Chương 50

Thế nhưng hôm nay Từ Nam Đống lại đích thân đến tận nhà.

Chuyện gì đã xảy ra?

Chẳng lẽ mối quan hệ giữa nhà họ Từ và nhà họ Tô đã xấu đến mức Từ Nam Đống phải đích thân ra mặt rồi sao?

Mặt cụ bà Tô tái mét.

“Ông là ai?”, Tô Trương Dương đứng dậy hỏi.

“Trương Dương!”

Cụ bà Tô nghiêm nghị quát một tiếng.

Tô Trương Dương sửng sốt, những người còn lại của nhà họ Tô thấy vậy thì lập tức hiểu người này có thân phận cao quý.

“Chủ tịch Từ đích thân đến nhà họ Tô của tôi thật sự là vinh hạnh cho nhà chúng tôi quá. Nào nào nào, mời chủ tịch Từ ngồi. Tiểu Bắc, Tiểu Cối, mau rót nước cho chủ tịch Từ, phải tiếp đãi chủ tịch Từ chu đáo, không được thất lễ với khách quý!”, cụ bà Tô vừa cười vừa nói.

Chủ tịch Từ?

Mấy người Tô Cối, Tô Bắc đưa mắt nhìn sang, thấy Từ Thiên cũng phải đứng sau người này, họ lập tức đoán ra thân phận của ông, sắc mặt ai nấy đều thay đổi trở nên sợ hãi.

Mặc dù họ chưa gặp người này bao giờ, nhưng cũng đã được nghe tới tên ông.

Từ Nam Đống tỏ ra được tiếp đón nồng nhiệt mà giật mình, trông rất ngay thẳng.

Điều này khiến nhà họ Tô rất bất ngờ.

Chẳng lẽ không phải chủ tịch Từ tới để gây chuyện hả?

Họ nghĩ lại thấy cũng đúng, ba Tô Cối đã an toàn trở về, chắc chắn nhà họ Từ đã nguôi giận. Hơn nữa bác sĩ nổi tiếng mà nhà họ Từ tìm đến đã chữa bệnh cho cụ Từ, giờ đây tính mạng cụ ta không còn đáng lo nữa, chuyện này gần như đã kết thúc.

Nghĩ đến đây, người nhà họ Tô đều thở phào nhẹ nhõm.

“Chủ tịch Từ đích thân tới đây phần lớn là vì chuyện của ông Từ Diệu Niên đúng không? Việc này quả thực là lỗi của nhà họ Tô, bà già này xin nhận lỗi với anh”, cụ bà bước tới, cúi người xin lỗi.

Từ Nam Đống vội vàng đỡ bà dậy, hoảng hốt nói: “Bà làm gì vậy? Bà là người bề trên, làm vậy tôi tổn thọ mất! Hơn nữa, việc này vốn chỉ là ngoài ý muốn, không liên quan đến nhà họ Tô, ngược lại người nên nói xin lỗi là chúng tôi mới phải. Thằng em Từ Thiên ngu dốt của tôi quá lỗ m ãng, làm phiền nhà họ Tô, lần này tôi tới để thay mặt nhà họ Từ xin lỗi cụ bà Tô và nhà họ Tô. Tôi vô cùng xin lỗi”.

Lời vừa dứt, Từ Nam Đống đã đứng dậy, cúi người xin lỗi cụ bà Tô.

Cụ bà Tô cực kỳ bối rối.

Người nhà họ Tô cũng bối rối.

Từ Nam Đống làm vậy có hơi quá không?

Họ không bắt nhà họ Tô chịu trách nhiệm thì thôi, lại còn đích thân đến xin lỗi?

Tại sao?

Người nhà họ Từ đều ngốc hết rồi hả?

Sự việc khác thường chắc chắn có điều không lành!

Mắt cụ bà Tô trầm xuống, bà cảm thấy có điều gì đó không ổn.

“Chủ tịch Từ khách sáo quá, chuyện đã qua thì cho qua đi. Hôm nay anh tới đây chắc không chỉ có việc này đâu đúng không? Nếu anh còn chuyện gì khác thì cứ nói thẳng ra, chỉ cần nhà họ Tô làm được thì chúng tôi sẽ không từ chối”, cụ bà nở nụ cười.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương