Người Thừa Kế Hào Môn
-
Chương 2133: Cực đạo kiếm!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc những ngụy thánh kia nhìn thấy dáng vẻ của Âu Dương Kiếm Ngấn thì trong mắt ngập tràn ánh sáng, chỉ một câu đã khiến cho không ít tu sĩ phía dưới ngụy thánh mất đi tự tin khi chiến đấu.
Thực lực của ngụy thánh vô địch hoàn toàn được bộc lộ.
Sau đó, người cầm đầu kia nhìn về phía Âu Dương Kiếm Ngấn, mở miệng nói.
“Dù sao cũng là một ngụy thánh vô địch, vậy mà lại ra tay với một tu sĩ cảnh giới thấp thế này, đúng là mất hết mặt mũi.”
“Hay là tới chơi với chúng tôi đi?”
Âu Dương Kiếm Ngấn nghe được lời này, đưa mắt nhìn người nọ một cái, trong mắt hiện lên một ý cười nhàn nhạt.
“Các người xứng sao?”
Sắc mặt người nọ lập tức âm trầm, nguyên lực trêи người đã bắt đầu rung động, trêи mặt mấy người xung quanh cũng lộ ra vẻ tức giận.
Cũng có người không nhịn được châm chọc.
“Ngụy thánh vô địch đúng là kiêu ngạo đấy, tôi cũng muốn nhìn xem anh có thể chặn được khi mười hai vị ngụy thánh tâng chín liên thủ lại không!”
“Đến đây đi.
Để chúng tôi xem rốt cuộc cậu mạnh ra sao!”
Giọng nói vừa dứt, một ngụy thánh tâng chín, lập tức vọt đến bên cạnh Triều Âu Dương Kiếm Ngấn.
Trêи không trung lập tức trải rộng một luông ánh sáng màu vàng, nguyên tố điên cuồng tụ lại với nhau, luông sáng dần dần biến thành một thanh trường kiếm sắc bén.
Thanh trường kiếm kia đột nhiên vọt vê phía Âu Dương Kiếm Ngấn, đồng thời hấp thu sức lực xung quanh trời đất.
Âu Dương Kiếm Ngấn thấy cảnh tượng như vậy thì lông mày hơi nhíu lại, ý cười khẽ hiện lên trong mắt hắn ta.
“Chỉ có thực lực ấy thôi sao?”
Giọng nói vừa dứt, Âu Dương Kiếm Ngấn thong thả phát ra nguyên lực trêи người, nguyên lực biến thành một bức màn che chắn thật lớn trước mặt hắn ta, sự công kϊƈɦ của người kia dừng lại trêи màn chắn đó, cũng chỉ tạo nên một cơn gió nhỏ mà thôi.
Đồng tử của người nọ lập tức co lại, một tia kinh sợ hiện lên trong mắt gã ta, lông mày cũng nhíu chặt lại.
Sau khi người xung quanh thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt cũng trở nên nặng nề.
Phía xa xa, đám người Trần Bình vừa đuổi tới, đúng lúc thấy được cảnh này, Trần Bình không khỏi tấm tắc cảm thấy kì lạ.
“Không hổ là ngụy thánh vô địch, thực lực này của ngụy thánh tầng chín so với tu sĩ cảnh giới đồng đẳng đã xem như không tệ rồi, vậy mà còn không có khả năng đánh vỡ màn chắn của Âu Dương Kiếm Ngấn.”
Cùng lúc đó, một người đàn ông mặc đồ trắng bên cạnh Trần Bình nở nụ cười, lạnh lùng nở nụ cười mở miệng.
“Dù sao cũng là ngụy thánh vô địch, tuy rằng tên tuổi này được là để người khác gọi, nhưng cũng có thể chứng minh một số thứ đấy”
“Nhưng mà nhìn thực lực của Âu Dương Kiếm Ngân dường như còn cường đại hơn một chút so với lúc khảo nghiệm, một là tiến bộ trong khoảng thời gian này, cũng có thể là lúc khảo nghiệm đã che giấu thực lực.”
“Cũng rất thú vị đây, càng ngày càng chờ ——————-
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc những ngụy thánh kia nhìn thấy dáng vẻ của Âu Dương Kiếm Ngấn thì trong mắt ngập tràn ánh sáng, chỉ một câu đã khiến cho không ít tu sĩ phía dưới ngụy thánh mất đi tự tin khi chiến đấu.
Thực lực của ngụy thánh vô địch hoàn toàn được bộc lộ.
Sau đó, người cầm đầu kia nhìn về phía Âu Dương Kiếm Ngấn, mở miệng nói.
“Dù sao cũng là một ngụy thánh vô địch, vậy mà lại ra tay với một tu sĩ cảnh giới thấp thế này, đúng là mất hết mặt mũi.”
“Hay là tới chơi với chúng tôi đi?”
Âu Dương Kiếm Ngấn nghe được lời này, đưa mắt nhìn người nọ một cái, trong mắt hiện lên một ý cười nhàn nhạt.
“Các người xứng sao?”
Sắc mặt người nọ lập tức âm trầm, nguyên lực trêи người đã bắt đầu rung động, trêи mặt mấy người xung quanh cũng lộ ra vẻ tức giận.
Cũng có người không nhịn được châm chọc.
“Ngụy thánh vô địch đúng là kiêu ngạo đấy, tôi cũng muốn nhìn xem anh có thể chặn được khi mười hai vị ngụy thánh tâng chín liên thủ lại không!”
“Đến đây đi.
Để chúng tôi xem rốt cuộc cậu mạnh ra sao!”
Giọng nói vừa dứt, một ngụy thánh tâng chín, lập tức vọt đến bên cạnh Triều Âu Dương Kiếm Ngấn.
Trêи không trung lập tức trải rộng một luông ánh sáng màu vàng, nguyên tố điên cuồng tụ lại với nhau, luông sáng dần dần biến thành một thanh trường kiếm sắc bén.
Thanh trường kiếm kia đột nhiên vọt vê phía Âu Dương Kiếm Ngấn, đồng thời hấp thu sức lực xung quanh trời đất.
Âu Dương Kiếm Ngấn thấy cảnh tượng như vậy thì lông mày hơi nhíu lại, ý cười khẽ hiện lên trong mắt hắn ta.
“Chỉ có thực lực ấy thôi sao?”
Giọng nói vừa dứt, Âu Dương Kiếm Ngấn thong thả phát ra nguyên lực trêи người, nguyên lực biến thành một bức màn che chắn thật lớn trước mặt hắn ta, sự công kϊƈɦ của người kia dừng lại trêи màn chắn đó, cũng chỉ tạo nên một cơn gió nhỏ mà thôi.
Đồng tử của người nọ lập tức co lại, một tia kinh sợ hiện lên trong mắt gã ta, lông mày cũng nhíu chặt lại.
Sau khi người xung quanh thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt cũng trở nên nặng nề.
Phía xa xa, đám người Trần Bình vừa đuổi tới, đúng lúc thấy được cảnh này, Trần Bình không khỏi tấm tắc cảm thấy kì lạ.
“Không hổ là ngụy thánh vô địch, thực lực này của ngụy thánh tầng chín so với tu sĩ cảnh giới đồng đẳng đã xem như không tệ rồi, vậy mà còn không có khả năng đánh vỡ màn chắn của Âu Dương Kiếm Ngấn.”
Cùng lúc đó, một người đàn ông mặc đồ trắng bên cạnh Trần Bình nở nụ cười, lạnh lùng nở nụ cười mở miệng.
“Dù sao cũng là ngụy thánh vô địch, tuy rằng tên tuổi này được là để người khác gọi, nhưng cũng có thể chứng minh một số thứ đấy”
“Nhưng mà nhìn thực lực của Âu Dương Kiếm Ngân dường như còn cường đại hơn một chút so với lúc khảo nghiệm, một là tiến bộ trong khoảng thời gian này, cũng có thể là lúc khảo nghiệm đã che giấu thực lực.”
“Cũng rất thú vị đây, càng ngày càng chờ ——————-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook