Người Chơi Hung Mãnh
-
Chương 6: Huyễn Thuật
Cô nhi viện thỉnh thoảng tổ chức xem phim chung. Sau khi xem xong bộ phim kinh điển "Hoàng đế cuối cùng - The Last Emperor", Lý Ngang hóm hỉnh suy luận dưới góc độ di truyền rằng, con trai của thái giám cũng nên làm thái giám.
Khi đài truyền hình đến cô nhi viện phỏng vấn, lúc phóng viên hỏi nguyện vọng của bọn trẻ, những đứa trẻ khác hy vọng sẽ được nhận nuôi càng sớm càng tốt hoặc nhận được những món quà như búp bê và xe đua đồ chơi.
Trong khi đó, giữa lúc đang phát sóng trực tiếp trên TV, Lý Ngang nói hắn muốn trại mồ côi thu nhận khoảng 30 - 40 cặp trẻ sinh đôi, để hắn có thể chơi trò tìm điểm khác nhau do người thật đóng rồi.
Chẳng những thế, mà hắn còn đề đạt những ý tưởng khác có nội dung như "Nhìn vào quạt máy hỏng hóc, hô to: Nếu không biết linh động, vậy không phải là người Trung Quốc", "Kêu gọi mọi người mặc hai chiếc quần lót để giữ ấm trong mùa đông", "Không cởi tất khi rửa chân để tiết kiệm thời gian giặt tất", "Mang theo một đống rác ra chào cô giáo ghé thăm nhà rồi giải thích, em mới dọn dẹp nhà cửa xong, cô cứ ngồi tự nhiên"... Mạch suy nghĩ phong phú như người bệnh, đôi lúc lại thông minh thái quá chính là Lý Ngang, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng của những gia đình tới nhận nuôi trẻ em.
Vì cái gọi là thiên tài ở bên trái, kẻ điên ở bên phải, Lý Ngang, người thậm chí đánh rắm cũng phải ép mông lại để giảm tiếng ồn, vô tư đứng giữa ranh giới giữa thiên tài và kẻ điên. Ngay lúc tạm biệt hắn rời khỏi cô nhi viện, người viện trưởng đã kết luận rằng: trong tương lai, có thể Lý Ngang sẽ xuất hiện trên TV với tư cách là một danh nhân nổi tiếng, hoặc là một tên tội phạm ghê tởm xuất hiện trên các chương trình về pháp luật.
Tuy nhiên, khi những hiện tượng siêu nhiên xâm chiếm vào đời sống hiện tại, e rằng kỳ vọng của người viện trưởng có thể bị phá vỡ.
-Dựa theo vừa rồi nghe được “Lời giới thiệu của trò chơi”, chỉ giết con mèo của bà Trương cũng trở thành một người chơi, kết hợp với gần đây lưu truyền các câu chuyện đô thị kỳ lạ, có thể cho rằng cái trò chơi kì lạ này đã bắt đầu được một thời gian rồi.
-Cái trò chơi này tiến hành như thế nào? Người chơi và hệ thống làm sao để kết nối với nhau? Có cần hoàn thành nhiệm vụ để nhận thưởng hay không? Nội dung của nhiệm vụ là cái gì? Đánh quái, cày đồ? Và trong khoảng thời gian này, có bao nhiêu người hoặc động vật trở thành người chơi? Các tổ chức chính phủ và phi chính phủ có biết về điều này không? Nếu là có, vậy dựa trên điều kiện "một người may mắn có thể bộc lộ tài năng giữa bao người, có cơ hội tiếp xúc với hiện tượng siêu nhiên và biến bản thân trở thành Dị nhân" và "người không phải người chơi có thể giành lấy tư cách chơi bằng cách giết chết một người chơi", thì có lẽ một số tổ chức đã bắt đầu tìm kiếm người chơi tiềm năng trong số những người bình thường...
Cảm giác khủng hoảng ập tới, nhưng mà cái “Hệ thống tinh linh” kia lại không có xuất hiện như trước.
-Đành ngồi yên xem tình hình rồi tính tiếp vậy!
Lý Ngang ngồi nhăn trán suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cầm viên ngọc pha lê lên.
Đây chính là chiến tích duy nhất mà hắn thu được từ con mèo quái dị kia.
-... Người đeo phải có kết cấu viền mắt phù hợp theo yêu cầu của bộ môn Giải phẫu học và sinh lý nhãn cầu…
Ngay khi nhãn cầu màu hạnh nhân của con mèo quái lạ chạm vào lông mi của Lý Ngang, bỗng dưng có một lực hút vô hình xuất hiện. Vừa nghe một tiếng "tách", nhãn cầu pha lê từ từ "khảm" vào hốc mắt của Lý.
-Chết tiệt, sao tự nhiên lại thế?
Lý Ngang giật mình, nhưng không hề có cảm giác khó chịu như bản thân từng tưởng tượng.
Hắn vội vàng cầm gương lên. Mọi thứ trong gương đều bình thường, chỉ khác là đồng tử trong mắt trái của hắn trở thành hình dạng quả hạnh nhân nằm dọc như mắt mèo.
Trông y hệt lũ trẻ trong trào lưu Scene Culture đang bên bờ vực tuyệt chủng.
-Có các tế bào hình que và tế bào hình nón trong võng mạc của động vật có vú. Tế bào hình que nhạy cảm với độ sáng nhưng không có khả năng nhìn màu, đảm nhận tác dụng nhìn vào ban đêm; trong khi tế bào hình nón có thể vừa cảm nhận cường độ ánh sáng, vừa phân biệt màu ánh sáng. Tỷ lệ tế bào hình que và hình nón ở người là 4:1, trong khi của mèo là 25:1. Điều này có nghĩa là, mèo có thị lực ban đêm mạnh hơn và khả năng phân biệt màu sắc yếu hơn. Từ góc độ thị giác màu sắc, mắt trái của mình không chỉ phân biệt được xanh lam, xanh lục, vàng, tím như một con mèo. Từ góc độ nhạy sáng, mắt trái của mình đã cải thiện thị lực rất nhiều trong môi trường thiếu sáng.
Lý Ngang bình tĩnh đánh giá hiện trạng:
-Để biết thêm dữ liệu và thông tin về nhãn cầu này, cần có thiết bị tương ứng để kiểm tra. Theo mô tả vật phẩm ban nãy, nó cũng nên có chức năng tạo ảo ảnh...
Lý Ngang nhắm mắt, tập trung, bắt đầu tưởng tượng, cố gắng tái tạo lại cấu trúc không gian của phòng khách bằng ảo ảnh. Mục tiêu mà hắn muốn chính là tạo ra hiệu ứng y hệt bị ảo ảnh mà bản thân từng trải nghiệm ban nãy. Từ nơi sâu xa, từng sợi tinh thần khí lực chậm rãi trôi qua.
Qua một lúc lâu, Lý Ngang có chút mệt mỏi mở hai mắt ra, phòng khách vẫn là phòng khách đó, chỉ là không khí có chút gợn sóng.
-Vẫn không thể tạo dựng kết cấu ảo ảnh sao? Là vì sức mạnh tinh thần không đủ sao?
Lý Ngang có chút thất vọng, nín thở tập trung suy nghĩ một lần nữa, nhớ tới những thứ đơn giản hơn.
Dĩa ăn, cái muỗng, nồi chén cái muôi chậu, ghế ngồi đọc sách, đồng hồ báo thức, TV, tủ lạnh, máy may…
Mấy phút sau, trong phòng khách để đầy nhiều loại đồ vật linh tinh, có một lớp khói nhỏ nhẹ nổi lơ lửng bên trên các đồ vật, nhìn kỹ sẽ có chút không thật, nhưng ở cự ly xa tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.
-Bắt rắn từ trong chậu rỗng, rót rượu từ một cái chén trống không. Nếu đã như thế, vậy bây giờ chắc mình trông giống một vị khí công đại sư, hoặc một boy ma thuật nhỉ?
Khi đài truyền hình đến cô nhi viện phỏng vấn, lúc phóng viên hỏi nguyện vọng của bọn trẻ, những đứa trẻ khác hy vọng sẽ được nhận nuôi càng sớm càng tốt hoặc nhận được những món quà như búp bê và xe đua đồ chơi.
Trong khi đó, giữa lúc đang phát sóng trực tiếp trên TV, Lý Ngang nói hắn muốn trại mồ côi thu nhận khoảng 30 - 40 cặp trẻ sinh đôi, để hắn có thể chơi trò tìm điểm khác nhau do người thật đóng rồi.
Chẳng những thế, mà hắn còn đề đạt những ý tưởng khác có nội dung như "Nhìn vào quạt máy hỏng hóc, hô to: Nếu không biết linh động, vậy không phải là người Trung Quốc", "Kêu gọi mọi người mặc hai chiếc quần lót để giữ ấm trong mùa đông", "Không cởi tất khi rửa chân để tiết kiệm thời gian giặt tất", "Mang theo một đống rác ra chào cô giáo ghé thăm nhà rồi giải thích, em mới dọn dẹp nhà cửa xong, cô cứ ngồi tự nhiên"... Mạch suy nghĩ phong phú như người bệnh, đôi lúc lại thông minh thái quá chính là Lý Ngang, để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng của những gia đình tới nhận nuôi trẻ em.
Vì cái gọi là thiên tài ở bên trái, kẻ điên ở bên phải, Lý Ngang, người thậm chí đánh rắm cũng phải ép mông lại để giảm tiếng ồn, vô tư đứng giữa ranh giới giữa thiên tài và kẻ điên. Ngay lúc tạm biệt hắn rời khỏi cô nhi viện, người viện trưởng đã kết luận rằng: trong tương lai, có thể Lý Ngang sẽ xuất hiện trên TV với tư cách là một danh nhân nổi tiếng, hoặc là một tên tội phạm ghê tởm xuất hiện trên các chương trình về pháp luật.
Tuy nhiên, khi những hiện tượng siêu nhiên xâm chiếm vào đời sống hiện tại, e rằng kỳ vọng của người viện trưởng có thể bị phá vỡ.
-Dựa theo vừa rồi nghe được “Lời giới thiệu của trò chơi”, chỉ giết con mèo của bà Trương cũng trở thành một người chơi, kết hợp với gần đây lưu truyền các câu chuyện đô thị kỳ lạ, có thể cho rằng cái trò chơi kì lạ này đã bắt đầu được một thời gian rồi.
-Cái trò chơi này tiến hành như thế nào? Người chơi và hệ thống làm sao để kết nối với nhau? Có cần hoàn thành nhiệm vụ để nhận thưởng hay không? Nội dung của nhiệm vụ là cái gì? Đánh quái, cày đồ? Và trong khoảng thời gian này, có bao nhiêu người hoặc động vật trở thành người chơi? Các tổ chức chính phủ và phi chính phủ có biết về điều này không? Nếu là có, vậy dựa trên điều kiện "một người may mắn có thể bộc lộ tài năng giữa bao người, có cơ hội tiếp xúc với hiện tượng siêu nhiên và biến bản thân trở thành Dị nhân" và "người không phải người chơi có thể giành lấy tư cách chơi bằng cách giết chết một người chơi", thì có lẽ một số tổ chức đã bắt đầu tìm kiếm người chơi tiềm năng trong số những người bình thường...
Cảm giác khủng hoảng ập tới, nhưng mà cái “Hệ thống tinh linh” kia lại không có xuất hiện như trước.
-Đành ngồi yên xem tình hình rồi tính tiếp vậy!
Lý Ngang ngồi nhăn trán suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cầm viên ngọc pha lê lên.
Đây chính là chiến tích duy nhất mà hắn thu được từ con mèo quái dị kia.
-... Người đeo phải có kết cấu viền mắt phù hợp theo yêu cầu của bộ môn Giải phẫu học và sinh lý nhãn cầu…
Ngay khi nhãn cầu màu hạnh nhân của con mèo quái lạ chạm vào lông mi của Lý Ngang, bỗng dưng có một lực hút vô hình xuất hiện. Vừa nghe một tiếng "tách", nhãn cầu pha lê từ từ "khảm" vào hốc mắt của Lý.
-Chết tiệt, sao tự nhiên lại thế?
Lý Ngang giật mình, nhưng không hề có cảm giác khó chịu như bản thân từng tưởng tượng.
Hắn vội vàng cầm gương lên. Mọi thứ trong gương đều bình thường, chỉ khác là đồng tử trong mắt trái của hắn trở thành hình dạng quả hạnh nhân nằm dọc như mắt mèo.
Trông y hệt lũ trẻ trong trào lưu Scene Culture đang bên bờ vực tuyệt chủng.
-Có các tế bào hình que và tế bào hình nón trong võng mạc của động vật có vú. Tế bào hình que nhạy cảm với độ sáng nhưng không có khả năng nhìn màu, đảm nhận tác dụng nhìn vào ban đêm; trong khi tế bào hình nón có thể vừa cảm nhận cường độ ánh sáng, vừa phân biệt màu ánh sáng. Tỷ lệ tế bào hình que và hình nón ở người là 4:1, trong khi của mèo là 25:1. Điều này có nghĩa là, mèo có thị lực ban đêm mạnh hơn và khả năng phân biệt màu sắc yếu hơn. Từ góc độ thị giác màu sắc, mắt trái của mình không chỉ phân biệt được xanh lam, xanh lục, vàng, tím như một con mèo. Từ góc độ nhạy sáng, mắt trái của mình đã cải thiện thị lực rất nhiều trong môi trường thiếu sáng.
Lý Ngang bình tĩnh đánh giá hiện trạng:
-Để biết thêm dữ liệu và thông tin về nhãn cầu này, cần có thiết bị tương ứng để kiểm tra. Theo mô tả vật phẩm ban nãy, nó cũng nên có chức năng tạo ảo ảnh...
Lý Ngang nhắm mắt, tập trung, bắt đầu tưởng tượng, cố gắng tái tạo lại cấu trúc không gian của phòng khách bằng ảo ảnh. Mục tiêu mà hắn muốn chính là tạo ra hiệu ứng y hệt bị ảo ảnh mà bản thân từng trải nghiệm ban nãy. Từ nơi sâu xa, từng sợi tinh thần khí lực chậm rãi trôi qua.
Qua một lúc lâu, Lý Ngang có chút mệt mỏi mở hai mắt ra, phòng khách vẫn là phòng khách đó, chỉ là không khí có chút gợn sóng.
-Vẫn không thể tạo dựng kết cấu ảo ảnh sao? Là vì sức mạnh tinh thần không đủ sao?
Lý Ngang có chút thất vọng, nín thở tập trung suy nghĩ một lần nữa, nhớ tới những thứ đơn giản hơn.
Dĩa ăn, cái muỗng, nồi chén cái muôi chậu, ghế ngồi đọc sách, đồng hồ báo thức, TV, tủ lạnh, máy may…
Mấy phút sau, trong phòng khách để đầy nhiều loại đồ vật linh tinh, có một lớp khói nhỏ nhẹ nổi lơ lửng bên trên các đồ vật, nhìn kỹ sẽ có chút không thật, nhưng ở cự ly xa tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.
-Bắt rắn từ trong chậu rỗng, rót rượu từ một cái chén trống không. Nếu đã như thế, vậy bây giờ chắc mình trông giống một vị khí công đại sư, hoặc một boy ma thuật nhỉ?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook