Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Chương 763: Ra đây, lên nào

Lục Trọng hơi nheo mắt lại.

Một cái thùng phân khác sắp đổ xuống.

Thấy thế.

Lý Hồng Thiên vội vã cầu xin tha thứ: “Lục ca nguôi giận Lục ca nguôi giận, người bằng hữu này của ta không hiểu chuyện, hơn nữa hắn còn cần thêm chút thời gian để chấp nhận, cho ta đi nói với hắn vài câu đi.”

Lục Trọng nhìn hai người một chút, gật đầu.

Sau đó đi ra khỏi căn phòng với Cung Thần.

Thấy hai người rời đi, Lý Hồng Thiên mới thả lỏng một chút.

“Lão Hoang ngươi thật là ngu ngốc, ngươi còn không nhận ra sao?”

“Ta đang cứu ngươi đấy!”

Lý Hồng Thiên ngồi xổm xuống, tận tình khuyên: “Vừa rồi nếu không phải Lục ca hạ thủ lưu tình thì dưới hai cái thùng phân đỉnh cấp ngươi cảm thấy mình vẫn còn mạng sao?”

“Rốt cuộc là chuyện gì thế này?”

“Bọn hắn nữa, rốt cuộc bọn hắn là ai?”

Hoang Thanh Thiên trừng mắt, ho ra máu nói: “Vì sao một tên Chân Nguyên Tiên Cảnh lại có Tiên Khí đỉnh cấp?”

Trong khi nói chuyện, trong ánh mắt của hắn tràn ngập sự sợ hãi với cái thùng phân kia.

“Haizz!”

“Chuyện này nói ra thì dài lắm, nói thế này cho ngươi biết nhé, Lục ca đến từ một nơi thần bí.”

Lý Hồng Thiên giải thích.

“Nơi nào cơ?” Hoang Thanh Thiên vội hỏi.

“Chỗ đó ta cũng không biết, nhưng ngươi chỉ cần biết rằng ở nơi ấy khắp mọi nơi đều là cao thủ, Tiên Khí đỉnh cấp cũng ở khắp nơi.” Lý Hồng Thiên nói.

Trên mặt Hoang Thanh Thiên lộ ra vẻ nghi ngờ.

“Lừa ngươi làm gì hả, hai cái thùng phân vừa đánh ngươi kia ngươi không thấy à, chúng chẳng phải là Tiên Khí đỉnh cấp sao?” Lý Hồng Thiên kiên nhẫn nói: “Ngươi thấy Tiên Khí đỉnh cấp của ai là hai cái thùng phân chưa?”

“Ngươi nghi ngờ à?”

Hoang Thanh Thiên gật gật đầu.

“Dựa theo những gì Lục ca nói, hai cái đó chỉ là cái để gánh phân ở chỗ của bọn hắn, mà hai cái thùng phân này thì do người trên của bọn hắn giao cho hắn để gánh phân, vậy nên ta mới nói ở chỗ ấy của  bọn hắn Tiên Khí đỉnh cấp chỉ là mấy thứ  đồ vật bình thường vớ vẩn thôi.” Lý Hồng Thiên còn nói thêm: “Đây là lý do tại sao, hai cái thùng phân mà lại là Tiên Khí đỉnh cấp!”

Hoang Thanh Thiên nghe xong, trán nổi gân xanh.

Lục Trọng chỉ là người gánh phân?

Mà hai cái Tiên Khí đỉnh cấp kia cũng chỉ dùng để gánh phân sao?

Lời này nghe xong sao lại khiến hắn cảm thấy cái thế giới này không chân thật như vậy chứ?

“Ta biết ngươi không tin, thế nhưng ngươi không thể không tin thứ vừa rồi trấn áp ngươi là hai cái thùng phân thực sự, chính ngươi có lẽ cũng có thể cảm nhận được.” Lý Hồng Thiên nói: “Hơn nữa ngươi có ngửi thấy mùi phân thoang thoảng trong phòng này không?”

Hoang Thanh Thiên gật đầu.

“Vậy chẳng phải đúng rồi sao?”

Lý Hồng Thiên nói: “Điều này chẳng phải đã đủ để nói rõ hai cái thùng phân đỉnh cấp kia quả thực là để gánh phân sao.”

“Không phải đã chứng minh được lời ta vừa mới nói sao?”

Hoang Thanh Thiên tưởng tượng, cũng lập tức thấy cực kỳ sợ hãi.

Trong chốc lát hắn ta trợn trừng mắt.

Nếu như lúc trước có người nói cái này với hắn thì chắc chắn đến nghe hắn cũng không buồn nghe.

Nhưng tất cả những thứ trước mắt quả thật là hắn tận mắt nhìn thấy.

Tuy nói là không chân thực.

Chuyện Tiên Khí đỉnh cấp lại được dùng để gánh phân thật sự có cảm giác quá vớ vẩn.

Nhưng quả thực lại là cách giải thích hợp lý nhất.

Dù sao sự đáng sợ và uy áp mà hai cái thùng phân mang lại khiến cho trong lòng hắn ta sợ hãi đến tận bây giờ.

“Ta nói cho ngươi biết đây vẫn chỉ là mấy thứ tầm thường thôi.”

“Theo những gì Lục ca nói, người gánh phân ở nơi của bọn họ có hơn mười người, mà mỗi người đều có hai cái thùng phân như vậy, mà hai cái này của hắn ta lại là kém nhất.”

Lý Hồng Thiên lại nói tiếp.

“Kém nhất sao?”

Hoang Thanh Thiên mới thở ra được một hơi lúc này hai mắt lại tiếp tục trừng lớn.

“Đúng thế đấy.”

“Nghe nói ít nhất cũng là Tiên Khí thiên cấp.” Lý Hồng Thiên nói nghiêm túc.

Hoang Thanh Thiên thở gấp.

Đầu óc cũng đang nhanh chóng suy nghĩ.

Giao tình giữa hắn và Lý Hồng Thiên hắn rất rõ ràng.

Hoàn toàn không cần phải lừa gạt hắn, hơn nữa lại có thêm rất nhiều chi tiết, việc này e rằng đến tám chín phần mười là thật.

“Vậy Khương Chí kia lại là chuyện gì nữa?”

Hoang Thanh Thiên tiếp tục hỏi.

“Theo những gì mấy người Lục ca nói, Khương Chí cũng đến từ nơi thần bí kia, càng kinh khủng hơn là Khương Chí được lão đại của bọn họ trọng dụng, còn phái hai cao thủ siêu cấp đến giúp nàng ta.” Lý Hồng Thiên nói.

“Cao thủ siêu cấp?”

“Không sai, chính là hai vị Nhân Tiên kia, theo tin tức ta lấy được từ chỗ Lục ca, nhìn từ bên ngoài thì bọn hắn là Nhân Tiên nhưng thực tế thì thực lực có khả năng cao hơn ngươi đến năm, sáu đại cảnh giới!”

“Năm sáu đại cảnh giới sao?”

“Đúng!”

Hoang Thanh Thiên hít vào một hơi khí lạnh, cảm giác hai chân hơi nhũn ra.

Sau đó “soạt” một tiếng đứng dậy, chống người lên đi ra ngoài cửa.

“Ấy, ngươi làm gì đấy?”

Lý Hồng Thiên hô to một câu, vội vàng đuổi theo.

 

Chương 863: Ra đây, lên nào (2)

Vừa đi ra ngoài cửa thì thấy Hoang Thanh Thiên quỳ bịch một tiếng ở trước mặt Lục Trọng.

“Đại nhân ta sai rồi.”

Hoang Thanh Thiên quỳ dưới đất, cung kính nói: “Mới vừa rồi là tiểu nhân có mắt không tròng đã mạo phạm đại nhân, đã vậy con rể có mắt như mù của ta còn bất kính mạo phạm đến bằng hữu của đại nhân.”

“Xin người chờ một chút, ta sẽ bắt tên con rể phế vật đó tới mặc cho người xử lý.”

Nói xong.

Hoang Thanh Thiên lập tức bay lên trời.

Chỉ chốc lát sau.

Một thanh niên tứ chi bị gãy, tu vi cũng phế, bị Hoang Thanh Thiên ném trên mặt đất.

“Phụ thân, sao người lại làm thế?”

Sau lưng có một nữ tử áo xanh rơi nước mắt đuổi theo.

Nhưng mà nàng mới đuổi theo đến tận đây, đã bị Hoang Thanh Thiên vung tay lên đánh bay.

“Người đâu, tống Hoang Thanh Liên vào thiên lao.”

Hai bóng người bay lên, lôi Hoang Thanh Liên xuống dưới.

Sau khi xử lý tốt mọi việc, Hoang Thanh Thiên lại tiếp tục quỳ bên cạnh Lục Trọng.

Lục Trọng cũng vậy mà Cung Thần cũng thế.

Thậm chí là Lý Hồng Thiên lúc này cũng đều thấy sửng sốt đôi chút.

Tất cả những hành động này của Hoang Thanh Thiên.

Lại quá thuần thục.

Từ khi ra tay cho đến khi tất cả kết thúc, nhanh đến mức khiến cho bọn hắn còn chưa kịp phản ứng.

“Đúng là người đi sau giỏi hơn người đi trước nhỉ!”

Một hồi lâu sau, Cung Thần mới ngẩng đầu lên nhìn Lý Hồng Thiên, nhẹ nhàng nói một câu.

“Chuyện tiếp theo các ngươi tự xem rồi xử lý đi.”

“Có thể giúp các ngươi nhưng cũng chỉ đến vậy thôi, về phần sắp xếp như thế nào còn phải xem tự bản thân Khương Chí quyết định sao nữa.”

“Đại Hóa tông bên kia ta giao cho ngươi.”

Nói xong, Lục Trọng và Cung Thần đã rời đi.

“Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì?”

Lý Hồng Thiên sau khi cung kính tiễn hai người rời đi xong vội vã hô: “Tranh thủ thời gian chuẩn bị đi, chờ Khương Chí tới nữa!”

“Ồ ồ ồ ồ ồ.”

Hoang Thanh Thiên mãi sau mới phản ứng lại liền vội vàng đứng lên đi chuẩn bị.

Sau một ngày.

Bên ngoài Thiên Cổ thành.

Khương Chí dẫn theo một nhóm thuộc hạ với hai vị Nhân Tiên đi đến.

Vốn là các nàng đã xuất phát từ rất sớm, chỉ là trên đường đụng phải năm tên đại lão làm muộn mất hơn một tháng.

Khương Chí vốn không biết rõ năm tên đại lão này đại diện cho cái gì, nhưng mà dựa theo lời của Lục Thanh Sơn và Ngô Vĩnh Hồng, năm tên đại lão này là ngũ đại hộ pháp của Thiên Địa môn bọn hắn, còn kinh khủng hơn vạn phần so với đệ tử của tiên sinh.

Khương Chí cực kỳ kinh ngạc.

Không dám thất lễ.

Còn không phải sao, sau khi tiếp đãi bọn hắn cẩn thận xong mới tiếp tục chạy đến bên này.

Nhìn thấy Thiên Cổ thành ngay trước mắt, trong mắt Khương Chí loé lên tia sắc bén.

“Chuẩn bị vào thành.”

“Nhưng mà mọi việc cần phải hết sức cẩn thận, Tằng Nhậm Đồ không thể nào không biết ta đã trở về.”

“Vậy nên trong thành hẳn phải có giấu mai phục nguy hiểm.”

“Vậy nên tất cả phải hành động cẩn thận.”

Khương Chí dặn dò.

Tuy là có hai vị át chủ bài cường đại bên cạnh khiến cho nàng ta không sợ hãi, nhưng nàng ta vẫn muốn dựa vào thực lực của bản thân để phục thù.

Nghe vậy.

Thần kinh rất nhiều thuộc hạ của Khương Chí căng cứng, dồn dập lộ ra vẻ thấy chết không sờn.

Mà một người trong đó thì lại lộ ra nụ cười lạnh, nhẹ nhàng lấy ngọc giản ra bóp nát.

Một lát sau.

Một đám người thận trọng đi vào trong thành.

Nhưng vừa mới vào thành...

“Ầm!”

Một tiếng pháo mừng vang lên, pháo hoa tản ra bốn phía.

“Ầm Ầm Ầm Ầm. . .”

Một tiếng vừa tắt, một tiếng khác lại vang lên.

Sau khi hết tiếng pháo mừng thì là tiếng pháo nổ ầm ỹ.

Kèm theo pháo.

Là hai đội múa rồng lớn phất đuôi đi ra từ hai con đường chính.

Mà phía sau đội múa rồng là mười mấy đội múa sư tử.

Khua chiêng gõ trống, tiếng pháo vang trời.

Tiếp đó thì thấy vô số người từ bốn phương tám hướng đi tới.

Có người giơ cờ màu.

Có người kéo hoành phi.

Dường như chỉ trong chốc lát đã vây đám người Khương Chí ở trong đó.

Chỉ chốc lát sau.

Hoang Thanh Thiên từ trên trời giáng xuống, cầm trong tay gậy chỉ huy cong mông hô lớn: “Ra đây, lên nào.”

Tiếng hô vừa dứt.

Một nhóm nữ tử trang điểm lộng lẫy tạo thành đội cổ vũ đi tới sau lưng Hoang Thanh Thiên, còn Hoang Thanh Thiên đứng đầu, đánh má hồng, nhảy múa ma mị uốn éo đi lên.

Cùng lúc đó.

Từ bên trên tửu lâu lớn nhất trong thành, một tấm hoành phi rất lớn được kéo xuống.

“Hoan nghênh Khương Chí châu chủ vĩ đại trở về Thiên Cổ Tiên Châu!”

Khương Chí chết lặng.

Trên mặt tràn ngập sự ngây ngốc.

Đám thuộc hạ kia của nàng cũng giống như vậy, không thể nghĩ ra nổi chuyện gì đang xảy ra.

Chuyện này...

Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào?

Không phải có mai phục sao?

Không phải sẽ ác chiến sao?

Đám người còn đang chết lặng, một nhóm nữ tử ăn mặc tiên khí bồng bềnh tiến lên trước, đeo lên trên cổ mỗi người bọn họ một cái vòng cổ.

Khiến bọn họ càng thêm chết lặng.

Bọn họ trở về để phục thù, tại sao giống như khải hoàn trở về thế này.

 

Hiện tại MOMO đang gặp 1 số lỗi, nếu sau 30p-1h nạp vẫn chưa có xu, các bạn vui lòng liên hệ fanpage, gởi ảnh chuyển tiền, copy mã giao dịch, copy username để kiểm tra và xử lí nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương