*******

"Tiểu Diệp, giao lại máy quay cho tôi, lát nữa khi trở về phòng tôi sẽ xem lại một chút." Hơn mười giờ tối, khi đi vào quán ăn, Cao Chi Ngang đưa tay hướng về phía Tiểu Diệp đang đi ở phía sau anh, yêu cầu cậu ta đưa cho mình cái máy quay phim.

"A, vâng." Tiểu Diệp liền tranh thủ trao luôn máy quay V8 ở trên tay cho Cao Chi Ngang."Anh Cao, chạy suốt một ngày trời như vậy mà anh vẫn không mệt sao?"

"Đương nhiên là mệt mỏi rồi, bằng không cậu thay tôi xem lại những cảnh quay ở mấy cái địa điểm mà hôm nay chúng ta đã quay kia nhé, ngẫm lại xem có những điểm nào tốt nhất?" Đây chính là những cảnh quay thử để quan sát hình thái ngoại cảnh của tiết mục mới dàn dựng. Anh đang tìm địa điểm ngoại cảnh thích hợp nhất để quay cho tiết mục mới này.

Tiểu Diệp vội vàng khoát tay, "Tôi không làm được đâu. Anh Cao, anh là người thông minh lại có khả năng như vậy, chỉ có thể làm phiền đến anh thôi, âu cũng là người có kinh nghiệm như anh tự mình xem thôi."

"Hừm, chỉ biết ngồi ăn rồi chờ chết. Trước buổi sáng ngày mai, mỗi người các cậu đều phải nghĩ cho tôi được ba cái địa điểm quan trọng để đến đó quay."

Mấy vị lực lượng chính trong thực hiện công việc chế tác cùng đi, nghe thấy lời này của anh, cùng lúc đồng thời khóc thét lên một hồi, nén giận trừng mắt liếc nhìn Tiểu Diệp, trách cậu ta nhàn rỗi quá hay sao mà đi tìm việc, tự nhiên đi vỗ mông ngựa lên đến đùi ngựa.

"Anh Cao, anh muốn mưu sát chúng tôi sao, chúng tôi đều mệt mỏi đến mức săp sửa không thể động đậy được nữa rồi. Làm gì còn có sức lực mà nghĩ ra ba điểm quan trọng kia chứ?" Tiểu Diệp, kẻ gây ra chuyện rắc rối kia, đúng lúc mọi người đang khinh khỉnh nhìn chằm chằm về phía mình, liền tranh thủ thời gian lên tiếng cầu xin tha thứ.

"Ừ, thoạt nhìn tất cả mọi người mệt chết đi rồi." Cao Chi Ngang nhìn về phía bọn họ vẻ rất thân thiết.

"Đúng vậy đó, hơn nữa không phải sáng sớm ngày mai chúng ta còn phải đi tới Khẩn Đinh để khảo sát cảnh là gì." Tiểu Dương, một vị thực hiện chế tác khác vội vàng nói thêm.

Cao Chi Ngang vuốt ve cái cằm, gật gật đầu, bộ dáng phi thường thương cảm nói: "Được rồi, vậy mấy người cũng đi ngủ sớm một chút, nhớ nghĩ ở trong mộng nhé, nghe nói gần đây bộ tiểu thuyết Ma cà rồng (Vampire) là bộ sách được xếp hạng bán chạy nhất ở nước Mĩ, được sáng tác từ chính ảo tưởng của tác giả trong khi nằm ngủ mơ đấy."

"Anh Cao!" Nào có ai như vậy chứ, ngay cả nằm mơ mà cũng không buông tha cho bọn họ.

"Chính là như vậy đó, chúc các cậu có một giấc mơ đẹp, ngày mai tất cả đều có thể giao ra điểm quan trọng tốt nhất." Nói xong, Cao Chi Ngang nở nụ cười như chế nhạo, cầm lấy chiếc máy quay phim đi trở về gian phòng của mình.

Trong phòng anh xem lại một lượt những địa điểm mà ngày hôm nay đã quay. Không có ý tưởng gì, sực nhớ ra ở tại ở tầng 9 của khách sạn này có phòng PUB, anh đứng dậy, nghĩ sẽ đến PUB để uống ly rượu.

Tuy rằng anh đã bức bọn Tiểu Diệp phải giao ra ba cái điểm quan trọng, nhưng quả thực anh cũng không hề có hi vọng gì quá lớn đối với bọn họ. Mà muốn có cơm ăn ở trong cái ngành này, ngoại trừ việc có thể chịu được sự khổ nhọc, nhẫn nại nuốt vào trong lòng những lời nói cáu giận, ngoài ra cũng còn phải sáng ý nữa.

Mấy người bọn Tiểu Diệp kia tính tình cũng rất nhẫn nhịn, cũng thầm có ý nghĩ định hướng phát triển theo nghề này, nhưng bọn họ đều lười phải động não suy nghĩ điểm quan trọng. Ở trong công việc này, không có sáng ý, thực sự sẽ rất khó làm ra được thành tích tốt.

Cho nên tuy Tiểu Diệp cũng đã chờ đợi đến sáu, bảy năm rồi, nhưng cậu ta vẫn chỉ là một người thực hiện công việc chế tác, không thể nào một mình đảm đương nổi công việc của một người chế tác

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương