Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 945: Đồ bổ

Mà sự xuất hiện đột ngột của con rết này tất nhiên khiến Phong Vân Tông phải cảnh giác, gần như tất cả mọi người đều dời mắt nhìn về phía hắn ta, trên phi thuyền đen ngòm, bất kỳ lúc nào cũng có thể phát động lỗ pháo nhắm chuẩn vào con rết kia.

Nhưng đối mặt với tất cả chuyện này, con rết hoàn toàn làm lơ, dời bước chân chậm rãi từ phía xa đi về phía sơn môn Vân Kiếp Môn.

Dáng vẻ không nhanh không chậm kia hoàn toàn không xem ai ra gì.

“Nè, đứng lại.”

Cuối cùng trên boong tàu phi thuyền Phong Vân Tông, đại trưởng lão Chu Tùng của Phong Vân Tông cũng lên tiếng cảnh cáo nói: “Phong Vân Tông đang làm việc, người không liên quan mau chóng rời đi.”

Con rết liếc ông ta, không thèm để ý.

“Hừ, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!”
Chu Tùng cũng là người hung ác.

Tất nhiên ông ta nhìn ra con rết xuất hiện vào lúc này không phải chuyện ngẫu nhiên.

Tư thế này e rằng là muốn nhúng tay vào chuyện giữa hai tông, nếu không nghe lời cảnh cáo vậy ông ta chỉ đành tiên hạ thủ vi cường.

“Còn chưa có ai dám giương oai trước phi thuyền của Phong Vân Tông đâu, cho hắn ta bài học đi.”

Đại trưởng lão trực tiếp hạ lệnh.

Gần như cùng lúc khi ông ta hạ lệnh, một lỗ pháo trên phi thuyền bắn ra luồng năng lượng xung kích mạnh mẽ, lao về phía con rết với khí thế khủng khiếp.

“Ầm!”

Không có bất kỳ trì hoãn nào, đòn tấn công đó rơi trên người con rết.

Nhưng chuyện khiến Chu Tùng không ngờ là đòn tấn công này rơi trên lớp vỏ cứng cáp của con rết chỉ lóe lên hai tia lửa, trừ chuyện đó ra ngay cả một vết rạch cũng không có.

“Cái gì?”

Trận trong trận ngoài, nhóm người của Vân Kiếp Môn và Phong Vân Tông đồng thời phát ra âm thanh khó tin.

Đạn pháo như vậy về mặt cơ bản tương đương với một đòn tấn công toàn lực của tầng chín Kiếp cảnh, không ngờ ngay cả phòng ngự của con rết cũng không phá nổi!

“Tấn công tiếp cho ta!”

Chu Tùng cũng là người hành động nhanh gọn mạnh mẽ, nếu đã nã pháo tất nhiên không có đạo lý dừng lại, nhất là sau khi biết con rết không phải loại lương thiện càng không thể để con rết phản ứng lại tấn công.

Cho nên ngay sau khi ông ta dứt lời, mấy chiếc phi thuyền biến động, từng lỗ pháo đen ngòm nhắm chuẩn vào con rết.

“Ầm!”

“Ầm ầm ầm ầm...”

Sau khi tiếng pháo nổ nặng nề đầu tiên vang lên, tiếng thứ hai, thứ ba cũng vang lên liên tục không ngừng.

Pháo kích tấn công về phía con rết như che trời lấp đất.

Nhất thời trời đất biến sắc, che phủ bầu trời.

Không khí xung quanh đều co lại thành chân không.

Cảnh tượng như vậy khiến nhóm người bên trong Vân Kiếp Môn nhìn mà da đầu tê dại.

Đòn tấn công thế này nếu rơi lên đầu bọn hắn nhất định là thập tử vô sinh.

Hơn nữa thông qua cường độ của đòn tấn công này, bọn hắn nghiêm trọng phát hiện đã đánh giá cao đại trận hộ sơn của mình rồi.

Nếu đòn tấn công với cường độ này đánh vào sơn môn bọn hắn, đại trận hộ sơn của bọn hắn nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ được nửa tháng.

Nửa tháng sau sẽ bị đánh nát như vỏ trứng gà.

Nói thì trễ đến thì nhanh, công kích nhất thời rơi lên người con rết.

Đòn tấn công như vậy cho dù khi trước con rết biểu hiện thực lực mạnh mẽ, nhưng tất cả mọi người đều cảm thấy nhất định sẽ chết không chút nghi ngờ.

Nhưng kết quả lại lần nữa nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Chỉ thấy con rết không biết từ lúc nào lấy ra một thể linh hồn ngăn cản trước mặt mình.

“A a a, Tiểu Linh Tử, tốt xấu gì cũng là năng lượng, tuy hơi yếu nhưng chân muỗi cũng là thịt, mau hút đi.”

Con rết lớn tiếng quát.

“Ha ha. Đa tạ Phong ca, chân muỗi cũng là thịt, Tiểu Linh Tử ta thu nạp đây, dù sao cũng là chút đồ bổ.” Thể linh hồn truyền ra giọng nói hưng phấn.

Cứ như vậy dưới sự kêu gào của hai người bọn hắn, công kích do phi thuyền bắn ra không có tác dụng cọng lông nào, trong nháy mắt khi đánh vào trên người Linh Vương đã bị hấp thu, không nổi lên bọt khí gì...

Nhóm người Chu Tùng trợn to mắt, hai chân suýt nữa run rẩy.

Đây đây đây, đây là thủ đoạn gì?

Đòn tấn công mà bọn hắn luôn lấy làm tự hào, vậy mà lại trở thành đồ bổ của người khác?

“Á!”

Trong sơn môn.

Đám người Quan Lĩnh cũng hoảng sợ thét lên từng tiếng, trừng mắt nhìn một màn trước mặt, đầy vẻ không thể tin nổi.

Hồn thể này là cái gì, có thể coi thường công kích của linh thuyền, thậm chí còn có thể cắn nuốt thôn tính nó.

Phút chốc, toàn bộ sơn môn loạn hết cả lên.

Khủng hoảng kinh sợ.

Đặc biệt là Phong Vân Tông, ngay khi nhìn những thứ mà bọn họ vẫn luôn kiêu ngạo tự hào bị người khác phá huỷ dễ dàng, tâm tình lập tức sụp đổ.

“Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?” Chu Tùng đứng trên boong thuyền, sắc mặt kinh hoảng.

“Bổn đại gia là ai, ngươi tuổi gì mà đòi biết.” Dạ Phong Ngô Công lạnh lùng nói: “Nhưng mà ngươi bắn nhiều pháo vào ta như thế, giờ hẳn phải đến lượt ta chứ?”

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương