Chương 509:

Bùi Chính Thành đứng ngồi không yên, Diệp Du Nhiên cũng không tốt hơn anh ta bao nhiêu, cũng may rất nhanh liền có tin tức.

Mộ Tấn Dương ngăn Diệp Du Nhiên vừa nghe được tin tức liền muốn lao ra lại: “Em ở lại chỗ này đi, tôi và Chính Thành cùng nhau đi.”

“Em muốn đi, An Hạ chắc chắn đã uống rất nhiều rượu.”

Diệp Du Nhiên không chút do dự vung mở tay của anh ra, thấy đáy mắt Mộ Tấn Dương rất nhanh hiện ra một tia lo lắng, Diệp Du Nhiên tỉnh ngộ nói: “Có anh ở đó em có thể có chuyện gì được chứ? Huống hồ trước đó hai mươi hai năm không có anh không phải em qvẫn sống được rất tốt đó sao.”

Diệp Du Nhiên nói xong liền chủ động kéo anh đi ra ngoài.

Bùi Chính Thành đi vào chân trước, Diệp Du Nhiên và Mộ Tấn Dương theo ở phía sau.

Diệp Du Nhiên vừa đi vào liền nhìn thấy một người đàn ông đang lôi kéo cánh tay An Hạ muốn ôm cô ấy vào trong ngực, An Hạ xem ra cũng đã uống rất nhiều, mặc dù cố gắng co người lại nhưng cũng không bù lại được với khí lực của người đàn ông kia nên bị anh ta giật qua.

“Cô An không cần phải thẹn thùng như thế…” Người đàn ông kia nói xong liền muốn hôn An Hạ.

Bùi Chính Thành đi ở trước nhất, lúc anh ta nhìn thấy một màn này trên mặt liền hiện lên một tia giận dữ, đi qua liền đem An Hạ kéo vào trong lồng ngực của mình.

Lúc tan việc An Hạ bị cưỡng chế mang theo đi xã giao, đến nửa đường lãnh đạo liền rời đi nói một lát sẽ trở về nhưng kết quả mãi vẫn không trở lại, trong phòng bao chỉ có một mình cô ấy ở đó.

Muốn mượn cớ đi vệ sinh để chạy trốn nhưng trong phòng bao liền có phòng vệ sinh nên bọn họ không cho cô ấy đi ra ngoài, cô ấy cố gắng chống đỡ uống một chai lại một chai, phát giác được hôm nay chắc chắn sẽ xảy ra chuyện nên mới thử hỏi Diệp Du Nhiên một chút, không nghĩ tới cô thật sự đang ở CLB Ngọc Hoàng Cung.

Cô ấy đã uống quá nhiều rượu nên lúc này thần trí đã có chút mơ hồ, bọn họ nói cái gì cô ấy cũng không nghe thấy nữa, nhân ảnh trước mắt chồng chất không thấy rõ: “Anh là…”

Bùi Chính Thành thấy cô ấy uống đến mức mặt đỏ bừng, cái gì cũng không rõ, sự tức giận trên mặt càng nặng hơn.

Anh ta vững vàng đỡ An Hạ, lên tiếng nói: “Tôi là Bùi Chính Thành.”

“Cái gì?” Anh ta nói chuyện ở ngay trước mặt nhưng An Hạ lại không nghe được.

Bùi Chính Thành rống to với cô ấy: “Bùi Chính Thành!”

An Hạ suy tư một chút, đôi mắt híp lại cẩn thận quan sát Bùi Chính Thành một lát mới mơ hồ có thể nhận ra là Bùi Chính Thành.

Cô ấy nhẹ gật đầu: “Ôi… Ngựa giống nhỏ… Là anh à.”

Cả nhà tải app truyện hola đọc full nhé! Nhóm lên chính trên app nhé!“…”

Không đợi Bùi Chính Thành mở miệng, người đàn ông trước đó ôm An Hạ kia đã đứng lên đi tới hỏi: “Các anh là ai vậy? Muốn tới đây gây chuyện à?”

Bùi Chính Thành chỉ nói một câu “Tới đây dạy dỗ anh”, liền đem An Hạ ném cho Diệp Du Nhiên.

Diệp Du Nhiên đỡ An Hạ người đã đầy mùi rượu, gọi cô ấy một tiếng: “An Hạ?”

An Hạ dựa vào ở trên người cô, bĩu môi thì thầm nói: “Là… Du Nhiên sao…”

“Là tớ.” Uống say mà vẫn còn có thể nhận ra cô được, Diệp Du Nhiên nghe được liền bật cười.

“Cậu đã đến rồi…”

“Ừm, tớ đã tới.”

“Boss Mộ cũng tới sao?”

“Anh ấy cũng tới.”

“Vậy tớ đi ngủ đây…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương