Người Hầu Hoàn Mỹ
-
Chương 41: Thuyết khách
Edit: Tira
Ngắn ngủn mấy ngày, Thủ Đô Tinh trước nay vẫn luôn sóng yên bể lặng bởi vì gièm pha của Hoàng thất mà trở nên xôn xao dư luận, không được an bình.
Trách không được lòng hiếu kỳ của dân chúng quá mức cường đại, bởi vì hình tượng của Hoàng đế Kiều Kim để lại trước mặt công chúng lâu nay vẫn luôn hoàn mỹ, gia đình Hoàng thất lại là gia đình mẫu mực trên dưới toàn Đế Quốc đều biết đến. Ai có thể nghĩ đến gia đình mẫu mực lại có thể làm ra loại gièm pha này. Dân chúng đồng thời thổn thức cảm thán, uy tín của Hoàng đế Kiều Kim trong lòng dân chúng nháy suy giảm rất nhiều.
Trong thời điểm căng thẳng này, càng ngày càng nhiều gièm pha bị tuôn ra. Thậm chí có lời đồn nổi lên bốn phía, nói Vương tử Kiều Hạo cũng không phải do Đồ Na Vương Phi sinh ra.
Tin tức một khi bị truyền ra, mặc kệ thật giả, dư luận trong nước cơ hồ xuất hiện xu thế nghiêng về một phía.
Đứa trẻ đáng thương luôn xuất hiện đi đôi cùng mẹ kế ác độc, điều này khó tránh khỏi gợi lên nghi kỵ và liên tưởng của mọi người. Lại thêm danh tiếng Đại vương tử trong lòng quốc dân vẫn luôn rất tốt, dân chúng bắt đầu sôi nổi tỏ vẻ rất lo lắng cho Đại vương tử của chúng ta.
“Sau nhiều năm như vậy chúng ta mới biết được chân tướng, Đại vương tử thiện lương mấy năm nay nhất định là luôn phải sống trong nhẫn nhịn.”
Trong khoảng thời gian ngắn, lời đồn nổi lên bốn phía, bộ quan hệ xã hội của Hoàng thất hoàn toàn xem nhẹ ảnh hưởng của chuyện này, trong khoảng thời gian ngắn ứng đối không kịp, giờ phút này ít nhiều có vẻ luống cuống tay chân.
·
Trái ngược với dư luận bên ngoài xôn xao ầm ĩ, không khí ở chung cư của Lôi Kha lại rất đỗi bình yên.
Kỳ thật, cùng ngày Hoàng thất mở cuộc họp báo, Lôi Kha cũng biết một tin tức kinh thiên động địa khác.
Đáng lẽ chuyện của Hoàng Thất hẳn là nên nói rõ ràng cho Mễ Lộ, nói thế nào thì đây cũng là chuyện nhà của em ấy. Nhưng tình trạng thân thể hiện tại của Mễ Lộ lại không thể không làm Lôi Kha suy xét nhiều hơn một chút.
Nếu hắn đoán không sai thì, Mễ Lộ hình như đã mang thai rồi.
Mấy ngày gần đây nhóc con này yêu ngủ dị thường, lười biếng lại còn tham ăn, đây là triệu chứng rất rõ ràng.
Tuy rằng xác suất Omega thụ thai vào kỳ phát tình cao gấp đôi so với ngày thường, nhưng Lôi Kha không nghĩ tới ngay ở kỳ phát tình đầu tiên của Mễ Lộ hai người liền có kết tinh tình yêu.
—— đây đáng lẽ là một chuyện làm người cực kỳ vui sướng, nhưng hiện tại lại không thể không làm Lôi Kha hao tổn tâm trí.
Hiện tại hoàn cảnh bên ngoài thật sự không thích hợp để Mễ Lộ tiếp xúc quá nhiều, cho nên Lôi Kha dự định giấu được ngày nào thì hay ngày đó. Đầu tuần mới, Lôi Kha lừa Mễ Lộ rằng nhận được thông báo mới nhất. Có một hành tinh bên cạnh nổi lên bệnh dịch kiểu mới, muốn mời tất cả Alpha của Học viện y học viện đi chi viện, Omega không thể đi đều được nghỉ học. Cho nên mấy ngày tới cậu có thể an tâm ngốc ở chỗ này.
Mễ Lộ luôn tin tưởng thiếu gia, người kia nói gì đều nghe nấy không hề có một chút hoài nghi. Hơn nữa hai ngày nay cậu thật sự vô cùng buồn ngủ, cảm giác như trên người đều không còn chút sức lực nào. Cho nên lập tức ăn cơm do thiếu gia làm rồi lại trốn vào chăn ngủ một giấc.
Lôi Kha nhìn tin tức mấy ngày nay, đầu đề đều là về hoàng thất, tên của Mễ Lộ cũng xuất hiện không ngừng.
……
Qua mấy ngày kế tiếp, không ngừng có tin tức mới bị tuôn ra, truyền thông của Thủ Đô Tinh đã thành công đào ra tin tức Đại vương tử Kiều Hạo không phải do Đồ Na Vương Phi sinh ra, mà là do một Omega tên là Mễ Hoa sinh.
Hồ sơ bị phủ đầy bụi nhiều năm bị điều tra ra từ bệnh viện năm đó đại vương tử sinh. Giấy trắng mực đen, viết rõ ràng rành mạch.
Mà cái tên Mễ Hoa và Mễ Lộ tương tự nhau càng thêm xác minh tính chân thật chuyện Tiểu vương tử Mễ Lộ biến mất hơn hai mươi năm không dấu vết và Vương tử Kiều Hạo, là do cùng một mẹ đẻ ra.
Dư luận quốc nội càng ngày càng nghiêm trọng, Hoàng thất dần dần bắt đầu chịu không được áp lực lớn như vậy.
Hoàng đế Kiều Kim nhìn thấy Đế Quốc trước nay vẫn luôn yên bình lại bởi vì sai lầm năm đó của mình làm cho oanh động như vậy, nhất thời trầm mặc rất lâu. Cuối cùng đưa ra một quyết định: “Kiều Ninh, sắp xếp thời gian cho ta, ta sẽ tiến hành đưa ra video xin lỗi.”
Kiều Ninh nghe thấy lời này vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng rốt cuộc cũng không có nói thêm gì, chỉ gật gật đầu sau đó đi xuống chuẩn bị.
Hai giờ chiều, mấy đài truyền hình lớn của Thủ Đô Tinh đồng thời cùng phát sóng trực video Hoàng đế Kiều Kim nói lời xin lỗi.
“Thực xin lỗi, trước đây ta đã giấu mọi người chuyện này. Nhưng xin mọi người tin tưởng, mấy năm nay ta vẫn luôn tìm kiếm Mễ Lộ bị mất tích —— ta chưa từng bỏ quên đứa nhỏ này. Với mẫu thân của Mễ Lộ – Mễ Hoa, ta chỉ có thể nói, ta cảm thấy thẹn với nàng. Năm đó, khi ta còn là một vương tử, đã cùng Đồ gia định ra việc hôn nhân. Nhưng bất đắc dĩ, người ta thích lúc ấy là đứa con ngoài giá thú của Đồ – Mễ Hoa, nàng cũng giống Đồ Na Vương Phi, đều là một Omega dịu dàng. Vì thế ta phạm vào một sai lầm lớn của một người đàn ông, phản bội người vợ sắp cưới, trộm cùng Mễ Hoa sinh ra Đại vương tử. Đồ Na Vương Phi là một người phụ nữ vô cùng đáng quý, nàng vì đại cục suy nghĩ, tiếp nhận đại vương tử. Nhưng rồi sau hôn lễ ta lại vẫn không thể kết thúc mối quan hệ giữa hai Omega. Mễ Lộ sinh ra, làm gia đình này nổi lên phong ba. Ta đại khái cũng thật sự làm tổn thương Mễ Hoa. Sau đó nàng liền mang theo Mễ Lộ rời khỏi Thủ Đô Tinh, từ đó về sau không còn tin tức.”
“Hôm nay, ta đem tất cả mọi chuyện nói thẳng ra, hy vọng mọi người không tiếp tục trách cứ người nhà của ta nữa. Đoạn thời gian này họ đều thừa nhận áp lực cực lớn. Đồng thời ta sẽ đón Mễ Lộ tiếp trở về, sai lầm của ta không nên làm luỵ ở tới con mình. Mễ Lộ hẳn là nên được nhận những gì vốn dĩ phải thuộc về nó. Đương nhiên ta cũng già rồi từ hôm nay trở đi, hết thảy sự việc của Đế Quốc sẽ do Đại vương tử Kiều Hạo tạm tiếp nhận.”
Hình ảnh cuối cùng, Kiều Kim hơi hơi cúi đầu, lúc này đại gia mới phát hiện, Hoàng đế của Đế Quốc oai phong một nửa đời người có lẽ thật sự đã già rồi.
……
Mãi đến hình ảnh Kiều Kim không còn xuất hiện trên TV, Lôi Kha mới phục hồi tinh thần. Vừa rồi lời của Hoàng đế hắn nghe được rành mạch, Hoàng thất vì bồi thường cho Mễ Lộ nhất định sẽ đón em ấy trở về. Nhưng Mễ Lộ nhất định sẽ không muốn, đương nhiên hắn cũng không muốn để Mễ Lộ trở thành vật hi sinh của hoàng thất diễn trò trước mặt dân chúng.
Mà đúng lúc này, cửa phòng lại truyền ra tiếng vang nhỏ. Lôi Kha kinh ngạc quay đầu, lại phát hiện không biết khi nào Mễ Lộ đã đứng ở chỗ đó.
“Mấy ngày nay anh gạt em nói không cần đi học chính là bởi vì cái này?”
Mễ Lộ hai mắt vô thần, thanh âm mang theo một chút ra vẻ kiên cường.
Lôi Kha lập tức sốt ruột, vội vàng đứng lên đi về phía cậu, hơn nữa ôm cậu vào trong lòng ngực. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve đầu tóc mềm mại của Omega, nói ra chân tướng với cậu.
“Không, cũng không hoàn toàn là vì chuyện này, chỉ là… Mễ Lộ, em biết không? Em mang thai rồi.”
Lôi Kha nói lời này vẫn luôn nhìn vào mắt Mễ Lộ, đôi mắt người kia nguyên bản đang còn vô thần khi nghe thấy những lời này nhẹ nhàng loé sáng.
“Em.. Mang thai.” Mễ Lộ nhẹ lẩm bẩm, tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn còn có chút không cách nào tiếp thu chuyện này.
“Phải, em mang thai rồi Mễ Lộ,” Lôi Kha nâng mặt Mễ Lộ, thâm tình nhìn cậu, “Cho nên, xin em đáp ứng anh. Bất luận phát sinh chuyện gì, đều phải tự chăm sóc bản thân thật tốt được không? Không đơn giản là vì đứa trẻ, càng là vì chính em. Anh không hy vọng em xảy ra chuyện gì.”
Lôi Kha nói hết lời, Mễ Lộ rốt cục cũng có một chút dao động, giờ phút này cậu gắt gao ôm lấy cánh tay thiếu gia, giống như một đứa nhỏ thấy tủi thân gắt gao túm lấy không buông tay.
Lôi Kha biết chuyện này vẫn luôn làm Mễ Lộ cảm thấy ủy khuất, nhưng nỗi đau ở bên trong cũng không phải dăm ba câu liền có thể chữa khỏi, cho nên, hắn chỉ có thể gắt gao ôm chặt Mễ Lộ, cho cậu an ủi lớn nhất.
Tối hôm nay, Mễ Lộ bám dính trong lòng ngực Lôi Kha lẩm bẩm nói suốt một đêm, đem những tâm sự vẫn luôn cất giấu trong lòng mình mấy năm nay đều nói ra. Lôi Kha rất ít chen vào, chỉ an tĩnh mà nghe cậu nói. An tĩnh nghe để cậu đem những tâm tình mấy năm nay nay chưa từng nhắc tới đều xả ra hết.
Ngày hôm sau, khi cảm xúc của Mễ Lộ xúc dần ổn định lại, Lôi Kha mới đồng ý để cho cậu đi học, hơn nữa còn dặn dò cậu có chuyện gì nhất định phải kịp thời liên hệ với mình.
Mễ Lộ gật đầu đồng ý, sau đó đeo cặp sách lên đi tới phòng học.
Khi Mễ Lộ đi vào phòng học lại một lần nữa khiến cho mọi người chú ý. Nhưng là lần này, rốt cuộc không ai dám nói hươu nói vượn nữa.
Ai có thể nghĩ đến, một Omega bình thường trong lớp lại là Tiểu vương tử của Đế Quốc.
Nhưng Mễ Lộ đối với sự chăm chú của mọi người lại không có phản ứng quá lớn, chỉ là dưới sự chú ý của mọi người thẳng tắp mà đi về phía trước. Nhưng khi cậu vừa mới đi đến vị trí của mình, lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Chỗ ngồi để trống thật lâu bên cạnh mình giờ phút này lại không bị bỏ trống nữa.
Kiều Côn rất lâu không gặp giờ phút này cũng đang nhìn mình.
Trong khoảng thời gian ngắn Mễ Lộ không biết nên phản ứng thế nào. Bọn họ vốn là bạn tốt, hiện tại bởi vì thân thế phức tạp và tình thân liên lụy với nhau. Loại cảm tình này, thân thiết rồi lại làm người cảm thấy phức tạp.
Các bạn học trong lớp giờ phút này cũng đều hai mặt nhìn nhau nhưng không ai dám tùy tiện phát ra tiếng. Tin tức Hoàng đế xin lỗi ngày hôm qua mọi người đều đã xem qua, quan hệ giữa Mễ Lộ và Kiều Côn trong lòng mọi người cũng đều hiểu rõ mà không nói ra. Anh em cùng cha khác mẹ, lại có một chút tình cảm quái dị ngăn cách.
“Hi, đã lâu không gặp.”
Cuối cùng, vẫn là Kiều Côn lên tiếng chào hỏi trước. Nhưng nụ tươi cười cứng ngắc, sắc mặt cũng không tốt. Mễ Lộ cơ hồ có thể nghĩ đến, cậu biết đến Kiều Côn cũng chỉ là một cậu trai nội tâm đơn thuần thiện lương, từ khi mình xuất hiện liên tiếp làm ra nhiều biến cố như vậy khẳng định cũng làm trong lòng cậu ấy không dễ chịu.
“Ừ, đã lâu không gặp.”
Đều là bốn chữ, sau khi hai người nói xong nhất thời đều không nói thêm gì, ăn ý mà trầm mặc.
“Sao vậy, lâu như vậy không đi học, là thân thể không thoải mái sao?”
Qua một lúc lâu sau, Kiều Côn rốt cuộc mới nói thêm nửa câu, Mễ Lộ nhẹ gật đầu, “Ừ, mấy ngày nay thân thể không thoải mái.”
—— sau đó lại là tiếp tục trầm mặc.
Mễ Lộ bắt đầu mở ra sách giáo khoa ôn tập chương trình học mấy ngày trước mình bỏ lỡ, Kiều Côn nhìn người bên cạnh mình tựa hồ muốn nói lại thôi.
“Mễ Lộ?”
“Ừ?” Omega bên cạnh quay đầu.
“Chuyển đến sống trong hoàng cung đi, áp lực của Phụ hoàng… cũng rất lớn. Hơn nữa… nếu chuyển về… mọi người có thể chiếu cố em tốt hơn.” Kiều Côn gian nan nói ra một câu này. Trong khoảng thời gian ngắn Mễ Lộ lại ngây ngẩn cả người. Cậu nhìn chằm chằm Kiều Côn một lúc lâu không trả lời, mãi đến khi chuông tan học vang lên, hai người đều không nói thêm gì nữa.
Ngắn ngủn mấy ngày, Thủ Đô Tinh trước nay vẫn luôn sóng yên bể lặng bởi vì gièm pha của Hoàng thất mà trở nên xôn xao dư luận, không được an bình.
Trách không được lòng hiếu kỳ của dân chúng quá mức cường đại, bởi vì hình tượng của Hoàng đế Kiều Kim để lại trước mặt công chúng lâu nay vẫn luôn hoàn mỹ, gia đình Hoàng thất lại là gia đình mẫu mực trên dưới toàn Đế Quốc đều biết đến. Ai có thể nghĩ đến gia đình mẫu mực lại có thể làm ra loại gièm pha này. Dân chúng đồng thời thổn thức cảm thán, uy tín của Hoàng đế Kiều Kim trong lòng dân chúng nháy suy giảm rất nhiều.
Trong thời điểm căng thẳng này, càng ngày càng nhiều gièm pha bị tuôn ra. Thậm chí có lời đồn nổi lên bốn phía, nói Vương tử Kiều Hạo cũng không phải do Đồ Na Vương Phi sinh ra.
Tin tức một khi bị truyền ra, mặc kệ thật giả, dư luận trong nước cơ hồ xuất hiện xu thế nghiêng về một phía.
Đứa trẻ đáng thương luôn xuất hiện đi đôi cùng mẹ kế ác độc, điều này khó tránh khỏi gợi lên nghi kỵ và liên tưởng của mọi người. Lại thêm danh tiếng Đại vương tử trong lòng quốc dân vẫn luôn rất tốt, dân chúng bắt đầu sôi nổi tỏ vẻ rất lo lắng cho Đại vương tử của chúng ta.
“Sau nhiều năm như vậy chúng ta mới biết được chân tướng, Đại vương tử thiện lương mấy năm nay nhất định là luôn phải sống trong nhẫn nhịn.”
Trong khoảng thời gian ngắn, lời đồn nổi lên bốn phía, bộ quan hệ xã hội của Hoàng thất hoàn toàn xem nhẹ ảnh hưởng của chuyện này, trong khoảng thời gian ngắn ứng đối không kịp, giờ phút này ít nhiều có vẻ luống cuống tay chân.
·
Trái ngược với dư luận bên ngoài xôn xao ầm ĩ, không khí ở chung cư của Lôi Kha lại rất đỗi bình yên.
Kỳ thật, cùng ngày Hoàng thất mở cuộc họp báo, Lôi Kha cũng biết một tin tức kinh thiên động địa khác.
Đáng lẽ chuyện của Hoàng Thất hẳn là nên nói rõ ràng cho Mễ Lộ, nói thế nào thì đây cũng là chuyện nhà của em ấy. Nhưng tình trạng thân thể hiện tại của Mễ Lộ lại không thể không làm Lôi Kha suy xét nhiều hơn một chút.
Nếu hắn đoán không sai thì, Mễ Lộ hình như đã mang thai rồi.
Mấy ngày gần đây nhóc con này yêu ngủ dị thường, lười biếng lại còn tham ăn, đây là triệu chứng rất rõ ràng.
Tuy rằng xác suất Omega thụ thai vào kỳ phát tình cao gấp đôi so với ngày thường, nhưng Lôi Kha không nghĩ tới ngay ở kỳ phát tình đầu tiên của Mễ Lộ hai người liền có kết tinh tình yêu.
—— đây đáng lẽ là một chuyện làm người cực kỳ vui sướng, nhưng hiện tại lại không thể không làm Lôi Kha hao tổn tâm trí.
Hiện tại hoàn cảnh bên ngoài thật sự không thích hợp để Mễ Lộ tiếp xúc quá nhiều, cho nên Lôi Kha dự định giấu được ngày nào thì hay ngày đó. Đầu tuần mới, Lôi Kha lừa Mễ Lộ rằng nhận được thông báo mới nhất. Có một hành tinh bên cạnh nổi lên bệnh dịch kiểu mới, muốn mời tất cả Alpha của Học viện y học viện đi chi viện, Omega không thể đi đều được nghỉ học. Cho nên mấy ngày tới cậu có thể an tâm ngốc ở chỗ này.
Mễ Lộ luôn tin tưởng thiếu gia, người kia nói gì đều nghe nấy không hề có một chút hoài nghi. Hơn nữa hai ngày nay cậu thật sự vô cùng buồn ngủ, cảm giác như trên người đều không còn chút sức lực nào. Cho nên lập tức ăn cơm do thiếu gia làm rồi lại trốn vào chăn ngủ một giấc.
Lôi Kha nhìn tin tức mấy ngày nay, đầu đề đều là về hoàng thất, tên của Mễ Lộ cũng xuất hiện không ngừng.
……
Qua mấy ngày kế tiếp, không ngừng có tin tức mới bị tuôn ra, truyền thông của Thủ Đô Tinh đã thành công đào ra tin tức Đại vương tử Kiều Hạo không phải do Đồ Na Vương Phi sinh ra, mà là do một Omega tên là Mễ Hoa sinh.
Hồ sơ bị phủ đầy bụi nhiều năm bị điều tra ra từ bệnh viện năm đó đại vương tử sinh. Giấy trắng mực đen, viết rõ ràng rành mạch.
Mà cái tên Mễ Hoa và Mễ Lộ tương tự nhau càng thêm xác minh tính chân thật chuyện Tiểu vương tử Mễ Lộ biến mất hơn hai mươi năm không dấu vết và Vương tử Kiều Hạo, là do cùng một mẹ đẻ ra.
Dư luận quốc nội càng ngày càng nghiêm trọng, Hoàng thất dần dần bắt đầu chịu không được áp lực lớn như vậy.
Hoàng đế Kiều Kim nhìn thấy Đế Quốc trước nay vẫn luôn yên bình lại bởi vì sai lầm năm đó của mình làm cho oanh động như vậy, nhất thời trầm mặc rất lâu. Cuối cùng đưa ra một quyết định: “Kiều Ninh, sắp xếp thời gian cho ta, ta sẽ tiến hành đưa ra video xin lỗi.”
Kiều Ninh nghe thấy lời này vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng rốt cuộc cũng không có nói thêm gì, chỉ gật gật đầu sau đó đi xuống chuẩn bị.
Hai giờ chiều, mấy đài truyền hình lớn của Thủ Đô Tinh đồng thời cùng phát sóng trực video Hoàng đế Kiều Kim nói lời xin lỗi.
“Thực xin lỗi, trước đây ta đã giấu mọi người chuyện này. Nhưng xin mọi người tin tưởng, mấy năm nay ta vẫn luôn tìm kiếm Mễ Lộ bị mất tích —— ta chưa từng bỏ quên đứa nhỏ này. Với mẫu thân của Mễ Lộ – Mễ Hoa, ta chỉ có thể nói, ta cảm thấy thẹn với nàng. Năm đó, khi ta còn là một vương tử, đã cùng Đồ gia định ra việc hôn nhân. Nhưng bất đắc dĩ, người ta thích lúc ấy là đứa con ngoài giá thú của Đồ – Mễ Hoa, nàng cũng giống Đồ Na Vương Phi, đều là một Omega dịu dàng. Vì thế ta phạm vào một sai lầm lớn của một người đàn ông, phản bội người vợ sắp cưới, trộm cùng Mễ Hoa sinh ra Đại vương tử. Đồ Na Vương Phi là một người phụ nữ vô cùng đáng quý, nàng vì đại cục suy nghĩ, tiếp nhận đại vương tử. Nhưng rồi sau hôn lễ ta lại vẫn không thể kết thúc mối quan hệ giữa hai Omega. Mễ Lộ sinh ra, làm gia đình này nổi lên phong ba. Ta đại khái cũng thật sự làm tổn thương Mễ Hoa. Sau đó nàng liền mang theo Mễ Lộ rời khỏi Thủ Đô Tinh, từ đó về sau không còn tin tức.”
“Hôm nay, ta đem tất cả mọi chuyện nói thẳng ra, hy vọng mọi người không tiếp tục trách cứ người nhà của ta nữa. Đoạn thời gian này họ đều thừa nhận áp lực cực lớn. Đồng thời ta sẽ đón Mễ Lộ tiếp trở về, sai lầm của ta không nên làm luỵ ở tới con mình. Mễ Lộ hẳn là nên được nhận những gì vốn dĩ phải thuộc về nó. Đương nhiên ta cũng già rồi từ hôm nay trở đi, hết thảy sự việc của Đế Quốc sẽ do Đại vương tử Kiều Hạo tạm tiếp nhận.”
Hình ảnh cuối cùng, Kiều Kim hơi hơi cúi đầu, lúc này đại gia mới phát hiện, Hoàng đế của Đế Quốc oai phong một nửa đời người có lẽ thật sự đã già rồi.
……
Mãi đến hình ảnh Kiều Kim không còn xuất hiện trên TV, Lôi Kha mới phục hồi tinh thần. Vừa rồi lời của Hoàng đế hắn nghe được rành mạch, Hoàng thất vì bồi thường cho Mễ Lộ nhất định sẽ đón em ấy trở về. Nhưng Mễ Lộ nhất định sẽ không muốn, đương nhiên hắn cũng không muốn để Mễ Lộ trở thành vật hi sinh của hoàng thất diễn trò trước mặt dân chúng.
Mà đúng lúc này, cửa phòng lại truyền ra tiếng vang nhỏ. Lôi Kha kinh ngạc quay đầu, lại phát hiện không biết khi nào Mễ Lộ đã đứng ở chỗ đó.
“Mấy ngày nay anh gạt em nói không cần đi học chính là bởi vì cái này?”
Mễ Lộ hai mắt vô thần, thanh âm mang theo một chút ra vẻ kiên cường.
Lôi Kha lập tức sốt ruột, vội vàng đứng lên đi về phía cậu, hơn nữa ôm cậu vào trong lòng ngực. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve đầu tóc mềm mại của Omega, nói ra chân tướng với cậu.
“Không, cũng không hoàn toàn là vì chuyện này, chỉ là… Mễ Lộ, em biết không? Em mang thai rồi.”
Lôi Kha nói lời này vẫn luôn nhìn vào mắt Mễ Lộ, đôi mắt người kia nguyên bản đang còn vô thần khi nghe thấy những lời này nhẹ nhàng loé sáng.
“Em.. Mang thai.” Mễ Lộ nhẹ lẩm bẩm, tựa hồ trong khoảng thời gian ngắn còn có chút không cách nào tiếp thu chuyện này.
“Phải, em mang thai rồi Mễ Lộ,” Lôi Kha nâng mặt Mễ Lộ, thâm tình nhìn cậu, “Cho nên, xin em đáp ứng anh. Bất luận phát sinh chuyện gì, đều phải tự chăm sóc bản thân thật tốt được không? Không đơn giản là vì đứa trẻ, càng là vì chính em. Anh không hy vọng em xảy ra chuyện gì.”
Lôi Kha nói hết lời, Mễ Lộ rốt cục cũng có một chút dao động, giờ phút này cậu gắt gao ôm lấy cánh tay thiếu gia, giống như một đứa nhỏ thấy tủi thân gắt gao túm lấy không buông tay.
Lôi Kha biết chuyện này vẫn luôn làm Mễ Lộ cảm thấy ủy khuất, nhưng nỗi đau ở bên trong cũng không phải dăm ba câu liền có thể chữa khỏi, cho nên, hắn chỉ có thể gắt gao ôm chặt Mễ Lộ, cho cậu an ủi lớn nhất.
Tối hôm nay, Mễ Lộ bám dính trong lòng ngực Lôi Kha lẩm bẩm nói suốt một đêm, đem những tâm sự vẫn luôn cất giấu trong lòng mình mấy năm nay đều nói ra. Lôi Kha rất ít chen vào, chỉ an tĩnh mà nghe cậu nói. An tĩnh nghe để cậu đem những tâm tình mấy năm nay nay chưa từng nhắc tới đều xả ra hết.
Ngày hôm sau, khi cảm xúc của Mễ Lộ xúc dần ổn định lại, Lôi Kha mới đồng ý để cho cậu đi học, hơn nữa còn dặn dò cậu có chuyện gì nhất định phải kịp thời liên hệ với mình.
Mễ Lộ gật đầu đồng ý, sau đó đeo cặp sách lên đi tới phòng học.
Khi Mễ Lộ đi vào phòng học lại một lần nữa khiến cho mọi người chú ý. Nhưng là lần này, rốt cuộc không ai dám nói hươu nói vượn nữa.
Ai có thể nghĩ đến, một Omega bình thường trong lớp lại là Tiểu vương tử của Đế Quốc.
Nhưng Mễ Lộ đối với sự chăm chú của mọi người lại không có phản ứng quá lớn, chỉ là dưới sự chú ý của mọi người thẳng tắp mà đi về phía trước. Nhưng khi cậu vừa mới đi đến vị trí của mình, lại đột nhiên ngây ngẩn cả người.
Chỗ ngồi để trống thật lâu bên cạnh mình giờ phút này lại không bị bỏ trống nữa.
Kiều Côn rất lâu không gặp giờ phút này cũng đang nhìn mình.
Trong khoảng thời gian ngắn Mễ Lộ không biết nên phản ứng thế nào. Bọn họ vốn là bạn tốt, hiện tại bởi vì thân thế phức tạp và tình thân liên lụy với nhau. Loại cảm tình này, thân thiết rồi lại làm người cảm thấy phức tạp.
Các bạn học trong lớp giờ phút này cũng đều hai mặt nhìn nhau nhưng không ai dám tùy tiện phát ra tiếng. Tin tức Hoàng đế xin lỗi ngày hôm qua mọi người đều đã xem qua, quan hệ giữa Mễ Lộ và Kiều Côn trong lòng mọi người cũng đều hiểu rõ mà không nói ra. Anh em cùng cha khác mẹ, lại có một chút tình cảm quái dị ngăn cách.
“Hi, đã lâu không gặp.”
Cuối cùng, vẫn là Kiều Côn lên tiếng chào hỏi trước. Nhưng nụ tươi cười cứng ngắc, sắc mặt cũng không tốt. Mễ Lộ cơ hồ có thể nghĩ đến, cậu biết đến Kiều Côn cũng chỉ là một cậu trai nội tâm đơn thuần thiện lương, từ khi mình xuất hiện liên tiếp làm ra nhiều biến cố như vậy khẳng định cũng làm trong lòng cậu ấy không dễ chịu.
“Ừ, đã lâu không gặp.”
Đều là bốn chữ, sau khi hai người nói xong nhất thời đều không nói thêm gì, ăn ý mà trầm mặc.
“Sao vậy, lâu như vậy không đi học, là thân thể không thoải mái sao?”
Qua một lúc lâu sau, Kiều Côn rốt cuộc mới nói thêm nửa câu, Mễ Lộ nhẹ gật đầu, “Ừ, mấy ngày nay thân thể không thoải mái.”
—— sau đó lại là tiếp tục trầm mặc.
Mễ Lộ bắt đầu mở ra sách giáo khoa ôn tập chương trình học mấy ngày trước mình bỏ lỡ, Kiều Côn nhìn người bên cạnh mình tựa hồ muốn nói lại thôi.
“Mễ Lộ?”
“Ừ?” Omega bên cạnh quay đầu.
“Chuyển đến sống trong hoàng cung đi, áp lực của Phụ hoàng… cũng rất lớn. Hơn nữa… nếu chuyển về… mọi người có thể chiếu cố em tốt hơn.” Kiều Côn gian nan nói ra một câu này. Trong khoảng thời gian ngắn Mễ Lộ lại ngây ngẩn cả người. Cậu nhìn chằm chằm Kiều Côn một lúc lâu không trả lời, mãi đến khi chuông tan học vang lên, hai người đều không nói thêm gì nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook