Người Thứ Ba 2 - Vkook
-
C37: Cơn Sóng Tình
Cứng đầu đến thế là cùng, có giận dỗi hắn cũng đâu cần hành hạ bản thân như vậy. Cứ đứng bên ngoài chờ đợi như vậy không phải cách, hắn không thể ngừng lo lắng cho cậu, tông mạnh cửa đi vào, kết quả nhìn thấy cậu ngồi bệt trên sàn, người lấm tấm mồ hôi, nước mắt không ngừng rơi.
Bước đến kéo cậu tựa vào người mình, rốt cuộc là bị làm sao mà lại ra nông nỗi này. Jungkook ôm chặt cổ hắn, há miệng muốn hôn nhưng rồi vội đẩy hắn ra, người ta vẫn còn giận lắm, hôn cái gì mà hôn. Lùi người về sau né tránh hắn, cơ thể cậu có chút kỳ lạ, cậu sợ mình làm ra loại chuyện mất mặt khi tiếp xúc với hắn.
1
"Em bị làm sao, sao lại không cho anh chạm vào người?"
"Đừng chạm vào em, anh đi đi, em không muốn gặp anh."
Mọi chuyện có vẻ không đúng từ khi Jungkook uống ly rượu ấy, tình trạng này chẳng lẽ là do ly rượu đó gây ra, là tên khốn Shim Jaekyung, chắc chắn gã đã bỏ thuốc vào rượu. Trước mắt phải giúp cậu bình tĩnh lại, tên khốn đó hắn sẽ giải quyết sao. Shim Jaekyung đã đi quá giới hạn mà hắn đặt ra.
Không nhịn được mà hôn lên môi hắn, Kim Taehyung có chút bất ngờ, rất nhanh đã phối hợp nhịp nhàng cùng chồng nhỏ. Phiến môi dưới bị hắn mút đến sưng đỏ, Jungkook thỏa mãn mỉm cười. Kéo hắn ra khỏi phòng tắm mà tiếp tục dây dưa, đè chặt hắn vào tường, lần nữa ngấu nghiến đôi môi đối phương.
Thuần thục cởi bỏ áo vest bên ngoài, chỉ còn lớp áo sơ mi mỏng manh. Bàn tay vuốt ve tấm lưng mịn màng, áo bị vén cao để lộ vòng eo thon gọn. Jungkook của hắn luôn tuyệt vời như vậy, lúc nào cũng là dáng vẻ làm hắn mê mệt.
Đan tay vào mái tóc mềm, lực tay có chút mạnh bạo kéo đầu cậu về sau. Dần di chuyển xuống hõm cổ thơm tho, bị mút mạnh đến mức cổ để lại dấu vết đỏ sẫm, hắn không thể ngừng việc để lại dấu hôn trên người cậu, để cho tất cả mọi người nhìn thấy càng tốt.
Ngã xuống chiếc giường rộng lớn, quay mặt đi khi hắn cởi quần áo, dù đã nhìn thấy biết bao nhiêu lần nhưng cậu vẫn không khỏi ngại ngùng. Taehyung quỳ trên giường, đồng thời đè chặt cậu dưới thân mình, cởi bỏ cúc áo, đến cúc thứ ba liền bị cậu chặn lại.
"Sao thế?"
"Em...em..."
"Nếu em thấy không thoải mái thì anh không làm nữa."
"Không phải vậy, em thoải mái mà, chỉ là lâu rồi chúng ta không làm nên...em sợ."
Hôn lên gò má đỏ ửng, nâng tay cậu hôn thêm lần nữa, trấn an bằng cách này chắc là không còn thấy sợ nữa nhỉ. Tin tưởng để hắn cởi nốt cúc áo còn lại, có chút căng thẳng khi quần lót bị cởi ra. Quần lót ướt đẫm dâm dịch, hậu huyệt không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt. Ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng, cậu sắp ngại đến mức muốn đào hố chui xuống rồi, không thể nhìn thêm nữa.
Ướt đến mức này chắc không cần khuếch trương. Hắn nhìn quanh một lượt, chú ý đến cái tủ cạnh giường, có lẽ những thứ cần thiết đều nằm trong đó. Đi đến mở tủ mới thấy bên trong trống trơn, ở đây không có, hắn lại không mang theo, đành để trần một hôm vậy.
1
Jungkook không ngừng uốn éo cơ thể, huyệt nhỏ vừa ngứa lại vừa nóng, cậu không chịu nổi mất.
"Taehyung, em khó chịu, thật sự rất khó chịu."
"Anh giúp em ngay đây, nếu đau phải nói anh biết đấy."
"Vâng."
Một đường cắm sâu vào bên trong làm cậu không ngăn được đau đớn, kêu lên một tiếng rồi ôm chặt cổ hắn, cắn chặt bả vai người bên trên nhằm giảm đi cơn đau nơi tư mật. Không tự chủ được bản thân mà nức nở trong lòng hắn.
"Đau...đau lắm."
"Ngoan nào, anh sẽ không động, đợi khi em sẵn sàng anh mới động nhé."
Giúp cậu bình tĩnh trở lại bằng cách thở đều, lau đi nước mắt lấm lem trên mặt. Dù đau nhưng cậu lại cảm thấy có chút thoải mái, phút chốc muốn nhiều hơn như thế, ngay lúc này đây cậu thật sự muốn hắn, muốn đến sắp phát điên rồi.
"Em xong rồi ạ, anh...anh động được rồi."
Miệng thì nói xong nhưng bên dưới lại siết chặt như vậy, hắn làm sao động được đây.
"Em siết chặt như vậy anh sẽ bắn mất, thả lỏng chút nào."
Nhẹ nhàng di chuyển phân thân bên dưới, động tác đâm rút hết sức nhẹ nhàng, mỗi lần như vậy hắn đều sẽ hỏi cậu có đau hay không, cậu bị sự dịu dàng này làm cho cảm động sắp phát khóc, cơ mà bản thân đang khóc không phải sao.
Tiếng rên rỉ đứt quãng vang vọng cả căn phòng, dùng tay che miệng vẫn không ngăn được tiếng rên. Hắn vội gỡ bàn tay ra khỏi khuôn miệng xinh xắn, cười khiêu khích nhìn cậu chật vật dưới thân mình.
"Không cần kiềm chế cảm xúc của bản thân, ở đây chỉ có anh với em, rên anh nghe xem nào."
"Anh bị biến thái sao...aaa...nói năng không biết xấu hổ."
Bên tai là tiếng rên rỉ, âm thanh khiến ai nghe thấy cũng đỏ mặt tía tai. Càng nghe lại càng hưng phấn, hắn kịch liệt đẩy hông. Jungkook cào mạnh vào lưng hắn, tưởng đâu hắn sẽ vì đau mà chậm lại, ai ngờ hắn lại đẩy cự vật vào sâu hơn. Lúc nhìn lại lưng hắn đã chằng chịt vết trầy xước.
"Hư quá nhé, lưng anh đau lắm đấy."
Jungkook không thèm cãi nhau với hắn, ủy khuất quay mặt nhìn ra bầu trời đêm, bên tai là tiếng sóng biển rì rào.
Kéo cậu rời khỏi giường, đi về phía cánh cửa có thể nhìn toàn cảnh biển bên ngoài. Để cậu chống tay lên cửa kính, hắn vốn muốn mở cửa ra ngoài nhưng sợ thời tiết lạnh làm cậu đổ bệnh.
Ưỡn ngực nâng hông giao phó bản thân cho chồng lớn, tay bám chặt cánh cửa trong vô vọng, lực đẩy phía sau khiến cậu không trụ vững được. Ánh trăng soi rọi xuống mặt biển lung linh, Jungkook lờ mờ nhìn thấy nhiêu đó, lát sau chỉ biết gục đầu hưởng thụ cảm giác khoái lạc.
"Thoải mái chứ?"
"Thoải mái ạ, Taehyung...anh ơi...mạnh hơn chút nữa, mạnh nữa đi ạ."
"Nói anh nghe em là của ai, nói rồi anh sẽ chiều theo ý em."
"Em...ư...là của anh, là của ông xã."
Không hài lòng với câu trả lời này, hắn thúc mạnh cự vật làm cậu trợn trắng mắt.
"Anh nào hả?"
"Taehyung, em là của Taehyungie, của mình anh thôi."
Kéo ngược người cậu về sau nuốt trọn chiều dài dương vật. Chồng nhỏ đã nói đến mức này sao hắn từ chối được đây. Cắn nhẹ phần gáy trắng mịn, cậu rùng mình bởi hành động thân mật vừa rồi.
"Nhớ kĩ, em là của mình anh thôi, người được chạm vào cơ thể này chỉ có mình anh, từ nay không được uống rượu với người lạ nữa, nếu không có anh chắc em rơi vào tay tên đó rồi."
"Vâng...nhớ rồi ạ."
Hai chân không còn sức lực dần quỵ xuống sàn, hắn thấy vậy bèn bế cậu quay về giường. Tựa người vào giường ngắm nhìn cơ thể xinh đẹp trèo lên người mình, vụng về nắm lấy cự vật cương cứng ngồi lên, chậm rãi hạ người ngồi xuống, miệng huyệt từng chút từng chút bị nong rộng để nuốt trọn thứ gân guốc.
1
Chống tay lên vai hắn tạo điểm tựa, ngửa cổ thở dốc khi hạt đậu hồng hào được chăm sóc. Khoang miệng ấm nóng ngậm trọn điểm hồng vào miệng, khuấy đảo nơi nhạy cảm bằng cái lưỡi ranh ma. Đột ngột bị kích thích ở hai nơi, cậu không nhịn được mà bắn lên bụng hắn.
Ngã ập lên bờ ngực rắn chắc nghỉ mệt, sắp thở không nổi rồi, mắt mở chẳng lên, cơ thể rã rời như vừa ngã từ trên cao xuống. Taehyung nắm lấy phần hông mỏi nhừ, Jungkook bất đắc dĩ ngồi thẳng dậy lần nữa, phối hợp theo cơn sóng tình sắp vỗ vào bờ.
"Taehyung...em chết mất...á...chết mất anh ơi."
"Cho anh xin lỗi, anh sắp bắn rồi, Jungkook giúp anh chút nhé."
Gật đầu đồng ý với yêu cầu được đưa ra. Chợt cảm thấy bên dưới có gì đó không đúng, cúi đầu nhìn liền phát hiện hắn không dùng bao.
"Anh ra bên trong em nhé?"
"Sẽ...sẽ không có thai chứ?"
Hắn chẳng biết nên trả lời thế nào, làm sao hắn biết được chứ, nhưng có lẽ sẽ không bách phát bách trúng như mấy lần trước đâu nhỉ?
2
Thật lòng hắn không mong cậu sẽ mang thai, không phải hắn không yêu em bé, chỉ là chuyện khi ấy vẫn còn ám ảnh hắn, làm sao hắn chịu được khi thấy cậu đau đớn nằm trên giường bệnh lần nữa.
End chap 37
🌚
mith💜
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook