Edit: Hanna

Sau khi Chu Đường và Trần Kính kết hôn, hai người mua một căn nhà hai phòng, một phòng khách, một phòng ngủ, mặc dù căn nhà nhỏ nhưng rất bình yên. Mỗi ngày Chu Đường đi làm tan làm đúng giờ, gần đây công ty của Trần Kính phát triển không ngừng như lửa đổ thêm dầu, anh kiếm được bao nhiêu đều giao hết cho Chu Đường.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khi anh đi công tác, Chu Đường sẽ về ở với hai bà cháu Đặng Vân, việc xảy ra lúc trước khiến Trần Kính không dám cho cô ở nhà một mình.

Thời tiết tháng sáu oi bức, đưa mắt nhìn ra xa, mặt trời đỏ như lửa muốn thiêu cháy không trung.

Trần Kính về nhà nhưng Chu Đường còn chưa đi dạy học về, anh mặc áo cộc màu đen bó sát, cơ ngực rõ ràng, cơ bụng nổi lên săn chắc.

Trần Kính nằm ngửa trên sô pha chờ bã xã trở về, hôm nay là ngày kỉ niệm một năm kết hôn của hai người, không biết cô sẽ chuẩn bị cái gì.

Tiếng chìa khóa mở cửa vang lên, anh nghe âm thanh vọng lại, là Chu Đường, cô mặc một chiếc váy liền màu vàng nhạt, váy bó sát phác họa ra đường cong uyển chuyển gợi cảm của cô, cô vẫn mãi ở tuổi thanh xuân như vậy, sau khi kết hôn cũng không hề mất đi sức sống thanh xuân của cô gái nhỏ.

Nhưng chính vì vậy mà khiến Trần Kính muốn ngừng mà không ngừng được.

“Anh đã về rồi? Anh ăn cơm chưa?” Chu Đường cầm một túi nội y trong tay.


Tầm mắt Trần Kính di chuyển theo cô, trong lòng âm thầm kích động, xem ra là đã chuẩn bị tốt, con ngươi trở nên vừa đen vừa sâu, đầu lưỡi chọc chọc quai hàm, cười nói: “Đây là bất ngờ?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Ừ.” Chu Đường cũng không kiêng dè, cô đẩy Trần Kính đi tắm rửa, bên trong phòng ngủ của hai người có nhà vệ sinh nên Chu Đường tắm ở đấy, bởi vì cô thật sự thấy xấu hổ khi đi đường với bộ nội y trần trụi như vậy, cho dù là ở nhà mình, cô vẫn thấy thẹn thùng. Trần Kính kích động đến mức người anh em phía dưới đã bắt đầu thức tỉnh, anh tắm rửa cực kì nhanh, ngẫu nhiên đụng tới người anh em phía dưới khiến anh không nhịn được mà hít sâu một hơi.

Sau khi tắm xong, anh mở cửa nhà tắm, hình ảnh kiều diễm quyến rũ bên trong khiến anh nóng mắt đỏ mặt.

Chu Đường mặc một bộ nội y tình thú màu đen ngồi ở mép giường, da thịt trắng nõn làm nổi bật họa tiết hoa hồng màu đỏ.

Ánh nắng chiều màu cam nhạt ngoài cửa sổ xuyên thấu qua bức màn chiếu vào trên người cô vừa xinh đẹp vừa quyến rũ mê người.

Trần Kính nuốt nước miếng, thanh âm trầm thấp: “Tiểu yêu tinh.”

Vải dệt mỏng manh khó khăn lắm mới che khuất được nơi quan trọng, mà nụ hoa bị ren màu đen che phủ như ẩn như hiện rất gợi tình.

Trần Kính đè người xuống dưới, gấp gáp ngậm lấy cánh môi hồng nhuận ướt át của cô, chậm rãi nếm thử, tinh tế liếm mút.

Chân Chu Đường tự giác quấn lên eo Trần Kính, dưới người là cánh hoa hồng đỏ rực, hai người hôn sâu mãnh liệt, môi răng giao triền.

Trần Kính hôn lên cần cổ thon dài của cô, xương quai xanh tinh xảo, nhũ hoa mềm mại giống như đang ăn bánh mật thơm ngon, nhũ hoa mềm ngọt non mịn.


Anh tách hai chân của Chu Đường ra, phía dưới cô mặc quần lót, vậy mà Trần Kính còn tưởng rằng cô không mặc, anh vươn ngón tay ra rồi đâm vào.

Ngón tay thon dài xuyên qua quần lót, anh ngẩng đầu nhìn Chu Đường, con ngươi nóng cháy: “Quần lót này có thể ăn sao?”

Hiển nhiên Chu Đường vô cùng xấu hổ, cô túm lấy cái gối đầu bên cạnh rồi che mặt lại, nhỏ giọng ừ một tiếng.

Trần Kính đút ngón tay vào trong miệng, nuốt xuống, ngọt, vị chocolate, anh trở nên càng hưng phấn, chui đầu vào giữa hai chân cô, đôi môi mút vào quần lót mỏng vị chocolate mà cô đang mặc.

Chu Đường bị cảm giác liếm mút làm cho thoải mái, muốn càng nhiều hơn, đôi tay trắng nõn nắm chặt khăn trải giường.

“A a a a…… ngứa quá~ thật thoải mái ~”

Trần Kính như được ủng hộ mà càng ra sức liếm mút, đầu lưỡi cuốn lấy môi âm hộ, cô đã cạo sạch khu rừng bí ẩn, hoa huyệt non mềm bây giờ rất giống rượu Rum chocolate.

Trần Kính say mê trong đó, vô pháp tự kiềm chế, đầu lưỡi mềm mại trơn trượt của anh đâm vào trong, bị vách tường thịt bên trong hút chặt, đôi môi anh mút máp môi âm hộ của cô, hút mạnh, tiếng nước róc rách to lớn phát ra làm người nghe mặt đỏ tim đập nhanh.

“A a a…… Thật thoải mái, em muốn côn thịt lớn……”


Chu Đường đã không biết bản thân đang ở đâu, nơi riêng tư bị người hôn vừa ngứa vừa sướng, trên người đẫm mồ hôi, cả người ngâm trong bể tình dục vọng, không ngừng trầm luân.

Trần Kính rút đầu lưỡi ra, chung quanh khóe miệng là chocolate màu đen, nhìn có vẻ buồn cười, anh vươn đầu lưỡi liếm một cái, sau khi sạch sẽ lại phủ lên, đem chocolate trong miệng đẩy cho Chu Đường.

Vị ngọt của chocolate lan tràn trong miệng hai người, vừa ngọt vừa mê người.

Trần Kính nâng hai chân cô quấn trên eo mình, dương vật sưng to cực đại cắm vào trong, vừa mới bắt đầu chỉ có thể cắm quy đầu vào, sau đó chậm rãi đi vào toàn bộ.

Mật dịch ào ạt chảy ra, chỗ kết hợp của hai người ướt đẫm, hương vị tình dục tràn ngập phòng ngủ.

Anh di chuyển người một cái, côn thịt chôn càng sâu hơn, đường đi chật hẹp của cô vây lấy dục vọng không chỗ phát tiết của Trần Kính, anh bị kích thích, dương vật to dài thọc vào rút ra trong đường đi nhỏ hẹp.

“A….Sâu quá……..Thật lớn! Ông xã nhanh lên một chút……..A a a …...Thật là lợi hại!!”

Tiếng rên rỉ của người phụ nữ là thuốc kích tình tốt nhất trên đời, anh banh hai chân của Chu Đường ra rộng hơn nữa, thuận tiện cho việc thâm nhập mà chọc cắm.

Hai tay anh đùa bỡn nhũ hoa mềm mại của Chu Đường, động tác bên dưới vừa nhanh vừa mạnh, đâm cho Chu Đường không phân biệt nổi đông tây nam bắc, cảm giác như cô đang lắc lư trên con thuyền nhỏ lênh đênh trong biển rộng.

“Huyệt nhỏ thật chặt, ông xã em giỏi hay không?” Trần Kính cắm rất sâu, rồi rút ra một chút, chín nông một sâu, Chu Đường được hầu hạ đến sảng khoái, toàn thân trên dưới tê dại không thôi.

“A a a…… Ông xã thật lớn…… Côn thịt cắm sâu quá, cắm vào tận tử cung, a….a…. Muốn phun……...”


Chu Đường thở dốc từng hơi, Trần Kính bế cô lên, dương vật cực nóng chôn chặt trong đường đi chật hẹp của cô, cắm càng sâu theo mỗi bước chân anh đi lại.

“A a a…… Sâu quá~ cắm vào tận tử cung ~ a a a a…… Không được ~ mệt mỏi quá ~” Chu Đường ôm bờ vai của anh, mềm nhũn vô lực dựa vào trong lòng ngực anh, rên rỉ từng đợt.

Trần Kính nắm chặt cặp mông tròn trịa đầy đặn của cô, thọc cắm từng đợt sâu mạnh, Chu Đường híp nửa con mắt, vô thức mà rên rỉ phóng đãng.

Trần Kính đưa cô lên cao trào, cả người mềm nhũn thành một vũng nước, mật dịch như lũ chảy lan tràn, trên sàn nhà ướt đẫm nước.

Trần Kính mãnh liệt thọc vào rút ra mười mấy cái lần cuối cùng, sau đó mới gầm nhẹ một tiếng, bắn toàn bộ vào trong cô, một luồng nhiệt nóng bỏng bắn vào huyệt nhỏ của Chu Đường, hai người mệt mỏi ôm nhau chặt chẽ, không ai lên tiếng nói chuyện.

Trần Kính ôm cô đi tắm rửa, lại làm cô một lần nữa từ phía sau, một lần lại thêm một lần, cả mấy lần anh đều không đeo bao, anh thầm nghĩ muốn sinh một đứa bé, dù sao anh cũng đã là một người đàn ông 31 tuổi.

Cho dù anh đã có cháu gái Tô Triều Lộ, nhưng anh vẫn muốn có một đứa bé của anh và Chu Đường, Chu Đường vuốt vùng bụng phẳng lì của mình, cười tủm tỉm hỏi Trần Kính: “Có lẽ lần này sẽ được.”

“Thuận theo tự nhiên, sinh đứa nhỏ chính là muốn hưởng thụ quá trình tạo ra đứa nhỏ chứ không phải là kết quả.” Anh thỏa mãn hôn người trong lòng ngực.

Chu Đường trừng mắt nhìn anh một cái, quá trình tạo đứa nhỏ không phải là làm tình hay sao? Qủa nhiên đàn ông đều là động vật nửa người dưới.

Cô rầu rĩ hừ một tiếng: “Lưu manh!”

“Ừ, anh là đồ lưu manh, chỉ lưu manh với một mình em.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương