Người Trên Vạn Người(Truyện Chữ DỊCH)
-
Chapter 366 Nam nhân của lão nương chạy đi đâu rồi? (2)
Chương 366: Nam nhân của lão nương chạy đi đâu rồi? (2)
Hoá ra chủ nhân của quả tú cầu mà Lâu Bản Vĩ luôn nâng niu lại là nữ nhân này!
Nghĩ đến đây, đột nhiên hắn thấy nhức cả đầu, vội vàng thanh minh: “Tô Mạch Diệp, ngươi đừng có mà đổ oan cho ta, nam nhân của ngươi tròn méo ra sao ta còn không biết.”
“Hừ, vẫn còn nói dối à. Ta đã điều tra rõ ràng cả rồi, mấy ngày trước nam nhân của ta đều ở nhờ chỗ của ngươi, bây giờ không tìm thấy hắn nữa, khai mau, ngươi đã giấu hắn ở đâu rồi?” Bàn tay đẹp đẽ thon dài của Tô Mạch Diệp nắm chặt trường tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể công kích Hoang Vô Kính ngay lập tức.
Nghe thấy vậy.
Hoang Vô Kính thấy nhức hết cả đầu.
Nữ nhân này đã biết quan hệ của hắn và Lâu Bản Vĩ rồi, bây giờ có muốn chối cũng chẳng được, nghĩ vậy hắn đành lên tiếng trấn an: “Ngươi đừng kích động quá, có gì chúng ta từ từ nói.”
“Vậy thì mau khai ra, ngươi giấu nam nhân kia của ta đi đâu rồi?”
Giọng nói của Tô Mạch Diệp ngày càng lạnh lùng.
“Mấy ngày trước đúng là hắn ở chỗ ta thật, nhưng bây giờ ta quả thực không biết hắn chạy đi đâu.” Sắc mặt Hoang Vô Kính cực kì chua xót nói: “Ta cũng đâu thể kiểm soát hết các hành vi của hắn.”
“Hừ, ta không tin.”
Tô Mạch Diệp thẳng thắn nói: “Hoang Vô Kính, ta cảnh cáo ngươi, nếu như hôm nay ngươi không nói ra rõ ràng, thì ta sẽ không để ngươi sống yên ổn đâu.”
Nghe vậy.
Sắc mặt Hoang Vô Kính cũng trở nên âm trầm.
Mặc dù hắn cũng không muốn làm khó dễ cho Tô Mạch Diệp, nhưng người ta cố tình bức ép, ngồi lên đầu lên cổ hắn, cho nên hắn cũng cứng rắn nói: “Tô Mạch Diệp, nếu như ngươi thực sự muốn khiêu chiến, vậy thì đứng lên đi, dù sao thì ngươi cũng không phải đối thủ của ta.”
“Như vậy thì đã sao”
Tô Mạch Diệp kiêu ngạo hếch cằm lên, ánh mắt tràn ngập ý vị thâm trường nói: “Hôm nay lão nương đã đến đây, ngươi không chịu giao người ra đây, nếu như ta không đánh lại thì ta gả cho ngươi luôn vậy.”
Nghe vậy.
Hoang Vô Kính vừa rỗi vẫn còn kiên cường cứng rắn, giờ thì run như cầy sấy, mồ hôi trên trán tuôn ra như thác, mặt hắn xanh mét cực kì khó coi: “Tô tiểu thư, đừng làm như vậy mà, lão phu đây còn muốn sống thêm vài năm ung dung tự tại nữa.”
“Nếu như ngươi thực sự muốn sống thêm vài năm nữa như ngươi vừa nói, vậy thì mau giao người ra đây.” Tô Mạch Diệp lạnh giọng quát: “Nếu không thì đêm nay người sẽ thấy lão nương nằm trên giường chờ ngươi.”
“Đừng đừng, đừng như vậy mà.”
Hoang Vô Kính vội vàng xua tay, giọng nói kích động từ chối.
Luận võ công, hắn đương nhiên không sợ nàng, nhưng nàng có thể nói đến mức độ này, hắn thực sự sợ nàng rồi đấy.
Thực ra, tướng mạo Tô Mạch Diệp không hề xấu mà ngược lại, nàng trời xinh đã có dáng vẻ mị hoặc, dáng người cao gầy cộng thêm nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, phải công nhận rằng nàng chính là một bảo vật hồng nhan hoạ thuỷ.
Nhưng cũng chính vì là báu vật nên khắc chết nam nhân.
Khắc chết hết tất cả những nam nhân từng gần gũi với nàng.
Mà khi xưa, còn có lời đồn về nàng rằng.
Năm xưa, khi còn chưa tu luyện, có một kẻ ác bá bức hôn nàng, ác bá kia vừa bước vào cửa nhà nàng thì lập tức chết bất đắc kì tử.
Sau đó lại có một tên thanh mai trúc mã lén cầm tay nàng ở trong rừng nhỏ, cuối cùng tên thanh mai trúc mã kia bị sét đánh chết.
Đến khi tu luyện, cũng có một số kẻ ham mê sắc đẹp của nàng, nhưng sau đó cũng chết không rõ nguyên nhân, không có ai ngoại lệ.
Đương nhiên, việc này khiến mọi người vô cùng sợ mãi, còn mắng chửi nàng loạn cả lên.
Lúc đó, cái vùng đất hỗn loạn này được cai trị bởi Ngũ Mệnh Võ Đế, mà vị Võ Đế này, xét về thực lực hay thủ đoạn đều cực kì xuất sắc, thêm nữa, tính tình hắn thô bạo, tất cả các thế lực xung quanh đều bị hắn đàn áp đến không ngóc đầu lên nổi.
Cũng vào lúc đó, khi chỉ vừa nhìn thấy Tô Mạch Diệp, hắn đã coi trọng nàng.
Hắn ta cường ngạnh, bức bách, muốn ép Tô Mạch Diệp song tu với hắn, trong khi nàng với chỉ đến tu vi Võ Tôn.
Nhưng khi hắn vừa mới bắt Tô Mạch Diệp thì đã có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đúng vào lúc này, trên không trung xuất hiện một vết nứt, vết nứt không gian này lập tức hút Võ Đế vào, trong không gian hỗn loạn, Võ Đế kia lập tức bị nghiền nát thành tro bụi.
Sau khi Võ Đế kia chết, những thế lực từng bị đàn áp lại có thể ngóc đầu trở lại.
Cho đến nay.
Tô Mạch Diệp đã khiến vùng đất hỗn loạn này rung chuyển.
Dù sao thì nàng đã dùng chính thực lực của mình để thay đổi cái nơi hỗn loạn mà thân phận nữ nhân luôn bị áp đặt này.
Có người nói.
Tô Mạch Diệp là cô tinh thiên sát, cả quãng đời còn lại chỉ có thể sống cô độc một mình.
Nhưng cũng có người nói.
Nàng là tiên nữ trên trời, được ông trời phù hộ, phàm là những kẻ khinh nhờn nhan sắc của nàng đều sẽ bị ông trời trừng phạt.
Cuối cùng thì nàng đã nói một câu nói khiến thanh danh của nàng nổi lên như cồn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook