Edit: Hanna

Ánh trăng sáng tỏ, gió chợt thổi qua ngoài cửa sổ, nhánh cây xôn xao lay động, cửa sổ hé một khoảng nhỏ khiến gió thổi xuyên qua, rèm cửa lay động, nhe nhàng tung bay. Trì Khê cảm thấy toàn thân như có lửa nóng, thiêu đốt cô, cô khó chịu không chỗ phát tiết, cô rất nóng, chỉ nghĩ tìm thứ gì lạnh lẽo giúp cô tiêu tán khí nóng khó chịu này.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mạnh Duật Đường lau mặt giúp cô, khăn lông màu trắng lành lạnh lướt qua mặt cô, giống như người khát đi giữa sa mặc, cả người cô dán lên, ôm lấy Mạnh Duật Đường.

Mạnh Duật Đường hơi dừng lại, nói với cô: “Trì Khê, nhịn một chút.”

Trì Khê giống như bị ngăn cách sau bức tường, hoàn toàn không nghe thấy Mạnh Duật Đường vừa nói cái gì, cô nóng tới mức cởi phăng quần áo, tay vẫn luôn sờ soạng trên người Mạnh Duật Đường.

Ánh mắt anh tối đen, con mẹ nó, thằng khốn Lục Hành kia dám cho Trì Khê dùng thuốc kích dục.


“A…… Mạnh Duật Đường…… Cho em, a!”

Mạnh Duật Đường dùng tay nâng cằm cô lên, Trì Khê lập tức vươn đầu lưỡi nho nhỏ mềm mại ra cạy khớp hàm của Mạnh Duật Đường, quấy đảo không hề có kĩ xảo gì, nhưng Mạnh Duật Đường lại bị cô kích thích tới mức chỉ muốn cắm vào giữa hai chân cô ngay lập tức.

Nhưng anh không thể, không thể chỉ thỏa mãn khát vọng nhục dục của mình mà khiến cô không thoải mái.

Anh lưu loát cởi quần áo dư thừa trên người, bế người con gái sắc mặt ửng hồng lên trên giường.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đầu lưỡi anh ngậm lấy nhũ thịt no đủ căng tròn của Trì Khê, một tay kia xoa nắn bên nhũ thịt còn lại, vừa cắn vừa xoa.

Môi lưỡi anh rời đi nhũ thịt kiều nộn, mỗi một chỗ trên cơ thể cô đều được Mạnh Duật Đường hôn lên một lần.

Trì Khê khó chịu xoắn đến xoắn đi, cô cảm thấy nơi riêng tư rất ngứa, ngứa, rất khó chịu, toàn thân vừa ngứa vừa nóng bỏng.

Cô khó chịu không tự chủ được, tay chọc vào hoa huyệt, xoa nắn hạt châu: “A……”

Cô khó chịu bắn lên tới, Mạnh Duật Đường giữ chặt tay cô, giam giữ trên đỉnh đầu, kéo quần lót của cô xuống.

Huyệt nhỏ nước chảy róc rách, nước suối áo ạt không ngừng tràn ra ngoài. Mạnh Duật Đường nhìn miệng huyệt, càng kích thích, mật dịch như lũ tràn đê, tràn lan không thôi.


“Đừng, đừng nhìn, mau…… Cắm vào, a…..” Trì Khê đã bất chấp mọi thứ, cô lột ra môi âm hộ, lộ ra miệng huyết phấn nộn mềm mại, chỉ muốn anh cắm vào trong.

Mạnh Duật Đường nâng chân cô gác lên eo, đâm vào trong, côn thịt lập tức bị mút chặt gắt gao.

“A! Khê Khê, em thật chặt!”

Khi dương vật cắm vào trong, Trì Khê có cảm giác vô cùng thỏa mãn, giống như hư không lập tức được lấp đầy, tay nắm lấy khăn trải giường, bị đâm cho ý thức tan rã, nước mắt lưng tròng.

Mạnh Duật Đường xoa bóp nhũ thịt của cô, hai ngón tay kẹp lấy đầu vú kéo lên trên, dưới thân động tác càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh.

“Ưm…… A! A!!” Cô bị đâm cho nhịn không được mà thét chói tai.

Bụng nhỏ run rẩy, co rút lại theo bản năng, Mạnh Duật Đường muốn bắn tinh, nhưng lại không đeo bao, khi anh sắp rút ra ngoài thì Trì Khê giữ chặt tay anh.

“Mạnh Duật Đường, bắn bên trong.” Trì Khê nhìn anh, cặp kia sáng ngời được ánh trăng bao phủ, dừng dưới đáy mắt.


“Chắc không?” Anh lại cắm trở về, mạnh mẽ thọc vào rút ra bên trong người cô gái dưới thân, côn thịt đâm sâu vào, chọc thẳng tới cổ tử cung, cuối cùng, chất lỏng nóng hầm hập bắn vào trong thân thể của Trì Khê.

Mạnh Duật Đường không rút ra, tiếp tục chôn ở bên trong, Trì Khê mệt không còn sức lực, duỗi tay vòng lấy bờ vai rộng dài của Mạnh Duật Đường.

“Cứ để như vậy đi, đừng rút ra.”

Mạnh Duật Đường thay đổi tư thế, kẹp chặt hai chân cô, côn thịt còn cắm trong hoa huyệt. Người con gái nhắm hai mặt, lông mi vừa dài vừa cong như cây quạt, phủ lên mí mắt một tầng bóng đen.

Tay anh chậm rãi vuốt ve gương mặt trắng như trứng gà bóc của cô. Anh muốn biết quá khứ của cô, anh biết, một ngày nào đó, Trì Khê sẽ nói cho anh, không cần nóng vội.
________________

Lời của tác giả: Thật ra Mạnh tổng là người tốt, không phải kẻ hoa tâm, chị em cứ yên tâm nhảy hố nha.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương