Người Thừa Kế Hào Môn
-
Chương 2136: Giết hết toàn bộ
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Âu Dương Kiếm Ngấn nghe thấy những lời đó thì hơi nhíu chân mày, những người này quả thật đã tìm đúng phương pháp, nếu cứ để cho bọn họ tiếp tục quấy rầy, chính mình rất có thể sẽ bọn họ quấy đến hao hết nguyên khí.
Đối phó với tám người không giống với đối phó với một người, nguyên khí tiêu hao cực kỳ nhiều.
Cho nên bây giờ Âu Dương Kiếm Ngấn chỉ có thể giải quyết dứt điểm, một chiêu giết hết toàn bộ, nếu không, ông ta sẽ gặp nguy hiểm.
Đấu với bọn họ càng lâu, đối với ông ta lại càng bất lợi.
Nghĩ tới đây, Âu Dương Kiếm Ngấn khẽ thở dài, nhìn về phía Bạch Thuấn, mở miệng nói.
“Bạch Thuấn, cậu lui ra đi, giao hết những người này cho tôi.”
Bạch Thuấn nghe vậy thì có chút không hiểu nhìn thoáng qua Âu Dương Kiếm Ngấn, sau khi thấy được vẻ mặt của Âu Dương Kiếm Ngấn, Bạch Thuấn im lặng một lúc rồi từ từ lui vê phía sau.
Âu Dương Kiếm Ngấn nhìn về đám người của những thế lực đó, ánh mắt lộ ra sự lạnh lẽo tiêu điều.
“Mấy người đã nóng lòng muốn chết như vậy, tôi đây sẽ giúp đỡ cho mấy người.”
“Tôi cho mấy người cơ hội, mười hai người cùng lên đối phó tôi!”
Âu Dương Kiếm Ngấn vừa nói xong, chân mày của những người đối diện cũng nhíu lại, nhìn Âu Dương Kiếm Ngấn với vẻ khó hiểu.
Trong lúc đó, trêи trán bọn họ đồng thời xuất hiện sự nghỉ ngờ.
Sau khi mười hai người liếc nhau, một người trong đó quay đầu, nhìn về phía Âu Dương Kiếm Ngấn, giọng nói lạnh lùng.
“Âu Dương Kiếm Ngấn, ông cảm thấy ông có thể giải quyết mười hai người chúng tôi với một chiêu sao?”
“Dù ông có là người đứng đầu trêи bảng xếp hạng cũng không thể giải quyết hết mười hai người chúng tôi cùng một lúc! Chưa kể ông chỉ mới đứng thứ sáu thôi!”
Âu Dương Kiếm Ngấn nghe nói như vậy cũng cười khẽ, trong mắt tràn đầy vẻ trêu tức.
“Hay là mấy người thử xem nhé?”
Vẻ mặt của Âu Dương Kiếm Ngấn làm cho những người đó càng thêm chân chừ do dự, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn Âu Dương Kiếm Ngãn, cũng có người sinh ra ý muốn lùi bước.
Lúc này, một bóng người từ trêи không trung chậm rãi bước xuống, trong mắt đầy vẻ bình tĩnh thản nhiên.
Thấy vậy, mọi người đều nhìn lên người đàn ông đó, sau khi bọn họ thấy được khuôn mặt của người kia thì đều sững sờ. ——————-
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Âu Dương Kiếm Ngấn nghe thấy những lời đó thì hơi nhíu chân mày, những người này quả thật đã tìm đúng phương pháp, nếu cứ để cho bọn họ tiếp tục quấy rầy, chính mình rất có thể sẽ bọn họ quấy đến hao hết nguyên khí.
Đối phó với tám người không giống với đối phó với một người, nguyên khí tiêu hao cực kỳ nhiều.
Cho nên bây giờ Âu Dương Kiếm Ngấn chỉ có thể giải quyết dứt điểm, một chiêu giết hết toàn bộ, nếu không, ông ta sẽ gặp nguy hiểm.
Đấu với bọn họ càng lâu, đối với ông ta lại càng bất lợi.
Nghĩ tới đây, Âu Dương Kiếm Ngấn khẽ thở dài, nhìn về phía Bạch Thuấn, mở miệng nói.
“Bạch Thuấn, cậu lui ra đi, giao hết những người này cho tôi.”
Bạch Thuấn nghe vậy thì có chút không hiểu nhìn thoáng qua Âu Dương Kiếm Ngấn, sau khi thấy được vẻ mặt của Âu Dương Kiếm Ngấn, Bạch Thuấn im lặng một lúc rồi từ từ lui vê phía sau.
Âu Dương Kiếm Ngấn nhìn về đám người của những thế lực đó, ánh mắt lộ ra sự lạnh lẽo tiêu điều.
“Mấy người đã nóng lòng muốn chết như vậy, tôi đây sẽ giúp đỡ cho mấy người.”
“Tôi cho mấy người cơ hội, mười hai người cùng lên đối phó tôi!”
Âu Dương Kiếm Ngấn vừa nói xong, chân mày của những người đối diện cũng nhíu lại, nhìn Âu Dương Kiếm Ngấn với vẻ khó hiểu.
Trong lúc đó, trêи trán bọn họ đồng thời xuất hiện sự nghỉ ngờ.
Sau khi mười hai người liếc nhau, một người trong đó quay đầu, nhìn về phía Âu Dương Kiếm Ngấn, giọng nói lạnh lùng.
“Âu Dương Kiếm Ngấn, ông cảm thấy ông có thể giải quyết mười hai người chúng tôi với một chiêu sao?”
“Dù ông có là người đứng đầu trêи bảng xếp hạng cũng không thể giải quyết hết mười hai người chúng tôi cùng một lúc! Chưa kể ông chỉ mới đứng thứ sáu thôi!”
Âu Dương Kiếm Ngấn nghe nói như vậy cũng cười khẽ, trong mắt tràn đầy vẻ trêu tức.
“Hay là mấy người thử xem nhé?”
Vẻ mặt của Âu Dương Kiếm Ngấn làm cho những người đó càng thêm chân chừ do dự, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn Âu Dương Kiếm Ngãn, cũng có người sinh ra ý muốn lùi bước.
Lúc này, một bóng người từ trêи không trung chậm rãi bước xuống, trong mắt đầy vẻ bình tĩnh thản nhiên.
Thấy vậy, mọi người đều nhìn lên người đàn ông đó, sau khi bọn họ thấy được khuôn mặt của người kia thì đều sững sờ. ——————-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook