Người Chồng Mạo Danh
-
Chương 35
Mùa xuân năm 2010, vạn vật sinh sôi nảy nở, khóm hoa sau nhà Phương Anh bỗng trở nên đỏ rực chỉ trong một đêm. Ở vườn xuất hiện hai người, một người phụ nữ nhan sắc mặn mà, một người đàn ông khá già. Hai người đứng cạnh nhau như thể chú và cháu.
" Thanh, khi nào anh mới cho em một danh phận đây. Em thực sự chịu hết nổi rồi, thậm chí em còn đang mang trong mình giọt máu của anh mà "
Người phụ nữ đó chính là mẹ của Phương Anh và người đàn ông kia là Trần Minh Thanh. Bà đã ngoại tình với ông nội của Minh Đức được hai năm rồi. Một mối tình lén lút, thập thò lúc nào cũng mang trong mình nỗi lo lắng sẽ bị phát hiện, nếu muốn đi chơi đâu đó, họ luôn làm bạn với khẩu trang, ngồi trong ô tô tham quan một vòng. Vì vậy chuyện công khai mối quan hệ là ko thể nào.
Trần Minh Thanh thực chất là thầy giáo dạy bộ môn quốc phòng cho bà khi bà học cấp ba. Hai người gặp nhau lần đầu, khoảnh khắc ánh mắt đôi bên chạm nhau, họ đã biết hai người ko thể sống thiếu nhau. Bất chấp khoảng cách tuổi tác, bà từ chối hàng nghìn lời tỏ tình của các học sinh, sinh viên khác để cắn răng chấp nhận trở thành kẻ thứ ba. Khi đó ông đã có với vợ một đứa con trai - Trần Minh Sơn đồng thời là bố của hai anh em Minh Hoàng và Minh Đức.
Bà ra trường và trở thành tiếp viên hàng ko và quen biết bố của Phương Anh lúc ấy ông đã trở thành một đồng chí công an trẻ tuổi, năng động và đầy nhiệt huyết. Nhưng điều bà ko ngờ nhất chính là bố mẹ bà bắt ép bà cưới ông - người đàn ông có cái nhìn đầy kiên định và tốt bụng.
" Hãy đợi ta một chút nữa thôi, có lẽ thủ tục hôn nhân ko thể nhanh chóng hoàn thành được " Đáng lẽ ông nên kiểm tra trước khi cần dùng đến vì ông chưa bao giờ dám nghĩ có kẻ cả gan giở trò làm hoãn thủ tục ly hôn của ông.
Nghe đến đây bà bật khóc, uất ức dâng trào: " Anh là đồ nói dối, chẳng phải anh đã nói thủ tục xong hết rồi, bây giờ thì sao anh lại bắt em phải chờ sao? " Mấy ngày nữa chồng hờ của bà về rồi, đến lúc lúc dù sớm hay muộn mọi người sẽ biết hết.
Phía xa xa một cô bé mũm mĩm, thân hình tròn trịa đang tiến tới chỗ hai người. Mỗi lần cười là má phúng hai bên lại dập dềnh thực sự rất đáng yêu. Cô bé mặc váy hồng rất ra dáng một nàng công chúa thực thụ tuy nhiên sẽ sửa thành " công chúa béo ". Trên cổ là một chiếc vòng khắc dòng chữ " Seola " to đùng đi kèm với số điện thoại của mẹ cô.
Seola nhặt được một cây súng ngắn khi đang loay hoay trong vườn bắt châu chấu mang về cho Minh Hoàng làm thí nghiệm. Mới hôm qua cô bị tên khỉ đột Minh Đức cướp mất chiếc ô tô chạy bằng dây cót.
" Mình sẽ đi khoe với anh Minh Hoàng chắc chắn anh ấy sẽ khen mình thông minh cho mà xem " Nghĩ vây Seola cười híp mắt, bước chân càng nhanh hơn chạy qua vườn thì nghe tiếng sột soạt bên trong. Cô liền đứng lại ngó vào, tiếng kêu mỗi lúc một to. Dù rất sợ nhưng trí tò mò đã kích hoạt hết công suất não bộ của Seola và đưa cô lẻn vào trong.
Bên trong khá tối dù đang là ban ngày Seola mạnh dạn tiến vào chỗ có tiếng kêu. Bóng lưng mập mạp toàn thịt bỗng khựng lại, hai tay nắm chặt khẩu súng. Theo miêu tả của một đứa trẻ thì ông Thanh " đang làm đau " dì. Vì dì kêu những tiếng rất kì lạ, ko hề êm tai chút nào còn ông Thanh dùng hết sức đẩy lên đẩy xuống. Rồi cô nghe thấy tiếng bước chân, nhanh nhẹn trốn vào một bên góc.
Người đó thân thể bất phàm, bước nhẹ như ko, hai mắt Seola nhìn chằm chằm vào tay phải người đó là một khẩu súng giống hệt cô rồi hắn chĩa thẳng về phía ông Thanh.
Một phát súng " đoàng " chói tai, ông Thanh gục xuống vũng máu trong tình trạng hoàn toàn khoả thân. Còn bà đang sung sức, toàn bộ tinh hoa đều được dồn lên đỉnh cao thì sau khi nghe tiếng " đoàng " tâm trí bà liền rớt xuống vực thẳm. Bà bàng hoàng nhận ra sự thật đau lòng, bà liền sờ xuống bụng mình khóc nghẹn ngào trong nước mắt: " Con trai, mẹ biết phải sống sao đây? ". Bà ôm lấy xác chết đã đông cứng người mà bà đã từng coi như mạng sống của mình thét lên đầy đau đớn: " KHÔNG!!!!!!!"
Seola hốt hoảng chạy ra ngoài tìm chú Thanh, những chuyện vừa chứng kiến liên tục xảy ra trong một thời gian vô cùng ngắn ngủi. Liệu khi cô nói với mọi người, họ sẽ tin cô chứ? Hay kể cả tin, mấy ai chấp nhận nổi chuyện này? Nhất là Minh Hoàng, anh rất thương ông nội, ko biết anh sẽ phản ứng thế nào đây?
" Thanh, khi nào anh mới cho em một danh phận đây. Em thực sự chịu hết nổi rồi, thậm chí em còn đang mang trong mình giọt máu của anh mà "
Người phụ nữ đó chính là mẹ của Phương Anh và người đàn ông kia là Trần Minh Thanh. Bà đã ngoại tình với ông nội của Minh Đức được hai năm rồi. Một mối tình lén lút, thập thò lúc nào cũng mang trong mình nỗi lo lắng sẽ bị phát hiện, nếu muốn đi chơi đâu đó, họ luôn làm bạn với khẩu trang, ngồi trong ô tô tham quan một vòng. Vì vậy chuyện công khai mối quan hệ là ko thể nào.
Trần Minh Thanh thực chất là thầy giáo dạy bộ môn quốc phòng cho bà khi bà học cấp ba. Hai người gặp nhau lần đầu, khoảnh khắc ánh mắt đôi bên chạm nhau, họ đã biết hai người ko thể sống thiếu nhau. Bất chấp khoảng cách tuổi tác, bà từ chối hàng nghìn lời tỏ tình của các học sinh, sinh viên khác để cắn răng chấp nhận trở thành kẻ thứ ba. Khi đó ông đã có với vợ một đứa con trai - Trần Minh Sơn đồng thời là bố của hai anh em Minh Hoàng và Minh Đức.
Bà ra trường và trở thành tiếp viên hàng ko và quen biết bố của Phương Anh lúc ấy ông đã trở thành một đồng chí công an trẻ tuổi, năng động và đầy nhiệt huyết. Nhưng điều bà ko ngờ nhất chính là bố mẹ bà bắt ép bà cưới ông - người đàn ông có cái nhìn đầy kiên định và tốt bụng.
" Hãy đợi ta một chút nữa thôi, có lẽ thủ tục hôn nhân ko thể nhanh chóng hoàn thành được " Đáng lẽ ông nên kiểm tra trước khi cần dùng đến vì ông chưa bao giờ dám nghĩ có kẻ cả gan giở trò làm hoãn thủ tục ly hôn của ông.
Nghe đến đây bà bật khóc, uất ức dâng trào: " Anh là đồ nói dối, chẳng phải anh đã nói thủ tục xong hết rồi, bây giờ thì sao anh lại bắt em phải chờ sao? " Mấy ngày nữa chồng hờ của bà về rồi, đến lúc lúc dù sớm hay muộn mọi người sẽ biết hết.
Phía xa xa một cô bé mũm mĩm, thân hình tròn trịa đang tiến tới chỗ hai người. Mỗi lần cười là má phúng hai bên lại dập dềnh thực sự rất đáng yêu. Cô bé mặc váy hồng rất ra dáng một nàng công chúa thực thụ tuy nhiên sẽ sửa thành " công chúa béo ". Trên cổ là một chiếc vòng khắc dòng chữ " Seola " to đùng đi kèm với số điện thoại của mẹ cô.
Seola nhặt được một cây súng ngắn khi đang loay hoay trong vườn bắt châu chấu mang về cho Minh Hoàng làm thí nghiệm. Mới hôm qua cô bị tên khỉ đột Minh Đức cướp mất chiếc ô tô chạy bằng dây cót.
" Mình sẽ đi khoe với anh Minh Hoàng chắc chắn anh ấy sẽ khen mình thông minh cho mà xem " Nghĩ vây Seola cười híp mắt, bước chân càng nhanh hơn chạy qua vườn thì nghe tiếng sột soạt bên trong. Cô liền đứng lại ngó vào, tiếng kêu mỗi lúc một to. Dù rất sợ nhưng trí tò mò đã kích hoạt hết công suất não bộ của Seola và đưa cô lẻn vào trong.
Bên trong khá tối dù đang là ban ngày Seola mạnh dạn tiến vào chỗ có tiếng kêu. Bóng lưng mập mạp toàn thịt bỗng khựng lại, hai tay nắm chặt khẩu súng. Theo miêu tả của một đứa trẻ thì ông Thanh " đang làm đau " dì. Vì dì kêu những tiếng rất kì lạ, ko hề êm tai chút nào còn ông Thanh dùng hết sức đẩy lên đẩy xuống. Rồi cô nghe thấy tiếng bước chân, nhanh nhẹn trốn vào một bên góc.
Người đó thân thể bất phàm, bước nhẹ như ko, hai mắt Seola nhìn chằm chằm vào tay phải người đó là một khẩu súng giống hệt cô rồi hắn chĩa thẳng về phía ông Thanh.
Một phát súng " đoàng " chói tai, ông Thanh gục xuống vũng máu trong tình trạng hoàn toàn khoả thân. Còn bà đang sung sức, toàn bộ tinh hoa đều được dồn lên đỉnh cao thì sau khi nghe tiếng " đoàng " tâm trí bà liền rớt xuống vực thẳm. Bà bàng hoàng nhận ra sự thật đau lòng, bà liền sờ xuống bụng mình khóc nghẹn ngào trong nước mắt: " Con trai, mẹ biết phải sống sao đây? ". Bà ôm lấy xác chết đã đông cứng người mà bà đã từng coi như mạng sống của mình thét lên đầy đau đớn: " KHÔNG!!!!!!!"
Seola hốt hoảng chạy ra ngoài tìm chú Thanh, những chuyện vừa chứng kiến liên tục xảy ra trong một thời gian vô cùng ngắn ngủi. Liệu khi cô nói với mọi người, họ sẽ tin cô chứ? Hay kể cả tin, mấy ai chấp nhận nổi chuyện này? Nhất là Minh Hoàng, anh rất thương ông nội, ko biết anh sẽ phản ứng thế nào đây?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook