Người Hầu Của Đại Ma Vương
-
Chương 31
Lăng Thủy Nguyệt đến bây giờ như cũ cảm thấy được chuyện phát triển thật sự giống như một tuồng kịch,cô luôn luôn nghĩ về người đó nhiều năm như vậy,lúc này người đàn ông đó chân thật ngủ say nằm ngủ bên cạnh cô .
Nhớ tới đêm qua tình cảm mãnh liệt, hắn làm cho cô trở thành một người phụ nữ chân chính, một lần lại một lần giữ đoạt lấy tuy có chút dã man cũng có chút dịu dàng .Cô từ ban đầu cảm thấy sợ hãi rồi đến khi tiếp nhận hoàn toàn, cuối cùng dường như say chết ở bên trong nhu tình của hắn.
Sau khi tỉnh lại,cô cảm thấy được toàn thân mỏi mệt đau nhức, khắp nơi đều lưu dấu hôn lúc hắn kích tình,cô đem chăn kéo lên lén đánh giá hắn.
Mái tóc hắn hỗn độn, có một ít tụ họp lại phủ trên trán xinh đẹp,dáng vẻ không sắc bén như thường ngày hoàn toàn thả lỏng làm cho cô nhớ tới người thiếu niên tính như trẻ con tám năm trước.
Mặc dù bề ngoài hắn nhìn như lãnh khốc nhưng chỉ có cô biết,tất cả những thứ đó đều là hắn ngụy trang.Cô cũng quên không được dáng vẻ tùy hứng trước kia của Thượng Quan Nghiêu .
Nghĩ đi nghĩ lại cô đột nhiên bật cười, nhịn không được vươn bàn tay nhỏ bé theo đường nét cương nghị của hắn, nhẹ nhàng xoa nhẹ khuôn mặt tuấn tú hắn.
Cô thủy chung vẫn là quên không được hắn cho dù lừa gạt chính mình tất cả đều đã qua, nhưng thật ra tiềm thức của cô vẫn không ngừng hy vọng mong có được, thẳng đến giờ khắc này cô mới nhìn rõ trái tim của mình, nhiều năm như vậ vẫn giữ vững vì hắn.
Cho dù hắn cái gì cũng không nhớ rõ cũng không nói.
Bàn tay nhỏ bé vuốt ve hắn đột nhiên bị một bàn tay lớn nắm chặt,cô còn chưa kịp phản ứng cả người đã bị Thượng Quan Nghiêu không biết khi nào tỉnh lại đặt ở dưới thân.
Hai người tương đối trần trụi, mái tóc ngắn đen tự nhiên rũ xuống trên trán càng lộ vẻ gợi cảm và kiên quyết, ngay cả ánh mắt đều mang theo vài phần tà ác và trêu đùa.
“Anh có thể xem hành động vừa rồi của em, hiểu thành em đang khiêu khích anh không?” Giọng khàn khàn tiếng nói siêu cấp có từ tính.
Lăng Thủy Nguyệt chỉ có thể trừng lớn mắt, giống như con bướm bị đinh ghim trong bản hồ sơ hoàn toàn trốn không thoát trong bàn tay hắn.
Hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại của cô, tùy ý trêu đùa mắt và mũi của cô, cùng với hơi thở từ cái miệng nhỏ nhắn,cô bị hắn hôn đến toàn thân rã rời, cả người cô tê liệt ở trong lòng hắn,hắn mới xấu xa buông cô ra, cũng nắm chặt cằm cô,để cho ánh mắt lóe ra thẹn thùng của cô có thể nhìn thẳng vào chính mình.
“Ngày hôm qua cảm giác…… có tốt không?”
Gương mặt đỏ bừng của cô thật đáng yêu làm cho hắn nhịn không được muốn true đùa cô, nhìn cô bất lực không biết làm sao, tất cả động tác nhỏ đáng yêu đều thành phong thái mê người trong mắt hắn. Cô không biết trả lời vấn đề xấu hổ này như thế nào.Từ lúc hắn đem cô ôm chặt trong ngực một khắc kia tim của cô đập đã muốn vượt qua bình thường.
Nhìn hai gò má ửng đỏ của cô,Thượng Quan Nghiêu lộ ra nụ cười tà ác giống như tiểu lưu manh đùa giỡn tiểu thư khuê các,lại liên tiếp hôn cô them vài cái,thẳng đến cô phát ra tiếng thở dốc, không ngừng hướng hắn cầu xin tha thứ, hắn mới cười buông tha cô, chẳng qua bàn tay to lại chặt chẽ đem thân mình nhỏ xinh cố định trong ngực, nhìn lên trần nhà nén lại dục hỏa chính mình.
“Thủy Nguyệt……”
Hồi lâu qua đi, hắn cảm tính khẽ gọi tên của cô.
“Lúc ở học viện Bạch Kim,giữa chúng ta thật sự không có xảy ra chuyện gì sao?” Hai người phù hợp như thế, quen thuộc đển nổi làm cho hắn kinh hãi, một cái nhăn mày một nụ cười đều làm tim hắn điên cuồng.
Hơn nữa cô đốivới sinh hoạt thường ngày của hắn hiểu biết rất rõ, cùng với ăn ý hai người trong lúc đó không cần nhiều lời, cho dù là đứa ngốc cũng sẽ không tin tất cả đều là trùng hợp.
Hắn như thế nào cũng không quên được lần đầu tiên gặp mặt , cô gọi hắn là “Nghiêu……” Cô gọi tự nhiên vô cùng thân thiết, nếu chỉ là quan hệ học trưởng học muội cô làm sao gọi hắn như vậy nha?!
Nhớ tới đêm qua tình cảm mãnh liệt, hắn làm cho cô trở thành một người phụ nữ chân chính, một lần lại một lần giữ đoạt lấy tuy có chút dã man cũng có chút dịu dàng .Cô từ ban đầu cảm thấy sợ hãi rồi đến khi tiếp nhận hoàn toàn, cuối cùng dường như say chết ở bên trong nhu tình của hắn.
Sau khi tỉnh lại,cô cảm thấy được toàn thân mỏi mệt đau nhức, khắp nơi đều lưu dấu hôn lúc hắn kích tình,cô đem chăn kéo lên lén đánh giá hắn.
Mái tóc hắn hỗn độn, có một ít tụ họp lại phủ trên trán xinh đẹp,dáng vẻ không sắc bén như thường ngày hoàn toàn thả lỏng làm cho cô nhớ tới người thiếu niên tính như trẻ con tám năm trước.
Mặc dù bề ngoài hắn nhìn như lãnh khốc nhưng chỉ có cô biết,tất cả những thứ đó đều là hắn ngụy trang.Cô cũng quên không được dáng vẻ tùy hứng trước kia của Thượng Quan Nghiêu .
Nghĩ đi nghĩ lại cô đột nhiên bật cười, nhịn không được vươn bàn tay nhỏ bé theo đường nét cương nghị của hắn, nhẹ nhàng xoa nhẹ khuôn mặt tuấn tú hắn.
Cô thủy chung vẫn là quên không được hắn cho dù lừa gạt chính mình tất cả đều đã qua, nhưng thật ra tiềm thức của cô vẫn không ngừng hy vọng mong có được, thẳng đến giờ khắc này cô mới nhìn rõ trái tim của mình, nhiều năm như vậ vẫn giữ vững vì hắn.
Cho dù hắn cái gì cũng không nhớ rõ cũng không nói.
Bàn tay nhỏ bé vuốt ve hắn đột nhiên bị một bàn tay lớn nắm chặt,cô còn chưa kịp phản ứng cả người đã bị Thượng Quan Nghiêu không biết khi nào tỉnh lại đặt ở dưới thân.
Hai người tương đối trần trụi, mái tóc ngắn đen tự nhiên rũ xuống trên trán càng lộ vẻ gợi cảm và kiên quyết, ngay cả ánh mắt đều mang theo vài phần tà ác và trêu đùa.
“Anh có thể xem hành động vừa rồi của em, hiểu thành em đang khiêu khích anh không?” Giọng khàn khàn tiếng nói siêu cấp có từ tính.
Lăng Thủy Nguyệt chỉ có thể trừng lớn mắt, giống như con bướm bị đinh ghim trong bản hồ sơ hoàn toàn trốn không thoát trong bàn tay hắn.
Hắn nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại của cô, tùy ý trêu đùa mắt và mũi của cô, cùng với hơi thở từ cái miệng nhỏ nhắn,cô bị hắn hôn đến toàn thân rã rời, cả người cô tê liệt ở trong lòng hắn,hắn mới xấu xa buông cô ra, cũng nắm chặt cằm cô,để cho ánh mắt lóe ra thẹn thùng của cô có thể nhìn thẳng vào chính mình.
“Ngày hôm qua cảm giác…… có tốt không?”
Gương mặt đỏ bừng của cô thật đáng yêu làm cho hắn nhịn không được muốn true đùa cô, nhìn cô bất lực không biết làm sao, tất cả động tác nhỏ đáng yêu đều thành phong thái mê người trong mắt hắn. Cô không biết trả lời vấn đề xấu hổ này như thế nào.Từ lúc hắn đem cô ôm chặt trong ngực một khắc kia tim của cô đập đã muốn vượt qua bình thường.
Nhìn hai gò má ửng đỏ của cô,Thượng Quan Nghiêu lộ ra nụ cười tà ác giống như tiểu lưu manh đùa giỡn tiểu thư khuê các,lại liên tiếp hôn cô them vài cái,thẳng đến cô phát ra tiếng thở dốc, không ngừng hướng hắn cầu xin tha thứ, hắn mới cười buông tha cô, chẳng qua bàn tay to lại chặt chẽ đem thân mình nhỏ xinh cố định trong ngực, nhìn lên trần nhà nén lại dục hỏa chính mình.
“Thủy Nguyệt……”
Hồi lâu qua đi, hắn cảm tính khẽ gọi tên của cô.
“Lúc ở học viện Bạch Kim,giữa chúng ta thật sự không có xảy ra chuyện gì sao?” Hai người phù hợp như thế, quen thuộc đển nổi làm cho hắn kinh hãi, một cái nhăn mày một nụ cười đều làm tim hắn điên cuồng.
Hơn nữa cô đốivới sinh hoạt thường ngày của hắn hiểu biết rất rõ, cùng với ăn ý hai người trong lúc đó không cần nhiều lời, cho dù là đứa ngốc cũng sẽ không tin tất cả đều là trùng hợp.
Hắn như thế nào cũng không quên được lần đầu tiên gặp mặt , cô gọi hắn là “Nghiêu……” Cô gọi tự nhiên vô cùng thân thiết, nếu chỉ là quan hệ học trưởng học muội cô làm sao gọi hắn như vậy nha?!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook