Người Hầu Của Đại Ma Vương
-
Chương 46
Ba ngày trôi qua,Lăng Thủy Nguyệt từ trong thế giới của hắn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Không khínhà Thượng Quan trầm trọng không giống như bình thường, thân là quản gia Chung bá cũng không có hỏi sự việc từ đầu đến cuối, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy Thượng Quan Nghiêu đều lộ ra vẻ mặt khó coi, tiếp theo thở thật mạnh một hơi, không nói một câu.
Mà Thượng Quan Nghiêu cả ngày cũng đem chính mình nhốt trong phòng, cự tuyệt tất cả xã giao,ngay cả công ty cũng không đi, khiến cho Tiêu Tĩnh không thể làm gì khác hơn là chạy hai bên giúp xử lý công việc.
Mọi người đều biết Thượng Quan Nghiêu đang chờ đợi Lăng Thủy Nguyệt chủ động xuất hiện, không sợ cô nói tùy tiện gì đó, chỉ cần để cho hắn bộc phát tâm trạng một hồi.
Bất quá Lăng Thủy Nguyệt thật sự không cơ sở tự nhiên biến mất, điểm ấy làm cho Thượng Quan Nghiêu vô cùng tức giận, cô gái kia có thể vĩnh viễn cũng không biết, khi hắn nhìn thấy cô nằm ở phòng ngủ Nghê Kiệt, hắn đã ghen tị và khiếp sợ bao nhiêu.
Hắn thừa nhận lúc trước hắn có một số hành động không để ý đến cảm nhận của cô, chẳng qua khi đó hắn một lòng muốn cải cách toàn diện tập đoàn Thịnh Thế, đem sản nghiệp lúc cha còn sống để lại từng cái từng cái xóa tận gốc, làm cho Thịnh Thế rực rỡ hẳn lên.
Cho nên hắn bất đắc dĩđành phải áp dụng một ít thủ đoạn tất yếu, bởi vì công việc mà lạnh nhạt cô, hắn thật sự có chút đau lòng, cũng sớm nghĩ chờ hết bận rộn, rồi nhiều ngày tới nhẫn nại bù đắp cho cô thật tốt,để cô có một niềm vui thật lớn.
Bất quá rõ ràng hắn đánh giá cao kiên nhẫn của Lăng Thủy Nguyệt, hắn rõ ràng đã nghiêm khắc cảnh cáo cô phải nrời xa Nghê Kiệt, không nghĩ tới cô cuối cùng lại lên giường người đàn ông kia.
Phát hiện cô một đêm chưa về, hắn gấp đến độ thiếu chút nữa không khống chế được, sợ cô bị đối thủ trên thương trường của hắn bắt đi,hắn còn tăng số người đi chung quanh tìm kiếm, hơn nữa hệ thống internet của Thịnh Thế liên tiếp bị hacker xâm lấn, phá hủy không ít hồ sơ công ty.
Thật vất vả hắn phái người truy tra, rốt cục tìm được người ra tay sau lưng Thịnh Thế, khi hắn dẫn đầu mọi người xuất hiện ở nhà Nghê Kiệt, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện một màn làm trái tim người ta băng giá.
Đối mặt sự chỉ trích của hắn cô ngay cả giải thích cũng không có, đây có phải là ý cô sẽ cam chịu tất cả?
Ba ngày tiếp theo, cô hoàn toàn không có ló mặt, cho dù cô phải rời khỏi hắn, ít nhất cũng phải về nhà lấy hành lý, nhưng cô giống như cái gì cũng không muốn lấy, cứ như vậy biến mất.
Lửa giận của hắn càng ngày càng tăng vọt, tới ngày thứ tư, hắn bắt đầu phái người đi thăm dò phòng ở trước đó của Nghê Kiệt, nhưng hiện giờ đã thành khoảng không.
Hắn lại tra xét tất cả tài khoản ngân hang của Lăng Thủy Nguyệt, cho tới bây giờ hắn mới ý thức được một vấn đề thật đáng sợ, lúc trước cô đem tất cả tiền trên người trả cho hắn, căn bản không có tiền thừa gởi trong ngân hàng.
Mà cô bình thường dung tiền đều là hắn để lại cho cô, tuy rằng số tiềncũng không ít, nhưng hắn phát hiện cô đem tất cả tiền để trong ngăn kéo trong phòng ngủ.
Nói cách khác,cô hiện tại không có đồng nào, ngoại trừ giấy chứng nhận và ví da, còn có quần áo thường bị hắn lật đi lật lại.
Càng làm cho hắn đau lòng chính là, hắn nhìn thấy cô dùng bút lôngkhoanh tròng ngày đặc biệt trên tờ lịch tường.
Hắn vốn đáp ứng với cô, hắn vào ngày đó sẽ cho cô một niềm vui lớn, kết quả hắn lại bởi vì công việc phức tạp mà quên mất ngày sinh nhật của cô.
Mà ngày đó hắn vốn nên ở bên người cô, nhưng không hắn còn đi ăn tối với người phụ nữ khác, hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Thượng Quan Nghiêu không khỏi nhớ lại buổi tối hôm đó, hắn phát hiện cô đem báo có đăng hình hắn và người phụ khác giấu ở gối nằm, ngay lúc đó cô nhất định là đau khổ đến muốn chết.
Bỗng dưng mở mắt ra, hắn mới giựt mình cảm giác tim mình đang đau.
Không khínhà Thượng Quan trầm trọng không giống như bình thường, thân là quản gia Chung bá cũng không có hỏi sự việc từ đầu đến cuối, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy Thượng Quan Nghiêu đều lộ ra vẻ mặt khó coi, tiếp theo thở thật mạnh một hơi, không nói một câu.
Mà Thượng Quan Nghiêu cả ngày cũng đem chính mình nhốt trong phòng, cự tuyệt tất cả xã giao,ngay cả công ty cũng không đi, khiến cho Tiêu Tĩnh không thể làm gì khác hơn là chạy hai bên giúp xử lý công việc.
Mọi người đều biết Thượng Quan Nghiêu đang chờ đợi Lăng Thủy Nguyệt chủ động xuất hiện, không sợ cô nói tùy tiện gì đó, chỉ cần để cho hắn bộc phát tâm trạng một hồi.
Bất quá Lăng Thủy Nguyệt thật sự không cơ sở tự nhiên biến mất, điểm ấy làm cho Thượng Quan Nghiêu vô cùng tức giận, cô gái kia có thể vĩnh viễn cũng không biết, khi hắn nhìn thấy cô nằm ở phòng ngủ Nghê Kiệt, hắn đã ghen tị và khiếp sợ bao nhiêu.
Hắn thừa nhận lúc trước hắn có một số hành động không để ý đến cảm nhận của cô, chẳng qua khi đó hắn một lòng muốn cải cách toàn diện tập đoàn Thịnh Thế, đem sản nghiệp lúc cha còn sống để lại từng cái từng cái xóa tận gốc, làm cho Thịnh Thế rực rỡ hẳn lên.
Cho nên hắn bất đắc dĩđành phải áp dụng một ít thủ đoạn tất yếu, bởi vì công việc mà lạnh nhạt cô, hắn thật sự có chút đau lòng, cũng sớm nghĩ chờ hết bận rộn, rồi nhiều ngày tới nhẫn nại bù đắp cho cô thật tốt,để cô có một niềm vui thật lớn.
Bất quá rõ ràng hắn đánh giá cao kiên nhẫn của Lăng Thủy Nguyệt, hắn rõ ràng đã nghiêm khắc cảnh cáo cô phải nrời xa Nghê Kiệt, không nghĩ tới cô cuối cùng lại lên giường người đàn ông kia.
Phát hiện cô một đêm chưa về, hắn gấp đến độ thiếu chút nữa không khống chế được, sợ cô bị đối thủ trên thương trường của hắn bắt đi,hắn còn tăng số người đi chung quanh tìm kiếm, hơn nữa hệ thống internet của Thịnh Thế liên tiếp bị hacker xâm lấn, phá hủy không ít hồ sơ công ty.
Thật vất vả hắn phái người truy tra, rốt cục tìm được người ra tay sau lưng Thịnh Thế, khi hắn dẫn đầu mọi người xuất hiện ở nhà Nghê Kiệt, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện một màn làm trái tim người ta băng giá.
Đối mặt sự chỉ trích của hắn cô ngay cả giải thích cũng không có, đây có phải là ý cô sẽ cam chịu tất cả?
Ba ngày tiếp theo, cô hoàn toàn không có ló mặt, cho dù cô phải rời khỏi hắn, ít nhất cũng phải về nhà lấy hành lý, nhưng cô giống như cái gì cũng không muốn lấy, cứ như vậy biến mất.
Lửa giận của hắn càng ngày càng tăng vọt, tới ngày thứ tư, hắn bắt đầu phái người đi thăm dò phòng ở trước đó của Nghê Kiệt, nhưng hiện giờ đã thành khoảng không.
Hắn lại tra xét tất cả tài khoản ngân hang của Lăng Thủy Nguyệt, cho tới bây giờ hắn mới ý thức được một vấn đề thật đáng sợ, lúc trước cô đem tất cả tiền trên người trả cho hắn, căn bản không có tiền thừa gởi trong ngân hàng.
Mà cô bình thường dung tiền đều là hắn để lại cho cô, tuy rằng số tiềncũng không ít, nhưng hắn phát hiện cô đem tất cả tiền để trong ngăn kéo trong phòng ngủ.
Nói cách khác,cô hiện tại không có đồng nào, ngoại trừ giấy chứng nhận và ví da, còn có quần áo thường bị hắn lật đi lật lại.
Càng làm cho hắn đau lòng chính là, hắn nhìn thấy cô dùng bút lôngkhoanh tròng ngày đặc biệt trên tờ lịch tường.
Hắn vốn đáp ứng với cô, hắn vào ngày đó sẽ cho cô một niềm vui lớn, kết quả hắn lại bởi vì công việc phức tạp mà quên mất ngày sinh nhật của cô.
Mà ngày đó hắn vốn nên ở bên người cô, nhưng không hắn còn đi ăn tối với người phụ nữ khác, hắn nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Thượng Quan Nghiêu không khỏi nhớ lại buổi tối hôm đó, hắn phát hiện cô đem báo có đăng hình hắn và người phụ khác giấu ở gối nằm, ngay lúc đó cô nhất định là đau khổ đến muốn chết.
Bỗng dưng mở mắt ra, hắn mới giựt mình cảm giác tim mình đang đau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook