gì Bá Vương Long đời trước!”

Dịch Phong quan sát hàm răng của hắn, thầm nghĩ cơ hội tới rồi.

Mà ma vật kai cũng nhìn thấy Dịch Phong, lập tức xao động hết cả lên. Tuyệt đối không ngờ rằng có thể gặp phải thứ đồ ăn mỹ vị như vậy ở nơi này.

Lang Thủ ma vật đạp gió bay đến, trước khi chạm đất đã bổ nào về phía Dịch Phong...

...

...

Một khắc đồng hồ trôi qua.

Quần áo trên người Dịch Phong bị kéo nhão nhoẹt, ngay cả quần trong cũng bị kéo xuống vắt nửa dưới chân.

Trên mặt trên cổ, nơi nào cũng sót lại nước miếng ma vật gặm cắn.

Nhưng ma vật này không chịu bỏ cuộc, vẫn đè Dịch Phong như cũ, chưa từ bỏ ý định dùng hàm răng tàn tạ kia gặm cắn Dịch Phong, nóng nảy dằn vặt thân thể Dịch Phong không ngừng.

Mà Dịch Phong nằm trên đất, quần áo lả lơi, mặt không cảm xúc, mặc cho con ma vật này gặm cắn hắn...

Hai mắt hắn trống rỗng khóc không ra nước mắt.

Dường như đã chấp nhận sự thật...

Điều hắn không bao giờ ngờ được chính là, cái thứ Lang Thủ ma vật này trông có vẻ ngon nghẻ mà lại không dùng được, hắn cho đủ cơ hội để thi triển thủ đoạn, nhưng cũng không làm hắn sứt mẻ được miếng nào...

Muốn chết thôi mà sao lại khó như vậy hả!

“Tạch!”

Một chiếc răng dát băng cuối cùng của Lang Thủ ma vật cuối cùng cũng rơi trên mặt Dịch Phong.

Dịch Phong nhìn nó một chút, rồi tiện tay nắm hòn đá bên cạnh đập vào đầu nó, ngay sau đó đã ngã xuống, chết ngắt.

Dịch Phong kéo quần trong lên, nhìn quần áo rách rưới, đau lòng không thôi.

Đây chính là bộ quần áo hắn tiêu tròn ba viên Tiên Tinh để mua.

Mặc dù hắn có rất nhiều...

Hắn cạy sọ Lang Thủ ma vật ra, lấy đi viên ma hạch sáng lấp lánh bên trong, cầm cái này để đền bù cho trường bào trị giá gần ba viên Tiên Tinh bị hư hại.

Tất nhiên mấy trăm ma hạch ở trong thôn trang kia cũng không bị bỏ sót, đây cũng là một chuyến duy nhất Dịch Phong cho rằng không tay không trở về.

Chớp mắt thật nhiều ngày trôi qua.

Những ngày này, Dịch Phong dạo quanh ma thành rất nhiều vòng, bắt đầu từ thôn tảng phía sau, Dịch Phong đã tìm thêm được nhiều thôn trang khác.

Mà thôn trang khác cũng không ngoài dự đoán, trong đó toàn bộ đều là ma vật tụ tập.

Những ma vật này vừa ngửi được khí tức nhân loại, đều bắt đầu tranh đoạt không khác gì thôn trang đầu tiên Dịch Phong đến.

Tất nhiên tranh đoạt sau này cũng không kịch liệt như thôn đầu tiên.

Nhưng khiến Dịch Phong sụp đổ chính là, đám ma vật này nhìn có vẻ mạnh mẽ nhưng một chút chân tài thực học cũng không có. Trừ việc có thể lưu lại một chút vết thương nhanh khỏi trên người hắn ra, cơ bản là không thể uy hiếp đến tính mạng của hắn.

Lại thêm việc lãng phí vô ích một quần áo trị giá hai viên Tiên Tinh...

Dưới con nóng giận, Dịch Phong làm thịt hết bọn chúng.

Trong lúc đó, ở nơi thần bí trong ma thành...

Hai bóng người quỳ dưới đất, mặc dù có hình dáng của nhân loại, nhưng nhìn kỹ là có thể nhận ra hành vi cử chỉ của bọn hắn có hơi kỳ quái.

Mà trước mặt bọn hắn là một khối hắc vụ nồng đậm.

Lúc này, trong hắn vụ truyền ra âm thanh.

“Cẩu Đại Cẩu Nhị, độ thuần thục của các ngươi giờ thế nào rồi?”

“Khởi bẩm đại nhân, chúng ta bây giờ đã thuần thục hơn rồi, nhưng mấy động tác tỉ mỉ còn cần phải luyện tập thêm.”

Hai người quỳ dưới đất cung kính nói.

“Ừm, nhớ cho kỹ, vì để thuận lợi đánh vào nội bộ nhân loại, để không bị phát hiện, cho nên các ngươi bây giờ nhất định phải bảo trì biến thành tư thái sinh hoạt của nhân loại từng phút từng giây, làm đi để sau này xuất phát sẽ không khác gì nhân loại bình thường.” Âm thanh nặng nề trong hắc vụ truyền ra: “Như thế các ngươi mới được tính là lấy công chuộc tội, không truy cứu sai lầm các ngươi làm mất Khủng Bố Chi Sâm...”

“Dạ, đại nhân!”

Hai người cung kính đáp.

Đúng lúc này, một đoàn hắc vụ bay từ ngoài vào, biến thành ma vật cung kính quỳ dưới đất.

“Đại nhân, ngoài thành xảy ra chuyện rồi.”

“Chuyện gì?”

“Theo manh mối báo lên, ngoài thành xuất hiện biến cố, bảy ám thôn trang bị tàn sát không còn một mảnh, dựa theo dấu vết rất có thể là do nhân loại.”

“Hừ, lại là nhân loại sao?”

Trong hắc vụ truyền ra âm thanh lạnh như băng.

“Mấy năm nay hình như nhân loại đã phái không ít cao thủ đến đây thăm dò, vì cảm thấy người chết chưa đủ sao?”

Nói xong, mắt nhìn về phía Cẩu Đại Cẩu Nhị.

Cảm nhận được ánh mắt, Cẩu Đại Cẩu Nhị cung kính quỳ xuống đất.

“Chuyện ở ngoài thành, giao cho hai ngươi, cho Khuyển tộc các ngươi mang đầu người về cho ta.”

Trong hắc vụ trực tiếp ra lệnh.

“Vâng!”

Cẩu Đại Cẩu Nhị cung kính đáp, sau đó hoá thành hai đạo hắc vụ biến mất.

 

Chương 1152: Cắt rau hẹ tới. (2)

Không lâu sau.

Hai người đã xuất hiện bên ngoài thành.

Mà sau lưng, một trăm Khuyển Thủ ma vật, bọn chúng đều mặc khôi giáp, cầm binh khí trong tay.

“Thật sự không thể tưởng tượng được mà!”

Cẩu Đại nhìn một trăm tên ma vật Khuyển Tộc phía sau, hăng hái nói: “Nhưng đúng là quên nên quên ơn đại nhân dìu dắt chúng ta!”

“Đúng vậy. Đại nhân đối xử với chúng ta thật tốt...”

Cẩu Nhị cũng mặt mày cảm động, vừa nói vừa vô ý lè lưỡi cười ha hả nói: “Lúc làm đội trưởng, ma vật thủ hạ bị tàn sát người cũng không trách cứ chúng ta, mất đi Khủng Bố Chi Sâm cũng không nói lời nào, giờ lại tin tưởng uỷ nhiệm trách nhiệm với tên nhân tộc ẩn núp cho chúng ta... Ha ha ha ha... Thật sự quá cảm động...”

“Nhưng mà tấm da người này không thoả mái chút nào.”

Cẩu Đại mang trứ ngoại bát tự, dáng đi kỳ quái.

“Là phương pháp gì đây, ha ha ha ha...” Cẩu Nhị le lưỡi nói: “Đây chính là trách nhiệm đại nhân giao cho chúng ta, muốn chúng ta từ giờ trở đi lúc nào ở đây cũng bảo tuỳ bộ dáng nhân loại ha ha ha ha...”

“Đi, đi thôi. Trước hết phải làm thịt tên nhân loại ngoài thành kia đã.”

Cẩu Đại mang trứ ngoại bát tự đi về phía trước.

“Ha ha ha ha được...”

Cẩu Nhị vội vàng đuổi theo.

Cùng lúc đó, Dịch Phong lại không kiện nhẫn giết sạch một thon ma vật, quay người đi về phía ma thành.

Hắn định đẩy cửa đi thẳng vào.

Nếu trong thành có người thì tốt, nhanh nhanh đi khỏi cái nơi chim cò này.

Còn nếu trong thành bị ma vật luân hãm chiếm lĩnh cũng được, có khi ma vật trong thành cao cấp hơn.

Mới đi được mấy bước đã thấy bầy chó hùng hồn mạnh mẽ đi về phía hắn.

Mà Cẩu Đại với Cẩu Nhị cũng phát hiện ra Dịch Phong.

“Đúng là có một người.”

“Chúng tiểu nhân, lên cho ta.”

“Giết chết người này được thưởng ngập mặt.”

Cẩu Đại Cẩu Nhị không chờ nổi chạy tới lấy lợi.

Ma vật Khuyển tộc nghe lời nhào về phía Dịch Phong, kèm theo một mảnh ma khí ngập trời.

“Mang đồng phục, có vẻ huấn luyện nghiêm chỉnh đó!”

Ngay khi Dịch Phong đang u ám trong lòng, nhìn thấy đám đại binh đầu chó này lại dấy lên hi vọng một lần nữa. Hắn không ngờ rằng Ma tộc cũng có thể ngay ngắn trật tự như vậy.

Nhưng một khắc sau hi vọng trong nội tâm đã bị dập tắt.

Một đại binh đầu chó chém lên cổ hắn mà hắn không đau không ngứa...

“Lại thêm một nhóm màu mè vô dụng.”

“Chết hết đi!”

Dịch Phong mặt không đổi sắc rút trường kiếm ra, lập tức chém lên.

“Khá lắm, còn có chút thực lực!”

“Xem ra phải để hai người chúng ta xuất mã.”

“Mà có thực lực càng tốt, mới có thể để chúng ta phát huy tác dụng.”

“Này, nhân loại kia, để mạng lại.”

Cẩu Đại Cẩu Nhị sau lưng ma vậy Khuyển tộc xông lên, giữ không trung phóng qua, khí khái anh hùng hừng hực, tốc độ nhanh như chớp tới gần Dịch Phong.

Đến gần, Cẩu Đại không nhịn được dụi dụi con mắt.

“Nhị đệ, người này hình như hơi quen quen thì phải?”

Hỏi nửa ngày không thấy đáp lại, hắn mới nghiêng đầu nhìn một chút, lại phát hiện Cẩu Nhị le lưỡi trừng mắt, liều mạng kéo hắn về.

“Sao vậy nhị đệ?”

Hắn hỏi to.

“Chạy thôi đại ca, là cắt rau hẹ!”

“Cẩu Nhị hô to.

“Cắt rau hẹ cái gì?”

Nhất thời Cẩu Đại không phản ứng lại, sau một khắc mới đột nhiên bừng tỉnh.

“Á!”

“Sao ngươi không nói sớm?”

Cẩu Đại đạp trứ ngoại bát tự, liều mạng chạy theo Cẩu Nhị.

Không ngờ rằng còn một đạo ảnh kiếm đánh tới, hù hai người tè bậy ra quần giữa trời, lung lay ngã thẳng xuống đất.

Mà Dịch Phong còn đang chém cẩu đầu binh bên cạnh.

Chém giết như thái dưa.

Không lâu sau, khoảng trăm cẩu đầu binh bị hắn chém chết.

Hắn vỗ tay một cái, tức giận thở dài.

Nhưng mà nhìn như mới nãy nhìn thấy nhân loại?

Hắn không khỏi nhìn quanh hướng hai người vừa đi.

Ngã bịch xuống đất muốn đứng lên chạy tiếp, nhưng lại phát hiện ánh mắt Dịch Phong lia tới, lập tức bị doạ cho đóng băng, đứng nguyên tại chỗ không dám nhúc nhích, run sợ.

“Ca, ca à, nghĩ cách đi mà...”

“Đang nghĩ, đang nghĩ đây...”

“Nghĩ ra chưa vậy...

“Đang cầu nguyện...”

“Ca, ngươi cầu nguyện cũng vô ích thôi, hắn đang đi về phía chúng ta nè...”

“A, chết ta rồi, ta không được...”

Cẩu Đại nằm thẳng xuống đất, mắt trợn ngược, bắt đầu bất động không nhúc nhích.

Thấy thế, Cẩu Nhị cũng khẽ đảo mắt, ôm tim tru lên: “Aaaa, t cũng không được, chết ta rồi, chết ta rồi...”

Hai người nằm trên đất giả chết kêu rên, hung hăng tức giận mắng.

“Cái đồ chó này, hai chiêu của huynh đệ chúng ta chọc tới hắn rồi!”

“Nhất định là vậy, chúng ta đi đến đâu, hắn theo tới đấy, chúng ta không thể đào mộ tổ tiên nhà hắn được!”

“Đồ đáng chết, thứ trời đánh sét đánh, chó chết, ác ma, ác bá. Đúng là không biết xấu hổ, bắt nạt kẻ yếu...”

“Ta nguyền rủa ngươi sau này đẻ con ra không có chym.”

“Ta nguyền rủa ngươi cô độc cả đời.”

Vừa mắng trong lòng vừa cắn chặt hàm răng, chờ đợi cái chết giáng xuống.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương