Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
-
Chương 65
Chương 65
Trong nháy mắt, bé gái còn đang đau đớn điên cuồng co giật lập tức yên tĩnh, nhịp thở cũng đều đặn lại.
“Anh, em không đau nữa…”, cô bé từ từ mở mắt ra, yếu ớt nói.
“Cái gì?”, Ninh Long trợn tròn mắt.
Lạc Thiên như bị sét đánh.
“Bản lĩnh châm cứu quá tuyệt vời!”
Ông Tề mở to mắt như chuông đồng, nhìn chằm chằm vào tay Lâm Chính.
Dù Lâm Chính chỉ ghim một kim, nhưng cách thức và cường độ… thật sự rất hoàn hảo, khiến người ta phải ngạc nhiên!
Lão chưa từng gặp người nào có thể châm cứu lưu loát hoàn mỹ, vui tai vui mắt đến thế!
“Để cô bé lên giường, nằm sấp, tay chân thẳng ra”, Lâm Chính nói.
Ninh Long hơi không kịp phản ứng, nhưng vẫn lập tức nghe theo.
Sau đó Lâm Chính dùng hai tay ấn lên phần eo của Ninh Tiểu Uyển, từng chút di chuyển lên trên như đang thúc đẩy thứ gì đó, theo động tác của anh, làn da trắng nõn của Ninh Tiểu Uyển xuất hiện những vòng màu hồng, tập trung l3n đỉnh đầu cô bé.
Sau khi làm đi làm lại mười lần như thế, Lâm Chính nghiêng đầu nói: “Hầm mười hai gam kinh giới, mười lăm gam rễ sắn, mười lăm gam cát cánh, mười hai gam phòng phong, lại thêm sâm rừng ba mươi năm trong một tiếng, sắc thành một bát, mau”.
“Được… Được…”
Lạc Thiên trả lời, vội vàng đi ra khỏi phòng, bắt đầu bốc thuốc sắc thuốc.
Một tiếng sau, Lạc Thiên bưng bát thuốc đi vào.
“Anh ơi, đau…”
“Ngoan, uống đi!”
Ninh Tiểu Uyển che mũi uống vào.
Sau khi uống thuốc xong, Lâm Chính lại xoa bóp lần nữa, mãi đến lúc tất cả dấu đỏ tập trung trên đỉnh đầu cô bé, Lâm Chính đột nhiên rút kim.
Phụt!
Một giọt máu tươi chảy ra từ trong ngân châm.
Lâm Chính nhanh chóng chấm lấy giọt máu, để nó trên ngón tay của mình.
Giọt máu tươi kia nhanh chóng biến mất giữa ngón tay của anh.
“Anh ơi, xong chưa ạ?”, Ninh Tiểu Uyển mở mắt ra dè dặt dò hỏi.
“Em thử cử động hai chân đi”, Lâm Chính nói.
Cô bé gật đầu, chần chừ một lát, cuối cùng nhảy xuống từ trên giường.
Cô bé lảo đảo một chút, suýt ngã nhào.
“Tiểu Uyển!”, Ninh Long vội đỡ lấy cô bé.
Nhưng một lát sau, bé gái chậm rãi đứng lên.
Ninh Long nín thở.
Lạc Thiên, Nghiêm Lãng cũng sửng sốt.
Ông Tề thì đột nhiên xoay người túm lấy cổ áo Lâm Chính, la lên: “Rốt cuộc sao cậu làm được? Rốt cuộc sao cậu làm được vậy…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook