Tiểu Mãn có ý tốt nhắc nhở, Liễu Vân Khê nghe xong đi vào.

Có lẽ trước khi lên đại học, cô đối với chuyện đổi trắng thay đen sẽ không tin, quê cô là một thị trấn nhỏ, người dân ở đây lương thiện và đơn thuần, đến bạn học cùng cô có xích mích cũng không ác đến vậy, nhiều nhất cũng chỉ là bản lãnh khua môi múa mép mà thôi, nhưng mà hiện tại, Vạn tiểu thư kia phỉ báng để cô ngồi tù, đã vượt qua sự tưởng tượng về con người của cô.
Lúc đầu cô nghĩ, cô không trộm chính là không trộm, không ai có chứng cứ chứng minh cô trộm cái vòng cổ kia, nhưng khi nhìn thấy sự xa hoa của Vạn gia cùng với vị Vạn phu nhân đối với vòng cổ kim cương không thèm để ý kia, cô mới chợt hiểu được, những người này và cô không cùng một thế giới, cô theo đuổi công lý và công bằng, nhưng ở cái xã hội coi tiền và quyền là cao nhất này, Vạn gia nếu muốn đổi trắng thay đen, cô lấy bối cảnh gì mà chống lại?
Vạn tiểu thư kia một mực nói cô trộm, nếu Vạn tiểu thư muốn chỉnh cô, cô có biện pháp gì chứ, đúng là trăm miệng cũng khó giải thích!
Huống chi, hiện tại cô không có tiền, thời gian đối với cô vô cùng quý giá, cô phải làm sao đây? Nếu lưu lại hồ sơ, tương lai cô xem như bỏ đi rồi?
Giờ phút này cô không thể khóc nữa, cô oán hận lau nước mắt.
Cô phải học cách tự cứu chính mình, trên đời này chỉ có cô mới bảo vệ tốt chính mình.

Cô không làm chuyện đó, ai cũng không thể xử phạt cô.

Liễu Vân Khê tìm kiếm một lượt, bạn bè của cô không ai có thể giúp cô được, cuối cùng ngón tay của cô dừng lại ở tên “Tần tiên sinh” trong danh bạ điện thoại.
Nói một cách chính xác, cô không muốn quấy rầy Tần Dịch, sau khi mượn anh 80 vạn, cô kiên trì gửi giấy vay nợ cho trợ lý của anh, nhưng cũng không thấy phản hồi.
So sánh với tương lai đen tối, giờ phút này, lòng tự trọng chỉ nhỏ bé không đáng kể.
Cô chần chừ một lúc lâu, đi đến chỗ không có ai, hít một hơi thật sâu, hốc mắt đỏ bừng nhấn vào dãy số của Tần Dịch.
Tần Dịch đang cùng mấy anh em ăn cơm và nói chuyện làm ăn, di động vang lên định cúp máy, như nhớ tới cái gì, anh đứng dậy ra khỏi bàn nhận điện thoại, trong nhà hàng có chút ồn ào, anh ta không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì?”
Liễu Vân Khê nghe thấy giọng anh ta rất ủy khuất, nhưng lại nghĩ đối phương cùng mình cũng chẳng phải thân thích, nhẫn nại chịu đựng, cô cắn chặt môi dưới, lúc Tần Dịch chuẩn bị cúp điện thoại, cô rốt cuộc mở miệng, “Tần tiên sinh, thực xin lỗi tôi không phải cố ý làm phiền anh, chính là …….

Tôi cũng không có biện pháp.”
“Có chuyện gì cứ nói.”
“Hôm nay tôi giúp đỡ một bạn học, đến nhà người khác để làm giúp việc, nhưng không biết tại sao lại đắc tội với tiểu thư nhà này, cô ta nói tôi trộm vòng cổ của cô ta! Tôi thực sự không có trộm, nghe nói cô ta muốn báo cảnh sát.

Tần tiên sinh, tôi thực sự không còn cách nào khác, người thân của tôi không có ở đây.”
Tần Dịch rốt cuộc đã hiểu, đây là muốn anh ta tới giúp giải quyết phiền phức đây.
Ai biết cô ta có trộm vòng cổ hay không, nói suông không chứng cứ nha, cô ta nói cô ta không trộm thì không trộm sao?
“Tần tiên sinh, anh có thể giúp tôi được không? Bây giờ tôi không biết nên làm sao mới tốt, bọn họ nói Vạn gia có tiền có thế, nếu bọn họ báo cảnh sát, tôi phải làm sao bây giờ…..” Nói đến đây, Liễu Vân Khê cảm thấy hoang mang, sao cô lại gặp chuyện này, sao cuộc sống của cô lại gian khổ như vậy?
Tần Dịch trực tiếp cúp điện thoại.
Con mẹ nó con người bây giờ quá tham lam, 80 vạn một đêm chưa đủ, sau này cứ có chuyện gì lại chạy tới tìm anh ta sao?
Giá một đêm mẹ nó quá đắt.
Tần Dịch cảm thấy xui xẻo, đi vào chỗ ngồi, sắc mặt khó coi.

Nhưng mà lần này anh ta quay lại, tâm tình không thoải mái, bạn bè cũng đã quen.
Mấy người các anh ai có người nhà đều dẫn theo, ngồi cạnh Hứa Khai Luân là Nguyễn Khả Thấm, hai người bọn họ được cha mẹ hai bên làm mai sau đó nói chuyện yêu đương, bây giờ tình cảm đã ổn định, Nguyễn Khả Thấm nhàm chán lướt trong vòng bạn bè cô, đột nhiên nói: “A, hôm nay là đám cưới ngọc trai của Vạn phu nhân và Vạn tiên sinh, sao mình không được mời, ngay cả Lục Nhân Nhân cũng đi!”
Cô gái khác giễu cợt: “Cậu đã có chủ, mời cậu làm gì, mình nghe thím mình nói, Vạn phu nhân muốn giúp Vạn Lâm Gia lựa chọn bạn gái, ngoại trừ mời những thế giao bên ngoài, chính là mời một số thiên kim chưa kết hôn cũng chưa có bạn trai, nào tới phiên cậu.”
Nguyễn Khả Thấm nghe giải thích, lúc này mới thoải mái hơn, lại nhìn tin tức Lục Nhân Nhân đăng trong vòng bạn bè, trong ảnh chụp thấy Lục Nhân Nhân cùng Đồng Vũ Vụ chụp chung, cô nhìn một chút rồi nói theo bản năng: “Vũ Vụ cũng đi, cô ấy không phải kết hôn rồi sao?”
“Chuyện này không lạ.” Cô gái nghĩ, “Vạn phu nhân và Phó phu nhân có quan hệ tốt, hai người thường xuyên cùng nhau tham gia hoạt động từ thiện, mời Phó gia cũng rất bình thường a.”
“Như vậy sao, cũng lâu rồi mình không gặp Vũ Vụ….”
Hai cô gái mỗi người một câu, nói xong cảm thấy không khí đột nhiên im lặng, nghĩ tới Tần Dịch còn ở đây, lập tức im lặng.
“Vạn gia, Vạn gia nào?” Tần Dịch hỏi.
Chuyện này người khởi xướng chính là bạn gái mình, Hứa Khai Luân bất đắc dĩ mở miệng, “Còn Vạn gia nào có thể mời được Phó gia chứ, vừa rồi cậu không nghe nhắc đến Vạn Lâm Gia sao?”
Vừa rồi ở trong điện thoại Tần Dịch nhớ hình như Liễu Vân Khê cũng nhắc tới Vạn gia thì phải?
“Mình ra ngoài một chuyến”
Tưởng Khải khó chịu ném bật lửa lên bàn, “Mình nói này A Dịch, đủ rồi đó, đã khác trước rồi, Đồng Vũ Vụ đã kết hôn rồi, cậu vội vàng tới đó làm gì, những gia tộc lớn đều ở đó, đừng đi tìm phiền phức.”
Sắc mặt Tần Dịch bình tĩnh, anh ta cầm chìa khóa, lãnh đạm liếc nhìn Tưởng Khải, “Cậu đừng đứng đó nói chuyện không sợ đau thắt lưng.


Chuyện của mình cậu đừng quản, đi đây.”
Anh ta đứng lên, Tưởng Khải mắng: “ mẹ nó có phải đầu óc bị úng rồi!”
Tần Dịch vừa đi đến bãi xe vừa gọi điện thoại cho Liễu Vân Khê.
Bên kia rất nhanh đã nhận, “Uy”
“Địa chỉ”
“A?”
“Địa chỉ hiện tại của cô.”
“Nga, hình như là đường Hoài Dư, có một trang viên rất lớn, họ gọi là trang viên Vạn gia”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương