Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
Chapter 891 Thì ra có chuyện như vậy

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 891: Thì ra có chuyện như vậy

“Ta, ta thật sự không biết!” Tôn Tử Mi khổ sở nói.

“Vậy mà ngươi thật sự không biết?”

Ánh mắt Phạm Xung lập tức co lại, cau chặt mày.

Tô Bạch.

Đương nhiên ông ta biết.

Bởi vì trước khi ông ta xuất môn, trừ Dịch Phong ra đó là nhân vật được lão tổ ở địa cung Thánh Sơn cùng trưởng lão Vương Y Vận trịnh trọng căn dặn.

Tiểu nô bộc thiếp thân của Dịch Phong.

Thực lực Chân Tiên tầng mười.

Thậm chí xem xét từ thực lực của chủ tử Dịch Phong, sợ rằng tiểu nô bộc này không chỉ là Chân Tiên tầng mười.

Phạm Xung mặc kệ có phải tiểu nô bộc hay không, nhưng chỉ đơn thuần so sánh thực lực của Tô Bạch với lão tổ nhà ông ta, đã đủ để bọn hắn không dám chậm trễ rồi.

Càng đừng nói đến tiểu nô bộc này có thể là người đại diện phát ngôn của Dịch Phong!

Cho nên trong tình huống này.

Ông ta nghĩ không ra, là đại trưởng lão của Bách Luyện Tông vậy mà Tôn Tử Mi lại có thể không biết thân phận của Tô Bạch, thậm chí còn dám ra tay với Tô Bạch?

“Liệu có phải do bình thường Tô Bạch tiền bối quá khiêm tốn, thực lực của hắn ta chỉ có chúng ta biết, trước mặt người khác đều cho rằng hắn ta chỉ là tiểu tạp dịch không?” Một người bên cạnh Phạm Xung không nhịn được suy đoán.

Ánh mắt Phạm Xung khẽ động.

Sau đó gật đầu.

Chuyện này cũng có khả năng.

Ông ta không quản Tôn Tử Mi nữa mà vội vàng nhìn về phía Tô Bạch với ánh mắt tôn kính.

Khẽ cúi đầu.

“Tiền bối.”

Ông ta cung kính gọi một tiến.

“Ừm.”

Tô Bạch nhìn ông ta, hoàn toàn không để ý, càng không quản cục diện rối rắm trước mắt, mang theo đậu phộng tự mình rời đi.

Tiên sinh còn đang đợi đấy...

Sự lạnh lùng của Tô Bạch không khiến Phạm Xung cảm thấy gì, ngược lại ông ta thấy vốn nên như vậy, cho nên từ đầu đến cuối ông ta đều cúi đầu cung kính tiễn Tô Bạch rời đi.

Nhưng mà.

Một tiếng tiền bối này của Phạm Xung.

Lại khiến hơn năm mươi trưởng lão của các ông môn khác sợ ngây người.

Tiền bối!

Người có thể khiến trưởng lão Phạm Xung của thượng tôn tôn kính gọi một tiếng tiền bối, trừ phi người này...

Mọi người trợn to mắt.

Chớp mắt đều cúi đầu, đồng loạt tiễn Tô Bạch rời đi.

Nếu đoán không sai tiểu tạp dịch trước mặt này, e rằng là cao thủ siêu cấp đã ngó lơ pháp trận địa cung Thánh Sơn, bắt sống yêu thú hộ sơn Thiên Bá Tông trong lời truyền tin của các trưởng lão Thiên Bá Tông.

Cảnh tượng này.

Khiến Tôn Tử Mi và những trưởng lão khác của Bách Luyện Tông sợ ngây người, suýt rớt cằm.

Trừng to mắt, tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Dụi mắt như là sợ nhìn nhầm.

Nhiều trưởng lão như vậy bao gồm cả Phạm Xung vậy mà lại cung kính với một tiểu tạp dịch của Bách Luyện Tông như thế?

Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Nếu nói từ đầu đến cuối vẻ mặt đều không thay đỏi, e rằng cũng chỉ có một mình Vương Việt, bởi vì chỉ bản thân ông ta mới biết Tô Bạch có thực lực cực mạnh.

Trước đây ông ta đã đoán được, trước sau có tám mươi tông môn đến đây bao gồm cả Thiên Bá Tông, liệu có phải là vì tiền bối Tô Bạch hay không.

Bây giờ xem ra...quả nhiên là vậy!

Sau khi Tô Bạch đi.

Phạm Xung và các trưởng lão của năm mươi tông khác cũng rời khỏi, dù sao với bọn hắn mà nói nhiệm vụ chuyến đi này đã hoàn thành.

“Tô Bạch này?”

“Rốt cuộc là chuyện gì?”

Trong lòng Tôn Tử Mi hoảng loạn.

Cho nên trở lại đại điện Bách Luyện Tông đã triệu Giang Tả Giang Hữu ngay lập tức.

Bởi vì ông ta cũng phát giác tất cả mọi thay đổi đều bắt đầu sau khi từ Thiên Bá Tông trở về.

Cho nên đã xảy ra chuyện gì ở Thiên Bá Tông mới là quan trọng nhất.

“Ngươi nói khi leo thang trời Thiên Bá Tông, các ngươi nhấc Dịch Phong lên còn Tô Bạch có thể một hơi đi theo các ngươi lên đó?”

Sau một phen dò hỏi Tôn Tử Mi đã thăm dò tình hình leo thang trời hôm đó.

“Đúng vậy!”

Giang Tả Giang Hữu cung kính đáp: “Đến nay chúng ta cũng không nghĩ ra một tiểu đệ tử tạp dịch như hắn ta sao lại làm được.”

“Trừ chuyện đó ra các ngươi còn gặp phải chuyện gì ở Thiên Bá Tông?” Tôn Tử Mi lại hỏi.

“Những chuyện khác cũng bình thường, trừ việc leo thang trời ra còn có thái độ của Thiên Bá Tông đối với chúng ta.”

Giang Tả Giang Hữu nhớ lại, kể chuyện hôm đó Thiên Bá Tông đột nhiên phá lệ sắp xếp cho bọn hắn.

“Cái gì?”

“Còn có chuyện này sao?”

Tôn Tử Mi bỗng nhiên đứng bật dậy.

Trong đầu nháy mắt tỉnh táo lại, đối với việc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ông ta cũng đã suy đoán được tám chín phần mười.

Đó chính là Tô Bạch là một cao thủ siêu cấp!

Lúc trước hắn ta vẫn luôn che giấu làm một tiểu tạp dịch ở Bách Luyện Tông, không có ai biết.

Mà lần này trời xui đất khiến đi Thiên Bá Tông bị người ta nhận ra thực lực.

Thiên Bá Tông đã biết Tô Bạch mạnh mẽ cho nên mới để Giang Tả Giang Hữu đi cùng nhận được đãi ngộ đỉnh cao, nếu không bất kể thế nào cũng nói không thông, tại sao hai hộ pháp hạ tông bọn hắn lại được đãi ngộ tốt như vậy ở thượng tông.

 

Chương 1041: Thì ra có chuyện như vậy (2)

Sau đó.

Những tông môn khác nhận được tin tức, lập tức đuổi tới Bách Luyện Tông tặng lễ vật.

Hơn nữa khi ông ta muốn ra tay với Tô Bạch, Phạm Xung trực tiếp xé rách da mặt đả thương ông ta.

Tất cả mọi thứ, toàn bộ đều ăn khớp.

Nếu thêm vào một vài chuyện đã xảy ra khi trước, vậy chuyện này càng không có gì bất ngờ.

Đó chính là khoảng thời gian trước, vô số yêu thú của Bách Luyện Tông ông bị độc thủ thần bí săn giết.

Đối với độc thủ thần bí này bọn hắn vẫn luôn cảm thấy thấp thỏm lo âu, hơn nữa vẫn đang tìm kiếm.

Mà bây giờ xem ra độc thủ thần bí kia chính là Tô Bạch.

Bởi vì Tôn Tử Mi lại nhớ đến ngày đó khi ông ta dẫn theo đệ tử vào núi, từng tận mắt nhìn thấy Tô Bạch từ trong núi đi ra.

Lúc ấy ông ta còn nghi ngờ, một đệ tử tạp dịch sao lại vào núi, vậy mà còn có thể bình yên vô sự.

“Nếu đại trưởng lão đã đoán được, ta cũng nói thẳng!”

Vương Việt ở một bên thấy vậy, vốn dĩ không dám để lộ thực lực của Tô Bạch, nhưng lúc này thấy Tôn Tử Mi đã đoán ra gần hết cho nên ông ta dứt khoát kể ra chuyện Tô Bạch đã cứu huynh trưởng của minh.

 “Vậy mà còn có chuyện này à!”

Vẻ mặt Tôn Tử Mi trịnh trọng đứng thẳng lên.

Hít sâu một hơi.

Bởi vì Vương Việt vừa nói như vậy đã không còn nửa điểm bất ngờ nào nữa.

Tô Bạch.

Chính là một cao thủ thần bí!

Thiên Bá Tông cũng vậy, mấy chục tông môn kia cũng thế, đều vì hắn ta mà đến.

Thật không ngờ.

Trong Bách Luyện Tông của ông ta, vậy mà có một vị đại phật như thế.

Trong viện.

Dịch Phong ngồi ở bàn đá.

Một vò rượu nhỏ, một đĩa khô bò, một đĩa đậu phộng, cực kì sảng khoái.

Mà bên dưới trừ Tô Bạch ra còn có mười mấy tiểu tạp dịch khác, bọn hắn cung kính đứng một bên, gương mặt tràn ngập vẻ kích động và cảm kích.

Tuổi tác của những tiểu tạp dịch này cũng tương đương Tô Bạch.

Là Dịch Phong yêu cầu Tô Bạch chọn lựa kỹ càng, tính cách bọn hắn đơn thuần, phẩm hạnh tốt đẹp, quan trọng nhất là nghe lời giống như Tô Bạch.

Sau khi bảo Tô Bạch triệu tập bọn hắn đến, Dịch Phong cho bọn hắn chút xíu tu vi.

“Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi trừ việc giúp ta quét dọn vệ sinh ra còn phải giúp ta vào núi kiếm chút đồ ăn hoang dã!”

“Đương nhiên cũng không cần là thứ hiếm có gì, bởi vì số lượng ta cần không ít, chỉ cần nhìn thấy ăn ngon là được.”

“Tất nhiên nếu có thứ quý hiếm, có thể bắt được thì cố gắng bắt!”

Dịch Phong nhấp một ngụm mỹ tửu, dặn dò các tiểu tạp dịch.

Dù sao Dịch Phong nghĩ Thi Thanh Vũ bế quan nhiều ngày như vậy, nhất định sẽ không ra ngoài nhanh như thế.

Mà sau khi nàng ta ra ngoài thanh toán khoản cuối cho hắn, hắn có thể thuận lợi rời khỏi đây đi tìm đệ tử cuối cùng rồi.

Quá trình tìm đệ tử rất buồn tẻ.

Tuy bây giờ hắn có tiên tinh, nhưng hành tẩu giang hồ cũng khó đảm bảo mình sẽ bị nhốt ở nơi nào đó khó lòng thoát hiểm trong thời gian ngắn.

Cho nên.

Phòng ngừa chu đáo là chuyện cần thiết.

Trong nhẫn không gian thường chuẩn bị một ít thực phẩm, miễn cho khi bản thân gặp nguy hiểm sẽ đói chết cũng là một chuyện cực kì quan trọng.

Cho nên đây cũng là lý do tại sao Dịch Phong lại cần nhiều tạp dịch như vậy.

Dịch Phong cũng nghĩ xong rồi.

Đến khi đó thịt khô lạp xưởng đùi khô gì đó chuẩn bị nhiều hơn một chút, dù cho tình hình có tệ hơn nữa cũng có thể đem kho, cũng có thể lấy túi bọc lại sau đó hút chân không, làm thành bao bì hút chân không cũng được.

Mười mấy tiểu tạp dịch cung kính đáp.

Dưới sự dẫn dắt của Tô Bạch mười mấy tiểu tạp dịch lập tức vào núi sau.

“Chia ra hành động.”

“Nhất định phải khiến đại nhân hài lòng!”

Tô Bạch là tiểu thủ lĩnh, uy nghiêm dặn dò.

Những tiểu tạp dịch khác đáp lời, bước chân khẽ động lướt qua bốn phương tám hướng xung quanh.

“Ầm!”

“Ầm ầm ầm!”

“Bốp bốp bốp...”

“Ngao ngao ngao...”

Không lâu sau trong núi sau của Bách Luyện Tông, truyền đến âm thanh nổ vang và tiếng la hét thảm thiết của yêu thú.

Mười mấy tiểu tạp dịch càn quét cả đoạn đường như châu chấu di cư.

Mà động tĩnh trong núi lập tức truyền đến Bách Luyện Tông.

“Chuyện gì vậy?”

“Là cao thủ thần bí khi trước lại xuất hiện sao?”

“Chắc không phải hắn muốn ra tay với Bách Luyện Tông đấy chứ!”

Vô số đội tuần tra hành động, rất nhiều đệ tử không biết sự tình khủng hoảng bất an.

Mà nhị trưởng lão, tam trưởng lão cùng nhóm người Vương Việt nghe thấy động tĩnh cũng lập tức tập trung lại.

“Chuyện gì vậy?”

Nhị trưởng lão không nhịn được hỏi.

“Hình như lại là tiền bối Tô Bạch giết yêu thú ở núi sau!” Tam trưởng lão nhìn động tĩnh núi sau, không nhịn được nói.

“Tiền bối Tô Bạch này vô duyên vô cớ săn giết yêu thú làm gì?”

Nhị trưởng lão cau chặt mày nhớ đến khoảng thời gian trước mấy yêu thú hộ sơn của Bách Luyện Tông đều không còn, trong lòng ông ta lập tức dâng lên dự cảm không lành.

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương