Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc
Chương 42: Cùng nhau một chỗ

Hứa Hoan Nhan đang cầm ly rượu trong tay lập tức khựng lại, cô có chút không tin khi nhìn thấy hành động vừa rồi của Thân Tống Hạo.

Hắn thích Lâm Thiến thật sao? Tim cô giống như vừa bị ai đập vào, không nén khỏi chua xót…”Tốt, vậy tối nay chúng ta phải uống cho thoải mái!” Văn Tĩnh cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, sau đó rót rượu đầy hai ly, đưa một ly tới trước mặt Lâm Thiến.

Lâm Thiến lúc này càng đắc ý,lớn tiếng nói: “Văn Tĩnh, cô có thể kêu người đàn ông của cô uống giùm, tôi thấy Kỳ Chấn cũng quan tâm cô đấy!”

“Tĩnh nhi!” Kỳ Chấn nghe Lâm Thiến nói vậy không khỏi trợn mắt nhìn cô ta một cái, tiến lên giành lấy ly rượu trong tay Văn Tĩnh: “Tĩnh nhi, em ngồi kế anh là được, không cần uống nhiều rượu nữa.”

Hắn quay sang, mặt không chút thay đổi nhìn Lâm Thiến: “Lâm tiểu thư, hay để tôi uống vài ly cùng cô, được không?”

Hứa Hoan Nhan để cái ly không xuống bàn, thừa dịp không ai chú ý, cô xoay người bỏ đi ra ngoài.

Không hiểu sao, cô không muốn nhìn thấy Thân Tống Hạo uống rượu thay Lâm Thiến.

Một cơn gió lướt qua, làm cơn nóng trong người cô cũng giải tỏa được một nửa, làm sao bây giờ? Cô làm sao có thể ngăn lời nói ác độc, chỉ muốn gây sự của Lâm Thiến.

Anh ta ở chung một chổ với ai thì có dính dáng gì đến cô, qua lại với Lâm Thiến thì sao chứ? Anh ta có tiền, lại đẹp trai, rất nhiều phụ nữ muốn được ở cạnh hắn, cớ sao hắn lại cứ quấn lấy cô không tha?

Gặp lại nhau, không phải muốn nói một tiếng cám ơn anh ta sao?Hứa Hoan Nhan cười khổ, tay dựa lan can, chỉ thấy trong tim một mảnh lạnh lẻo mà thôi.

“Đi theo tôi.” Một đôi tay phía sau chợt đè lên vai cô, không để cô kịp phản ứng đã đem cô ôm vào ngực đi ra xe.

Cô không biết anh ta nói sao với mọi người trong phòng, bỏ lại Lâm Thiến, ra ngoài tìm cô. Một nỗi uất ức từ tim dâng lên, bỗng dưng nước mắt trào ra, tuôn như mưa xuống mặt cô… “Buông tôi ra! Cái tên khốn kiếp này…” Cô tức giận mắng hắn, nhưng hắn vẫn ngồi yên ở vị trí tay lái, phịch một tiếng đóng cửa xe lại.

Xe từ từ chạy, anh ta đột nhiên nói: “Không cần lo lắng chuyện của ba cô.”

Hứa Hoan Nhan ngưng khóc, cô sững sờ nhìn anh ta, còn ngươi còn ngấn lệ chợt lóe lên tia sáng.

“Cám ơn anh.” Cô chân thành nói, một tia ấm áp chợt len vào tim cô.

Anh ta không nói gì, chỉ yên lặng lái xe. Một hồi sau, xe dừng lại dưới lầu của chung cư, anh ta xuống xe, đi trước dẫn đường, Hứa Hoan Nhan lau khô nước mắt, dường như biết tiếp theo anh ta muốn làm gì.

Thang máy dừng lại, hắn trực tiếp đi tới cửa, lấy ra một cái chìa khóa, đưa cho cô: “Cô luôn không nhớ mình đã ký hiệp ước, lại không muốn nghe điện thoại khi tôi gọi cô, như vậy bắt đầu từ bây giờ, cô dọn tới ở chổ này. Tôi sẻ không thường xuyên tới đây, nhưng nếu cô không ở đây thì tôi không biết sẽ làm cái gì đối với cô .

Hứa Hoan Nhan sững sốt, quên cả cầm chìa khóa.

Nhưng hắn lại tiến tới trước, trên cao nhìn xuống mặt cô: “Thế nào, cô không muốn mời chủ trước căn hộ này vào nhà ngồi một chút sao?”

Lấy chìa khóa từ tay hắn ta mở cửa ra, Hứa Hoan Nhan nhìn thấy trong căn hộ cũng giống như các căn hộ khác, trang trí nội thất hiện đại, đầy đủ, căn hộ tuy nhỏ gọn nhưng rất thoải mái.

Anh ta sẵn đà cởi áo thun T-shirt ra, lộ ra cơ thể cường tráng khỏe mạnh, rồi nói với cô giống như thường ngày sai khiến người hầu: “Đi pha nước, tôi muốn tắm.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương